Hãy nán lại và đọc: Câu chuyện đẫm lệ của cô gái treo hình đại diện màu đen
“Lần thứ sáu anh được gia đình đưa về nhà, em cầm tay anh, từ hồng hào dần dần chuyển sang tím ngắt, em đã cầm tay khi người em thương da diết trút hơi thở cuối cùng”…
ảnh minh họa
Bạn có đang giận dỗi người yêu vì người ta vô tâm, không biết cưng chiều, hay không lãng mạn? Bạn có đang cảm thấy tủi thân, cô đơn vì phải cách xa người ấy? Bạn có đang đau lòng khi cuộc tình của mình phải chấm dứt vì một trong hai người không còn đủ can đảm để tiếp tục? Bạn đang trốn vào một góc, sụt sịt khóc, và cho rằng mình là cô gái bất hạnh nhất trên thế gian này?
Nếu có, vậy thì bạn nhất định phải đọc những dòng chia sẻ dưới đây của Linh – cô gái 19 tuổi vừa yếu đuối lại vừa kiên cường, để biết rằng mình vẫn hạnh phúc và may mắn hơn rất nhiều người. Ít nhất là ngay lúc này đây, bạn và người thương còn được hít thở chung một bầu không khí. Dù không trực tiếp được ở cạnh, trao nhau những cử chỉ yêu thương thì bạn vẫn có thể yên tâm vì biết rằng ở một nơi nào đó anh ấy vẫn đang được hạnh phúc, bình an, và hai người có thể gặp lại nhau khi duyên phận đưa đẩy. Nhưng Linh và người yêu thì khác! Họ chỉ còn có thể tìm đến nhau trong những giấc mơ bởi lẽ Tuấn – người yêu của Linh – đã ra đi mãi mãi vì bạo bệnh.
Từ lúc Tuấn đi đến nay đã được nhiều ngày nhưng nỗi mất mát trong Linh vẫn chưa nguôi. Trên Facebook cá nhân của cô thường xuyên xuất hiện những dòng status tâm trạng, những tấm ảnh tình cảm hai người chụp ngày Tuấn còn sống, khi thì đôi ba dòng ngắn gọn, lúc thì một bức tâm thư dài rất dài. Đối với Linh, quá khứ và tình cảm dành cho Tuấn giống như một cuốn sách đầy bi kịch mà cô không có cách nào khép lại.
Sáng, trưa, tối, đêm, mỗi khi nhớ người yêu, Linh lại đăng lên Facebook những bức ảnh cũ, những dòng tâm sự mà cô không biết phải chia sẻ cùng ai.
Dưới đây là bức tâm thư Linh viết cho người yêu vào ngày thứ 3 sau khi anh đi:
“Đã 3 ngày rồi, kể từ ngày anh không nắm tay em nữa, anh bỏ lại em…
Từng ngày từng giờ trôi qua với em thật khó nhọc, em thấy rất mệt anh à. Mệt khi phải kìm nước mắt vào trong để chuẩn bị cơm cho anh. Mệt khi phải nhìn thấy anh trong khung ảnh. Mệt khi cứ phải tỏ vẻ như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Mệt khi luôn mong anh về trong giấc mơ của em. Anh đang ngồi cạnh em không? Có nhìn thấy dáng vẻ ngay lúc này của em khi đang gõ những dòng chữ này không? Có mà, đúng không?
Em thật chẳng ngờ ông trời lại ép chúng ta vào đường cụt thế này. Ác độc quá, cay nghiệt quá! Bao nhiêu công sức của em và mẹ anh suốt 3 tháng trời thức ngày thức đêm chăm nom, động viên anh. Bao nhiêu niềm tin, hy vọng, nước mắt của em và gia đình anh cuối cùng cũng không chống lại được số trời. Sao người đàn ông của em lại bị ông trời hành hạ đau đớn đến thế? Từng giọt nước mắt anh rơi mỗi khi đau quá, ánh mắt anh nhìn em, từng cái gật đầu lắc đầu với em, từng cử chỉ, từng cái nắm tay của anh,… đến giấy phút này vẫn nguyên vẹn trong em, vẫn rõ mồn một như mọi chuyện mới chỉ xảy ra hôm qua thôi.
