“Hãy cho hai ta 6 tuần mẹ nhé”, bức thư bé sơ sinh gửi mẹ khiến nghìn người rơi lệ
Bức thư như một lời an ủi nhẹ nhàng đối với những người đang mệt mỏi, khổ sở sau khi sinh.
Làm mẹ chưa bao giờ là điều dễ dàng. Sau khi trải qua 9 tháng mang thai mệt mỏi rồi ca sinh nở đau đớn, mẹ lại tiếp tục phải đối mặt với những vất vả khi nuôi bé sơ sinh.
Nhiều bà mẹ đã chia sẻ những tháng ngày đầu tiên sau sinh, họ sống trong mớ cảm xúc hỗn độn, vừa vui vừa buồn, vừa phấn khởi vừa kiệt sức.
Thấu hiểu được tâm trạng của những người mẹ sau sinh, một bệnh viện sản ở Anh đã chia sẻ một bức thư đơn giản mà sâu sắc gửi đến những người vừa trải qua hành trình vượt cạn, chính thức trở thành mẹ.
Sau sinh là khoảng thời gian khiến nhiều mẹ mệt mỏi. (Ảnh minh họa)
Bức thư được viết từ quan điểm của một em bé mới sinh, tổng hợp lại những khó khăn của người mới làm mẹ và cũng đưa ra những lời khuyên để đối phó với những tháng ngày này.
Dưới đây là bức thư đang khiến nhiều bà mẹ trên khắp thế giới phải rơi lệ:
“Mẹ thân mến!
Mẹ hãy giữ lá thư này và mỗi khi cảm thấy mệt mỏi hay khó khăn thì lấy ra đọc nhé.
Mong mẹ đừng quá hy vọng vào con, một đứa trẻ mới sinh và cũng đừng quá hy vọng vào mình, một người lần đầu làm mẹ. Hãy cho cả hai ta 6 tuần để làm quen mẹ nhé! 6 tuần để con lớn hơn, ổn định và dễ đoán hơn. 6 tuần để mẹ nghỉ ngơi và thư giãn, chờ cơ thể hồi phục.
Xin mẹ hãy cho con ăn khi con đói chứ đừng bắt con ăn theo cữ. Con chẳng biết đói là gì và thời gian là thế nào khi còn trong tử cung mẹ.
Xin mẹ hãy ôm, hôn và chạm vào con nhiều nhất có thể. Con đã luôn được ôm chặt suốt 9 tháng và chưa bao giờ cảm thấy cô đơn trước đây mà.
Xin mẹ hãy tha thứ nếu con khóc quá nhiều. Con không phải rắc rối được gửi đến để làm phiền cuộc sống của mẹ. Chỉ là cách duy nhất con có thể làm để mẹ biết con đang không thoải mái chính là khóc. Chờ con một thời gian ngắn thôi, khi quen với cuộc sống này hơn, con sẽ khóc ít đi và biết cách ra tín hiệu cho mẹ.
“Mẹ hãy ôm con thật nhiều vì con đã quen có mẹ suốt 9 tháng rồi”. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Mẹ hãy dành thời gian tìm hiểu con mẹ nhé. Để xem con khác biệt với mẹ thế nào. Hãy quan sát con thật nhiều và con cũng sẽ có cách an ủi mẹ, khiến mẹ vui hơn.
Con kiên cường lắm mẹ ạ. Mẹ cũng chỉ là một người mới làm mẹ lần đầu nên có lỡ sai lầm gì, con cũng không trách mẹ đâu. Chỉ cần mẹ luôn dành tình yêu thương cho con, con sẽ không bị tổn thương gì hết.
Xin mẹ đừng thất vọng vì con không phải đứa trẻ hoàn hảo như mẹ từng mong đợi hay mẹ không phải người mẹ tuyệt vời như đã tưởng tưởng.
Xin mẹ hãy chăm sóc bản thân mình, ăn một chế độ ăn uống cân bằng, nghỉ ngơi và tập thể dục thật nhiều để khi chúng ta ở bên nhau, mẹ sẽ có đủ sự kiên nhẫn và năng lượng để chăm sóc cho con.
Mẹ cũng đừng quên quan tâm đến những mối quan hệ khác ngoài con với mẹ. Con luôn mong mẹ được hạnh phúc.
Cuối cùng, mong mẹ hãy giữ hình ảnh con trong những ngày này thật sâu trong tim. Con sẽ chỉ như thế này trong một khoảng thời gian rất ngắn thôi mẹ ạ. Mặc dù con có thể khiến cuộc sống của mẹ bị đảo lộn nhưng mọi thứ sẽ trở lại bình thường nhanh thôi.
