Hãy hôn khi đôi môi còn đỏ, hãy vui khi cô ấy còn biết buồn
Mỗi lần thấy tôi rầu rĩ hoặc vùi đầu trong công việc, vợ chồng cô bạn thân thường gửi tặng tôi bài hát “While your lips are still red”, tôi biết bạn đang ngầm gửi thông điệp “hãy hôn khi đôi môi còn đỏ thắm, hãy yêu khi tuổi trẻ chưa qua”.
Ảnh minh họa
Nhưng đâu phải tôi là kẻ lãnh đạm, quá ham công tiếc việc. Tôi cũng từng có lần rung động, đó là một chuyện tình đơn phương khờ dại. Lê là bạn chung đại học của tôi, chúng tôi hay ngồi cùng bàn, hay đụng mặt nhau trong thư viện. Cô bạn thân đã động viên tôi can đảm ngỏ lời yêu song tôi không dám thổ lộ với Lê tôi đã nhớ nụ cười của cô ấy nhiều như thế nào, đã muốn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy ra sao bởi tự ti nghĩ mình chỉ là sinh viên nghèo, chưa công thành danh toại.
Sau đó Lê nhận lời hẹn hòmột người bạn cùng khóa với tôi. Gia cảnh và năng lực của cậu bạn không có gì hơn tôi nhưng cậu ấy biết dũng cảm thể hiện tình yêu và che chở người mình yêu. Mãi sau này trong bữa tiệc chia tay đời độc thân trước ngày cưới, trong men say, cậu ấy mới tiến đến bàn tôi ngồi nói lời cám ơn tôi vì “ngày trước ông không mảy may đáp lại tín hiệu bật đèn xanh của Lê để tôi có cơ hội an ủi, chăm sóc rồi chiếm được tình cảm của nàng, giờ thì nàng đã đồng ý làm vợ tôi”. Tôi chúc phúc cho họ nhưng trong lòng quả thật rất hối hận, day dứt. Giá mà ngày ấy tôi can đảm hơn.
Nhiều năm sau, lúc đã có sự nghiệp, không ít cô gái vây quanh tôi, nhưng không có ai đủ chân thành. Tôi đã thử hẹn hò với nhiều đối tượng nhưng họ thường trở nên xa ngái chỉ cần tôi kể nhà tôi ở một làng quê heo hút, mẹ tôi cả đời quen lam lũ, giờ có điều kiện rồi vẫn nuôi cặp lợn và một đàn gà vịt, ở nhà tôi mới sáng sớm đã inh ỏi tiếng gia cầm kêu, cái sân nhà thì mẹ phải quét mỗi ngày dăm lần vì gà vịt đi bậy. Có lẽ họ chỉ ưa sự thành đạt, không ưa nổi xuất xứ nhà quê của tôi cũng không thể chấp nhận viễn cảnh làm dâu của mẹ tôi, thỉnh thoảng lại phải về quê quét chiếc sân đầy phân gà.
Video đang HOT
Thế rồi tôi tình cờ biết em qua một lần lên chùa làm từ thiện, em tham gia một nhóm sinh viên tình nguyện, thường xuyên đến chùa giảng dạy các em nhỏ mồ côi và nấu đồ chay tặng người nghèo. Tôi cảm mến sự gần gũi, chân thành và vẻ đẹp thánh thiện của cô sinh viên năm cuối. Từ đó tôi năng đến chùa hơn, sau một thời gian bị “đeo bám”, cuối cùng em cũng cho tôi số điện thoại và nhận lời đi chơi riêng. Chúng tôi chính thức yêu nhau sau gần 5 tháng quen biết. Em không hề tỏ thái độ bất mãn lúc được tôi dẫn về quê chơi, còn nhiệt tình giúp mẹ tôi dọn dẹp nhà cửa, cho gà lợn ăn. Em bảo em không ngại gì những chuyện đó vì dù sống ở thành thị, từ bé em đã hay về quê nội, quê ngoại, quen giúp mấy bác ở quê làm việc nông.
