Hãy hôn nhau 99 lần trước khi chia tay
Lời chia tay nói quá nhiều cũng giống như thuốc kháng sinh uống thường xuyên sẽ mất dần tác dụng. Hai người thật sự chia tay là lúc mà em cho dù có viện ra hàng tỉ lý do, cũng không muốn chạm vào môi anh ta đủ một trăm cái.
Cô gái và người yêu cô quen nhau đã được bốn năm, nhưng anh ta quả thực không phải là một người đàn ông tốt, lăng nhăng, thích rượu chè bài bạc, hay thất hứa. Nhiều lần cô hạ quyết tâm rời xa anh ta nhưng đều thất bại.
Lần đầu tiên, cô nói chia tay là vào ngày kỉ niệm một trăm ngày hai người quen nhau. Anh ta uống say khướt và muốn cô qua đêm cùng anh. Cô từ chối, anh liền cho rằng cô không yêu anh. Cô nói, vậy thì chia tay đi. Lúc ấy, cô rất đau khổ, cô nghĩ rằng anh không tôn trọng cô. Nhưng hôm sau, anh đợi cô rất lâu dưới cổng nhà, anh nói anh xin lỗi, vì anh uống quá nhiều nên lú lẫn mất rồi, em tha thứ cho anh được không?
Lần thứ hai, cô quyết định rời xa anh ta là lúc anh bán đi một vài vật dụng có giá trị trong nhà để trả nợ cá độ bóng đá. Cô khuyên can hết lời nhưng anh bỏ ngoài tai. Cô tuyệt vọng nhìn anh , hóa ra cô chẳng có chút phân lượng nào trong trái tim anh. Khi trắng tay, anh tìm đến cô, cô không muốn gặp lại anh. Vậy mà nghe anh bảo: “Anh chẳng còn gì nữa ngoài em”, cô lại không đành lòng.
Lời chia tay nói quá nhiều cũng giống như thuốc kháng sinh uống thường xuyên sẽ mất dần tác dụng (ảnh minh họa)
Gần đây nhất, cô bắt gặp anh ta đang mây mưa cùng cô bạn thân tại nhà riêng. Hai người tưởng chừng đã đi đến đường cùng, không thể vãn hồi được nữa. Cô vừa khóc, vừa căm phẫn nói: “Lần này thì chấm hết thật rồi. Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh”.
Cô gom tất cả quà tặng, bao gồm cả chiếc nhẫn đính hôn mà cô vô cùng trân quý, đóng thùng gửi trả nguyên đai nguyên kiện cho anh ta. Cô đi quanh nhà, lôi hết mọi đồ dùng có dính dáng tới anh từ: khung ảnh, gối ôm, dép đi nhà, khăn rửa mặt, bàn chải đánh răng, chiếc cốc có khắc tên hai người,…thứ gì không thể đốt được thì đem đập vỡ. Xong xuôi, cô nhìn lại khắp nhà một lượt cuối, không còn đồ vật mang mùi vị của anh ta, nhưng cô vẫn có cảm giác nơi đây đầy ắp hình bóng anh.
Căn bếp chỗ hai người thường chen chúc đứng rửa bát cùng nhau; góc phòng khách còn vang vọng tiếng cười trầm thấp của anh; nơi ban công anh ôm cô vào lòng mỗi buổi sớm tinh sương, ngắm nhìn bình minh từng chút một ló rạng,…Cô thở dài, kéo va li chuyển đến sống trong một căn hộ mới bên ngoài thành phố, chỉ mong cách xa anh ta ngàn vạn dặm. Nhưng chẳng hiểu bằng cách nào anh ta vẫn tìm thấy cô.
Video đang HOT
Hồi đầu, cô kiên quyết làm ngơ trước sự đeo bám của anh. Anh đợi cô trước cổng cơ quan, cô liền đi đường vòng. Anh gọi điện, cô đổi số. Anh kêu gào âm ĩ tên cô dưới hiên nhà, cô vặn nhạc thật to. Anh nài nỉ: “Anh sẽ đợi đến khi nào em tha thứ”. Cô lạnh lùng: “Một triệu năm nữa cũng không thể”. Nhưng chẳng hiểu vì sao, cuối cùng cô lại ngoan ngõan trở về bên anh. Cô đau khổ nói: “Rất muốn rời xa anh ta, nhưng lại bất lực”.
