Hầu hạ bố mẹ chồng ăn cơm, tôi còn bị chồng giáng một bạt tai và bắt đóng cửa tự kiểm điểm
Cuộc sống của tôi chìm trong một màu đen nhưng không thoát ra được.
Là con nhà nghèo, tôi chẳng có điều kiện ăn học thành tài. Năm đó, cầm giấy báo trúng tuyển đại học, tôi khóc như mưa vì không có tiền đi học. Bố mẹ tôi định thế chấp căn nhà để lấy tiền nhưng tôi không chịu. Tôi còn mấy đứa em nhỏ nữa, không thể vì tôi mà ảnh hưởng đến tương lai tụi nhỏ được.
Tròn 18 tuổi, tôi xin vào một công ty đông lạnh xuất khẩu làm công nhân. Tiền lương, tôi đưa cho bố mẹ gần hết, chỉ giữ lại một ít để ở trọ. Càng trưởng thành, tôi càng nhận ra mình có nhan sắc hơn người khác. Trong công ty, tôi được gọi là hoa khôi. Nước da tôi trắng hồng, tay chân suôn đuột, vóc dáng cao ráo và giọng nói dễ nghe. Vì thế, tôi trở thành đối tượng được nhiều người theo đuổi. Nhưng vì bố mẹ và các em, tôi chẳng yêu ai cả. Tôi dự định cứ đi làm, kiếm tiền nuôi các em ăn học xong xuôi rồi mới tính chuyện lâu dài của mình.
Nhưng rồi bố tôi đổ bệnh nặng, cần tiền phẫu thuật gấp. Dù đã vay mượn khắp nơi, tôi vẫn không kiếm ra nổi số tiền lớn như thế để điều trị ung thư cho bố. Lúc bấn cùng, tôi bỗng nhận được lời đề nghị giúp đỡ từ giám đốc công ty mình. Anh ấy hơn tôi 18 tuổi, đã có một đời vợ và một đứa con gái riêng.
Thế là tôi thành vợ giám đốc, một bước lên tiên như nhiều người kháo tai nhau. (Ảnh minh họa)
Vì bố, tôi nhận tiền từ anh ấy với trao đổi sẽ thành vợ anh ấy. Anh ấy nói thích tôi từ lâu rồi nhưng không nói. Hơn nữa giờ bố mẹ anh ấy cũng già, cần người chăm nuôi. Con gái anh ấy cũng cần một người mẹ. Thế là tôi thành vợ giám đốc, một bước lên tiên như nhiều người kháo tai nhau.
Nhưng cuộc sống làm dâu nhà giàu của tôi lại chẳng như mọi người truyền nhau. Tôi chẳng khác nào một cô ô-sin. Nói cách khác, chồng bỏ tiền thuê tôi về làm ô-sin chăm sóc cho cả nhà anh để anh còn yên tâm mà làm công việc bên ngoài.
Mẹ anh ốm liệt giường hai năm nay, mọi sinh hoạt gắn liền với cái giường. Giờ tôi thành người chăm sóc bà. Từ đút bà ăn, lau người, dọn những thứ dơ bẩn bà thải ra,… tôi đều phải làm hết. Mà phải làm thật nhẹ nhàng, ân cần, chu đáo vì camera luôn gắn sẵn trên đầu.
Ăn uống của bố chồng, con riêng chồng tôi cũng lo. Mỗi người một món, mỗi người một sở thích. Mỗi tối, họ lên sẵn thực đơn những món thích ăn cho tôi. Tôi phải thức dậy từ 3 giờ sáng, đi chợ mua thịt cá cho tươi ngon rồi về nấu nướng theo bảng thực đơn đó.
Video đang HOT
Tôi chỉ muốn một gia đình êm ấm, nghèo cũng được mà tình nghĩa, sao khó quá. (Ảnh minh họa )
Khi gia đình họ ăn cơm, tôi cũng không được ngồi ăn cùng mà phải đứng hầu. Họ ăn xong tôi mới được ăn. Hôm nay, tôi còn bị chồng tát sấp mặt vì một câu nói của con riêng anh. Con bé mới 12 tuổi mà đáo để, coi thường tôi ra mặt. Nó nói với bố là tôi hay đánh nó, rủa cho nó chết. Rồi nó đưa bát cơm cho anh và bịa đặt tôi cố tình nấu canh thật mặn để nó ăn bị bệnh mà chết dần dần.
