Hãy chờ em ở kiếp sau
Dòng đời vẫn lặng lẽ trôi, cuộc sống vẫn hối hả tưng ngày. Chỉ có em đã không thể sống mãi với ngày xưa, dường như tâm hồn em đã chết.
Giá như em không còn trí nhớ, giá như em có thể ngủ một giấc dài mà không bao giờ tỉnh và giá như em có thể quên được anh thì em sẽ không còn cảm thấy đau đớn nữa.
Có lẽ cả anh và em đều đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn gian khổ, nhưng mình lại không thể cùng nhau tiếp tục vượt qua để ở bên nhau được nữa rồi.
Nhìn thấy anh đau khổ vì gia đình phản đối chuyện tình cảm của mình, thấy anh phải từ bỏ tương lai tốt đẹp đang chờ anh ở phía trước vì em mà em thật sự trở nên yếu đuối vô cùng.
Em không đủ can đảm để cùng anh bước tiếp con đường đầy hứa hẹn hạnh phúc, không thể ở bên anh những khi vui buồn, không thể… em đã không thể nữa rồi.
Em đã nói dối anh rằng em đã thay đổi, em đã có người yêu mới và em sắp làm đám cưới.
Anh thương mến! Có lẽ ai khi yêu cũng luôn mong muốn mình được ở bên người yêu, được thương yêu và chăm sóc cho người mình yêu đến suốt cuộc đời. Nhưng với em thì lại suy nghĩ khác, em có thể chấp nhận sự đau khổ, có thể chấp nhận rời xa anh… em chỉ cần được thấy anh hạnh phúc. Anh sẽ không phải lựa chọn giữa em và gia đình, sẽ không phải từ bỏ cánh cửa tương lai rạng ngời đang chào đón anh. Em không muốn thấy anh buồn nữa.
Thực tế không phải em đã thay đổi, không phải em đã hết yêu anh, không phải em sợ khổ, sợ thiệt thòi khi yêu anh mà vì em rất yêu anh.
Em chỉ biết sống cho quan niệm về tình yêu của mình, với em, hạnh phúc không phải là được ở bên người mình yêu mà hạnh phúc là được thấy người yêu mình hạnh phúc.
Nhưng tại sao cuộc đời lại reo nhiều đau thương cho em đến vậy, sao cuộc đời lại bất công với em vậy?Tại sao chứ?
Sao không để em thực hiện điều ước cuối cùng, không để em được thấy anh hạnh phúc. Tại sao lại như thế???….
Chuyến xe nghiệt ngã ấy đã cướp mất anh ra khỏi cuộc sống này, cướp mất anh ra khỏi cuộc đời em. Vậy là mong moi nhỏ nhoi của em cũng không làm anh hạnh phúc.
Anh ơi! Trên trời cao anh có hãy nỗi lòng của em, anh có thấy em đang đau khổ biết dường nào không anh? Em đã mất tất cả, cuộc sống đã không cho em có anh nhưng cũng không ch o em hạnh phúc..
Em rất nhớ anh, nhớ những kỷ niệm ta đã có với nhau, nhớ những con đường ta đã đi, những câu chuyện, nhớ cả những đắng cay anh và em đã trải qua. Em nhớ anh nhiều lắm. Giá như em có thể cùng anh rời khỏi thế giới này, cùng anh xây dựng hạnh phúc ở một thế giới khác. Giá như em có thể làm vậy.
Nhưng không, bên cạnh em vẫn còn cha mẹ em, những người thân yêu của em, họ cần em anh ạ.
Em cần phải tiếp tục sống, những lúc khó khăn anh vẫn thường bảo em phải mạnh mẽ và can đảm lên mà. Em tin rằng ở nơi xa xôi đó anh sẽ hiểu em, sẽ động viên em vượt qua nỗi đau này phải không anh?
Vậy là từ nay, giữa dòng đời mênh mông em đã mất đi người mà em yêu thương nhất. Có lẽ nước mắt em đã cạn, em không thể khóc được nữa. Em chỉ muốn gào lên, em muốn gào thét tên anh thật to để trên trời anh nghe được tiếng em. Em muốn gào lên cho thân em tan nát trong nỗi đau vô tận.
Anh có nghe thấy không anh? Anh có thấy trái tim em đang vụn vỡ đau đớn. Điều cuối cùng tận sâu thẳm trong trái tim em muốn nói với anh rằng: “Em sẽ để tang anh suốt cuộc đời này, sẽ không ai có thể thay thế anh trong trái tim em. Em rất nhớ và yêu anh”.