Hãy hạnh phúc mẹ nhé! Con sẽ không bao giờ là một đứa trẻ sơ sinh thêm một lần nữa đâu”.
Cả mẹ và bé đều cần thời gian để làm quen với vai trò mới. (Ảnh minh họa)
Sau khi được đăng tải, bức thư đã khiến không ít người cảm động và nhận được hàng nghìn bình luận đồng cảm.
“Thật đáng yêu. Tất cả đều là sự thật đó, giá như chúng ta có đủ ngân sách để in bức thư này ra và đưa vào tay mỗi bà mẹ khi vừa sinh xong ở bệnh viện. Nó thực sự đã an ủi tôi rất nhiều khi lần đầu sinh con”, một bà mẹ bình luận.
“Là một người mẹ, người bà, tôi khẳng định đây là một lời khuyên tuyệt vời. Tôi ước gì mình đọc được là thư này từ 45 năm trước đây, khi vừa sinh đứa con đầu lòng”, một người khác viết.
Bức thư như một lời nhắc nhở với tất cả các bà mẹ rằng họ không phải người duy nhất cảm thấy cuộc sống thêm khó nhọc sau khi sinh con. Dù bạn vụng về trong cách chăm con hay thường xuyên ngủ gật vì mệt mỏi, bạn vẫn là một người mẹ vĩ đại. Hãy tự hào vì bản thân mình!
Theo phunugiadinh.vn
Tôi ghen
Tôi cay đắng, cha con anh giữ bí mật khá quá, họ đã gặp gỡ vui vẻ với nhau, có khi còn cùng đi ăn, đi chơi... Tôi là gì trong nhà nhỉ, trước đó có thể là vợ nhưng giờ thành người thừa, đúng không?
Trước khi về làm vợ Nam, tôi chỉ nghe nói vợ cũ của anh bỏ cha con anh đi theo người khác, hai cha con đã đợi suốt bốn năm nhưng chị không quay lại, còn kịp có chồng có con mới.
Trước khi về làm vợ Nam, tôi được bao nhiêu người khuyên nên suy nghĩ kỹ, tôi mới hai sáu, xung quanh có biết bao người ngấp nghé, lấy đâu chẳng được chồng, việc gì cắm đầu vào anh, người hơn tôi đến bảy tuổi, vợ bỏ đi lại có con riêng. Thằng bé đã tám tuổi, cái tuổi ương ngạnh khó trị, chưa kể mai kia con anh con em phức tạp. Tôi nghe, và vẫn quyết định chọn anh.
Anh hơn tôi đến bảy tuổi, vợ bỏ đi lại có con riêng. Ảnh minh họa
Thằng Việt con anh quả thật khó dạy, trước kia nhà không có bàn tay phụ nữ, hai cha con cứ nghĩ gì làm nấy, như lỡ hết dầu gội thì lấy nước giặt gội tạm một lần cũng chẳng sao. Quần áo thay ra treo hàng loạt trên móc, cuối tuần mới giặt một lần dù nhà có máy giặt. Bát đũa vui thì rửa, lười thì mua bát đĩa giấy ăn xong mang bỏ, đỡ công rửa, đỡ tốn xà bông với nước.
Tôi đã mất gần nửa năm mới "đem lại ánh sáng văn minh" cho hai cha con như lời anh đùa. Thằng bé ban đầu ghét tôi ra mặt, sau nó bị hấp dẫn bởi những bữa tối nóng sốt nhưng nó cứ thinh thinh cả ngày, tôi hỏi thì nó cứ nói bố trả lời cô đi kìa. Tôi đã tự đặt ra kế hoạch cho mình, chỉ khi thằng Việt mở lòng, tôi mới nghĩ đến chuyện sinh con.
Nhưng kế hoạch của tôi phải dừng, và có thể không bao giờ được thực hiện... Ảnh minh họa
Nhưng kế hoạch của tôi phải dừng, và có thể không bao giờ được thực hiện khi chiều nay tôi thấy anh sóng vai vào quán cà phê với một người phụ nữ. Tôi đã dừng xe lại nhìn theo, lúc họ ngồi xuống, tôi nhận ra người phụ nữ đó là mẹ thằng Việt, tôi còn thấy anh cười với vợ cũ, nụ cười quen thuộc và ấm áp như tôi vẫn thấy.
Nấu cơm xong, tôi gọi thằng Việt xuống nói nó ăn cơm trước rồi đi học bài, tôi mệt không muốn ăn. Giá anh thay lòng với ai đó, tôi sẽ không để yên, nhưng đây là vợ cũ của anh, người đã cùng anh trải qua đoạn đời tươi trẻ, là mẹ của con anh. Ngày đó biết chị đi theo người khác và sinh con, anh vẫn đợi chị quay lại, đủ biết tình cảm anh dành cho chị lớn thế nào. Hình gia đình cũ anh vẫn nâng niu cất trong ngăn kéo bàn làm việc.
