Hãy cứ khóc nếu em cảm thấy tuyệ.t vọn.g…
Mùa đông đến rồi, liệu em có đang cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi? Liệu em có đang cảm thấy bất lực trước thế giới và tuyệ.t vọn.g với chính mình?
Bởi vì ngoài nước mắt, ngoài tiếng nấc nghẹn khi được trút toàn bộ bức bối ra ngoài, em sẽ chẳng thể làm gì hơn để có thể hóa giải những gánh nặng trong lòng. Thay vì cố gắng gồng gánh chịu đựng, thay vì tìm đến bất cứ ai để dựa dẫm hoặc chia sẻ, thì hãy tìm một góc nào đó thật yên tĩnh mà khóc đi em.
Chỉ một mình em, hãy khóc thật lớn. Khóc ra được rồi, em sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Cuộc đời vốn là một ván bài không công bằng, những chuyện tàn nhẫn thì vẫn diễn ra đầy rẫy, nhưng con người vẫn phải gánh chịu đến tận cùng. So với thế giới này, thì cá nhân chúng ta quá nhỏ bé, vậy nên dễ dàng sinh ra cảm giác cô đơn và mặc cảm, cũng có đôi lúc dùng thái độ đối kháng vô vọng và uất hận để sống. Nhưng luôn bế tắc.
Càng lớn, chúng ta càng hiểu, thế giới xung quanh tồn tại quá nhiều chuyện mà chỉ có thể tập cách chấp nhận, làm cách nào cũng không thể thay đổi. Chuyện buồn càng nhiều, nỗi thất vọng càng lớn, thế rồi thất vọng đến một lúc nào đó sẽ chuyển thành tuyệ.t vọn.g. Chúng ta rồi sẽ trơ lỳ với tất thảy những gì xảy ra, đối diện với đau thương một cách vô cảm.
Thế nên, trước khi em cảm thấy muốn bỏ cuộc với thế giới này, trước khi em thất vọng, rồi tuyệ.t vọn.g, để đán.h rơi hoàn toàn niềm tin, vứt bỏ đi hết hy vọng, buông tay trơ khốc nhìn cảm xúc bị vắt kiệt. Trước khi em bị sự đè nén để cố tỏ ra cứng cỏi dồn thành những khủng hoảng không tên, em hãy cứ khóc đi, khi ấy, em được phép yếu mềm.
Video đang HOT
Con người ta có những lúc luôn phải cần đến sự mạnh mẽ để vượt qua mọi chướng ngại, nhưng cũng có lúc cần mềm yếu, để xoa dịu trái tim mệt mỏi. Cảm thấy ấm ức thì hãy khóc thật lớn, cảm thấy mệt mỏi thì hãy dừng chân. Đừng ép bản thân phải dồn nén để mạnh mẽ, và cũng đừng nghĩ rằng nước mắt không dành cho những người trưởng thành.
Càng trưởng thành, càng cô đơn, càng có những thứ muốn nắm giữ nhưng lại buộc phải buông tay, càng có những lần buộc phải thỏa hiệp, buộc phải chọn lựa. Tất nhiên, nỗi tuyệ.t vọn.g sẽ theo đó mà lớn dần, đến nỗi trong một khoảnh khắc nào đó, chúng ta ngỡ ngàng nhận ra rằng mình đã thua cuộc từ bao giờ.
Mùa đông đến rồi, liệu em có đang cảm thấy cô đơn hay mệt mỏi? Liệu em có đang cảm thấy bất lực trước thế giới và tuyệ.t vọn.g với chính mình? Đừng sợ, hãy bộc lộ toàn bộ sự bế tắc và ấm ức ra bên ngoài, đừng khiến trái tim phải căng sức chịu đựng, đừng khiến tâm trạng mãi ủ ê. Khóc rồi sẽ không còn thấy đau, khóc rồi, sẽ thấy lòng vơi đi gánh nặng.
Chẳng cần phải tỏ ra cứng cỏi, có khóc, em vẫn sẽ là một cô gái mạnh mẽ…
Theo Guu
Chồng thương hại cho người yêu cũ... một đêm cuối
Nếu chỉ có cái đêm ấy thì có lẽ Hương sẽ phải bấm bụng mà bỏ qua cho chồng. Nhưng giờ sự thể đâu có thế là xong...
Hồi đang yêu, Hương không ít lần muốn tăng xông với Mai - cô nàng người yêu cũ của Long - bạn trai cô. Hương và Long yêu nhau khi 2 người đó chia tay khá lâu rồi, cô chẳng hề liên quan đến sự đổ vỡ của mối quan hệ đó, nhưng cô ta lại cứ làm như cô là kẻ phá bĩnh, vì thế liên tục nhắn tin, gọi điện trách móc, lên án cô.
Nói thì Long bảo, vì Mai còn yêu anh nên mới vậy, cô chỉ cần bơ đi không thèm quan tâm tới nữa là được. Hương biết, Mai vẫn thường xuyên liên lạc với Long, khóc lóc sướt mướt để mong níu kéo Long về bên mình. Cũng biết người yêu không còn tơ tưởng gì tới cô ta, toàn tâm toàn ý với mình nên Hương cũng không thèm để tâm tới Mai nữa.
Sau đám cưới, không thấy Mai làm phiền chồng mình nữa thì cô thầm thở phào nhẹ nhõm. Chắc cô ta thấy không còn hi vọng gì nữa nên đã tự động rút lui rồi. Nhưng khi vợ chồng cô vừa đi tuần trăng mật về không lâu, một tối 2 người đang ngồi xem phim thì Long nhận được cuộc điện thoại từ số lạ. Nghe người ở đầu dây bên kia nói xong mấy câu gì đó, mặt mũi anh tái mét, vội vã cúp luôn máy. Người bên kia có vẻ vẫn chưa nói hết, lại tiếp tục gọi, nhưng Long bần thần mãi không nhấn nút nghe, Hương thấy vậy bèn lại gần cầm lên nghe giúp anh.
