Hậu quả khôn lường từ lời nói dối vội của tôi với vợ lúc sắp cưới
Vợ nói dù tôi có dùng cách gì để có con thì cô nhìn đứa trẻ đấy cũng thấy chướng mắt khó chịu.
Trường hợp của tôi chắc chẳng mấy người gặp phải. Vợ chồng tôi cưới nhau được hơn 4 năm, cả hai mạnh khỏe, điều kiện kinh tế tốt, thế nhưng đến giờ vẫn chưa có con. Đơn giản vì vợ không thích, mà nói thẳng ra là ghét trẻ con. Hồi mới yêu, nhiều lần cô ấy nói bóng gió rằng không thích trẻ con, không muốn sinh con với tôi, thậm chí bạn bè cũng cảnh báo tôi trước như vậy.
Ảnh minh họa.
Mọi người nói bạn gái tôi như thế là bất bình thường, nghĩ kỹ đi rồi hẵng cưới. Lúc đó tôi cứ tưởng cô ấy và bọn họ nói đùa, chứ phụ nữ nào lại không thích trẻ con. Sau cùng tôi cũng dần phải thừa nhận cô ấy không ưa bọn trẻ chút nào, gặp trẻ con hay cứ nhắc chuyện liên quan đến trẻ con là cô cố tránh xa.
Có lần đi thăm dì của tôi mới sinh em bé, dì hỏi cô ấy có muốn ẵm cháu không, cô chối thẳng thừng làm tôi ngượng chín cả mặt, vợ chồng dì cũng đành cười cười cho qua.
Đến khi tôi cầu hôn vợ, cô ấy nói thẳng cưới rồi sẽ không sinh con, nếu không muốn sau này hối hận thì nên dừng ở đây thôi. Có lẽ do quá yêu, không muốn mất cô ấy nên đã quyết định nói dối người mình yêu, dối cả lòng mình: “Anh cưới em vì yêu chứ không cưới cái máy đẻ.
Sau này muốn có con hay không tùy em”. Khi đó tôi đơn thuần nghĩ vợ chồng còn trẻ, sự nghiệp đang đà thăng tiến, chắc cô ấy sợ có trẻ nhỏ ảnh hưởng ít nhiều, để thư thư một thời gian, có khi chính cô ấy lại muốn có con trước. Phụ nữ có bản năng làm mẹ, thấy bạn bè đồng lứa có con ẵm con bồng rồi, thêm vài tuổi cũng dần chín chắn hơn cô ấy cũng thấy thèm có trẻ thơ trong nhà.
Nhưng tôi không ngờ hậu quả của một lời nói dối tưởng chừng vô hại lại tệ hại đến vậy.
Lấy nhau về rồi, cuộc sống vợ chồng nhìn chung cũng hài hòa êm ấm. Vợ tôi có nhan sắc, có học vấn, lại biết nội trợ, biết đối nhân xử thế nên gia đình bên nội không chê gì. Chỉ là biểu hiện hàng ngày của cô ấy khiến tôi mất hy vọng chuyện có con với nhau.
Cô ấy không thích trẻ con vào nhà nghịch ngợm, nghe tiếng trẻ khóc là mặt nặng mày nhẹ. Đầu năm, chuyện mừng tuổi cho các cháu trong nhà cô ấy chỉ chuẩn bị bao lì xì rồi đưa tất cho tôi mừng. Tôi thật sự không thể lý giải nổi tại sao cô ấy không thể đối với trẻ con giống như những người phụ nữ khác.
Video đang HOT
Thời gian đầu, chúng tôi chưa có cháu, ông bà cũng chỉ nhắc khéo vài câu thôi. Cưới được hai năm rồi tôi bắt đầu sốt ruột, mỗi lần đi đâu thấy vợ chồng người ta có con trẻ vui đùa là lại thấy thèm, nghĩ cũng tủi. Họ hàng hai bên giục liên tục. Còn cả cái tự tôn của một thằng đàn ông nữa, đôi lúc bị so bì hơn kém tôi thấy mệt mỏi lắm.
Có anh bạn còn nói nhỏ, đến giờ còn chưa có thì hai vợ chồng nên đi kiểm tra xem như thế nào, nhỡ chẳng may có gì còn biết đường mà chạy chữa. Vì chuyện con cái mà chúng tôi xung đột, cãi vã nhiều hơn. Cô ấy bảo đã cảnh báo ngay từ đầu rồi, tôi không nghe lại còn nói dối thì giờ đừng trách.
Ban đầu, vợ chồng tôi tìm đến bác sĩ tâm lý xem có cải biến chút nào không, nhưng rồi vẫn vậy. Dường như chuyện giữ dáng, áp lực công việc, sợ chăm con hay không lo được con… không phải nguyên nhân khiến vợ không muốn sinh. Tôi cũng cố tìm hiểu xem ngày xưa có biến cố gì khiến vợ ghét trẻ con như thế. Có người khuyên tôi tìm đến giải pháp tâm linh thì tôi đành gạt phắt đi, vì vợ trước giờ không tin thần thánh ma quỷ.
