Hãy cứu giúp tôi – một người đồng tính
Hôm nay tôi viết dòng tâm sự này muốn gởi đến tòa sạn mong được chia sẻ, nỗi niềm này tôi đã che giấu từ rất lâu, đến lúc cần phải nói ra nếu không tôi chết mất.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo khó, khí hậu thật khắc nghiệt nhưng con người sống đầy ắp tình yêu thưưng. Vâng đó là Quảng Nam thuộc miền Trung thân yêu. Gia đình tôi có bảy anh chị em, tôi là con út trong gia đình, từ nhỏ tôi luôn được che chở, thương yêu, cưng chiều trong tình thương của các anh chị và bố mẹ.
Phải nói rằng gia đình tôi rất được nể trọng trong hàng xóm láng giềng. Nhiều người còn nói có con ai mà bằng con nhà bà út chứ, vừa ngoan, lễ phép lại có học thức… Thật sự đây là một sự hãnh diện đối với gia đình cũng như đối vơi cá nhân tôi.
Lúc còn nhỏ tôi là một cậu bé rất dễ thương, hàng xóm nói tôi dễ thưong như một đứa con gái, vâng đúng vậy tính tình tôi rất yếu đuối bị anh chị mắng là khóc ngay. Khi tôi lên cấp ba, thân thể tôi phát triển như một đứa con trai bình thường, cao ráo lại đẹp trai, nhiều con gái lại để ý, có nhiều bạn trai trong lớp còn ganh tỵ với tôi bọn chúng nói: Mày sướng thật vừ đẹp trai, học giỏi lại còn hát hay nữa. Vâng tôi rất có năng khiếu về âm nhạc.
Nhưng ai nào biết trong lòng tôi nghĩ gì và mất mát cái gì khi tôi phát hiện ra mình lại thích một đứa con trai cùng lớp, thật đau đớn. Nhưng tình cảm đó chỉ thoáng qua thôi, một ngày không gặp bạn ấy cảm thấy nhớ. Một tình cảm ngây thơ của thời học sinh thoảng thoảng trôi đi.
Thời gian dần trôi qua, tôi càng ngày càng lớn dần, cũng là một thanh niên như bao nhiêu thanh niên khác, vừa hết học cấp ba tôi thi vào Sài gòn và đậu một trường Cao đẳng. Thời gian tôi học ờ Sài Gòn tôi ở chung trọ với một bạn tên là Khải cũng quê ở Quảng Nam nhưng khác trường. Bạn ấy rất vui tính, luôn giúp đỡ tôi trong học tập, có gì bạn ấy đều tâm sự với tôi, tuy bạn ấy không đẹp trai như tôi nhưng ăn nói rất có duyên và cứng rắn hơn tôi rất nhiều. Rồi một ngày bất ngờ tôi bị tai nạn khi đi học bị nứt xương đầu gối nhưng rất may là nhẹ phải băng bột, những ngày đó ngoài chị tôi ra Khải luôn luôn đến động viên an ủi tôi, bạn ấy giúp tôi di chuyển, vừa tập đi vừa nói đùa thật là vui.
Video đang HOT
Rồi một ngày tôi xuất viện và chị tôi phải về quê do nghỉ quá hạn phép, tôi lúc này cũng đã đỡ rất nhiều nhưng chân còn bó bột, vậy là Khải thay chị tôi chăm sóc cho tôi, ngoài một ngày hai buổi ở trên giảng đường, trưa lại Khải phải tranh thủ về đi chợ nấu cơm cho tôi, tối cũng vậy, thậm chí Khải còn giặt đồ cho tôi nữa. Tôi cảm động rất nhiều và thời gian ở chung trọ tôi cảm thấy thích và yêu Khải mất rồi, nhưng Khải nào hay biết, tình cảm trong tôi càng ngày dâng lên, nhiều lúc đêm ngủ chung tôi muốn được ôm lấy Khải, chỉ vậy thôi. Nhưng tôi không dám và cố gắng kìm nén tình cảm của mình.
Ngày ra trường Khải tạm biệt tôi và trở về quê làm việc, lúc này tôi hụt hẫng, đau xót vì quá thưưng Khải, đến lúc tôi phải nói ra…
Ngày mai là Khải về quê, tối tôi chủ động hẹn Khải uống cafe trên đường 3/2, tôi quyết định nói ra lời mình muốn nói: Khải ơi mình xin lỗi mình yêu Khải mất rồi, mình là người đồng tính. Lúc này tôi khóc rất nhiều còn Khải chỉ ngồi lặng thinh không nói gì….cho đến lúc Khải nói: mình cũng xin lỗi bạn mọi việc mình thấy bất ngờ quá ….rồi Khải ra về.
Lúc này tôi như đau đớn tột cùng, tôi một mình trên đường về mà nước mắt tuôn dài, như không còn sức sống. Rồi tôi tìm đến những trang web tư vấn thì tôi nhận ra mình thật sự là người đồng tính. Từ đó cho đến bây giờ tôi đã 27 tuổi nhưng trong người tôi vẫn mang dòn máu ấy, tôi chưa hề quan hệ bất kỳ với một người đồng giới nào mặc dù tôi rất thích con trai, tôi khổ sở lắm các bạn ơi, trong gia đình tôi không ai biết tôi như vậy cả, nếu bây giờ tôi nói ra mẹ tôi sẽ chết mất, còn các anh chị, hàng xóm họ sẽ nghĩ như thế nào khi biết tôi là như vậy.
