Hay mình cứ mãi là người tình để không bao giờ phải chia tay em nhé!
Trong tình yêu, điều đau khổ nhất không phải là không còn yêu nữa mà là yêu nhau nhưng không thể đến được với nhau và phải nói lời chia tay. Nếu có cách nào đó để chẳng bao giờ chúng ta phải nói lên hai từ cay đắng, khô khốc đó…
Tôi và anh là bạn học đại học với nhau thời phổ thông, rồi hai đứa lại học cùng một trường đại học. Ban đầu chỉ là bạn bè chơi thân với nhau, rồi khoảng thời gian sát cánh bên nhau khiến chúng tôi nảy sinh tình cảm lúc nào không hay. Hai đứa yêu nhau bằng cả sự ngây thơ, trong sáng của con tim. Chúng tôi yêu nhau và sát cánh bên nhau suốt cả chặng đường dài đại học và sau đó tận hai năm.
Anh và tôi thực sự hạnh phúc khi ở bên nhau. Chúng tôi đã nguyện sẽ thủy chung, sẽ yêu nhau đến trọn cuộc đời. Và khi hai đứa đã có công việc ổn định thì cũng tính đến chuyện hôn nhân lâu dài. Anh chính thức đưa tôi về nhà để ra mắt.
Nói là học chung và làm bạn với nhau thời gian dài nhưng số lần tôi đến nhà anh khá ít. Vì nhà hai đứa cách nhau cũng vài chục cây số, hơn nữa bố mẹ anh khá khó tính nên tôi chỉ đến nhà anh vài lần với bạn bè chứ không thường xuyên như anh đến nhà tôi. Thế nên, khi anh nói chính thức đưa tôi về ra mắt, tôi khá hồi hộp và lo lắng. Tôi cảm thấy có chút tự ti vì gia đình tôi chỉ thuộc hàng bình thường còn nhà anh lại khá giả, bố mẹ anh làm công chức nhà nước nên cũng có phần khắt khe với bạn bè anh. Thế nhưng, anh đã nắm tay và động viên tôi rất nhiều. Tình yêu của anh đã khiến tôi tự tin hơn để về ra mắt gia đình anh.
Thế nhưng, đúng như dự đoán và sự lo sợ của tôi. Gia đình anh tỏ ra không hài lòng, thậm chí là tỏ rõ thái độ với tôi. Họ luôn miệng nói về sự khác biệt giữa hai gia đình để ngụ ý rằng tôi không xứng đáng và phù hợp với anh. Tôi khá buồn nên chỉ biết ngồi nghe mà chẳng dám phản ứng gì.
Chúng mình cứ mãi là người tình của nhau thôi nhé (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau hôm ấy, tôi có hỏi rằng bố mẹ anh rằng có nói thêm gì khi tôi về không thì anh cứ vui vẻ và nói rằng bố mẹ rất vui vẻ về tôi chứ không hề phản đối gì cả. Tôi nghi ngờ rằng anh nói dối để làm tôi vui lòng nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa. Bẵng đi một thời gian ngắn, mẹ của anh có hẹn gặp tôi và dặn tôi không được nói cho anh biết về chuyện này. Tôi biết là có chuyện không bình thường nhưng vẫn giấu anh để đi gặp mẹ anh. Chẳng phải dài dòng trình bày nhiều, mẹ anh nói không chấp nhận mối quan hệ của tôi và anh. Bác nói rằng đã tìm được người xứng đáng và phù hợp hơn tôi để kết hôn với anh. Bác yêu cầu tôi chủ động rời khỏi anh để anh không phải áy náy vì nghĩ rằng đã bỏ rơi tôi. Tôi đã không nghĩ mẹ anh lại có thể thẳng thừng đề nghị điều ấy với tôi. Tôi đã khóc rất nhiều vì biết mình yêu anh tha thiết.
