“Hậu” vụ án 2 ông lão U70 làm bé gái 14 tuổi mang thai
Quá buổi trưa, cô bé Hồ Thị Dịu Thương (15 tuổi, học sinh lớp 9 trường THCS Nguyễn Đình Chiểu, thôn 3, xã Bình Triều, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam) mới tan học về. Nhìn thấy em bé trong tay người nhà, Thương bẹo má em bé một cái âu yếm rồi lại chạy ra ngõ “tám” chuyện với mấy bạn học trong xóm.
Cô bé Thương 15 tuổi không phải là chị của bé gái, mà chính là… mẹ của bé từ hơn một năm nay.
Thương vô tư bên con gái 10 tháng tuổi
Giông bão ngày bà mẹ 15 tuổi trở lại trường
Trong thời gian suốt nhiều tháng từ năm 2009 – 2010, bé gái này đã bị hai ông lão Phạm Hồng Sơn (72 tuổi) và ông Đoàn Công Hương (70 tuổi, trú cùng thôn) hiếp dâm nhiều lần. Khi gia đình biết chuyện thì cô bé đã mang thai sáu tháng, cái thai không thể phá bỏ.
Sinh con xong, cô bé nuốt nhục vào lòng trở lại trường đi học. “Lớp 9 cuối cấp rồi, sắp thi tốt nghiệp nên đi học miết, học chính khóa rồi lại đi học thêm”, ánh mắt người cha cô bé ánh lên niềm vui trở lại khi thấy con gái đã vượt qua những ngày “giông bão”.
Từ ngày xảy ra chuyện, thấy con gái cũng còn quá non nớt, chưa biết gì làm mẹ, còn tính tình thì “ngang bướng như con trai” nên bà mẹ cô gái bỏ hết công việc ngoài Đà Nẵng để ở nhà chăm nom, nuôi nấng con gái và cháu ngoại. Mọi nguồn sống của gia đình phải víu vào đôi vai gầy với nghề sửa chữa xe đạp của người cha. Tiền chăm lo cho đứa cháu, tiền sữa, thuốc men… thì nhờ thêm vào người chị gái cũng đang đi làm thuê ngoài Đà Nẵng gửi về.
Còn phần Thương, sau những ngày ở cữ, cảm nhận được tình thương mà gia đình đã lo lắng dành cho mình nên tháng 9/2011, em đã nén nỗi mặc cảm để đăng ký đi học lại lớp 9 trường THCS Nguyễn Đình Chiểu trong xã.
“Em quyết tâm lắm, nhưng mấy tháng liền ngày nào đi học về em cũng cứ tự nghĩ trong đầu: “Mai mình sẽ không thèm tới lớp nữa”. Chán lắm, ê chề lắm chị ạ. Em theo học cùng khóa sau nên bạn bè toàn đứa nhỏ tuổi hơn, đã không chơi cùng còn hễ ngồi lại với nhau là bàn tán, xì xào. Chúng còn giả tiếng trẻ con khóc để ra “ám hiệu” mỗi khi em chuẩn bị bước qua, rồi sau đó cười chọc quê… Mỗi lần như vậy, mẹ với các chị lại động viên nên em nhẫn nại và tới nay là đã bước qua kỳ 2 rồi, mọi việc dần cũng quen, các bạn chọc hoài nay cũng chán rồi”, cô bé kể lại.
Con gái mới 14 tuổi đầu đã phải mang thai nên không thể tránh lời dị nghị của miệng lưỡi thế gian và bà cũng thấu hiểu nỗi xấu hổ mà con gái đang gánh chịu. Thế nhưng chỉ cần thấy con có ý định nghỉ học là bà mẹ lại đe nạt rồi tỉ tê năn nỉ, thậm chí nhiều lần bà đe “mẹ cắn lưỡi tự chết nếu con bỏ học đấy” để mong con cố tìm lấy cho mình một tương lai trên con đường học vấn.
Video đang HOT
Trải lòng mình, bà tâm sự việc biết con mình vẫn đang ở cái tuổi “ăn chưa no, lo chưa tới”; dù đã làm mẹ trẻ rồi nhưng “nó vẫn sẵn sàng bỏ con đi chơi ô quan, chơi nhảy dây, xem ti vi… với mấy đứa trong xóm”. Nhìn con, bà mẹ có nghị lực phi thường này cho biết: “Giờ tôi đang tập cho cho cả nhà thói quen hãy xem bé mới sinh như em gái của con Thương chứ chúng không phải là hai mẹ con. Còn tìm mẹ cho bé mới sinh thì đã có chị ruột nó gánh đỡ rồi”.