Tôi sống mà cứ bị áp lực như vậy sao tôi chịu nổi, nó ảnh hướng quá lớn đến đời sống của tôi rồi. Các anh chị ơi, các bạn ơi tôi có nên nói cho gia đình tôi biết không? Tôi có nên tiết lộ bản thân mình không? Nhiều lúc tôi muốn kết thúc cuộc sống của mình, thậm chí bây giờ cũng vậy, lúc này tôi cảm thấy mình ít nói và không muốn nói chuyện, không muốn quan hệ với bất ký ai nữa, sao những người đồng tính như chúng tôi lại khổ như vậy, sao không cho chúng tôi là một người bình thường chứ. Mọi người ơi xã hội ơi những người đồng tính như chúng tôi cũng có quyền tồn tại chứ, cũng có một cuộc sống cho riêng mính chứ…….Cái mất mát này đối với tôi thật quá lớn, hãy giúp tôi các bạn ơi.
Theo VNE
Trót ngủ với cậu bạn thân
Tôi đã thú nhận với bạn trai mình những gì đã xảy ra và anh ấy thực sự tức giận. Thậm chí, anh ấy còn đưa ra lời yêu cầu cắt đứt quan hệ với tôi.
Vài tháng gần đây, giữa tôi và bạn trai có chút trục trặc về chuyện tình cảm.
Rồi một ngày, tôi tâm sự với cậu bạn thân của mình về những vấn đề đang xảy ra giữa tôi và người yêu. Cậu ấy đã an ủi, chia sẻ sự đồng cảm khi tôi cảm thấy buồn và lo sợ sẽ đánh mất người mình yêu.
Cuộc nói chuyện, sự động viên an ủi của cậu bạn kết thúc bỗng trở thành địa ngục khi tôi tỉnh dậy và nhận ra mình đã làm "chuyện ấy" với chính cậu bạn của mình.
Tôi đã thú nhận tất cả những gì đã xảy ra với người yêu mình. Khi nghe xong, anh tỏ thái độ rất tức giận và nói rằng, đang suy nghĩ về việc sẽ kết thúc mối quan hệ của chúng tôi.
Tôi thực sự yêu anh ấy và muốn anh tin tưởng tôi, cho tôi cơ hội để sửa chữa sai lầm này.
Nhưng tôi phải làm sao để thay đổi suy nghĩ của anh ấy? Làm sao để khiến anh ấy tin tưởng tôi một lần nữa?
Tôi không ngờ cuộc trò chuyện với cậu bạn thân lại dẫn đến bi kịch này? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Điều bạn cần làm đầu tiên đó là giải thích nguyên nhân sâu xa của cuộc hẹn "không mong muốn" giữa bạn và người bạn thân. Hãy tìm cách cho anh ấy hiểu rằng, sự lo lắng, bất an và sợ hãi mất anh ấy chính là lý do của "đêm tội lỗi" ấy.
Tôi không nói rằng, bạn đưa ra một cái cớ để phủ nhận nó nhưng cách duy nhất là bạn nên thừa nhận lý do tại sao mọi chuyện đã vô tình đi quá giới hạn. Và bạn cố gắng giải quyết dần từng vấn đề nhỏ, từ nguyên nhân tới sự việc đó.
Muốn thuyết phục ai đó trước hết cần phải trung thực với chính cảm xúc của mình. Nếu bạn quyết định chung thuỷ với người yêu thì hãy dùng con tim chân thành và biết lỗi để cảm hóa anh ấy.
Tôi cũng đặt ra câu hỏi với chàng bạn thân của bạn rằng, động cơ của anh ta làm điều đó với bạn là gì? Khi đọc về chia sẻ của bạn thì có thể thấy anh ta không chỉ hy vọng một tình bạn đơn thuần giữa hai người, mà còn mong muốn một điều gì khác nữa.
Nếu bạn đang mong muốn níu kéo và giữ mối quan hệ lâu dài với người yêu, tôi nghĩ bạn nên làm rõ ràng mục đích mối quan hệ giữa bạn và bạn thân bạn. Nếu đúng anh ta làm bạn chỉ vì mục đích xấu xa thì đây là lúc bạn có thể chấm dứt được rồi.
Đừng quá ủy mị nhưng cũng đừng quá cứng rắn, bạn hãy dùng những lời lẽ thuyết phục để cho người yêu hiểu bản chất của sự việc không như anh ấy nghĩ. Và rằng, bạn rất có thể là "nạn nhân" của việc này.
Chúc bạn may mắn!
Theo VNE
Bạn đời đâu phải vật sở hữu Không nên giám sát nhau 24/24 và coi bạn đời như vật sở hữu của riêng mình. Thống kê cho thấy ty lệ phụ nữ đứng đơn ly hôn hiện nay là 70%, gấp đôi nam giới. Các bà có mua cả khối sách dạy làm vợ về đọc cũng chẳng ích gì, bởi họ làm sao thay đổi được cục diện gia...