Muốn thử xem, lần tới có rời bỏ được anh ta hay không, hãy hôn nhau chín mươi chín lần trước khi tạm biệt (ảnh minh họa)
Cô gái thật đáng thương. Cả đời cô đưa ra rất nhiều lời chia tay, nhưng đều chọn sai thời điểm. Cô nói khi cô đang điên cuồng tức giận, chỉ muốn anh ta biến mất thật nhanh khỏi đời mình. Tuy nhiên, sau khi bão tố qua đi, tình yêu trở lại, cô liền tìm một vài lý do hoàn hảo để chắp vá cho lỗi lầm của anh ta và rồi lại dễ dàng thứ tha cho anh ta như chưa hề có cuộc chia ly.
Lời chia tay nói quá nhiều cũng giống như thuốc kháng sinh uống thường xuyên sẽ mất dần tác dụng. Ban đầu, nghe em nói, anh ta sẽ hoảng sợ, sẽ lo lắng có được em rồi lại mất em. Lần thứ hai, anh ta nghĩ rằng em chỉ đang giận dỗi, làm mình làm mẩy tí thôi. Đến lần thứ ba, thứ tư, thứ năm,… thì anh ta chẳng còn buồn để ý nữa. Anh ta nhủ nhầm: “Đợi vài ngày qua đi, mọi chuyện đâu lại vào đấy thôi”.
Một lời chia tay có trọng lượng, không cần đến dũng khí, cũng không bắt buộc em phải dốc cạn quyết tâm cả đời để nói ra. Muốn thử xem, lần tới có rời bỏ được anh ta hay không, hãy hôn nhau chín mươi chín lần trước khi tạm biệt. Hai người thật sự chia tay là lúc mà em cho dù có viện ra hàng tỉ lý do, cũng không muốn chạm vào môi anh ta đủ một trăm cái. Nếu vẫn còn muốn hôn anh ta nốt đêm nay, vậy thì ngày mai chắc chắn vẫn chưa thể quên được nhau.
Theo Blogtamsu
Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng
Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ, vợ chồng chia ly. Tôi chỉ mong được đến trước mặt cô ấy và nói "Vợ ơi, anh sai rồi, anh xin lỗi, hãy cho anh cơ hội lần nữa",vậy mà sao khó quá!
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, có một người vợ đảm đang, yêu thương chồng con, biết vun vén cho gia đình và hai đứa con. (Ảnh minh họa)
Thời gian này đang chờ tòa án gọi lên làm thủ tục xong là chính thức tôi trở thành người đàn ông độc thân. Tôi không dám nghĩ đến những ngày sau không được sống cùng vợ con nữa.
Tôi từng có một gia đình hạnh phúc, có một người vợ đảm đang, yêu thương chồng con, biết vun vén cho gia đình và hai đứa con (bé trai 5 tuổi, bé gái 3 tuổi) ngoan, khỏe mạnh. Gia đình tôi từng là niềm ao ước của bạn bè, thế nhưng chính phút nông nổi mà tôi đã đạp đổ hạnh phúc ấy.
Hôn nhân của chúng tôi kéo dài được 10 năm trọn vẹn hạnh phúc, lần lượt hai bé con ra đời là niềm vui hạnh phúc của vợ chồng tôi và nội ngoại hai bên. Kinh tế gia đình chúng tôi không phải oằn mình như nhiều nhà khác nên không bao giờ có những cuộc cãi vã, cân đo từng đồng, vợ tôi làm hành chính ổn định, còn tôi làm trong ngành xây dựng, lại được ông bà hỗ trợ thường xuyên.
Vợ tôi là một người phụ nữ hiền, đảm đang, cô ấy rất khéo tay sáng tạo ra nhiều món ăn ngon. Vợ tôi có hoa tay nên vẽ rất đẹp, nhớ những ngày yêu nhau vợ vẫn hay vẽ hình tôi, giờ trong nhà vẫn lưu lại những bức hình ngày trước vợ hay vẽ mình. So với những người phụ nữ khác, vợ tôi là một người trầm tính, ít nói, nhưng với tôi, cô ấy lại nói rất nhiều. Chúng tôi có những câu chuyện xuyên ngày đêm mà không hết, vì thế chỉ có tôi mới hiểu rõ nhất về cô ấy. Ngay cả khi có đến con thứ hai rồi, chúng tôi vẫn không từ bỏ được thói quen, vẫn ôm nhau trò chuyện đến 2, 3 giờ sáng mới đi ngủ.
Công việc thuận lợi, tôi được cân nhắc lên chức, công việc cũng bận rộn hơn trước. Công ty có công trình lớn ở miền ngược, tôi được công ty giao làm đội trưởng công trình đó, cũng là dấu vết đầu tiên đánh mất tổ ấm gia đình mình.