Video đang HOT
Mình yêu nhau cũng đã gần 4 năm rồi, đó chẳng phải quãng thời gian quá dài, nhưng cũng đâu có ngắn. Chúng ta cùng đi qua biết bao thử thách, thế mà ông trời chẳng cúi xuống nhìn để thương cho em, cho anh. Chỉ mới vài tuần trước đây thôi, em còn định vào ngày sinh nhật sẽ mua bánh gato về và anh thổi nến cùng em. Giờ thì em mua bánh về ai thổi cùng em hả anh? Ngày còn ở nhà, anh nói anh đi làm rồi, phải chuẩn bị để sang năm 2016 còn cưới, “yêu thế thôi”. Anh ơi, sắp hết năm rồi? Sao anh vẫn chưa về xin hai gia đình cho em với anh cưới? Anh ác quá! Lúc vẫn còn tỉnh táo, anh còn hát cho em nghe bài “Vợ yêu”. Anh ơi, đêm nay anh về anh hát cho em nghe đi. Cũng 3 tháng rồi em chưa được nghe giọng nói của anh.
Nếu ai đó hỏi em có hối hận điều gì trong chuyện tình với anh. Em cũng không biết là em hối hận điều gì nữa. Tuổi trẻ của em, nhiệt huyết, tấm lòng, tất cả những gì em có em đều dành hết cho anh rồi.
Em thèm lại được ôm anh ngủ mỗi tối ở viện. Em thèm lại được véo má anh. Em thèm lại được cho anh ăn, cho anh uống. Em thèm lại được dạy anh gật đầu, lắc đầu. Em thèm lại được chạm vào da thịt của anh. Em thèm được bên anh. Thế mà giờ này, em chỉ biết nhìn anh qua khung ảnh băng đen. Xem lại video của anh, em chỉ muốn khóc thật to, gào lên thật to để cho nhẹ lòng. Em mệt lắm. Em không muốn mạnh mẽ nữa!
Lần đầu tiên anh tai nạn, em cầm tay anh, bên anh 13 ngày nằm viện.
Lần thứ hai anh tai nạn, em nắm tay anh, em thấy anh khóc.
Lần thứ ba anh gặp nạn, em cầm tay anh, em nói em sẽ chờ ngày anh về.
Lần thứ tư gặp lại anh sau 1 năm trời biệt ly, em cầm tay anh, em cảm tưởng như ngày hôm nay, trong cả cuộc đời này, em là người hạnh phúc nhất.
Lần thứ năm anh ốm nặng, anh bắt đầu liệt nửa người dưới, em cầm tay anh, em bảo anh phải cố lên, em sẽ ở bên anh.
Lần thứ sáu anh được gia đình đưa về nhà, em cầm tay anh, từ hồng hào dần dần chuyển sang tím ngắt, em đã cầm tay khi người em thương da diết trút hơi thở cuối cùng.
Em nắm tay anh đi qua cả tuổi thanh xuân, qua sinh lão bệnh tử.
Em vẫn nhớ, mọi người lúc ấy bảo em thôi buông tay anh ra để anh đi được thanh thản. Bố mẹ và bà lên bên cạnh anh, em buông tay anh ra. Thế là anh bỏ em và mọi người đi thật.
Nói sao cho hết cảm giác nhìn anh đau đớn vì máy móc, vì thuốc thang? Nói sao cho hết cảm giác phải nhìn anh nằm im như thế? Nói sao cho hết cảm giác tự tay ôm di ảnh của người em yêu da diết 4 năm trời? Nói sao cho hết cõi lòng của em lúc này?
Gửi Anh Xa Nhớ!
Em Mãi Yêu Anh!”
Vào ngày thứ 3 kể từ khi người yêu ra đi, Linh đã không kìm nén được mà viết lên Facebook cá nhân một bức tâm thư khiến tất cả những người đọc nó đều phải rơi nước mắt.
Linh cho biết hai người đã yêu nhau được gần 4 năm. Khi ấy cả hai đều vừa chia tay người yêu nên đến với nhau với hy vọng người kia sẽ giúp mình quên đi người cũ. Thế nhưng càng tiếp xúc với nhau nhiều, cặp đôi càng thấy người kia hợp với mình, và muốn tiến đến xa hơn. Dự định của họ là trong năm nay sẽ làm đám cưới nhưng có quá nhiều chuyện xảy đến khiến kế hoạch phải gác lại. Tuấn mắc căn bệnh lao màng não, đi khám thì đã sang giai đoạn 3 và bắt đầu hôn mê. Tuấn yếu dần, phát thêm nhiều bệnh khác. Linh và mẹ Tuấn túc trực chăm sóc anh suốt 3 tháng ròng. Bác sĩ nói rằng tình hình không khả quan nên Linh đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho những tình huống xấu nhất. Tuy nhiên, cô không ngờ mọi chuyện lại đến nhanh như vậy.