Tôi yêu em thật thà, mãnh liệt và em cũng vậy, ở bên em tôi có cảm giác như đang ở nhà. Em luôn dành cho tôi những quan tâm nhỏ nhặt và dịu dàng nhất. Thế nhưng dạo gần đây tôi quá mải mê công việc và bận gây dựng những mối quan hệ xã hội, không có nhiều thời gian hẹn hò nên em hay buồn và giận dỗi. Tôi thấy em quá trẻ con, tôi lo sợ khoảng cách 9 tuổi giữa chúng tôi sẽ là một trở ngại lớn. Hình như em ngày càng chán tôi, tôi thấy em hay khen ngợi cậu người yêu trẻ trung của bạn em, ghen tị vì cậu ấy có thể dành cả ngày đưa cô bạn em đi xem phim,đi gắp thú nhồi bông còn tôi cứng nhắc, già dặn, đến một tin nhắn nhớ nhung thân mật cũng chưa từng gửi cho em.
Tôi vác khuôn mặt nặng như chì đến nhà cô bạn thân trong một buổi sáng gọi điện mãi em không chịu bắt máy. Nghe tôi trút bầu tâm sự, vợ chồng họ chỉ tủm tỉm cười. Anh chồng bảo tôi “hãy vui khi cô ấy còn biết buồn”. Tôi còn đang ngơ ngác chưa hiểu thì cô vợ đã mắng tôi té tát vì tội vô tâm, bạn bảo người yêu tôi còn biết buồn khi bị tôi lơ là nghĩa là còn yêu tôi rất nhiều, những lần giận dỗi rất trẻ con chỉ là cách gây chú ý. Nếu thực sự chán chường cô ấy đã không mảy may buồn tủi.
Tôi rời nhà họ, ôm một hộp bánh bạn vừa nướng cho đến tận nhà người yêu làm hòa. Lòng thầm cám ơn lời khuyên của vợ chồng cô bạn, rằng “hãy yêu thương thật nhiều lúc cô ấy còn biết buồn”.
Theo blogtamsu
Thủ tiết làm gì khi chồng đã phản bội rồi?
Khi tôi biết chồng phản bội, tôi đã cặp bồ với người khác. Thử hỏi, tôi giữ gìn thân mình để làm gì nữa?
Khi tôi biết anh ta cặp bồ với cô kế toán cùng công ty, tôi chết cay chết đắng trong lòng. Ai hiểu cho tâm trạng của người vợ tối ngày chỉ biết đến chồng nhưng rồi đổi lại là sự phè phỡn của anh ta trên thân thể một người đàn bà khác?
Lúc đó, chẳng ai đứng ra bảo vệ tư cách một người vợ như tôi. Vậy mà khi tôi Ngoại tình, mọi người giúi giụi nói tôi là đồ đàn bà hư hỏng. Thử hỏi khi chồng đã ngoại tình, cái sự "thủ tiết' của chúng tôi để dành cho ai nữa.
Giữa cái lúc tôi bạc mặt vì chồng, vì con, chi tiêu tiết kiệm từng đồng, từng hào mong sao cho gia đình có chút vốn liếng, đảm bảo cho mọi người có cuộc sống hạnh phúc thì chồng tôi mang tiền cho gái. Anh ta mê muội cô kế toán trẻ trung vừa mới ra trường làm cùng chỗ. Tôi cũng không biết điều đó cho tới một ngày phát hiện trong túi áo chồng có hộp bao cao su dùng dở - thứ mà vợ chồng tôi không bao giờ sử dụng đến.
Tôi cay cú vô cùng nhưng không nói được với ai. Người phụ nữ nào làm mẹ rồi cũng vướng phải một rào cản lớn nhất trước mỗi quyết định bỏ chồng đó là nghĩ cho con. Vì con, tôi cắn răng chịu đựng sự đau đớn khi bị chồng phản bội. Tôi tha thứ dù trong lòng không phút giây nào nguôi ngoai.
