Hãy để anh là người đàn ông của đời em
Em yêu, anh viết những dòng này khi em đã ngủ say sau một ngày mệt nhọc vì học hành, công việc. Còn anh đó là sau một đêm thức trắng, lắng nghe những ưu phiền của em.
Mình yêu nhau thật nhiều, nhiều như khoảng cách địa lý giữa đôi ta, nhiều như những múi giờ chênh lệch. Việt Nam – Đức, Sài Gòn – Potsdam. Hai nơi thật khác nhau, nhưng ở đó có anh và em, có hai trái tim luôn hướng về nhau.
Anh và em gặp gỡ, yêu nhau cũng thật khác lạ. Yahoo là bà mối của anh và em. Những dãy bit nhị phân 0101 kết nối trái tim anh với em. Những đêm dài thức trắng bên máy tính đã mang anh lại gần em. Chúng ta – hai người đơn côi – bị mũi tên của thần tình yêu bắn trúng. Mỗi ngày bên em, được nghe em gọi anh yêu, anh thấy thật hạnh phúc làm sao. Giọng nói dịu hiền của em đã xua tan nỗi cô đơn hằng đêm luôn theo anh suốt những năm dài. Nụ cười của em hàn gắn trái tim anh, biến đổi con người anh từ một kẻ thực dụng, chỉ biết có bản thân mình trở thành một người biết hy sinh vì người khác, sống có trách nhiệm hơn. Anh cảm ơn cuộc đời này vì đã em lại bên anh. Có em anh đã hoàn thiện chính bản thân mình.
Anh yêu em, anh yêu tất cả những gì thuộc về em. Dù những điều đó có mang hình bóng của một ai khác. Anh sẽ mang tất cả vào trái tim anh, cùng với em. Ghen tuông làm gì phải không em? Vì anh tin trong trái tim em bây giờ chỉ có anh. Quá khứ với anh không quan trọng bằng hiện tại và tương lai. Chỉ cần hiện tại và tương lai ấy, có anh và em yêu nhau, anh sẽ cất lên câu hát “Và anh sẽ là người đàn ông của đời em. Anh đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Vì yêu em ngày mai anh thêm vững bước trên con đường dài”. Anh sẽ nắm tay em đi hết con đường dài đó và trong trái tim anh, hiện tại và tương lai, vẫn là một tình yêu bất diệt dành cho em.
Video đang HOT
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trả lại em tình yêu rách nát
Lòng bao dung của anh dù rất lớn, nhưng vẫn cần một giới hạn...
Biết là em sẽ không bao giờ đọc những dòng này, dù em cũng là dân IT như anh nhưng em không dùng FB hay Blog gì hết, em cũng không online để đọc những cái tương tự như thế này, nhưng tự nhiên ngủ không được, muốn gửi cho em đôi lời, ít nhất là cũng nói ra được.
Đã hơn 18 tháng kể từ ngày mình xa nhau, mặc dù anh đã cố đến với nhiều cô gái, nhưng ngẫm lại thì anh thấy người ta cũng chỉ là lấp chỗ trống.
Anh không đẹp trai, không tài giỏi... nhưng vẫn có nhiều người thích anh. Và anh sợ phải làm người khác tổn thương vậy mà anh cũng đã mấy lần làm vậy. Nhiều khi anh còn không tin mình có thể làm được điều đó nữa.
Nhưng mà thôi, anh cứ nghĩ lúc em đến với anh, mình yêu nhau nhiều như thế, mình vì nhau nhiều như thế mà mình vẫn còn bỏ nhau được (Ai cũng giữ cái cho mình một điều riêng, lẽ đúng của mình) thì những tình cảm kia có chắc là sẽ mãi mãi không? Anh sợ lắm em à. Ai cũng nói là sẽ không làm tổn thương... nhưng anh không tin đâu, vì chính anh khi yêu em chắc cũng không nghĩ là có một ngày mình sẽ rời xa nhau! Thế mà mình vẫn xa nhau đó thôi.
Anh ước gì em đã làm gì có lỗi với anh, như là ngoại tình với ai đó khi đang yêu anh, hay là coi thường gia đình anh, hay là phá hỏng sự nghiệp của anh... Nhưng không, em không hề có một hành động nào như thế cả, tất cả những gì xảy ra em nghĩ là anh đã cư xử không sai. Em đâu có hiểu tại sao anh lại nói ra điều đó... Nhiều khi anh muốn chạy về một chốn nào đó không ai biết ai để khóc thật to nhưng anh đã không làm được, mỗi khi nhớ về em anh lại muốn như vậy và bây giờ thì anh đã quen rồi.
Trả lại cho em tình yêu rách nát, anh đi tìm hạnh phúc của riêng anh... (Ảnh minh họa)
Nghĩ về em anh nghĩ rằng anh muốn quay lại với em, nhưng liệu rằng em có muốn như vậy, tình cảm của em có còn dành cho anh. Và lòng bao dung của anh có thể lớn hơn bất cứ ai nhưng cũng có một giới hạn và có lẽ cũng không đủ lớn nếu em làm như vậy với anh thêm một lần nữa.
Những khi nhớ về em, nghĩ về em anh chỉ biết lấy bài nhạc của hai đứa ra, những kỉ vật, kỉ niệm ra rồi ngồi thẫn thờ và buồn.
Em chẳng có gì, anh cũng chẳng có gì, đến với nhau không chút toan tính suy nghĩ. Và mình hi sinh cho nhau rất nhiều, đến suốt cuộc đời này anh cũng sẽ không quên những điều đó và anh tin là em đã và cũng sẽ không quên những gì mình đã làm vì nhau - những gì mà bây giờ nghĩ lại anh vẫn thấy ngạc nhiên là em có thể làm như thế. Và anh có thể nói ra lời chia tay đó.
Em hết yêu anh rồi, anh chắc là như thế. Anh chỉ đang cố níu kéo chút hình ảnh quá khứ của nhau để an ủi cho tình yêu rách nát anh vừa đánh rơi.
Vẫn biết cánh cửa này đóng lại là cánh cửa khác mở ra, có thể việc mình xa nhau là cơ hội để mỗi người tìm được hạnh phúc của mình nhưng em sẽ chẳng bao giờ cầu chúc cho anh hạnh phúc đâu. Đó là suy nghĩ thực của con người thực, không sống trên mây để mà mang suy nghĩ của những thiên thần.
Hận em một điều, vì em mà anh không thể gạt bỏ suy nghĩ nghi ngờ về 2 chữ "hạnh phúc" ra khỏi đầu. Em cứ day dứt, đa nghi, suy nghĩ hoài và mãi rồi cảm thấy mệt mỏi lắm.
Thôi, trả lại cho em tình yêu rách nát, anh đi tìm hạnh phúc của riêng anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam