Hãy cho em thêm cơ hội
Khi nghe Hoa bày tỏ tình yêu, Huỳnh cũng tỏ ra cảm động lắng nghe nhưng chỉ tỏ thái độ ỡm ờ cùng một lời động viên: “Hiện tại anh không yêu em và cũng chưa yêu ai cho nên anh sẽ cho em cơ hội…”.
Lời nói của Huỳnh có sức nặng ngàn cân vì anh luôn thận trọng và có trách nhiệm với mỗi điều mình nói ra. Sau khi nghe anh thẳng thắn: “Anh chỉ thích những cô gái chủ động đến với mình”, Hoa biết việc giả vờ kiêu sa và chờ đợi ở con người này một lời tỏ tình lãng mạn chắc chắn sẽ là một sai lầm.
Chẳng hiểu từ khi nào, Hoa đã say Huỳnh như điếu đổ. Ở anh có nhiều điểm giống với người tình trong mộng mà cô vẫn thường mơ. Cao to đen hôi, đa mưu túc trí và giàu có. Trái tim Hoa đã thầm hướng về chàng trai này từ lâu.
Bởi vì anh thích phụ nữ chủ động nên một cô gái nhút nhát như Hoa cũng phải đánh liều lao vào dầu sôi lửa bỏng vì tình yêu. Cô phải quyết tâm thực hiện điều đó càng sớm càng tốt vì nhiều cô khác cũng đang có ý nhăm nhe chiếm lấy trái tim Huỳnh, trong khi anh vẫn bình chân như vại.
Bằng linh cảm của một người phụ nữ tinh tế, Hoa dám chắc anh cũng có tình cảm với mình, khả năng tỏ tình thành công xấp xỉ 90%. Không ngờ, khi nghe cô bày tỏ tình yêu, Huỳnh cũng tỏ ra cảm động lắng nghe nhưng chỉ tỏ thái độ ỡm ờ cùng một lời động viên: “Hiện tại anh không yêu em và cũng chưa yêu ai cho nên anh sẽ cho em cơ hội, cả những người khác cũng thế, ai khiến cho anh yêu thì anh sẽ mãi mãi thuộc về người ấy”.
Hoa không thất vọng nhưng thấy bực mình khi nghe Huỳnh trả lời lửng lơ như muốn chọc tức người ta vậy. Mất vài tuần cô tránh mặt không gặp Huỳnh. Cô đã muốn từ bỏ vì lòng tự ái bị tổn thương. Cơ hội ư?
Cô đã trở thành mẫu phụ nữ dịu dàng, đảm đang mà đàn ông nào cũng ao ước… (Ảnh minh họa)
Cô có xin bao giờ đâu mà anh ta bảo cho cô cơ hội. Trên đời này thiếu gì đàn ông yêu cô. Nhiều người còn hơn anh ta gấp bội. Nhưng cuối cùng, tự ái của cô cũng phải chào thua trước sự cám dỗ của tình yêu. Cô đã tìm anh để nhận lấy cơ hội của mình.
Huỳnh luôn dửng dưng, lạnh nhạt nhưng không hiểu sao anh vẫn khiến Hoa có cảm giác rằng cô sắp chạm đến cái đích của tình yêu. Vì thế cô vẫn kiên nhẫn thể hiện tình yêu với anh mỗi ngày và chờ đợi.
Nhưng khi bắt gặp anh đi xem phim với một chân dài thướt tha, cô thấy lòng buồn rười rượi, nỗi cô đơn, bực tức dày vò trong từng ý nghĩ. Mỗi lần làm anh không vui, Hoa lại đánh mất đi một cơ hội của mình.
Nhưng mỗi lần như vậy, anh lại cho cô thêm một cơ hội mới để chinh phục anh lại từ đầu. Sau mỗi lần như vậy, cô lại rút ra cho mình một bài học để không phạm phải sai lầm. Dù sau này người chiếm được tình yêu của anh không phải là Hoa, cô cũng đã học hỏi được từ anh rất nhiều kinh nghiệm sống.
Đã một năm trôi qua, tình cảm của anh không có dấu hiệu tiến triển nhưng Hoa đã trưởng thành lên trông thấy. Không còn là cô gái nhút nhát ngày nào. Hoa bây giờ mạnh mẽ, tự tin đón nhận mọi khó khăn trong cuộc sống. Cô đã trở thành mẫu phụ nữ dịu dàng, đảm đang mà đàn ông nào cũng ao ước.
