Hãy để 2 kẻ ngoại tình lấy nhau
Chị mãi không quên buổi khuya hôm ấy anh về, bên cạnh vẻ bề ngoài bèo nhèo như mọi lần, từ trên người anh còn rớt ra một món “phụ tùng” nho nhỏ của đàn bà.
Anh chị từng một thời yêu đương đắm đuối trước và sau cưới. Không sở hữu vẻ đẹp lộng lẫy hay sự quyến rũ chết người, nhưng chị có một nhan sắc đằm thắm theo kiểu “tứ đức”, vừa lòng cả đại gia đình chồng. Ngoài giờ đi làm là chị về dọn dẹp, nấu nướng, trò chuyện cùng mẹ anh… Ai cũng nói, anh tốt số mới có được người vợ hiền lành, hiếu thuận như thế.
Trời quả không cho ai tròn vẹn cái gì. Lâu rồi, anh chị vẫn chưa có tin vui. Cả nhà anh ngóng cháu. Mẹ chồng vẫn thương chị, nhưng lại hay len lén thở dài. Tất nhiên, đàn bà thời buổi này không hẳn luôn là người có lỗi khi đường con cái có vấn đề. Sau vài lần đi kiểm tra và nhận về cái kết luận cả hai đều bình thường, anh đâm chán “hợp tác” để chữa trị. Sau vài năm chung sống, anh bỗng thấy chị… hơi nhạt, nhất là thái độ cúc cung phục vụ, ít khi chăm chút bản thân của chị. Từ khi anh bỏ việc nhà nước, bung ra ngoài đi theo công trình, những độ nhậu tiếp khách tăng lên theo số tiền kiếm được, tỷ lệ nghịch với thời gian và tình cảm dành cho gia đình. Anh thầm nhận xét, vợ mình sao mà xuề xòa quá, trong khi ngoài kia, các cô gái ăn diện ngút trời, váy áo hấp dẫn, nước hoa sực nức. Anh tự nhủ, đàn ông mà, vui chơi chút đỉnh cũng chẳng sao, đâu đã có con cái gì mà phải lo ảnh hưởng!
Chị mãi không quên buổi khuya hôm ấy anh về, bên cạnh vẻ bề ngoài bèo nhèo như mọi lần, từ trên người anh còn rớt ra một món “phụ tùng” nho nhỏ của đàn bà. Tuy ngà say, anh vẫn đủ sức để chống chế rằng, bạn bè đứa nào nó nghịch phá, nên mới cố tình nhét vào lưng quần anh như vậy, chứ nếu ăn vụng, thì ai chả biết chùi mép! Nếu chị vin vào đó để kiếm chuyện thì cứ việc, anh cũng chẳng tha thiết gì đâu!
Chính những lời của anh, chứ không phải cái vật bằng vải hình tam giác màu đen gợi cảm kia làm lòng chị đau đớn. Hóa ra, chừng ấy thời gian gắn bó, mối quan hệ vợ chồng đối với anh đâu có nghĩa lý gì… Bị cả nhà xúm vào la mắng, anh lại cho rằng chị “kích động” mọi người chống lại mình, nên càng tỏ ra khó chịu với vợ. Anh bắt đầu tự cho mình quyền đi ngang về tắt, bất cứ lúc nào cũng có thể kiếm chuyện gây sự. Chị bảo, vợ chồng son mà sao buồn quá, ngày càng thấy tình cảm lợt lạt, thì anh gạt đi. Chị nuốt nước mắt vào lòng, bởi thương chồng, hy vọng đó chỉ là thái độ nhất thời của một người đàn ông đang vất vả bươn chải bên ngoài…
Đó là câu chuyện của một năm về trước, tính từ thời điểm cô gái ấy chủ động hẹn gặp chị. Cô gái không quá trẻ, nhưng mặn mà, khêu gợi với chiếc eo thon, bờ mông cong vút, chiếc áo hở cổ khoe vòng 1 trễ nải. Cô thản nhiên thông báo: chồng chị mê em lâu rồi, nhưng không dám ly hôn vợ. Em phải để đồ lót vào lưng quần ảnh, nhằm làm chị tức giận mà bỏ ảnh, ai dè chị sợ chồng quá vậy! Lỗi là của chị đó, làm vợ gì mà hiền quá, nên ảnh mới hư. Thôi, nói gì thì cũng muộn rồi, chị nhường hẳn ảnh cho em đi!