Thời gian đầu đi làm xa nhưng vẫn đều đặn 2 tuần là tôi lại ngó về nhìn mặt mũi vợ con. Nhưng chỉ được nửa năm đi lại nhiều tôi bắt đầu mệt mỏi, vợ chồng lại hay cãi vã những chuyện vặt vãnh, chẳng ai chịu nhường nhau như trước. Chán nản, thay vì thời gian về thăm vợ con, tôi lại theo mấy anh em trong công trình chè chén, rồi tôi gặp cô ấy.
Được anh em cổ vũ lại có tính sĩ diện cao, đã vậy cô ấy trẻ trung, xinh đẹp có thân hình bốc lửa, càng khiến tôi ham muốn và sa ngã. Không ở công trường với anh em nữa, tôi dọn ra ngoài sống chung với cô bồ, thời gian này tôi cũng chẳng đoái hoài đến vợ con.
Tôi với bồ chung sống cùng nhau được 8 tháng thì cô ấy được cử xuống Hà Nội học thêm, tôi cũng tức tốc theo cô ấy về Hà Nội. Tôi chuyển công tác, được về gần nhà lại gần cả bồ của mình, cứ thế hết giờ làm việc, tôi vội đến chỗ cô bồ ở đến đêm mới về. Vợ chồng không còn tình cảm như trước nữa, về nhà lại cảm thấy khó chịu, nên tôi thường lấy lý do công việc bận không về để ở luôn với cô bồ của mình đến hôm sau.
Từ sáng đến tối tôi và vợ không nói với nhau một câu. Tôi thường đi làm từ lúc vợ và các con mình vẫn đang ngủ say, tối về cũng thế. Dường như chúng tôi không có thời gian để cho nhau nữa. Yôi còn bận suy nghĩ về cô bồ của mình, còn vợ tôi bộn bề của công việc và con cái... Những hôm đêm về thấy vợ mình ngủ ngon giấc chỉ muốn đặt một nụ hôn lên trán như trước kia thôi mà tự dưng lại khó khăn.
Rồi vợ cũng phát hiện tôi ngoại tình, trong một lần tôi chở bồ đi ăn lại gặp bố mẹ vợ. Tôi đànhthú nhận tất cả với vợ về việc mình ngoại tình, nhưng cũng khoảng thời gian đó cô bồ tôi lại tìm đến bố mẹ tôi và nói cô đã có thai với tôi. Cô không đòi cưới nhưng lại bắt đền bù một khoản tiền rồi cô ấy đi. Đây là một cú sốc lớn với vợ và gia đình tôi.
Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ. (Ảnh minh họa)
Sau hôm đó, gia đình tôi mỗi người một ngả. Tôi bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà, còn vợ đưa hai con về nhà bố mẹ đẻ sống. Bố mẹ vợ cũng đồng ý để vợ chồng tôi ly hôn.
Vợ tôi là một người cực kỳ dứt khoát, một khi đã nói là làm. Trước khi đến với nhau, chúng tôi có một giao kèo, nếu một trong hai phản bội nhau thì chia tay, giờ cô ấy làm đúng những gì trước chúng tôi nói. Mặc tôi có van xin thế nào cũng vô ích, bố mẹ tôi sang nói chuyện với gia đình bên vợ, xin lỗi gia đình và mong được đón con dâu và cháu về. Nhưng vợ tôi lại kiên quyết không nhìn mặt tôi, các con vẫn bám mẹ như ngày thường.
Giờ đơn đã nộp lên tòa án, chỉ chờ ngày tòa gọi giải quyết là vợ chồng tôi chính thức đường ai nấy đi. Gia đình tan vỡ rồi tôi mới thấy yêu vợ con nhiều hơn và càng hối tiếc vì đã phạm sai lầm.
Tôi rất muốn cứu vãn cuộc hôn nhân này, nhưng tôi không biết phải làm thế nào? Một phút say nắng mà tôi đã đạp đổ đi hạnh phúc mà tôi đã cố gắng xây dựng và vun đắp bao nhiêu năm nay, khiến gia đình tan vỡ, vợ chồng chia ly. Tôi chỉ mong được đến trước mặt cô ấy và nói "Vợ ơi, anh sai rồi, anh xin lỗi, hãy cho anh cơ hội lần nữa", vậy mà sao khó quá!
Theo blogtamsu
Cảm ơn người thứ 3 Cảm ơn người thứ ba cho em biết rằng, anh không phải là người sẽ cùng em đi đến hết cuộc đời! Vậy là anh đã quyết định dừng con thuyền tình của mình ở một bến đỗ cuối cùng. Tất nhiên, bến đỗ đó không phải là em dù cho tình yêu của hai đứa mình đã kéo dần gần 10 năm....