Hãy dắt em vượt qua những nỗi sợ anh nhé
Quê em ở Quảng Trị, vào Sài Gòn cũng khá lâu rồi, em 29 tuổi, đang dần ổn định và muốn có một mái ấm nhỏ cho riêng mình.
Đã đến lúc anh tìm đến bên em rồi. Mẫu người của em là một chàng trai trưởng thành, đứng đắn, điềm tĩnh và hào phóng. Anh có thể chưa có điều kiện nhưng phải luôn mạnh mẽ, có trách nhiệm, ý chí và luôn phấn đấu nhé. Để anh em mình cùng cố gắng vì tương lai con em chúng ta.
Hơn nữa em hy vọng anh hiếu thuận với ba mẹ, vì với em ba mẹ là chuyến tàu một chiều. Cả dọc chuyến hành trình đó, ba mẹ luôn dành trọn tình cảm, vật chất cho chúng ta rồi nên thời gian ngắn ngủi còn lại, chúng ta hãy hết lòng để đền đáp tình yêu đó. Anh không được hút thuốc lá, cờ bạc, trai gái, nghiện ngập đâu nghen.
Video đang HOT
Em có xu hướng hài hòa với những anh chàng thuộc về các chuyên ngành kỹ thuật, IT, quản lý sản xuất, kinh doanh… Còn các anh thuộc các chuyên nghành ngân hàng, kế toán thì hãy bỏ qua em nhé, những con số chỉ làm em thêm rối thôi. Vẻ bên ngoài thì em cảm thấy khi hai đứa mình gặp nhau, có thiện cảm là đủ rồi.
Còn về phía em, em là một cô gái có thích có ghét, thẳng thắn nhưng cũng dễ nghe lời, chỉ cần lập luận của anh lôgic, khoa học thì em sẽ nghe theo thôi. Có điều, khi em giận dỗi, anh cũng nên nhỏ nhẹ giải thích, làm rõ cho em biết phải biết trái, chứ đừng giận theo em nha. Sự im lặng trong lúc này không giải quyết được vấn đề đâu anh.
Em học chuyên về kỹ thuật, giờ làm văn phòng bên mảng dịch vụ, làm thêm kinh doanh và giảng dạy ngoại ngữ. Em có chút năng khiếu về hội họa nên sau này em sẽ cùng con tô vẽ cuộc sống của gia đình mình.
Với em, những món ăn dân dã như bát canh riêu cua đồng, nồi cá kho quẹt hay bát canh chua bên gia đình là điều tuyệt vời nhất. Hy vọng anh cũng có chung sở thích như vậy.
Em có chút yếu điểm là sợ độ cao và tốc độ. Dù em rất thích xem đua xe, thích người ta lái môtô thiệt ngầu nhưng dù qua hai lần mua xe, em vẫn chưa biết lái. Anh hãy đến, nắm tay em và dắt em qua nỗi sợ này nghen anh.
Anh à, em chỉ mong tìm được anh – Mr. Right của cuộc đời em. Nếu đó là anh, đừng ngần ngại gửi thư cho em nhé.
Cảm thấy lạnh nhạt với cha mẹ
Tôi là nữ, 34 tuổi, không hề có ý định lập gia đình. Sau 15 tuổi tôi bắt đầu sống với bà nội.
Trước đây tôi tốt nghiệp đại học Kiến trúc, sau đó lựa chọn ngành khác để làm việc vì cần tiền và công việc ngay sau khi ra trường, không thể theo đúng chuyên môn. Tôi là quản lý các trang mạng xã hội.
Tôi sống cùng mẹ tới năm 15 tuổi, ba đi nước ngoài từ khi tôi lên 3, tôi không nhớ nhiều về ba lắm. Sau đó tôi biết ba đã có gia đình riêng và con trai riêng bên đó. Mẹ tôi liền sang đó giải quyết vấn đề. Tôi ở lại với bà nội. Ba chia tay với người kia nhưng vẫn có liên lạc với con riêng. Mẹ quyết tâm sinh con trai nên sau đó em trai tôi ra đời. Sau đó được sự hỗ trợ của bà nội, mẹ mua đất cất nhà 4 tầng ở Tuyên Quang, gần nhà ngoại, có vay nợ thêm vì muốn xây nhà to; rồi làm giấy tờ, sổ đỏ, hộ khẩu, đứng tên mẹ tôi hoàn toàn.
Rồi mẹ tôi sang nước ngoài, tiếp tục sống vài năm ở đó với ba và em trai tôi. Sau đó vì làm ăn không được nên ba mẹ trắng tay trở về cách đây 5 năm. Mẹ nói giờ ở với tôi vì khi đó tôi đi làm thu nhập ổn định, chừng 7 triệu, có thể lo cho mẹ. Mẹ bảo đã ly hôn ba, em tôi học không giỏi nên sẽ cho em và ba qua Trung Quốc vì nhà tôi có họ hàng ở đó. Tôi phản đối quyết định này vì biết rằng nếu đi sẽ phải vay nợ, trước đó cũng nợ rồi. Vay nợ anh em trong nhà nên những người này cực ghét gia đình tôi, lý do là ba mẹ không thể trả. Tiền học của tôi cũng vay mấy người này, mẹ muốn tôi tự trả tiền đó cho họ.
Cả nhà tôi vẫn ở nhà, sống bằng tiền cho thuê cửa hiệu chừng 4 triệu một tháng. Tôi kêu mọi người đi bán thêm ở chợ hay ngã ba, như mùa hè thì nước mía, mùa đông thì bán khoai nướng để kiếm thêm, cha mẹ nói Việt kiều không làm thế. Tôi đã mua cho em trai điện thoại, máy tính, quần áo; mỗi tháng đưa thêm cho gia đình một triệu vậy mà lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Có đợt tôi thấy ba mang một triệu đó đi mua chiếc áo thun giá 700 ngàn. Ba mẹ còn nói sau này căn nhà đó cho em trai.
Tôi thấy vậy nên quyết định vào Huế sống, cố dành dụm tiết kiệm cho bản thân, tới nay chỉ có khoảng 50 triệu. Do mất công việc đợt dịch vừa rồi, tôi không thể hỗ trợ gia đình thêm nữa. Mẹ biết tôi có khoản tiết kiệm, một mặt giục tôi đi lấy chồng, một mặt muốn mượn số tiền đó. Tôi biết sẽ mất luôn số tiền nếu đưa. Mẹ còn nói mỉa mai rằng tôi không có đầu óc kinh doanh, thu nhập thấp. Ba nghe lời mẹ hoàn toàn. Tôi cảm thấy ba không thể tự suy nghĩ được, luôn cần mẹ. Em trai tôi mới 12 tuổi, khá ngoan nhưng do ở nước ngoài lâu nên khi về có nhiều khó khăn với cuộc sống xung quanh.
Tôi đang nghĩ về cuộc sống của mình sắp tới và trách nhiệm với gia đình. Cuộc sống quá rộng lớn, bản thân lại nhỏ bé. Thực sự tôi dần thấy lạnh nhạt với các đấng sinh thành dù biết không nên như vậy. Xin quý độc giả cùng chia sẻ với tôi.
Nếu nhận ra những điểm này, chứng tỏ bạn đã cưới đúng người Yêu và cưới đúng người là điều băn khoăn của nhiều bạn trẻ hiện nay. Điều này vô cùng quan trọng vì hôn nhân có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời của một người. Có một câu nói rất hay rằng: "Đối với hôn nhân, ngàn vạn lần đừng tạm bợ. Chọn sai người, mỗi ngày đều là dày vò. Chọn đúng...