Video đang HOT
Chị bình thản hỏi anh về người phụ nữ đã đến tìm mình. Anh không chối, chỉ trả lời đơn giản và lạc đề là, chúng ta sống với nhau có vẻ không hợp. Hay là mình chia tay, để em còn tìm người khác…
Cô gái ấy thay vào vị trí của chị, nhưng không hành xử như chị đã từng. Cô lồng lộn lên khi chồng về trễ, hít ngửi kiểm tra từng chi tiết trên người chồng mỗi ngày. Người ta bảo, sự trả thù ngọt ngào và kinh khủng nhất đối với hai kẻ ngoại tình, là bắt hai người đó lấy nhau. Nghe thì có vẻ buồn cười, nhưng đời diễn ra đúng “kịch bản” đến không ngờ được. Anh bắt đầu thấy tiếc. Những chăm sóc ngày xưa không còn nữa. Những êm ấm trong nhà cũng bay biến. Mọi thứ rối tung lên, anh về đến cửa là mẹ chồng, chị chồng, em chồng, nàng dâu kể tội lẫn nhau, nghe muốn phát điên; phải phân xử, giải trình, dỗ dành này nọ, đủ cả… Công việc của anh không còn thuận lợi như trước, tiền bạc bắt đầu eo hẹp dần. Tiếng chì tiếng bấc trong nhà leo thang… Tình hình càng bi đát hơn khi vợ anh có thai. Bao lâu nay, chờ tin một đứa con, giờ nó đã thành sự thật, sao anh lại thấy không vui…
Những lúc ấy, anh thường nhớ về chị, người vợ đã bị anh phản bội, ruồng bỏ mà chẳng phản kháng gì. Cớ sao chị không cào cấu anh, tại sao chị chẳng biết ghen tuông, giành lại chồng? Hay là chị chưa từng yêu thương anh, nên nói đi là đi, buông tay cái một, không khóc lóc cầu xin, càng chẳng một lần nắm níu? Ý nghĩ ấy làm cho anh khó chịu. Chị bây giờ ra sao?
Ừ thì, chị có gầy hơn xưa chút đỉnh, nên nhìn gọn gàng, trẻ ra thấy rõ. Chị đã thay mấy áo quần màu tối bằng những bộ đồ hợp thời trang hơn, nên linh hoạt tươi tắn ra nhiều. Anh thật lòng mừng cho chị. Càng có phần xấu hổ khi chị bảo, là lỗi của chị, hồi đó, chị đã quá yêu và tin, lại cứ nghĩ, tình cảm là tự nguyện, không cần phải để mắt tới thì nó vẫn còn đó, để sau này mới nhận ra rằng, mọi thứ lơ đễnh đều phải trả giá…
Họ thi thoảng gặp nhau, ăn cơm, nói chuyện, đều là do anh chủ động mời. Nếu ngày xưa, anh về trễ vì ham vui, vì mê gái, thì nay, anh chán về nhà bởi không muốn bước chân vào chốn bề bộn, ồn ào, đầy những bực bội, cáu bẳn, trách móc ấy. Anh nhận ra vợ cũ của mình luôn dịu dàng và chừng mực, đáng trân trọng. Sao điều này, ngày xưa anh không biết quý nhỉ? Cay đắng thay, khi mất đi rồi, người ta mới bàng hoàng nhận ra là mình từng có!
