Hãy ở bên anh!
Út yêu! Anh biết em rất thích đọc chuyên mục này, qua trang web này anh cũng muốn nhắn nhủ với em đôi điều.
Từ khi biết em cho đến khi được em chấp nhận là vợ của anh thì anh những tưởng mọi chuyện không vui và không hay đã khép lại ở đây. Tương lai của chúng mình là hạnh phúc là vui vẻ chứ em.
Em còn nhớ không ngày đầu tiên em được chồng chưa cưới giới thiệu em trước những người bạn thân ở Hà Nội trong đó có anh thì anh đã yêu em từ ngày ấy, vì em là cô gái Sài Gòn thông minh, nghị lực và rất đáng yêu.
Trong lòng em có một tình yêu với Hà Nội và con người Hà Nội rất sâu sắc. Từ khi người chồng chưa cưới của em mất do t.ai n.ạn giao thông thì tình yêu Hà Nội trong em cũng không còn nữa. Anh đã quyết tâm sẽ thay thế chồng em chăm sóc cho em. Anh cố gắng từng bước từng bước một xoa dịu nỗi đau trong em bằng một tình yêu chân thành không toan tính. Vậy mà em đã nhẫn tâm đáp lại tình yêu anh dành cho em bằng tình nghĩa của một người em gái.
Em có biết anh đ.au x.ót như thế nào khi chứng kiến cảnh em bụng mang dạ chửa lầm lũi đi đi về về giữa Hà Nội – Sài Gòn không? Còn đâu nét tinh nghịch, nhí nhảnh trong em thay vào đó là vô vàn đau khổ dày vò em. Cả gia đình anh mọi người ai ai cũng đều yêu mến em. Nhất là mẹ anh bà đã không trách móc chê bao gì em mà ngược lại bà thương em và yêu cháu vô cùng.
Video đang HOT
Một năm trôi qua anh nghĩ thời gian đã làm em chấp nhận anh nhưng không phải. Em đồng ý làm vợ anh bởi bên em có quá nhiều áp lực. Anh vui mừng biết bao, Sài Gòn nơi đó có em thì nay cũng có anh. Những tưởng hạnh phúc sẽ bắt đầu đến với anh, nhưng trước ngày cưới em lại cho anh biết trong lòng em vẫn còn tồn tại bóng hình của một người đàn ông khác.
Vì yêu em anh chấp nhận tất cả nguyện cùng sống cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc. Như thế chưa đủ sao em, em hãy trả lời cho anh biết tại sao em lại đồng ý trở về Hà Nội làm lại dự án cũ của em, đồng ý quay lại nơi từng làm em đau khổ, có phải vì nơi đó còn có người đàn ông khác đang chờ đợi em đúng không?
Em có biết việc em quay về với công việc cũ làm lòng anh không yên. Em đừng oán trách anh việc anh cho người nhà hay tài xế đưa đón em trong những ngày em có mặt tại Hà Nội nhé, anh chỉ mong em hoàn thành tốt công việc của mình và sớm trở về nhà với anh và con.
Rất khó khăn để được sống cùng em và được cùng em chăm sóc con, thì anh không thể để cho lòng em tồn tại hình bóng của người đó nữa.
Hoàn à! anh yêu em rất nhiều, em hãy hứa với anh gác lại mọi việc để ở bên anh và con thôi em nhé. Buộc em thôi việc là rât khó cho em nhưng anh chỉ muốn em về quản lý công ty của gia đình mình thôi em ạ.
Để anh được hằng ngày cùng em làm việc, chia sẻ với nhau mọi niềm vui nỗi buồn, một lần nữa anh muốn em biết là anh yêu em và con rất nhiều em ạ. Hãy về ở bên anh em nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hoa mộc lan, chỉ còn lại một mình
"Cây hoa với một bông đỏ thắm này đã biến giấc mơ sống trong biệt thự của người chồng ích kỷ thành sự thực, nhưng nó cũng lấy đi hơi thở cuối cùng của Keiko.