Những ngày sau đó, mặc dù rất đau khổ nhưng tôi vẫn cố tình tránh né anh theo lời mẹ anh. Tôi không muốn vì tôi mà me anh và anh phải xung đột với nhau. Thời gian đầu, anh cuống cuồng tìm tôi rồi hỏi han thái độ thay đổi của tôi khiến tôi rất cảm động. Nhưng sau khi tôi vẫn quyết tâm lạnh nhạt với anh thì anh cũng giãn dần sự quan tâm. Tôi đau khổ vì nghĩ rằng anh đã xuôi theo lời bố mẹ mà quên mất tình yêu của chúng tôi. Cứ mỗi lần nghĩ đến anh và những kỷ niệm của chúng tôi mà lòng tôi lại đau như cắt.
Bỗng anh xuất hiện trước cửa nhà tôi, anh chẳng nói chẳng rằng ôm chầm lấy tôi như để thỏa mãn những nhớ nhung trong những ngày qua. Anh xin lỗi tôi vì không thể thuyết phục được bố mẹ chấp nhận tôi.
- Bố mẹ nói sẽ từ anh nếu anh vẫn quyết tâm đến với em. Và anh đồng ý rồi em ạ. Anh xin lỗi vì không thể thuyết phục được bố mẹ.
- Sao anh lại làm như thế, em không muốn anh vì em mà xung đột với bố mẹ thế đâu. Anh nghe lời bố mẹ và đi lấy người khác đi.
- Ngốc ạ, anh không bao giờ bỏ em đâu. Hay là chúng mình cứ làm người tình của nhau để không bao giờ phải nói chia tay dù có thế nào đi chăng nữa, em nhé!
Tôi ôm chầm lấy anh mà khóc vì thương cho anh, thương cho chính mình và tình yêu của hai đứa. Thực lòng, tôi không bao giờ muốn xa anh, không muốn mất anh. Nhưng nếu cứ để anh làm theo ý mình thì tôi có ích kỉ và nhẫn tâm lắm hay không?
Theo Blogtamsu
Em đến trước nhưng anh chẳng yêu em
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau.
Có lẽ em sẽ chấp nhận nỗi đau này dễ dàng hơn nếu em là người đến sau trong cuộc đời anh. Khi ấy, em sẽ đổ lỗi tại số phận an bài em đến quá trễ. Nhưng em không có được cả cái may mắn đó để mà đón nhận nỗi đau cho nhẹ nhàng hơn. Em là người đến trước, bao năm qua em vẫn ở bên anh, nhưng tiếc rằng đôi mắt anh không nhìn về em.
Bao năm qua, có lẽ anh đã không biết rằng em yêu anh ngay từ khi trái tim của cô gái mới lớn biết rung động. Anh là mối tình đầu của em từ ngày ấy cho tới tận bây giờ. Có lẽ vì thế mà em không có được anh bởi tình đầu nào cũng không thành và nhiều đớn đau. Em và anh lớn lên bên nhau. Tuổi thơ của chúng ta là những ngày rong chơi, học chung trường... Cho tới tận khi em lớn, trở thành cô thiếu nữ 18, đôi mươi xinh xắn, dịu dàng, anh vẫn là chàng trai luôn bên cạnh em mỗi khi em cần.
Em đã hi vọng rất nhiều vào tình yêu nơi anh. Em mong đợi những sự quan tâm, chăm sóc và ân cần của anh một ngày nào đó sẽ trở thành tình yêu đôi lứa. Em đã chờ, chờ đợi từ năm này qua năm khác. Từ khi em chỉ là cô gái vừa chợt lớn, còn ngây thơ, trong trắng cho tới khi trái tim bắt đầu có những vết rạn vì đau. Em đã khước từ biết bao lời tỏ tình để chờ đợi anh. Nhưng rốt cục, có lẽ anh không hiểu hoặc anh hiểu nhưng không đón nhận. Anh đã im lặng ngần ấy năm.
