Hãy cho em gọi anh bằng anh!
Anh yêu hãy cho em gọi anh như thế. Đừng bắt em phải gọi anh bằng “chú” bởi vì em yêu anh! Sao thế gian lại phân chia t.uổi tác của con người hả anh để em không thể yêu anh? để chỉ có thể nhìn trộm anh?
Anh ơi đôi bàn tay ấy, đôi môi ấy, ánh mắt ấy, giọng nói ấy và tiếng cười ấy….làm con tim em thổn thức. Dù anh đã hơn em 24 t.uổi mà sao trái tim anh lại nhỏ bé đến vậy, làm cho em cứ tưởng rằng mình sẽ ôm được! Anh có biết không anh là người đàn ông thứ hai trong cuộc đời em, và cũng là lần thứ hai em trao….Anh yêu làn thứ nhất thì với em như một cơn ác mộng…..một con quỷ đã lấy đi cuộc đời con gái của em. Em đ.au đ.ớn, hận đời, hận con người và sợ đàn ông. ….. Nhưng khi gặp anh…anh đã làm trái tim em thổn thức..muốn yêu thương và được nhận yêu thương. Em đã đến bên anh mà không hề hay biết rằng sự trong trắng với anh rất quan trọng….để rồi chí sau một đêm anh rời xa em. Không một lời giải thích.
Anh yêu, giờ này tuần trước mình có nhau. Em yêu anh nhiều lắm anh có biết không? Em sẵn sằng đến bên anh mà bất chấp mọi thứ…không danh phận, không tương lai, không t.iền tài. Em chỉ cần anh thôi. Vì em yêu anh. Nhưng em đ.au đ.ớn , em nghi ngờ không biết anh vì tương lai của em mà rời xa em hay vì sự trong trắng của em. Thế rồi em nhận ra rằng hình như…..hình như anh không có tình yêu. Anh có biết con tim anh lạnh lùng và băng giá biết bao nhiêu không? anh có biết em như kẻ mù loà mất hết phương hướng không? em biết đi về đâu? em mất niềm tin nơi anh là mất một thứ rất quan trọng trong cuộc đời em anh có biết không?
Trong giây phút em lạnh lùng với cuộc đời để đến với anh, trong giây phút em tự cho mình cái quyền được lựa trọn cái điều không thể thì anh đã trà đạp lên trái tim em. Có lúc em hận anh, nhưng tiếc rằng sao yêu anh nhiều đến thế để không thể hận được mà chỉ trách mình biết là không thể đối đầu với đau khổ mà vần thử sức mình. Em thất bại với tình yêu của anh cũng là thất bại trước số phận. Anh sẽ là lần cuối cùng em yêu.. Tình yêu của em! dù anh có k.hinh t.hường em cũng được. Em yêu. Thế thôi anh ạ. Em yêu anh. Hãy để em gọi anh như thế nhé. Vì không có lý do gì thay đổi được điều đó đâu anh ạ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tìm lại ngày xưa
Anh yêu à có lẽ anh nghe câu này rất quen nhưng mà cũng phải từ lâu rồi em không gọi anh như thế nữa. Em rất muốn gọi như thế lúc nào cũng muốn gọi như thế nhưng anh đâu còn cho em gọi như thế.
Giờ chúng ta như hai người xa lạ gần nhau đấy mà có 1 cái gì đó vô hình đẩy chúng ta ra xa nhau. Chúng ta không thể nói với nhau những câu yêu thương ngọt ngào nữa vì sao ư? vì mọi thứ đã đổi thay, lòng người cũng đổi thay, vì cơm áo gạo t.iền làm cho chúng ta thấy cuộc sống nghẹt thở và vất vả. Đã mất hết những lãng mạn những ngọt ngào và thay vào đó là sự bực bội, khó chịu của anh. Em vẫn tự hỏi em đã sai sao? sai khi yêu anh hay sai là không dời xa anh.
Mọi thứ đến với em như một giấc mơ ngọt ngào và hạnh phúc đến khi em không còn nhận ra em có bước sai không. Để rồi giờ đây khi em một mình em mới nhận thấy anh đã hoàn toàn đổi thay mà em không đủ dũng cảm để dời xa anh vì thế nên anh coi em không ra gì. Em đã đ.ánh mất giá trị của em vì em quá cần anh. Em nhớ ngày xưa quá! ngày xưa nói ra thì bảo xa xôi chứ thực ra mới cách đây có 4 tháng là anh dổi thay mà thôi. Anh ngọt ngào, chăm sóc em chu đáo. Anh dỗ dành ẻm khi em giận, anh buồn anh khóc khi em khóc, anh gọi điện , nhắm tin với em liên tục như sợ em mất tích ấy.
Có lần em giận anh muốn anh bỏ em anh đẫ van xin em, tìm đén tận nhà em chỉ mong em tha thứ và nghĩ lại. Những lúc anh đi công tác anh không dời xa cái điện thoại vì anh sợ em cô đơn khi không có anh ở bên. Nhứng chuỗi ngày đó thật ấm êm hạnh phúc làm sao. Còn rất nhiều rất nhiều em vẫn nhớ như in và em thèm khát được quay lại tận hưởng nó vì em đang rất nhớ nó mà lại không thể quay lại hay có lại được. Anh thấy điều đó có đáng buồn không khi mình mất đi tất cả những ngọt ngào đó? Bây giờ thì sao anh? Anh bực bội, khó chịu với tất cả những việc em làm dù là những việc em quan tâm, em dành cho anh. Một câu nói nhẹ nhàng đầy tình cảm anh cũng không dnah cho em nữa.
Em muốn hỏi anh lý do vì sao anh lại thay đổi nhanh như thế hay em không còn là người anh yêu thương nữa?Em muốn hỏi anh rất nhiều điều nhưng anh không thể trả lời em hết được vì em bây giờ thật sự rất bơ vơ. Anh biết những mất mát em đã đ.ánh đổi để đến với anh và em cũng thấu hiểu những mất mát của anh. Vậy chúng ta đã mất mát rất nhiều để đến với nhau vậy sao giờ để mất nhau như thế này hả anh?? Em đã khóc rất rất nhiều cho sự éo le của mình nhưng em lại vượt qua vì có anh bên cạnh nhưng giờ anh của em đi đâu rồi? Người xưa của em đi đâu rồi? Em muốn anh hãy trả lại cho em một người yêu chu dáo ân cần với em. Hãy trả lại anh cho Em....
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em là người có lỗi! "Khẽ rơi bên đồi vắng, giọt sương mai còn vương lá cành, gió ơi xin nhẹ lướt, để thơm mãi nụ hoa. Vẫn trôi bên dòng sông,Thuyền ai hững hờ, Ta còn thương tiếc loài hoa đã ép trong tim". Anh còn nhớ bài hát này không? "Cánh hoa ép trong tim", bài hát mà em và anh vẫn thường nghe bởi vì...