Hãy ngoảnh lại về phía em
Hãy ngoảnh lại nhìn em đang rất kiên cường và quay đầu về phía trước sống cho mình.
Mình chia tay rồi phải không anh? Mọi chuyện diễn ra nhanh hơn cả những gì em tưởng tượng. Phía sau những lời tạ từ, có bao giờ anh ngoảnh lại, dù chỉ một lần để nhìn xem, em đã sống ra sao?
Em biết rồi cũng có ngày này. Ngay cả khi em tràn trề quyết tâm nhất để bên anh em vẫn dành cho mình một dự liệu để chấp nhận sự thật nhẹ nhàng hơn. Em biết ràng, sự xa cách quá lớn ấy sẽ khiến anh khó lòng ở bên em. Mình cố gắng bên nhau chỉ là để sau này không hối hận vì đã không làm đến cùng để bảo vệ tình yêu. Anh có những trách nhiệm của một người làm con, của một người con trai chí lớn chưa thành. Em không trách anh dù cho anh đành phụ tình em.
Cuộc sống luôn đặt con người ta vào sự lựa chọn. Có sự lựa chọn ta hoặc là may mắn hoặc là giỏi giang để chọn đúng và tất nhiên cũng có những lựa chọn ta nhầm lẫn hoặc biết nhầm nhưng vẫn chọn để muốn thử thay đổi một lần trong đời.
Đến giờ, ngay cả khi đã chia tay anh gần 2 năm em vẫn thường tự hỏi: phải chăng chọn yêu em là một sai lầm của anh và cách mà anh sửa sai là phải quên đi mối tình đó. Quên đi một cách hoàn toàn? Ngay từ đầu anh cũng biết yêu em sẽ khó khăn tới thế nào, yêu em sẽ khó để đi tới cùng. Khoảng cách về địa lí nơi chúng mình sinh ra là rào cản lớn nhất để bên nhau. Anh sẽ phải làm tròn chữ hiếu với ba mẹ mà để làm điều đó anh buộc lòng phải để em lại phía sau.
Nhưng ngày ấy hoặc là em và anh nông nổi, hoặc là em và anh quá mạnh mẽ để tin rằng mình có thể thay đổi cục diện, vì thế mà mình đã chọn yêu nhau. Điều đó đồng nghĩa với việc sẽ chọn nỗi đau cho mình khi tình yêu đó không đến đích. Em và anh chấp nhận rủi ro để được cùng nhau trải nghiệm cảm giác yêu thương. Và đúng như những gì chúng mình lo sợ: Cuối cùng cả em và anh đều đầu hàng. Anh có những trách nhiệm của anh, còn em cũng đã kiệt sức vì đấu tranh không thành.
Video đang HOT
Hãy ngoảnh lại nhìn em vì điều đó sẽ khiến anh bớt cảm giác tội lỗi (Ảnh minh họa)
Em biết anh đã khổ tâm thế nào khi nói lời chia tay. Nó cũng là điều anh không muốn. Khi hai người lòng còn yêu mà phải dừng lại là nỗi khổ còn đớn đau hơn cả sự phản bội. Vì thế mà cho tới giờ, anh vẫn không dám ngoảnh đầu nhìn lại.Anh không dám nhìn em ở phía sau vì chính anh thấy sợ. Anh sợ em kiệt quệ, em gục ngã, em đớn đau. Chắc hẳn anh đang cố tàn nhẫn nhất nhưng là để cho mình không cảm thấy tội lỗi quá lớn khi đã gây ra đau khổ cho em. Anh lạnh lùng ra đi mà không một lần ngoảnh lại nhìn em.
Hãy cứ nhìn lại anh nhé. Nhìn lại tình yêu của chúng mình và nhìn em. Không phải nhìn để nhận thấy đau khổ mà nhìn để nhận ra rằng chúng ta đã yêu nhau trọn vẹn. Em không gục ngã anh ạ. Ngày hôm nay em vẫn sống vui tươi và hồn nhiên. Em và anh đã lựa chọn tình yêu này, cũng như lựa chọn sự chia tay vậy thì tại sao em lại chìm đắm trong nỗi đau đó chứ? Khi chúng ta đã xác định có nghĩa là chấp nhận rủi ro. Em không muốn đánh mất quá khứ tốt đẹp đã yêu nhau và càng không muốn đánh mất tương lai phía trước. Vì thế mà em vẫn đang sống rất mạnh mẽ và kiên cường.
Anh hãy ngoảnh lại nhìn em vì điều đó sẽ khiến anh bớt cảm giác tội lỗi. Anh không có lỗi gì cả. Hãy nhìn em và nhận ra rằng anh cần phải sống cho tương lai rồi đó. Đừng đắm chìm trong quá khứ nữa anh, em không sao, em ổn mà. Anh hãy mạnh mẽ lên anh nhé. Hãy ngoảnh lại nhìn em đang rất kiên cường và quay đầu về phía trước sống cho mình.
Theo VNE
Em sẽ sống cho tương lai
Em sẽ đi tìm người đàn ông của đời mình, em không thể đợi anh thêm được nữa.
Em đã từng nói sẽ yêu anh suốt kiếp, sẽ không bao giờ rời xa anh và nếu có một ai đó trong hai chúng ta từ bỏ tình yêu này thì người đó chỉ là anh chứ không phải em. Nhưng ngày hôm, em phải nói lời xin lỗi, vì em...em không thể yêu anh, không thể đợi anh thêm được nữa. Em phải đi thôi, vì em muốn được yêu thương, em sợ sự cô độc này lắm!
Em đã từng nghĩ mình sẽ yêu anh đến cả khi nào em chết nhưng có lẽ không phải vậy. Tình yêu cũng giống như cái cây, dù có sức sống mạnh mẽ tới đâu cũng vẫn cần phải được vun tưới, hoặc chí ít là có người biết đến sự tồn tại của nó. Em đã cho đi quá nhiều, em đã chờ đợi quá lâu và em mỏi mệt. Em thực sự quá mệt mỏi rồi. Dù em có mạnh mẽ, dù trái tim em có luôn hướng về anh đến thế nào, dù em yêu anh nhiều đến mấy thì em cũng chỉ là một cô gái thôi anh. Em cũng cần được yêu, cần được che chở và bao bọc. Mà anh thì ở quá xa em.
Anh gieo vào trái tim em một tình yêu quá lớn, anh để lại cho em một niềm tin, khao khát quá nhiều rồi...anh đi. Yêu nhau một năm, đằng đẵng đợi anh 3 năm khi anh theo học ở một đất nước cách xa em quá nhiều. Ngần ấy năm em vẫn nuôi chờ đợi, vẫn mong ngóng anh dù những dòng tin nhắn của anh thưa dần, những cuộc điện thoại chỉ đếm trên đầu ngón tay. Anh giải thích với em rằng ở xứ người anh quá bận rộn nhưng anh luôn nhớ về em. Anh luôn nói yêu em nhưng rồi lại đẩy em ra thật xa bằng lời nhắn nhủ: "Nếu em hợp ai ở nhà thì cứ yêu và lấy người đó. Đừng chờ đợi anh. Anh yêu em nhưng không biết bao giờ mới về, sợ rằng sẽ giam hãm tuổi xuân của em".
Gửi kỉ niệm vào dĩ vãng, em sẽ sống cho tương lai...(Ảnh minh họa)
Có lẽ anh sẽ nghĩ em là ích kỉ khi em không đợi tới ngày anh về. Có lẽ anh sẽ nghĩ tình yêu của em không đủ lớn nên em mới bỏ giữa chừng để kiếm tìm hạnh phúc khác. Nhưng anh à, em chỉ là một cô gái, cuộc sống với bao nghiệt ngã, bao nỗi buồn cứ cuốn lấy em. Em cần lắm một người đàn ông bên mình. Ngay cả khi nếu không thể có vinh hạnh đó thì chí ít em cũng cần có những lời động viên từ anh. Nhưng anh lại luôn nói rằng: "Không ràng buộc em, không muốn em đợi chờ anh thêm nữa" thì sự chờ đợi của phải chăng là vô ích thực sự?
Em đã suy nghĩ rất nhiều. Có thể là anh đã không còn yêu em nữa và anh không muốn em chờ đợi. Anh không muốn nói lời chia tay để em phải bị tổn thương. Nhưng biết đâu đấy có thể là do anh yêu em quá nhiều, không muốn em phải chịu khổ thêm vì anh nữa nên muốn em buông tay...Em không muốn truy đến cùng câu hỏi đó, không muốn phải có cho kì được một câu trả lời vì cuối cùng thì em cũng ra đi. Em phải làm thế thôi anh. Em kiệt sức thực sự rồi!
Hơn 3 năm qua em gần như héo mòn trong sự chờ đợi anh. Anh vô tâm hoặc cố tình tỏ ra vô tâm làm em đau khổ vô cùng. Hãy để cho em buông tay, hãy để cho em là người có lỗi với anh. Em sẽ đau khổ nhiều lắm nhưng nỗi đau khổ này sẽ có ngày dừng lại. Còn hơn là em cứ tiếp tục chờ đợi anh trong vô vọng để rồi nỗi buồn cứ kéo dài thêm mãi.
Ngày hôm nay em nói lời tạ từ nhưng em biết anh không còn quá bận tâm về nó. Em vẫn nói vì nó không chỉ là chia tay anh mà là chia tay với tình yêu của em. Em sẽ đi tìm người đàn ông của đời mình, em không thể đợi anh thêm được nữa. Gửi kỉ niệm vào dĩ vãng, em sẽ sống cho tương lai...
Theo VNE
Mình em với mùa xuân cô đơn Tới chừng nào anh mới thôi ám ảnh em... Tới chừng nào, mùa xuân của em mới nở hoa? Xuân về rồi anh ạ! Một mùa xuân với bao ước mơ và tràn đầy nhựa sống. Em khắc khoải nghĩ về mùa xuân mà mình đã từng mơ ước. Mùa xuân có anh và có em... Nhưng ngày xuân ấy chẳng bao giờ...