Bao năm qua, em vẫn chờ đợi một lời yêu từ anh (Ảnh minh họa)
Nhưng em không phải là một cô gái dễ bỏ cuộc. Em kiên trì đợi anh. Em không tin anh lại có thể lạnh lùng và vô cảm đến như vậy. Bao năm rồi em vẫn là một cô gái độc thân dù xung quanh luôn có những chàng trai chờ đợi một cái gật đầu. Chỉ điều đó thôi, em tin là anh biết lí do. Em ra đi làm, trở thành một cô gái chững chạc, điềm tĩnh, tình yêu cho anh lớn dần lên cùng với nỗi đau phải chờ đợi. Em không phải là cô gái hèn nhát không dám nói lên tình yêu của mình. Nếu anh chỉ là một chàng trai em tình cờ gặp trong đời và đem lòng yêu anh, em sẽ mạnh mẽ để nói với anh rằng em yêu anh. Nhưng chúng ta có quá nhiều kỉ niệm, có quá nhiều kí ức bên nhau. Em sợ rằng lời em nói ra có thể làm anh khó xử. Khi ấy, anh sẽ vì thương hại em mà nhận lời, hoặc cũng vì thương hại em mà từ chối để em không khổ. Em quyết định sẽ mãi mãi giữ im lặng, cho tới khi nào anh nói ra hoặc cho tới khi nào em có thể yêu một người khác.
Và rồi, sau bao năm chờ đợi, anh đã có câu trả lời. Ngày anh hẹn em đi ăn tại một nhà hàng sang trọng, em đã rất vui. Vậy mà khi tới nơi, nhìn anh ngồi bên người con gái đó, trái tim em như chết lặng. Đôi chân em đã gần như khuỵu xuống. Em cố gắng giữ một nụ cười trên môi để bước vào. Ngồi đối diện anh, trở thành một người chứng kiến câu chuyện tình yêu đó, em chưa bao giờ thấy đớn đau và đơn độc như lúc ấy.
Cuối cùng thì anh đã tìm được một người con gái để anh nắm tay đi suốt cuộc đời. Tất nhiên, người đó không phải là em. Hơn 10 năm rồi, em vẫn mãi ấp ủ mối tình đơn phương với anh. Anh là mối tình đầu và có lẽ cũng là mối tình sâu nặng nhất chẳng thể nào em quên. Người ta đến sau nên không có được người mình yêu đã đành, em gắn bó với anh bao năm qua, chờ đợi và hi vọng để rồi lặng nhìn anh sánh bước bên người con gái khác.
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau. (Ảnh minh họa)
Em cũng biết anh hiểu tình cảm em dành cho anh. Anh im lặng không hỏi em về điều đó là để tránh cho em không phải thú nhận tình cảm của mình mà anh không đáp lại. Và cũng để chúng ta mãi giữ một mối quan hệ tốt đẹp như bây giờ. Nếu đó là điều anh cố gắng làm thì ngày hôm nay em chúc phúc cho anh. Em hứa lời yêu đó sẽ mãi mãi chôn giấu trong lòng, để cả anh và em không phải khó xử khi vô tình chạm mặt nhau, để em vẫn là cô em gái bé bỏng của anh như ngày nào.
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau. Nhưng cuộc sống đôi khi nghiệt ngã vậy đó. Em sẽ lại đứng sau anh, tiếp tục nhìn anh bước về phía trước với người con gái khác. Lần này, em không đi theo anh như cái bóng, em chỉ nhìn anh thôi... cho tới khi nào, bóng anh đi khuất xa tầm mắt, cho tới khi em không còn thấy anh thêm nữa...
Theo VNE
Chồng sắp cưới muốn tôi cặp bồ với sếp Anh muốn em cứ "ỡm ờ" với sếp để củng cố vị trí của anh trong công ty. Em phải làm sao? Bằng linh cảm của người phụ nữ, em biết sếp có tư tình với mình (Ảnh minh họa) Câu chuyện thoáng nghe tưởng thật như đùa này lại đúng là những gì mà em đang phải trải qua. Em thực sự...