Còn vị khách đặc biệt yêu thích hoa tươi của Keiko thì hân hoan mang nó về nước và trìu mến gọi nó là mộc lan. Từ đó, loài người cùng lúc có thêm một huyền thoại buồn và một loài hoa quý".
Một người bạn thân đã cho em biết về sự tích loài hoa Mộc Lan. Em yêu cái tên loài hoa mộc lan đơn sơ, mộc mạc nhưng đã không biết được sự tích đau thương của nàng Keiko, không biết được rằng loài hoa đó được khoe sắc cũng bởi những giọt m.áu của một người con gái yếu đuối.
Giờ đây, em đang héo mòn trong cuộc sống của chính mình bởi một tình yêu đã qua không khi nào về lại. Phải chăng cuộc đời em sẽ có những đau thương khi em đã trót yêu thích loài hoa ấy!
Em đã quen rồi khi lên mạng tâm sự với anh như thế này. Cảm giác được chia sẻ làm cho lòng em ấm lại. Đến khi nào ư? Em cũng không biết đến khi nào mới quên được anh để tìm hạnh phúc thực sự cho mình. Cũng không biết đến khi nào "lời yêu" cho em gửi lời yêu thương đến một người nào khác sẽ yêu em.
Còn bây giờ, hãy cho em được yêu anh, nhớ anh và tâm sự với anh dù chỉ có một mình. Ngoài kia, từng cơn gió lạnh lùa qua khe cửa kính. Em hiểu mùa đông đang về rất gần. Đã có một nửa mùa đông em được đi dạo cùng anh, được ngồi bên anh, chui chân vào chiếc chăn bông thật ấm mỗi khi gió bấc tràn về.
Một mùa đông không trọn vẹn em đã được ở bên anh nhưng vẫn là niềm hạnh phúc âm ỉ trong ký ức cùng em đi đã hai mùa đông rồi. Cũng không biết vì sao em muốn được mỗi tối đi trên đường trong cái lạnh lẽo se se của thời tiết Sơn La. Khi đó lòng hơi buồn, tâm trạng hơi xa xăm suy nghĩ cứ như thế em đi qua nhiều con đường, nghĩ đến anh và trở về nhà lúc nào không hay biết.
Mùa đông năm nay lại về mang theo bao nhiêu kỷ niệm về anh trở lại nhưng sao mùa đông ơi không mang anh trở lại bao giờ? Mùa đông năm nay anh được ấm áp hơn khi đi bên người anh yêu, phải vậy không? Anh sẽ lại cầm tay người ấy để biết rằng "anh cũng đang yêu và nhớ em rất nhiều!".
Em còn lại một mình thơ thẩn mỗi chiều sau khi tan giờ làm, lang thang qua những con đường để nhớ về anh, nhớ về một nửa mùa đông ấm áp đã ra đi. Hoa mộc lan nở vào mùa nào anh nhỉ? Mùa xuân hay mùa đông? Có lẽ không phải mùa đông đâu vì nếu nở vào mùa đông thì hoa đâu có đẹp?
Giá rét sẽ làm cho hoa không tự nhiên khoe hương sắc cũng như em mỗi khi Đông sang gợi nhớ nhiều hơn về những kỷ niệm buồn. Mộc lan sẽ nở vào mùa xuân cũng như em sẽ vui hơn, hạnh phúc hơn để đón nhận một cuộc sống, tình yêu mới khi mùa đông năm nay qua đi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em vẫn mãi cô đơn Khi em mệt, em thèm một bờ vai để dựa, một lời nói yêu thương, một ánh mắt chia sẻ. Khi em chán em mong có một người lắng nghe em kêu ca "Em mệt, em chán" Nhưng dường như em đang phải tự mình vuợt qua tất cả những điều đó. Em đang phải sống với một vỏ bọc rằng em luôn...