Khi Long hốt hoảng muốn giằng điện thoại trên tay vợ thì Hương đã kịp nghe thấy những lời không nên nghe rồi: "Anh không thể bỏ mặc em và con được. Đừng bỏ mặc em, em xin anh đấy!". Đúng là giọng của Mai! Cô nàng vừa khóc lóc vừa va.n xi.n thảm thiết. Quan trọng hơn, cái cụm từ "em và con" trong câu nói của cô ta mới khiến Hương chế.t điếng người.
Ảnh minh họa.
Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên ngột ngạt và nặng nề vô cùng. Hương chỉ nhìn đăm đắm vào chồng, im lặng, như thể muốn nhìn xuyên qua anh để tìm câu trả lời cho câu hỏi "Vìsao" giờ này đang nhức nhối trong cô. Bắt gặp ánh mắt xoáy sâu của vợ, Long chẳng còn cách nào khác, đành nói ra tất cả sự thật.
Thì ra trước ngày cưới của anh và cô 2 hôm, Mai uống rượu say tới tìm Long. Cô nàng khóc như mưa, bày tỏ sự đau khổ tột cùng khi Long đi lấy vợ. Thấy một người con gái còn mãi nhớ tới mình, Long cũng áy náy không thôi. Sau đó, Mai nói rằng, cô ta biết mình thua nên sẽ cam tâm rời xa anh, nhưng trước khi ra đi, cô nàng muốn xin Long... một đêm cuối, coi như là anh cho cô ta một kỉ niệm đẹp để cô ta có cái nhớ về anh khi chia xa. "Trước đây anh là người chủ động chia tay, cô ta níu kéo mãi không ngừng, cho tới khi anh yêu em vẫn không từ bỏ ý định. Anh thương hại cô ta nên đã đồng ý..." - giọng Long ngày càng nhỏ dần, cuối cùng anh cúi gằm mặt chẳng dám nhìn vợ nữa.
Hương nghe chồng nói mà thấy rụng rời chân tay. Hóa ra trước ngày cưới của cô và anh, anh còn qua đêm với người yêu cũ! Trong lúc 2 người họ lên giường với nhau thì cô hẳn là đang vui sướng, hồi hộp chuẩn bị cho ngày trọng đại của đời mình. Thật cay đắng và chua chát làm sao! "Thương hại ư, hay anh không kiềm chế được mình? Ừ thì cứ cho là anh thương hại người yêu cũ đi, nhưng anh có biết anh đã giáng cho vợ anh một đòn chí mạng rồi không? Sao anh không thương vợ anh?" - Hương lớn tiếng chất vấn chồng, trong giọng nói không giấu được sự nghẹn ngào, đa.u đớ.n.
"Anh xin lỗi, anh ngàn lần xin lỗi em!" - Long cũng khóc, hai vai anh sụp xuống đầy bất lực. Anh xin cô hãy tha thứ cho giây phút lầm lỡ của anh, thề rằng anh chỉ yêu cô, không hề có ý dây dưa với Mai. Cái đêm đó chỉ là sự ngu muội của anh mà thôi. Hương chán nản vô cùng. Đâu chỉ cái đêm cuối đó là xong, giờ có "sản phẩm" rồi, dễ dàng gì cô ta buông tha cho Long!
Vừa nghĩ tới đây thì điện thoại của Long báo có tin nhắn mới: "Hôm nay em đi siêu âm rồi, con chúng mình được 5 tuần rồi anh ạ, đáng yêu lắm! Dù anh không thể ở bên nhưng em nhất định sẽ chăm sóc bản thân và con thật tốt, sinh con ra khỏe mạnh và giống anh như đúc cho mà xem!" - là Mai nhắn. Đọc những dòng chữ ấy, cõi lòng Hương lạnh lẽo thêm vạn phần. Có vẻ cái thai không phải là giả. Nhưng của Long hay ai khác thì chẳng ai có thể biết được ngoài cô ta. Giờ đây chuyện Long có quan hệ với cô ta là sự thật, vì thế anh cũng chẳng thể trốn tránh được trách nhiệm, ít ra là cho đến khi đứ.a b.é được sinh ra và đi xét nghiệm ADN.
Hương biết chồng yêu mình, anh cũng không phải kẻ hai mặt thích lằng nhằng với người yêu cũ. Chuyện xảy ra với Mai, cô biết anh là người thiếu cứng rắn, nhưng nếu chỉ có cái đêm ấy thì có lẽ cô cũng sẽ cắn răng mà bỏ qua cho anh. Cuộc hôn nhân của cô vừa mới bắt đầu thôi, cô không đành lòng vứt bỏ nó. Nhưng Mai lại có thai. Nếu đứa con ấy là của Long thật thì cô phải làm thế nào? Cứ cho là Long sẽ không li dị cô, nhưng cứ nghĩ tới việc Mai và đứa con sẽ quấn lấy Long cả đời là cô không thể chịu đựng nổi...
Theo Doissongphapluat
Quên anh ta đi, người đã "cũ" rồi... Hãy tìm cách lấp đầy chỗ trống của thời gian bằng cách tìm kiếm cho mình những bận rộn, lo toan mới; như thế bạn mới có cái cớ để tránh bận nghĩ về người "cũ", bận với kí ức...Quên anh ta đi, người đã "cũ" rồi... Chiều thu muộn, mặt trời lẩn trốn sau đám mây xanh bồng bềnh đang rượt đuổi...