Thương và mẹ
Hai tuổi 70 còn “trắc nết” đổ vấy lỗi cho nhau
Có lẽ đó là giải pháp hay của bà mẹ hết lòng thương con này đang giúp con gái vượt qua những ngày bão dông. Bà mẹ can đảm này cũng đề nghị không cần giấu tên con mình khi kể lại câu chuyện đau lòng con gái mình đã gánh chịu. “Nỗi đau đã qua rồi, nên kể hết để tôi mong những ông bố bà mẹ khác biết mà tránh, không để con cái mình phải khổ như con gái tôi”, bà mẹ trải lòng.
Một ngày giữa tháng 12/2010, bà mẹ khi đi làm thuê từ Đà Nẵng về nhà, thấy Thương hay đau yếu nên đưa đến bác sĩ khám và “té ngửa” khi biết con gái 14 tuổi đã mang thai được sáu tháng. Gặng hỏi, cô bé cho biết suốt hai năm nay ông Phạm Hồng Sơn (SN 1940, ngụ tổ 16 cùng thôn) và ông Đoàn Công Hương (SN 1942, ngụ cùng thôn) đã liên tục “chơi trò người lớn” với mình.
Lời cô bé kể lại từ hồi nhỏ vẫn hay sang nhà ông Sơn coi vô tuyến và được ông cụ này thường cho bánh, tiền mua kẹo nếu “mày cho ông sờ vào người”. Vào đầu năm 2009, cô bé lên nhà ông lão như mọi lần và được ông rủ ra tượng đài nghĩa trang của xã ngồi chơi. Lần đầu tiên sau khi bị làm nhục, cô bé được “cụ dê xồm” này cho 20 ngàn đồng kèm lời dặn dò: “Không được nói với ai. Lần sau mi thấy ta “gục” cái đầu là lên tượng đài ta cho tiền nghe chưa”.
Cô bé ê chề kể lại, sau đó nhiều lần, mỗi khi đi học về ngang qua nhà thấy ông Sơn “gục” cái đầu là tối đó cô lại tìm lên tượng đài. Có khi không gặp đứa bé đi học về ngang qua, ông Sơn đến nhà giả vờ xem cây cảnh hay ngó nghiêng gì đó rồi tìm gặp và ….”gục” đầu ra dấu. Bé gái này không nhớ nổi mình đã bị ông lão đồi bại cưỡng dâm bao nhiêu lần nữa.
Một mình “thỏa mãn” chưa chán, không hiểu sao ông già này tìm gặp đối tượng Đoàn Công Hương (70 tuổi, còn gọi là Ba Đống, người hàng xóm) để thì thào: “Có “mối hời” rẻ lắm, 20 ngàn đồng một lần thôi, mi thích thì ta nhường cho, nhớ bí mật đó nghe”.
Giữa năm 2010, cô bé qua nhà ông Hương coi nhờ vô tuyến và đã được “rỉ tai” trước nên lúc này đối tượng Hương đóng hết cửa lại và có hành vi đồi bại với cháu bé. Sợ ba má biết, hơn nữa ông Hương hăm dọa sẽ kể chuyện “mi với ông Sơn ở trên tượng đài” nên cô bé không dám nói với ai. Kể từ đó ông Hương cũng nhiều lần cưỡng dâm bé gái rồi cho tiền quà bánh để em im lặng.
Sự việc vỡ lở, cơ quan chức năng khởi tố vụ án và phải đợi đến khi bé gái sinh con thì mới có thể xét nghiệm AND. Theo kết quả giám định của Viện khoa học hình sự thuộc Tổng cục cảnh sát phòng chống tội phạm (Bộ Công an) ngày 5/7/2011, mẫu tóc và máu của bé mới sinh đã trùng khớp 99,99% so với mẫu của ông Hương. Ngày 15/11/2011 đối tượng Hương bị bắt tạm giam để tiếp tục điều tra làm rõ sự việc.
Bi hài hơn, trước khi bị bắt giam, ông cụ này còn “nhem nhẻm” cãi: “Tui chỉ “ăn hôi”, “xơ múi” sau ni thôi. Còn cái thai kia ít nhiều cũng phải có “dính” của ông Sơn, chứ làm răng chỉ có mỗi của tôi thôi được”.