Cách đây nửa năm, tôi đắn đo mãi rồi quyết định để thành “chuyện đã rồi”, quên luôn cả lời khuyên của bác sĩ tâm lý. Chẳng là, lúc đầu để tránh thai, hai vợ chồng có sử dụng nhiều biện pháp. Sau tôi nói không muốn, cô ấy cũng không ép, nhưng tôi biết vợ uống thuốc tránh thai hàng ngày.
Rồi tôi viện đủ lý do để không cho vợ uống đúng ngày. Lúc biết cô ấy có thai, tôi vui sướng khôn tả, cuối cùng tình yêu của chúng tôi cũng đơm hoa kết trái. Thái độ bình thản của vợ lúc ấy khiến tôi nghĩ trong bụng mang một sinh linh nên cô ấy chắc đã thay đổi rồi. Đó là con của chính cô ấy cơ mà. Nhưng rồi cô ấy lại đẩy tôi vào tột cùng thất vọng, khổ sở. Vợ giấu tôi đi phá thai.
Trong lúc nóng giận tôi đã nói cô ấy đủ thứ thậm tệ, coi vợ là đồ ích kỷ, vô trách nhiệm, rồi về già mới biết mùi. Thậm chí có lúc tôi nghĩ vợ là đồ đạo đức giả, vẻ ngoài đẹp đẽ, được ăn học đàng hoàng thế mà ngay cả con mình cũng không cần thì còn tốt được với ai. Cãi vã, chì chiết mãi rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Vợ chủ động viết đơn ly hôn đưa tôi. Cô ấy nói thế này để giải thoát cho cả hai, cô ấy xin lỗi vì đã không dứt khoát từ sớm hơn, xin lỗi vì lãng phí thời gian của tôi.
Vợ biết tôi rất muốn có con nên để tôi đi tìm người phụ nữ khác có thể mang hạnh phúc. Tôi bảo vốn đã có rồi sao lại bắt tôi phải làm lại từ đầu, tôi nhớ bản thân còn khóc, mong cô bình tĩnh rồi cả hai cùng có cách. Vợ tôi cũng khóc nhiều lắm, cô ấy bảo có con hay không là quyết định của cô ấy, sau này tội vạ đâu vợ tôi tự chịu. Cô ấy không muốn làm khổ tôi, dù tôi có dùng cách gì để có con thì cô nhìn đứa trẻ đấy cũng thấy chướng mắt khó chịu.
Giờ vợ chồng tôi đã ly thân, cô ấy dọn ra ở bên ngoài. Tôi thật lòng không muốn ly hôn, không muốn mất vợ. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo Phununews
Gặp ả bồ từng vênh váo khoe chửa con trai đang đau đẻ bên đường
Hà lấy chồng năm 25 tuổi. Ở thành phố thì tuổi đó là sớm nhưng ở những vùng quê như nhà Hà thì đó đã là quá muộn rồi. Mà Hà ở quê, cũng thuộc dạng quá lứa lỡ thì rồi ấy chứ.
Vậy nên khi được một người bà con mai mối cho Hùng, nghề nghiệp cũng ổn định, nhà trên thành phố, cao ráo, sáng sủa thì bố mẹ Hà đã nhanh miệng đồng ý luôn cho Hà.
Ở quê Hà vẫn còn phong kiến nhiều lắm, bố mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Hơn nữa bố mẹ Hà đã cả đời vất vả nuôi nấng mấy chị em Hà cả đời rồi, chuyện này cũng chính là sự báo hiếu bố mẹ rõ ràng nhất. Mà Hà cũng đã tiếp xúc với Hùng một vài lần, thấy Hùng cũng là người đàn ông đứng đắn, lịch lãm. Hà gật đầu đồng ý. Hà đâu có ngờ sự vội vàng của mình lại gây ra lỗi lầm lớn như vậy.
Sau khi kết hôn, Hà chuyển lên sống cùng gia đình chồng ở thành phố. Nhà Hùng cũng khá giả nên hai vợ chồng được ra ở riêng. Hà xin vào làm bán hàng trong siêu thị vì trước đó ở quê, Hà cũng không có bằng cấp gì nên có công việc này là tốt lắm rồi. Hùng cũng biết lo cho gia đình và không làm việc gì quá quắt để Hà phải suy nghĩ. Cho đến ngày...
Hà đi siêu âm thai về, Hùng hớn hở chạy ra:
-Là con trai đúng không?
-Con gái anh ạ! Bác sĩ nói con bé sẽ xinh gái lắm đấy! Con đây này anh.