Tôi láng máng nhận ra, chừng nửa tháng nay anh có vẻ nhạt nhẽo, đi làm về không còn phụ tôi nấu cơm như mọi ngày mà xung phong lên sân thượng tưới cây, mỗi lần đi tắm cũng lâu hơn. Nay tôi mới hiểu có lẽ anh muốn tìm nơi yên tĩnh để nhắn tin hay gọi điện cho chị ấy. Không biết anh đã mang thằng Việt đến gặp mẹ nó chưa.
Tôi đã thua trắng rồi sao? Ảnh minh họa
Tôi biết, trong trận chiến chưa tuyên bố này, tôi đã thua trắng. Hóa ra những lời khuyên của người lớn không phải không có lý. Nếu anh còn tình cảm với vợ cũ, nếu chị đã quay về sao anh không nói thẳng với tôi, tôi sẽ đi, trả lại cho họ nguyên vẹn một gia đình.
Tôi quyết định đợi anh về, tôi muốn nói chuyện một lần thẳng thắn.
Anh không chối, chỉ hơi ngạc nhiên khi tôi biết chuyện.
"Ừ, mẹ thằng Việt về thành phố được gần tháng nay, mấy lần anh định nói em nhưng chưa tìm được cơ hội".
"Anh đã đưa thằng Việt đến gặp mẹ nó chưa?"
"Rồi, ba lần rồi".
Tôi cay đắng, cha con anh giữ bí mật khá quá, họ đã gặp gỡ vui vẻ với nhau, có khi còn cùng đi ăn, đi chơi, trong khi tôi ngày ngày chăm chút cho bữa tối, lo lắng không biết có vừa miệng hai cha con không. Tôi là gì trong nhà nhỉ, trước đó có thể là vợ nhưng giờ thành người thừa, đúng không?
"Chúc mừng gia đình anh đoàn tụ, anh cho em mấy ngày thu xếp đồ đạc và dọn đi, em sẽ cố gắng không làm xáo trộn trong nhà".
Đêm ấy, tôi lấy cớ mình mệt, ôm gối sang phòng khách ngủ, tôi đã đợi rất lâu nhưng anh không sang tìm, những yêu thương và chăm sóc anh từng dành cho tôi, hẳn đã dành cho người khác. Sáng tôi dậy, ngạc nhiên thấy thằng Việt đang ngồi ở bàn ăn với dĩa bánh cuốn.
"Ba mua bánh cuốn chỗ cô thích, ba nói con không được đánh thức cô".
Tôi ngạc nhiên nghe thằng nhỏ chủ động nói một câu dài, tôi xoa đầu nó:
"Con gặp mẹ có vui không?"
"Dạ không!"
"Sao vậy, mẹ là mẹ ruột con mà?"
"Mẹ bắt con đi theo mẹ, mẹ nói sẽ mua nhiều đồ cho con, nhưng con muốn ở với ba và cô, hôm trước mẹ còn quát ba nữa, con sợ mẹ lắm".
Tôi ngạc nhiên, sao không có dấu hiệu nào là "châu về hợp phố" nhỉ, tôi bật nguồn điện thoại, tin nhắn nhảy tới, là tin anh gửi sáng nay: "Hôm qua anh mệt nên không muốn giải thích gì, cũng để cho em "tự biên tự diễn" một chút, nhưng làm ơn, gì thì gì cũng phải có căn cứ chút, không phải cứ suy diễn sao cũng được, còn làm khổ mình. Tối nay về sẽ nói rõ hơn với em, hoặc không đợi được em cứ hỏi con nhé!"
Ừ, tôi đã ghen đấy. Ảnh minh họa
Tôi cắm cúi ăn hết dĩa bánh cuốn và chở thằng Việt đến trường, lúc đến cơ quan tôi vẫn còn buồn cười. Biết vợ hay nghĩ ngợi mà ông chồng còn chơi bài "mặc kệ", có khi nào anh đang cười tủm tỉm ở đâu đó vì bà vợ hay ghen.
Ghen? Hóa ra là tôi đang ghen đấy!
Theo phunuonline.com.vn
Bắt gian pháp 36 kế của hội chị em khiến cộng đồng mạng phục lăn Nếu một ngày đẹp trời bạn vô tình bắt gặp chồng hay người yêu đi chơi với gái lạ mà không biết xử lý thế nào, đừng quên tìm hội chị em cầu cứu, họ sẽ cho bạn những biện pháp không ai nghĩ đến để xử đẹp vụ này. Yêu nhau là duyên, lấy nhau được là nợ. Giữ gìn được hạnh...