Cô gái ấy, bây giờ là vợ anh, lại một lần nữa đến tìm chị. Ngay giữa bữa cơm trưa mà chị định bụng sẽ bảo anh rằng, chúng ta không nên gặp gỡ nhau thế này, mọi thứ đã kết thúc lâu rồi. Nhưng chị chưa kịp nói gì, thì đã được nhận vô số những lời khó nghe: “Này mụ kia, mụ có liêm sỉ chút nhá. Chồng của người ta mà mụ hẹn hò qua lại, là thế nào? Mụ định cướp chồng thiên hạ đấy à? Không dễ dàng thế đâu!”. Anh gạt tay vợ “của thì hiện tại” ra, gằn giọng bảo, không được xúc phạm cô ấy – tức là chị, người vợ “của thì quá khứ”. Ngay lập tức, vợ “của thì hiện tại” gào toáng lên giữa quán, rằng các người dám đối xử với tôi như vậy sao, tôi đang bụng mang dạ chửa, mà bị chồng phản bội, dan díu với người đàn bà khác, làm sao tôi chịu được hở trời? Rồi nước mắt tức tưởi thi nhau rơi xuống, trong sự xúm xít chỉ trỏ của người xung quanh đang háo hức vì được xem tấn trò đời.
Chị ân hận rời khỏi quán, sau khi buông ra một câu xin lỗi thật lòng. Lần này, vẫn là chị sai rồi. Chị cũng không đợi để chào anh một tiếng, dù biết anh đang đuổi theo phía sau.
Theo Phunutoday
Chồng hay cùng sếp vào quán massage, đi tăng 3
Điều tôi băn khoăn trong việc tạo dựng mối quan hệ với sếp không phải ở chỗ quà cáp, biếu xén mà là sau mỗi lần ăn uống, tiếp khách là sếp anh lại lôi anh đi karaoke, massage, rồi đi tăng 3...
Tôi năm nay 29 tuổi đã có gia đình và một con gái tròn hai tuổi. Cũng như bao người phụ nữ khác, tôi rất hay vào các mục chia sẻ, tâm sự trên các trang báo để đọc và nhiều câu chuyện tôi bắt gặp một phần tâm trạng mình trong đó. Thế nhưng tôi lại chưa bao giờ viết lên các diễn đàn này những tâm tư thầm kín của lòng mình. Hôm nay, tôi có một tâm sự tận sâu trong lòng không thể tỏ bày cùng ai nên viết vài dòng chia sẻ gửi tới quý báo mong rằng sẽ nhận được những lời động viên sâu sắc từ quý độc giả.
Đã làm quân của sếp, muốn vào phe cánh với sếp thì phải chịu chiều sếp thôi. Chứ thực tế ra thì trong lòng anh cũng không muốn như vậy.
Không như những câu chuyện khác, gia đình lục đục, gia đình tôi lại khá hạnh phúc và vui vẻ cả trong cuộc sống gia đình lẫn trong chuyện phòng the. Chuyện gối chăn cũng rất hòa hợp. Mỗi lần làm chuyện ấy xong cả hai vợ chồng đều cảm thấy thỏa mãn. Nhưng điều tôi băn khoăn lại là một chuyện khác anh là một người cầu tiến, có chí tiến thủ trong công việc. Có nhiều tham vọng trong cuộc sống cũng như trong sự nghiệp.
Mặc dù là một viên chức nhà nước nhưng anh rất có trách nhiệm trong công việc. Anh cố gắng hết mình trong mọi nhiệm vụ được giao để có thể hoàn thành công việc một cách nhanh nhất, tốt nhất. Ngoài ra chồng tôi cũng không ngừng tìm tòi những kiến thức mới, những cách thức làm việc mới, từ đó đề xuất tới ban lãnh đạo đơn vị nhằm cải tiến công nghệ làm việc hiệu quả hơn.