Linh kể về những phút cuối cùng bên Tuấn, khi ấy cô chỉ muốn mãi nắm tay anh dù bàn tay anh đã cứng đờ. Bản thân Linh đau hơn ai hết khi nhìn thấy Tuấn phải chịu những cơn hành hạ vì bệnh tật và máy móc. Ra đi là điều nhẹ nhàng nhất cho anh, song giây phút phải buông tay Tuấn, Linh vẫn không khỏi đau lòng. Nhiều ngày qua, khi đêm đến, cứ nghĩ về những thứ cả hai từng có là nước mắt Linh lại trào ra. Đã có rất nhiều bạn bè, người thân động viên, an ủi nhưng nỗi đau trong Linh vẫn chẳng nguôi được là bao. Linh nói bây giờ trông thấy người ta hạnh phúc, lòng cô đau, tủi thân, hụt hẫng lắm. Chẳng biết đến bao giờ, tình cảm và những ký ức về Tuấn mới tạm lắng xuống. Chẳng biết đến bao giờ, trái tim cô mới lại có thể đón nhận thêm một người mới bước vào.
Theo Phununews
'Sốt sình sịch' với bức tâm thư gửi các em muốn bồ bịch với đàn ông có vợ
Rất ít khi đàn ông tự ý bỏ vợ, bỏ con, bỏ gia đình sắt son mà đi theo mấy người đàn bà hay la cà, chỉ trực gạ hàng tá đàn ông.
Ảnh minh họa.
Một người đàn ông sẵn sàng "đốt cháy" hôn nhân và sự nghiệp của mình cho niềm vui tình ái ngoài luồng. Điều này khiến phụ nữ phải tự trăn trở với bản thân, tại sao một người đàn ông đã có mọi thứ trong nhà vợ đẹp, con ngoan, sự nghiệp tốt,...nhưng họ vẫn ngoại tình? Tại sao họ cố gắng cưới một cô gái hoàn hảo về làm vợ, nhưng rồi sau đó bỏ lại niềm đam mê một thời của mình, vì những cuộc phiêu lưu tình ái với người phụ nữ thậm chí con xấu hơn vợ?
Khi một người đàn ông đang tìm kiếm cơ hội ngoại tình thì chuyện qua lại với một cô nàng xinh đẹp như người mẫu hay có dung nhan tầm thường chẳng thành vấn đề. Chắc chắn, anh ta thích các cô 'người mẫu' hơn nhưng việc tiếp cận họ không đơn giản.
Và thường là, nếu họ đã định ngoại tình, họ sẽ tìm người cũng đang sẵn sàng cho việc đó. Dù cô bồ kia có dung mạo thế nào, cô ta muốn anh ta và khiến anh ta cảm thấy thoải mái. Người đàn ông sẽ không ngồi đó để cân nhắc xem vợ mình hơn hay cô gái sắp trở thành bồ anh ta hơn. Anh ta đang cần 'đổi gió' và có người sẵn sàng đáp ứng, vậy là đủ.
Còn với những người vợ bị chính người đàn ông "đầu ấp tay gối" mỗi đêm phản bội một cách trắng trợn thì họ rất đau, nỗi đau lớn tới mức có thể bóp nghẹt con tim yếu đuối của họ. Nhưng dù đàn ông ra ngoài cặp bồ nhưng vẫn không dễ dàng từ bỏ vợ con, họ vẫn về nhà sau những giờ "ăn vụng", vẫn dùng lời lễ ngon ngọt hay khóc lóc van nài cầu xin sự tha thứ của vợ. Lúc đó, người thiệt thòi lại chính là kẻ thứ ba, người được mệnh danh là chuyên đi phá hạnh phúc gia đình người khác. Người đời sẽ nhìn những cô bồ bằng con mắt khinh rẻ, miệt thị thậm chí là ghê tởm...
Thời gian gần đây, cộng đồng mạng đang "sốt sình sịch" với bức tâm thư gửi các em muốn bồ bịch với đàn ông có vợ. Với cách gieo vần trôi chảy cùng những lời lẽ sắc bén của người vợ dành cho những cô bồ của chồng khiến nhiều chị em tâm đắc.
Ảnh minh họa.
Dưới đây là nguyên văn bức tâm thư được các chị em gật đầu đồng tình lia lịa. Mời các bạn cùng đọc và suy ngẫm.