Trong vụ việc này, đối tượng Sơn rõ ràng đã có hành vi hiếp dâm trẻ em nhưng không hiểu vì sao đối tượng này đến nay vẫn ngoài vòng pháp luật. Sau khi sự việc xảy ra, ông Sơn từng uống thuốc độc tự tử nhưng may mắn được gia đình đưa lên bệnh viện cấp cứu nên thoát chết.
Ông Nguyễn Công, Chủ tịch xã Bình Triều, ông Công cho biết vụ việc đã từng gây chấn động miền quê này, tuy nhiên thẩm quyền giải quyết thuộc huyện nên xã cũng chỉ có thể trông chờ vào bản án xét xử trong ngày 12/1/2012 tới đây. Xã cũng hy vọng cơ quan chức năng điều tra công minh sự việc để đưa các đối tượng ra trước ánh sáng pháp luật.
Theo PLVN
Đắng lòng xem "triển lãm vũ khí" hành hạ vợ
Mới đây, một cuộc triển lãm có một không hai đã được tổ chức tại 2 xã Canh Nậu và Dị Nậu (Thạch Thất, Hà Nội). Chiếc xe đạp gãy, nồi cơm điện méo, bát vỡ, dao mẻ, sợi xích chó... được đem ra "triển lãm" để tố cáo hành vi hành hạ vợ của những đức ông chồng.
Người xem không khỏi giật mình thương cảm khi đằng sau những vật dụng đó là rất nhiều mảnh đời cay đắng của chị em, ngày ngày phải oằn lưng dưới thói vũ phu của người chồng.
"Hung khí" tố cáo "tội" chồng
Triển lãm tên gọi "Hành trình tìm lại" với nội dung về "Phòng chống bạo lực gia đình" được Trung tâm Nghiên cứu - ứng dụng khoa học về Giới, Gia đình phụ nữ và vị thành niên (CSAGA) phối hợp với Đại sứ quán Canada tổ chức tại hai xã Canh Nậu và Dị Nậu (Thạch Thất, Hà Nội). Triển lãm là bức tranh thu nhỏ phản ánh chân thực về nạn bạo hành đang diễn ra phổ biến trong xã hội hiện nay. Những vật dụng gồm chiếc điếu cày, bát vỡ, nồi cơm điện méo, xe đạp cũ, dây xích chó... được đem đến "trưng bày" tại đình Canh Nậu là minh chứng hùng hồn tố cáo tội hành hạ vợ của những đức ông chồng.
Trò chuyện với chúng tôi, chị Nguyễn Thị Nguyệt, chủ tịch Hội LHPN xã Dị Nậu cho biết, mỗi vật dụng ở đây tương ứng với một câu chuyện nhói lòng của chị em. Chiếc ấm méo mó này là vật chứng của vụ bạo lực tại gia đình chị Nguyễn Thị L (48 tuổi ở cụm Đoàn Kết, xã Dị Nậu).
"Chuyện xảy ra cách đây cũng gần 20 năm rồi. Hồi đó con chị L còn nhỏ, ở nhà với gia đình. Trời rét, cháu đi vệ sinh nhưng nhà hết nước nóng. Chị L vội đi đun nước để rửa cho cháu. Thấy con đứng ngoài sân lạnh, chị L lại đang lúi húi trong bếp không để ý, chồng chị quát mắng tùm lum rồi phi luôn chiếc điếu cày đang cầm trên tay về phía chị. Cũng may chị tránh được, chiếc điếu cày bay thẳng vào ấm nước làm nước sôi bắn tung tóe vào chân tay chị. Chiếc ấm méo mó... Sau bữa đó, chồng chị L thường xuyên thượng cẳng chân hạ cẳng tay với vợ. Chỉ cần anh ta không vừa ý chuyện gì là sẵn sàng lôi vợ ra trút giận, chửi mắng, đánh đập thậm tệ", chị Nguyệt kể lại.
Khu vực "Đắng lòng xem "triển lãm vũ khí" hành hạ vợ
Cũng giống như hoàn cảnh của chị LC, chị Hoàng Thị H (xã Canh Nậu) cũng liên tục bị những trận đòn oằn lưng từ người chồng vũ phu. Chị H vốn là giáo viên mầm non, quê ở Phú Thọ nhưng vì "thuyền theo lái, gái theo chồng" nên chị phải bỏ nghề về quê chồng sinh sống. Chồng chị làm mộc, thường xuyên chửi mắng vợ vô cớ rồi "ra tay" đánh đập không thương tiếc. Trong nhà sẵn đồ mộc, anh ta dùng ghế, gậy gỗ lim phang thẳng vào mặt, vào lưng chị. "Đơn thương độc mã" trong nhà nên nhiều lúc chị bị chồng đánh đến ngất lên ngất xuống. Ngày này qua ngày khác, chị chỉ biết cắn răng chịu đựng đau đớn về thể xác cũng như sự hành hạ về tinh thần của ông chồng vũ phu.
