Hãy là anh của ngày xưa…
Anh yêu, Chúng mình lấy nhau khi cả hai đều còn tay trắng. Nhưng em nhận thấy ở anh một ý chí phấn đấu, một tấm lòng hết mình vì mọi người và hơn tất cả là tình yêu chân thành, nồng ấm dành cho em…
Những năm tháng khó khăn, vợ chồng mình luôn bên nhau chia sẻ vui buồn. Con gái mình ốm yếu, anh là người gồng gánh gia đình. Ban ngày đi làm, tối về anh lại thức đêm phụ giúp đỡ đần cho vợ. Khi con bệnh, em chỉ biết khóc, còn anh mới là người chạy đôn chạy đáo đưa con đi bác sĩ. Những ngày tháng ấy tuy vất vả, nhưng em luôn nhớ đến với lòng biết ơn anh vô hạn, người chồng thật tốt của em… Con lớn hơn một chút, em quyết định đi làm. Anh lại là người “thuyền trưởng” lèo lái gia đình nhỏ trên chiếc xe bé tí. Và từ đó đến nay, lúc nào cũng vậy. Anh lo cho em không biết đi xe một mình, nếu đi lại sợ gặp phải chuyện gì vì anh biết em tay lái yếu. Mỗi lần đi công tác hay bận họp, anh dặn dò em cẩn thận phải đón con bằng taxi vì biết tính em hay tiết kiệm. Khi nào có một khỏan tiền nho nhỏ, anh lại chất mẹ con em lên xe đi chơi, đi ăn uống và hồ hởi mua cho 2 mẹ con những món đồ mà anh biết vì đắt tiền nên mẹ con em chỉ thầm ao ước mà thôi. Gần mười năm cần mẫn đi làm, giờ anh đã khẳng định được khả năng của mình bằng một vị trí cao nhất trong một Ngân hàng nổi tiếng. Nhưng cũng từ lúc đó, hình như hạnh phúc cũng dần mong manh. Anh bắt đầu có những đổi khác. Và anh trở nên vô tư đến độ vô tâm. Em bắt đầu lo lắng, giận hờn, và đã khóc thầm biết bao đêm. Có những đêm trắng em không sao ngủ được, tự hỏi tại sao khi người ta có tiền thì lại không còn là mình ngày trước.
Bất giác em thèm được trở lại ngày xưa quá anh ah. Hôm trước, con gái lì xì cho mẹ mấy tờ giấy màu hồng và thì thào ra vẻ rất là quan trọng “Mẹ ơi, mẹ viết ra 3 điều ước đi mẹ. Con sẽ bỏ vào cái hộp và rồi nó sẽ trở thành sự thực đó”. Phì cười khi thấy con bắt chước trong phim, nhưng em cũng chiều lòng, vì hiểu rằng trong tâm hồn con những điều ước thần tiên vẫn còn thiêng liêng lắm… Tối hôm đó, rúc vào lòng mẹ, con gái thủ thỉ “Mẹ ơi, có phải Mẹ ước Ba lúc nào cũng thương yêu hai mẹ con mình thật nhiều phải không mẹ?” Đúng rồi con ạ, mẹ chỉ mong đơn giản như vậy thôi, để hạnh phúc lại trở về trong ngôi nhà nhỏ của mình, tràn ngập và ấm áp, như là ngày xưa…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thất vọng
Ba năm em chôn giấu tình cảm cua mình chờ đợi ngày nào đó anh sẽ nhận ra tình cảm của em. Khoảng thời gian dài với vài tin nhắn hờ hững với nhau, em nhận ra chờ đợi là vô vọng.
Em đang dần cố quên anh thì sau 3 năm anh gọi điện cho em lam gì chứ. Mình gặp nhau trong niềm vui xen lẫn sự nghi ngờ của em. Cả hai đã thẳng thắn nói về tình cảm của mình. Chưa bao giờ em thấy anh nói nhiều như thế, anh bảo có tình cảm với em nhưng vì vô số lý do để trong em lại loé lên niềm hy vọng nhưng rồi nó lại bị dập tắt đau đớn.
Anh đã có hạnh phúc riêng cho mình, em giá như mình đừng gặp nhau. Và giờ thì em lại biết chuyên của em và anh đã đươc bạn bè anh biết từ anh. Họ còn biết số điện thoai của em trong khi anh biết từ ngày xưa anh phải hỏi em trước khi cho ai đó. Em thấy mình như kẻ ngốc. Anh đã không còn gì trong em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Kết thúc Anh à, tình yêu anh dành cho em có thực sự là tình yêu không anh? Em không muốn đa nghi hay là một người tham lam, chỉ mong nhận ở anh một tình yêu thực sự. Từ khi em biết bên cạnh anh còn một người khác ngoài em, tim em như vỡ vụn, cứ thế mà khóc mà nghẹn ngào. Dường...