Hùng chỉ biết tối ngày ăn nhậu, lương của Hùng cũng không đưa cho Hà để lo cho con. (Ảnh minh họa)
Hà hồ hởi đưa phiếu siêu âm cho Hùng xem thì Hùng hất thẳng nó xuống đất, gằn giọng:
-Con gái thì cô khoe tôi làm cái gì chứ.
Hùng bỏ ra ngoài uống rượu cả đêm đó, Hà gọi điện mà không được. Giờ Hà mới hiểu, đằng sau cái vẻ lịch lãm, đứng đắn kia, Hùng là một người đàn ông phong kiến, cổ hủ, vẫn còn mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ. Và đúng như Hà lo sợ, Hùng không hề chăm lo gì cho mẹ con Hà. Hùng chỉ biết tối ngày ăn nhậu, lương của Hùng cũng không đưa cho Hà để lo cho con. Hà còn chưa biết mình sẽ chịu đựng được đến bao giờ thì...
Hà vừa bước chân vào nhà thì người phụ nữ có cái bụng bầu chừng 5 tháng đó tiến đến gần Hà, vênh váo:
-Chị chuẩn bị cút khỏi nhà này đi, tôi đã mang thai con trai của anh Hùng rồi.
Hà chết lặng. Hùng đã phản bội Hà rồi đấy ư? Nước mắt Hà còn chưa kịp rơi xuống thì Hùng bước ra, ném về phía Hà lá đơn ly hôn:
-Ly hôn đi, tôi phải đưa cô ấy về đây chăm sóc. Cô ấy đã mang thai con trai rồi, đó mới là điều tôi cần. Cô hết nghĩa vụ với tôi. Còn nữa, cô đến nhà này với hai bàn tay trắng nên giờ đi với hai bàn trắng là đúng rồi nhé!
Hà không còn muốn khóc nữa. Nước mắt chảy ngược vào trong. Người chồng như Hùng, Hà còn níu kéo làm gì nữa. Hà ôm con ra ngoài sống. Cuộc sống khó khăn lắm nhưng rồi Hà tin mẹ con Hà sẽ vượt qua thôi.
Giờ thì Hà đã hiểu tại sao ả nhân tình lại phải ra giữa đường đẻ thế này. (Ảnh minh họa)
4 tháng sau...
Hà vừa đưa con đến lớp, trên đường đi làm thì gặp một đám đông xúm xít lại ngay gần nhà cũ của mình , lại cũng chưa đến giờ đi làm và phần vì tò mò, Hà lại gần...
Mắt Hà tối sầm lại khi khi đó là ả nhân tình của Hùng và ả đang đau đẻ. Ả bồ mới hôm nào còn vênh váo chửa được con trai cho Hùng cơ mà, sao hôm nay nhìn đã tan hoang, te tua, thê thảm thế này chứ. Xe cứu thương còn chưa đến, cứ thế này, cô ta sẽ chết mất. Hà đã định bỏ đi nhưng đó cũng là mạng người. Hà lại gần, cô ta nhìn Hà bằng ánh mắt hối hận rồi run rẩy kéo tay Hà, lắp bắp câu gì đó không rõ. Dù chưa từng đỡ đẻ lần nào nhưng Hà đã có cơ hội được nhìn thấy rồi nên đành thử xem sao. Nhưng Hà thực sự không hiểu, Hùng đâu mà lại để cô ta thế này cho đến khi đứa trẻ chào đời.
-Con gái ư? - Hà chừng mắt lên nhìn ả nhân tình
-Phải, ban đầu tôi cứ nghĩ là con trai, đi siêu âm bác sĩ cũng đoán vậy. Nhưng càng gần ngày đẻ, càng soi rõ là con gái và anh ta, chỉ cần con trai thôi...
Giờ thì Hà đã hiểu tại sao ả nhân tình lại phải ra giữa đường đẻ thế này. Hai người phụ nữ bị một gã đàn ông làm tổn thương nhìn nhau lắc đầu. Một kẻ như Hùng, không xứng đáng được hưởng hạnh phúc đâu. Hà đã tìm được cuộc sống riêng của mình và Hà hy vọng cô ta cũng như vậy. Phụ nữ, cần biết cách sống độc lập, yêu thương mình và lo cho con mình, đừng vì một gã tệ bac mà hủy hoại mình thực sự không đáng đâu.
Theo Linh Đan/Phununews
Tôi đã quen với sự phản bội nên không còn sốc Lần đầu tiên biết chồng ngoại tình, tôi đau khổ, vật vã, không ăn uống, còn bây giờ lại dửng dưng như không có gì xảy ra... Ảnh minh họa Tôi và chồng cưới nhau được hơn 10 năm rồi, cuộc sống khá êm đềm, hạnh phúc nếu không có chuyện chồng ngoại tình với hết người này đến người khác. Công việc...