Tôi ngoại tình để xoa dịu nỗi đau bị chồng phản bội (Ảnh minh họa)
Thế rồi tôi yêu, tôi ngoại tình với người đàn ông khác. Đó không phải là trả đũa, cũng chẳng phải trả thù, đơn giản là tôi thích như thế. Chẳng phải xã hội đang nói về quyền bình đẳng giữa nam và nữ, giữa vợ và chồng hay sao? Vậy hà cớ gì chồng tôi có thể ngang nhiên tước đoạt đi niềm tin và sự trọn vẹn của tôi còn tôi lại không thể làm như vậy? Đàn ông ngoại tình thì bị gọi là lầm đường lạc lối, còn đà bà ngoại tình ngay lập tức bị gán cho tội danh "hư hỏng". Thật là quá bất công.
Tôi không yêu người tình, đó chỉ là chuyện thoảng qua. Tôi muốn đổi gió một chút sau những tháng ngày chỉ biết đến chồng quên cả thân mình. Từ khi ngoại tình, tôi nhận ra được ý nghĩa của bản thân mình. Tôi thấy mình cần phải nâng niu, trân trọng giá trị của chính mình, điều mà trước giờ tôi luôn nghĩ không được làm thế vì còn phải lo cho chồng, con.
Chồng tôi đã tu chí, dứt bỏ cô tình nhân đó nhưng ẩn sâu trong lòng tôi, việc chồng tôi là người phản bội vẫn không thể nào mờ nhạt đi được. Tôi ngoại tình và thấy mình bớt đau đớn hơn. Tôi lấy việc ngoại tình đó làm điều an ủi cho trái tim nhiều thương tổn của mình. Rồi chồng tôi biết, mọi việc phanh phui...
Tôi đã sai hay chồng tôi quá ích kỉ. Tôi có nên Ly hôn hay không hay cố làm hòa để rồi sống tiếp vì con? (Ảnh minh họa)
Chồng tôi trách tôi đã sai lầm khi ngoại tình, trách tôi hư hỏng khi trả thù chồng bằng cách đó. Anh nói anh lầm đường lạc lối, mê muội theo cô gái kia đã là đáng trách, nhưng còn tôi, tôi lên tiếng xỉ vả điều đó nhưng rồi lại chủ động lao vào cuộc tình vụng trộm đó thì tôi càng đáng trách gấp vạn lần. Anh nói tôi không xứng đáng với từ "vợ tốt", càng không xứng với từ "Mẹ tốt".
Chồng tôi đòi ly hôn, tôi thực sự sốc. Tôi không tin anh ta lại bỏ tôi như thế khi mà chính anh ta là người đầu tiên phản bội tôi. Thử hỏi nếu anh ta chung thủy thì tôi có làm như vậy hay không? Và hà cớ gì khi anh ta đột nhiên vất bỏ sự tiết hạnh của tôi để chạy theo người đàn bà khác nhưng lại khăng khăng bắt tôi phải "giữ mình" sao cho xứng với từ "vợ tốt". Tôi đã sai hay chồng tôi quá ích kỉ. Tôi có nên ly hôn hay không hay cố làm hòa để rồi sống tiếp vì con?
Theo Khampha
Hãy yêu lấy mình trước khi muốn được yêu... Tỉnh mộng đi em, em đợi quá lâu rồi. Đừng vì một người mà cứ mãi chơi vơi. Em nhắm mắt nào, em ngủ thật đi em Chờ chi dòng tin người chẳng bao giờ nhắn Ừ thì đợi mong bấy lâu nay là thật Nhưng chỉ em chờ nào có ích chi đâu. Người ta ngủ rồi, người ta ngủ từ lâu...