Anh còn phấn đấu tham gia các lớp học nâng cao trình độ, tạo tiền đề phát triển hơn nữa. Tuy nhiên, làm việc trong đơn vị sự nghiệp, năng lực chưa phải là quyết định, mà sự luồn cúi, các mối quan hệ chiếm vai trò cực kỳ quan trọng. Việc tạo dựng quan hệ với cấp trên là việc không thể thiếu, chính nó là nhân tố chính quyết định đến sự thành bại của cả một sự nghiệp. Biết được ý chí tiến thủ của anh, tôi cũng vô cùng ủng hộ, và cũng tạo điều kiện, dành thời gian để cho anh công tác, phấn đấu.
Điều tôi băn khoăn trong việc tạo dựng mối quan hệ với sếp không phải ở chỗ quà cáp, biếu xén mà là sau mỗi lần ăn uống, tiếp khách là sếp anh lại lôi anh đi karaoke, massage, rồi đi tăng 3.
Mỗi lần đi như vậy về là anh lại tâm sự với tôi, anh bảo anh không ham hố chuyện ấy, nhưng đã làm quân của sếp, lại là tay chân thân cận, muốn vào phe cánh với sếp thì phải chịu chiều sếp thôi. Chứ thực tế ra thì trong lòng anh cũng không muốn như vậy.
Anh cũng nói với tôi rằng chưa làm gì quá đà để có lỗi với tôi. Sống với anh mấy năm qua tôi cũng hiểu tính anh lắm. Tôi tin tưởng anh, dù vậy trong đầu tôi cũng cứ luẩn quẩn những suy nghĩ, rồi nhiều câu hỏi đặt ra. Anh vào đó sẽ làm những việc gì, không lẽ chịu ngồi đợi sếp cả tiếng đồng hồ sao. Mà có ngồi đợi thì các cô nhân viên ở đó có để yên cho không? Họ sẽ tìm mọi cách, bằng những kỹ nghệ chài trai mà gạ gẫm chồng tôi lên giường. Khi đó một người đan ông đang tuổi sung mãn về tình dục như chồng tôi liệu có thể chịu nổi mà ngồi yên không đây?
Mà chuyện này lại không phải diễn ra chỉ một lần là xong. Cứ có dịp nào đơn vị anh liên hoan, tất niên, tiếp khách, có khi giải phóng thủ đô... thì y như rằng chuyện đó lại diễn ra. Mỗi lần như thế trong đầu tôi lại suy diễn ra bao nhiêu là hình ảnh chồng mình đang lưng trần bên các cô tiếp viên hở hang, lẳng lơ uốn éo.
Thực sự vì điều này mà làm tôi suy nghĩ nhiều lắm. Bắt chồng mình chuyển việc, hay ngừng giao lưu thì không được, vì cuộc sống là phải phấn đấu đi lên, nhưng tôi sợ rằng nếu tình trạng như thế này mà diễn ra thường xuyên thì sẽ có ngày chồng tôi sẽ đánh mất bản thân mình thôi. Lúc đó hạnh phúc thật mong manh, gia đình tôi sẽ đứng trước nguy cơ tan nát.
Tôi không biết giờ đây mình phải làm gì nữa, có độc giả nào đã rơi vào hoàn cảnh như tôi, có thể cho tôi một lời khuyên được không? Cuối cùng tôi xin cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc những dòng tâm sự của tôi. Tôi xin cảm ơn.
Theo Nguoiduatin
Hám tiền gia đình nhà chồng ép tôi lẳng lơ tiếp khách Mẹ chồng tôi cố tình đưa tôi ra làm mồi câu để nhử thượng đế. Hơn nữa bà còn yêu cầu tôi phải ăn mặc hở hang, khêu gợi, rồi ăn nói ngon ngọt một tý đê chiều lòng thượng khách... Cũng chẳng hay ho gì khi phải kể ra đây những tâm sự của đáy lòng mình, có khi lại bị cho...