"Các em à, chị và các em đều là đàn bà, đều có mẹ có cha, có gia đình của riêng mình. Các em rất thông minh khi không giam mình vào hôn nhân sớm. Nhưng các em cũng rất gớm, khi chỉ nơm nớp lo bồ bịch linh tinh với đàn ông đã có gia đình.
Đầu tiên, chị rất thương bố mẹ các em. Hãy nhìn họ xem, cả đời lấm lem để nuôi các em nên người. Vậy mà các em lại thành mấy người ăn không rồi lười, cả đời nghĩ đến chuyện sống bám vào người khác. Khi còn bé thì bám mẹ bám cha, lúc trưởng thành lại bám mấy anh già. Bố mẹ các em hẳn rất khốn khổ, rất xấu hổ và muốn độn thổ vì đứa con xô bồ như các em.
Thứ hai nhìn các em chị thật thương hại. Các em có sức khoẻ, các em có tuổi trẻ, các em có nhan sắc ngon nghẻ hơn bọn chị. Các em hãy cứ đi, đàn ông trên thế gian đâu thiếu để các em yêu. Sao các em phải liêu xiêu, lao như thiêu thân vào mấy ông chồng đần vợ con đã an phận?
Vì tình yêu ư? Chị đảm bảo một điều, chồng các chị đã từng yêu các chị nhiều hơn mấy điều thủ thỉ với các em. Các em chỉ như món kem thi thoảng để đàn ông đổi vị. Rất ít khi đàn ông tự ý, bỏ vợ, bỏ con, bỏ gia đình sắt son mà đi theo mấy người đàn bà hay la cà, chỉ trực gạ hàng tá đàn ông. Các chị được mang danh là vợ, được cưới xin, được gia đình tin tưởng, được pháp luật công nhận, còn phận các em sẽ mãi chỉ là bồ bịch, lúc cần thì thích, khi chán thì nhích.
Vì tiền bạc ư? Dường như tiền luôn là nỗi muộn phiền của các em. Các em cặp kè để đàn ông bố thí cho mấy đồng lẻ mà sống vui vẻ qua ngày. Lười nhưng muốn ăn chơi, không có tiền lại muốn đi xe hơi nên các em phải tìm đủ mọi cách để moi sạch tiền của đàn ông. Các chị sẽ có những cách hay, để giữ lại tận đáy cái ví của chồng. Sẽ không có chuyện, hàng tháng các em được chu cấp tiền triền miên, được hưởng cuộc sống thần tiên mà không cần phải kiếm. Các chị sẵn sàng biếu không mấy ông chồng làm cong mông rồi mang tiền cho gái để vợ con thơ dại phải nhịn đói ăn mỳ gói qua ngày.
Vậy thì vì sao các em phải lao vào gia đình của người khác, làm tan nát hạnh phúc tươi mát mà họ có? Các em thật ác, đáng bị trừng phạt. Các em luôn là kẻ thứ ba, lân la xen vào nhà người ta mà đuổi chẳng ra. Rồi ngày nào đó các em cũng có một mái nhà, có chồng, có con, có cuộc sống mà các em mỏi mòn. Lúc đó, có một con đàn bà cũng thì thầm, ngân nga, cũng ve vãn vào ra chồng các em thì các em nghĩ gì? Thế nên chị khuyên các em một điều đừng bao giờ yêu đàn ông có vợ, nó như một món nợ, mà cả đời các em sẽ chẳng được thảnh thơi. Hãy giữ tâm hồn sạch, sống có nhân cách, đừng làm những điều xã hội chê trách, để cộng đồng phải xa lánh, để bản thân phải cô quạnh.
Mỗi người sinh ra đều có hạnh phúc của riêng mình, hãy cứ đi tìm, thứ tình yêu mà tim mong đợi, hạnh phúc xa vời vợi nhưng với là sẽ tới".
Theo Phunutoday
Cười vỡ bụng bức tâm thư kể khổ hộ chồng của cô vợ tinh quái Chồng tôi cực khổ lắm! Mỗi sáng sớm anh phải đi làm như bao người đàn ông khác,đến chiều xong việc anh còn phải tụ tập bạn bè để cafe,đánh cờ... ảnh minh họa Chồng tôi cực khổ lắm! Mỗi sáng sớm anh phải đi làm như bao người đàn ông khác, đến chiều xong việc anh còn phải tụ tập bạn bè...