Hãy cho em một lý do
Anh ! Hình như em xa anh cũng chỉ vài tháng thôi phải không? Sao em cảm tưởng nó lâu thê? Sao anh và em chỉ cách nhau 2 km thôi mà sao nó lại xa thê? Em có cơ hôi gặp anh cũng chỉ vì công viêc. Rôi kho xa anh cũng chỉ vì công viêc.
Tuy thời gian bên anh rât ngắn ngủi nhưng em đã cảm thây rât vui, ít nhât là em cũng không còn cảm giác nhớ nhà nữa. Anh à! Nhỡ em thích anh rôi thì sao nhỉ? Nhưng khi ra đi em không có lý do đê quay lại gặp anh. Và dường như anh có quá nhiêu cô gáo khác bên cạnh. Em cũng chỉ có đứng ngoài nhìn anh hạnh phúc bên ai đó. Vây cũng không sao anh à.
Chỉ cân anh được hạnh phúc thôi, em không cao thượng nhưng em không yêu đuôi, chẳng qua là em thây dù có níu kéo thì anh vân chẳng thê là người dành cho em. Hãy cho em môt lý do, dù là rât nhỏ nhoi thôi đê trái tim em không rung đông khi thây anh. Đê ngày ngày, khi thức dạy em không phải suy nghĩ xem hôm nay anh đang làm gì? Anh biêt không? Trước đây, em luôn thích những người đàn ông có cái vẻ lạnh lùng. Nhưng bây giờ thì không, thái đô thờ ơ của anh làm em thât sự đau lòng. Khi anh nói những lời nói ngọt ngào tình tứ đê chọc em. Dù biêt thê nhưng em vân rât muôn nói dôi con tim rằng điêu đó là dành cho mình. Buôn cười quá phải không anh? Hình như cũng chẳng có lý do gì đê em ghét anh cả.
Cho nên hãy cho em môt lý do đê quên anh môt cách nhanh chóng, được không anh? Không! Em sẽ quên anh! Em không thê đê trái tim mình đau nữa. Vì em đã có quá nhiêu phiên toái. Anh hãy cho em gọi anh lân cuôi như vây đê rôi những kí ức đẹp đẽ vê anh sẽ ngủ sâu trong trái tim em. Và em sẽ sông tôt cho nên anh cũng như vây nhé! Anh ui!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy chờ em ở kiếp sau
Dòng đời vẫn lặng lẽ trôi, cuộc sống vẫn hối hả tưng ngày. Chỉ có em đã không thể sống mãi với ngày xưa, dường như tâm hồn em đã chế.t.
Giá như em không còn trí nhớ, giá như em có thể ngủ một giấc dài mà không bao giờ tỉnh và giá như em có thể quên được anh thì em sẽ không còn cảm thấy đa.u đớ.n nữa.
Có lẽ cả anh và em đều đã cùng nhau trải qua rất nhiều khó khăn gian khổ, nhưng mình lại không thể cùng nhau tiếp tục vượt qua để ở bên nhau được nữa rồi.
Nhìn thấy anh đau khổ vì gia đình phản đối chuyện tình cảm của mình, thấy anh phải từ bỏ tương lai tốt đẹp đang chờ anh ở phía trước vì em mà em thật sự trở nên yếu đuối vô cùng.
Em không đủ can đảm để cùng anh bước tiếp con đường đầy hứa hẹn hạnh phúc, không thể ở bên anh những khi vui buồn, không thể... em đã không thể nữa rồi.
Em đã nói dối anh rằng em đã thay đổi, em đã có người yêu mới và em sắp làm đám cưới.
Anh thương mến! Có lẽ ai khi yêu cũng luôn mong muốn mình được ở bên người yêu, được thương yêu và chăm sóc cho người mình yêu đến suốt cuộc đời. Nhưng với em thì lại suy nghĩ khác, em có thể chấp nhận sự đau khổ, có thể chấp nhận rời xa anh... em chỉ cần được thấy anh hạnh phúc. Anh sẽ không phải lựa chọn giữa em và gia đình, sẽ không phải từ bỏ cánh cửa tương lai rạng ngời đang chào đón anh. Em không muốn thấy anh buồn nữa.
Thực tế không phải em đã thay đổi, không phải em đã hết yêu anh, không phải em sợ khổ, sợ thiệt thòi khi yêu anh mà vì em rất yêu anh.
Em chỉ biết sống cho quan niệm về tình yêu của mình, với em, hạnh phúc không phải là được ở bên người mình yêu mà hạnh phúc là được thấy người yêu mình hạnh phúc.
Nhưng tại sao cuộc đời lại reo nhiều đau thương cho em đến vậy, sao cuộc đời lại bất công với em vậy?Tại sao chứ?
Sao không để em thực hiện điều ước cuối cùng, không để em được thấy anh hạnh phúc. Tại sao lại như thế???....
Chuyến xe nghiệt ngã ấy đã cướp mất anh ra khỏi cuộc sống này, cướp mất anh ra khỏi cuộc đời em. Vậy là mong moi nhỏ nhoi của em cũng không làm anh hạnh phúc.
Anh ơi! Trên trời cao anh có hãy nỗi lòng của em, anh có thấy em đang đau khổ biết dường nào không anh? Em đã mất tất cả, cuộc sống đã không cho em có anh nhưng cũng không ch o em hạnh phúc..
Em rất nhớ anh, nhớ những kỷ niệm ta đã có với nhau, nhớ những con đường ta đã đi, những câu chuyện, nhớ cả những đắng cay anh và em đã trải qua. Em nhớ anh nhiều lắm. Giá như em có thể cùng anh rời khỏi thế giới này, cùng anh xây dựng hạnh phúc ở một thế giới khác. Giá như em có thể làm vậy.
Nhưng không, bên cạnh em vẫn còn cha mẹ em, những người thân yêu của em, họ cần em anh ạ.
Em cần phải tiếp tục sống, những lúc khó khăn anh vẫn thường bảo em phải mạnh mẽ và can đảm lên mà. Em tin rằng ở nơi xa xôi đó anh sẽ hiểu em, sẽ động viên em vượt qua nỗi đau này phải không anh?
Vậy là từ nay, giữa dòng đời mênh mông em đã mất đi người mà em yêu thương nhất. Có lẽ nước mắt em đã cạn, em không thể khóc được nữa. Em chỉ muốn gào lên, em muốn gào thét tên anh thật to để trên trời anh nghe được tiếng em. Em muốn gào lên cho thân em tan nát trong nỗi đau vô tận.
Anh có nghe thấy không anh? Anh có thấy trái tim em đang vụn vỡ đa.u đớ.n. Điều cuối cùng tận sâu thẳm trong trái tim em muốn nói với anh rằng: "Em sẽ để tang anh suốt cuộc đời này, sẽ không ai có thể thay thế anh trong trái tim em. Em rất nhớ và yêu anh".
Em hy vọng mong ước cuối cùng này sẽ đến được anh và anh sẽ chờ em ở kiếp sau. Nhất định chờ em anh nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nước mắt người dưng Anh thân yêu! Em vẫn gọi anh như thế mỗi khi nhớ về anh, người mà em không sao quên được. Sáu tháng, khoảng thời gian đó đâu phải quá ngắn đâu anh, nhưng cũng không phải quá dài để anh hi sinh tất cả anh nhỉ. Đôi khi em ước rằng giá như mình đừng nghe cuộc điện thoại đó, đừng yêu...