Video đang HOT
Kể từ khi yêu Huỳnh, cô không còn cho ai cơ hội bước vào trái tim mình nữa. Cô cũng không cho mình có cơ hội được yêu thêm một ai khác ngoài Huỳnh. Cô quyết tâm chờ đợi. Cuối cùng cũng đến cái ngày cô có một câu trả lời dứt khoát của anh. Anh bảo: “Em có nhớ anh đã cho em bao nhiêu cơ hội không?”
Hoa đáp ngay “28″. Anh cười: “Còn anh thì không nhớ. Bởi vì anh luôn dành cơ hội cho em, không giới hạn. Việc đó chưa đủ nói lên tình yêu của anh hay vì em quá vô tâm đến nỗi không hề nhận ra thực sự anh đã yêu em từ lâu lắm rồi. Em lại đánh mất thêm một cơ hội nữa khi không hiểu một chút gì về anh rồi đó. Nhưng anh sẽ cho em thêm nhiều cơ hội nữa, bởi vì anh yêu em”.
Theo VNE
Thư gửi Chồng yêu nhân ngày 8/3
Mình thương,
Hôm nay ngày 7/3, cho em gửi Mình đôi dòng, trước là cảm ơn Thượng Đế, cảm ơn cha mẹ, và cái chính là cảm ơn Mình - món quà quý giá nhất cuộc đời em, quý giá đến mức đôi khi hàng ngày em không nhận ra, chỉ đến những ngày như hôm nay mới choàng tỉnh... Vì nếu nghĩ 1 phút thôi, cả thế giới chúng ta chỉ có các bà các cô với nhau thì cuộc sống còn gì vui, còn gì thú vị... dù mọi rắc rối phức tạp hay đau khổ nhất trên đời đều chỉ do đàn ông và đàn bà gây nên cả.
Nhưng mà Mình này, vận hành & sử dụng nhiều năm, hôm nay em mới dám đúc kết một số lỗi của món quà... Đàn Ông. Những lỗi ấy không biết do nhà sản xuất, do người vận hành, do lây lan, hay do Thượng Đế khi tạo ra Adam mà nó phổ biến, khó xử lý và trường tồn! Em không dám mượn ngày 8/3 để nói xấu Mình, nhưng là phụ nữ 364 ngày ngọt ngào, xin cho em một ngày hôm nay để xả... Mà em xả ở nơi công khai, đại chúng nên Mình không ngại "xấu chàng hổ thiếp đâu".
Việc nhà phó mặc cho bu nó
Mình ơi, cái vòi nước trong phòng tắm hư 2 tháng rồi mà không thấy Mình thay, tội nghiệp thằng nhỏ mỗi lần tắm cứ phải hứng trong xô.
Hôm qua em phát hiện 1 đôi tất của mình tỏa hương ở góc phòng. Em mới bận có mấy hôm nay mà sao nó bốc mùi nhanh thế Mình nhỉ?
Chị giúp việc mới mách là vẫn hay phải dọn tàn thuốc đầy mọi ngõ ngách, cả phòng làm việc lẫn phòng ngủ đều ngổn ngang, Mình ạ.
Cái cánh cửa tủ bếp bị long sắp rơi ra, mấy lần em cụng đầu vào đau điếng thế nhưng chưa phải khâu mũi nào, thật may phải không Mình?
Bữa em thuê thợ vào sửa đường ống nước, ông ấy đầy cảm thông "Thế nhà chị không có đàn ông à? Thôi chồng lâu chưa?" làm em "dừng hình" vài giây Mình ạ.
Nam vô tửu
Bởi "nam vô tửu như cờ vô phong" nên em bao lần phục lăn hay ngã ngửa vì các lý do nhậu kiểu: chia vui vì con gà nhà bạn mới đẻ trứng; chia buồn vì con chó nhà bạn mới bị đánh bả; hay mừng hú vía vì con mình không uống phải sữa có melamine...
Hai năm qua Mình mải ăn nhậu, cái kim cân đã quá con số 90kg. Mẹ gọi em vào bảo "Con nhớ nhắc chồng tập thể thao". Em nhắn nhủ thì mình đáp "Voi thì mấy khi tập thể dục?!".
Năm trước, say bí tỉ, bạn chở về nhà, mới thấy em, Mình đã la toáng lên "Mày đưa tao đi chỗ khác đi, chỗ này đào già mà quen lắm!". Hỡi ôi, rượu bia vô tình quá!