Em hy vọng mong ước cuối cùng này sẽ đến được anh và anh sẽ chờ em ở kiếp sau. Nhất định chờ em anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhưng giây phút không còn anh bên cạnh
Hôm nay là ngày thứ 4 em cảm nhận được những giây phút không còn anh bên em anh ạ. Em không ngờ nó lại khó khăn với em đến thế! Ngày đầu tiên em quyết tâm không nhớ đến anh nữa, không nhắn tin cho anh không điện thoại và quyết tâm không bao giờ gặp lại anh nữa, nhưng anh không biết nó khó với em như thế nào đâu.
Có những lúc tự dưng nước mắt cứ chảy ra khi em đang cảm nhận sự cô đơn, trống trải và thiếu vắng anh. Ngày thứ nhất trôi qua, tự dối lòng mình là em sẽ không buồn, không nhớ anh, không cần anh nhưng anh ạ đấy chỉ là tự dối lòng mà thôi. Em nhớ anh nhiều lắm, em muốn nhìn thấy anh, muốn lại được ngồi sau xe anh lang thang trên phố , hay được ôm anh ôm thật chặt thật chặt để cảm nhận sự bình yên đến lạ lùng khi bên anh. Em muốn muốn nhiều lắm anh ạ mà cũng không nhiều đâu anh nhỉ em chỉ cần có anh mà thôi. Sang ngày thứ 2, tỉnh giấc là những hình ảnh, ký ức về anh lại hiện ra trong em. Ngày thứ 3 bắt đầu nhận được điện thoại của anh nói chuyện lại được khóc nghe những lời nói của anh mà lòng đau như cắt lại khóc.....khóc như 9 năm về trước khóc đến sưng hết mắt mũi không còn muốn ăn uống gì cả chỉ còn cảm giác đau đớn, đau đến tận cùng nỗi đau của trái tim, 16h35 phút nhận được một tin nhắn của anh hỏi em có đi ăn cưới không thế là bao nhiêu buồn tủi giận hờn không còn nữa. Thế là ngồi đếm thời gian muốn cho thời gian trôi đi thật nhanh để em được gặp anh, nhưng thật buồn trời đổ mưa.....mưa mỗi lúc một to không biết ngày mai sẽ ra sao?
Chờ và ông trời đã xót thương không muốn mai em phải mang theo đôi mắt sưng vù đi bên anh trời tạnh không mưa nữa. Vui mừng20h37 anh lại gọi lại nhưng em không biết gì vì tắm giặt dưới nhà khi lên điện thoại lại cho anh, hihiiiihi ngồi cười một mình vì biết anh vẫn còn yêu và nhớ tới em. Trời không còn mưa nhưng sao em càng nhớ anh, em thấy mình như cạn kiệt sức lực không còn muốn gì, chỉ muốn đắm mình trong những bài hát buồn như để cố gắng tìm lại hình bóng anh mặc dù em biết mình sẽ buồn, sẽ khóc...Một mình nằm trên giường, nước mắt chỉ trực trào ra, em mong thời giân qua thật nhanh để em hi vọng sẽ nhìn thấy anh. Anh đã tới đón em gặp anh bên anh rồi nhưng thời gian mình gặp nhau sao trôi qua nhanh đến thế, chia tay em về nhà nỗi nhớ anh lại cào xé con tim yếu ớt của em. Cũng biết yêu là sẽ đau, chia tay là sẽ khổ nhưng chưa bao giờ em lại ngờ được rằng nỗi đau ấy lại lớn đến thế. Em lại đang khóc đấy anh có biết không, em ước rằng anh sẽ chạy đến...ôm em vào lòng để em được khóc trong niềm hạnh phúc khi biết có anh bên đời em!Em yêu anh...yêu nhiều lắm!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nỗi nhớ không thành tên Dạo này không hiểu sao em hay nhìn thấy anh, hay nghĩ về anh dù đã lâu thật lâu ta chưa nhìn thấy nhau và chưa trò chuyện cùng nhau. Em gặp anh trong giấc mơ, trong những hình bóng vô tình bắt gặp trên đường, trong cả cơn gió mang hơi nước chiều nay khiến em ướt mắt. Càng trốn chạy thì...