Còn rất nhiều "góc khuất" cay đắng
Tại buổi triển lãm, bên cạnh chiếc ghế, cây gậy gỗ và các hung khí còn có hai câu thơ do chính chị H đau đớn viết ra: "Lời anh khi nghiến, khi đay / Còn chua hơn khế, còn cay hơn gừng". Sau này, chị H cũng nhiều lần hát ru con bằng câu thơ này.
Cũng theo lời kể của chị Nguyệt, chiếc xích chó được trưng bày tại triển lãm chính là vật dụng mà chồng chị T dùng để... xích cổ vợ mỗi khi lên cơn ghen tuông mù quáng. Chẳng cần biết lý do, đúng sai, cứ hứng lên là đánh. Đến mức không thể chịu đựng được nữa, chị T định làm đơn ly hôn thì gã chồng đã lôi chị ra nện cho một trận thừa sống thiếu chết. Gã còn nhẫn tâm dùng dây xích chó xích chị lại nhốt trên gác 2 và bỏ đi. Sang ngày thứ 3, chị T mới được mọi người phát hiện và cứu thoát.
Theo đại diện của CSAGA, nhiều chị em không chỉ bị đánh đập về thể xác mà còn bị chồng hành hạ về tình dục. Đó là những nỗi đau sâu kín mà không phải ai cũng dám chia sẻ. Nhiều chị em bị chồng đòi quan hệ tình dục bất cứ lúc nào anh ta muốn, dù trong lúc đau yếu hay "đèn đỏ". Những vật dụng, câu chuyện được triển lãm tại đây chỉ là số ít trong vô vàn những cảnh đời cay đắng ngoài xã hội hiện nay.
Theo thống kê của CSAGA, trên thế giới, chỉ trong thời gian uống một tách trà, đã có một phụ nữ bị sát hại vì bạo lực gia đình. Tại Việt Nam, cứ 2 - 3 ngày lại có một phụ nữ bị chồng hoặc bạn tình đánh chết. Bên cạnh đó, 58% phụ nữ Việt Nam phải chịu ít nhất một hình thức bạo lực (thể chất, tinh thần, tình dục) trong đời.
Chị Nguyễn Thị Nguyệt, chủ tịch Hội LHPN xã Dị Nậu cho biết, hiện hơn 70% số chị em trong xã đang bị bạo lực gia đình. Tuy nhiên, do nhận thức còn hạn chế, không muốn "vạch áo cho người xem lưng" nên đa số người dân vẫn coi đó là chuyện riêng trong nhà. Chính quyền xã cũng chỉ nhắc nhở những vụ gây ầm ĩ hoặc mất trật tự công cộng. "Chính vì tư tưởng cố hữu này mà chị em luôn cảm thấy cô độc, không được bảo vệ", chị Nguyệt cho biết.
Không còn là... chuyện riêng "Những câu chuyện được đưa đến cuộc triển lãm là những ghi nhận của chúng tôi trong quá trình tổ chức tập huấn cho nạn nhân và cán bộ xã hội. Những vật dụng được trưng bày lại là những đồ dùng gia đình vô cùng gần gũi và thân thiết - những thứ vốn để tạo nên tổ ấm, hạnh phúc gia đình. Chính sự tréo ngoe này làm cho triển lãm tác động một cách trực diện tới người tham dự và gây nhiều cảm xúc. Khi xem triển lãm, người ta hiểu rằng, hành vi vũ phu không thể che giấu ở trong xó bếp được, bạo lực gia đình vì thế không phải là chuyện riêng của bất cứ ai". (Thạc sĩ Nguyễn Thị Vân Anh, chủ tịch Hội đồng sáng lập, kiêm giám đốc điều hành tổ chức CSAGA)
Theo Nguoiduatin
Mẹ nhí 13 tuổi: "Chồng em không... hiếp em" Bé gái nằm yên trong tay bà nội tại hành lang phòng xử án. Bên trong, mẹ của bé nài nỉ tòa: "Chồng không...hiếp em!"Bị cáo có 3 tình tiết giảm nhẹ nên tòa sơ thẩm phạt 7 năm tù "Lấy vợ"...chưa thành niên... Tuy là "gái quê" nhưng Phúc Thị Thu T được nhiều người khen: "Không xinh nhưng có duyên". Với...