Nhớ cái đận mình say, ói đầy phòng, thằng út sợ đến độ nói "Mẹ ơi, mai cho bố ngủ trong toilet đi, cho dễ dọn...".
Lúc nào ốm vì nhậu Mình mới nhớ tới cốc cam nóng hay chén nước gạo rang của em...
Mê "tạ mì chính" độc hại
Cái thuở xuân sắc em nào kém cạnh ai. Ngót chục năm xuân chưa qua mà mình đã hết Lan lại Huệ... Say nắng say gió vài tháng, xách cái quần rách về nhà, Mình lại "Mẹ thằng cu nấu cho anh bát cháo tía tô và nồi lá xông!". Em những tưởng để Mình nằm queo đó chết cho xong, vậy mà rồi lại sáng cháo bồ câu, chiều chưng chút yến cho Mình tẩm bổ.
Hôm Mình đi công tác, em bỏ hộp bao cao su vào vali. Hôm ấy dọn vali, vỏ hộp thì còn mà bao thì chẳng thấy. Lặng thêm 1 giây vì em đã "vẽ đường cho hươu chạy".
Ngày xưa, Mình thề thốt:
Nếu em còn ngại
Qua thề lại cho em mừng
Đứa nào được tẩu quên tàu
Xuống sông cọp ních, lên rừng sấu tha...
Cọp dưới sông mà cá sấu lại ở trên rừng, thế mà em lại "chết" như bao người phụ nữ khác vốn "yêu bằng tai". Cưới rồi ngoảnh lại, thấy "lên bờ xuống ruộng", Mình ơi!
Chỉ mong mình "ăn vụng khéo chùi mép", đừng để em khó giải thích với con và sự tôn trọng mình ngày càng bị bào mòn, Mình nhé!
Văn mình vợ người
Em bây giờ xấu gì, tốt gì, Mình cũng đã như con ong đã "tỏ đường đi lối về". Chỗ kín có bao nhiêu nốt ruồi, vòng 1 vòng 3 size to hay nhỏ, cơm nấu hôm nào khê hôm nào sống... trăm thứ phơi ra còn rõ hơn soi qua kính hiển vi thì còn gì là hay là đẹp, phải không?!
Nhưng Mình à, ai lạ cũng thành quen, ai mới rồi cũng thành cũ, nên xin mình đừng ngợi ca "Vợ thằng ấy, 3 con mà tướng còn ngon!", "Vợ thằng kia nấu ăn ngon như nhà hàng!", hay cả giận "Vợ thằng ấy nói chuyện ngọt hơn đường, có ai như em uống cả lít mật mà cứ như dùi đục chấm mắm tôm!".
So sánh thế, em cũng so sánh được, rằng:
Chồng người bể Sở sông Ngô
Chồng em ngồi bếp rang ngô cháy quần.
Mình thương, còn bao nhiêu tật xấu, thói hư của Mình nữa... Nhưng có trách thật nhiều, giận thật nhiều, buồn thật nhiều cũng chỉ vì yêu Mình vô cùng, và nếu có đổi bất kỳ thứ gì giá trị hơn thì em sẽ không bao giờ đổi. Em muốn giữ Mình như con ngươi mắt em, yêu Mình như quả tim trong lồng ngực em, buồn vui cùng Mình như hơi thở của cuộc đời em vậy... và sẽ chỉ ngừng yêu khi tim em ngừng đập...
Hôm nay, ra ngõ đã thấy hoa ngập đường... Em lại thấy em là người hạnh phúc vì món quà quý giá nhất của em đã có, đang nằm đây và còn say sưa ngáy... Xét cho cùng, thì món quà lớn nhất mà thượng đế đã ban tặng cho những người phụ nữ là Đàn Ông. Ngày mai 8/3, em chẳng cần thêm món quà nào khác, chỉ Mình thôi là đã quá đủ cay đắng ngọt bùi với em rồi. Cố gắng "ngoan", Mình nhé!
Ký tên
Vợ yêu
Theo VNE
Mẹ và mùa hoa bưởi Con về làm dâu mẹ vào mùa hoa bưởi. Thời gian trôi thật nhanh, vậy đã thấm thoát 10 năm. 10 năm qua, con đã quen với khí hậu phong tục tập quán miền Bắc, quen với cả mùi hương hoa bưởi mẹ vẫn hái đun nước gội đầu cho con. Con vẫn nhớ như in những ngày đầu sau đám cưới, vì...