Tôi còn đang sửng sốt thì chồng tôi đã đứng dậy, giáng cho tôi một tát và bắt tôi vào phòng tự kiểm điểm lại mình, cơm tối không được ăn. Tôi ôm mặt, nhìn trân trân chồng mình. Thế đó, tôi có khác gì con chó được mua về rồi họ muốn hắt hủi, đối xử sao cũng được?
Nhưng tôi biết phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống đen tối này đây? Tôi làm sao để thoát khỏi cái nhà này đây? Tôi chỉ muốn một gia đình êm ấm, nghèo cũng được mà tình nghĩa, sao khó quá.
Theo afamily.vn
Nép vào cánh cửa phòng bếp, tôi bật khóc khi nghe được những lời thì thầm nhỏ to của mẹ và em chồng
Hôm ấy, trở về nhà sớm hơn thường lệ nên tôi vô tình nghe được câu chuyện của mẹ và em chồng. Tôi không thể tin vào tai mình, thì ra họ đang giấu tôi 1 chuyện tày đình như thế, nhưng tất cả cũng vì lo cho tôi...
Tôi và Thắng có thể nói là "yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên" khi vừa gặp đã lưu luyến, ấn tượng rồi xin số. Thế nên mãi khi đã trở thành đôi, hai đứa mới bắt đầu tìm hiểu về gia đình, bạn bè của nhau.
Lúc này, tôi hơi lo vì anh là con trai cả, dưới anh có 1 cô em gái kém vài tuổi. Gia đình cũng có điều kiện, xây 1 căn biệt thự 3 tầng to vật vã ngay khu trung tâm phố huyện. Vấn đề là bố mẹ anh không muốn con trai duy nhất ra ngoài sống riêng trong khi gia đình đủ đầy như vậy.
Tôi bần thần, hỏi anh khe khẽ:
- 2 đứa lấy nhau, mình phải về quê và chung sống với bố mẹ hả anh?
Thắng nghe tôi hỏi, bật cười rồi kéo tôi vào lòng:
- Em yên tâm, bố anh hiền lắm. Mẹ anh là giáo viên về hưu, có hơi chút cẩn thận nhưng tâm rất tốt. Bà chưa quát mắng ai nặng lời bao giờ.
(Ảnh minh họa)
Anh chỉ nói vậy là tôi đủ hiểu. Dù sao, cảm xúc buồn khó tả cứ dâng lên trong lòng. Trước giờ, tôi luôn nghĩ lấy chồng mình phải sống riêng. Ấy thế mà tới lúc yêu rồi mới nhận ra việc này khó quá, còn phải tùy thuộc hoàn cảnh nữa. Mà đâu chỉ sống với bố mẹ chồng, tôi còn có cô em chồng chưa lấy chồng nữa.
Mãi 1 lúc lâu sau, tôi mới hỏi lại:
- Thế là mình cũng phải về quê sống luôn hả anh?
- Hai đứa ở lại Hà Nội làm 1 - 2 năm có kinh nghiệm rồi về quê. Hoặc nếu em vẫn luyến tiếc phố thị thì kết hôn xong, chờ tới khi có em bé mình về.
Đương nhiên tôi tiếc. Mục tiêu trước kia của tôi đó là lấy chồng, lập nghiệp ở Hà Nội mà. Nhưng đã yêu vào rồi nói bỏ đâu thể nào bỏ được.
Cuối năm ấy, tôi theo Thắng về quê làm việc và tổ chức đám cưới. Trong mắt bạn bè, tôi thật may mắn được làm dâu nhà giàu, chồng thì đẹp trai.
Bước vào cuộc sống hôn nhân tôi mới thấy trân trọng lúc xưa tự do, tự tại. Dù không phải 1 mình lo cơm nước cho cả nhà nhưng sáng tôi vẫn phải dậy sớm phụ mẹ chồng. Nhiều khi, đi làm về mệt mỏi lắm mà chẳng dám leo lên giường, ngủ 1 giấc bỏ cả cơm như xưa mà đứng bếp giúp mẹ.
(Ảnh minh họa)
Dù bà đúng là không ghê nhưng khá kĩ tính nên 1 cô nàng vụng về như tôi cũng khổ sở. Chưa kể, lại thêm cô em chồng nhiều khi cũng đỏng đảnh khó chiều. Mỗi khi trong nhà có chuyện gì, dù đúng hay sai thì tôi vẫn luôn là người đứng ra xin lỗi trước.
Suốt 3 năm trời, tôi vẫn luôn cố gắng làm tốt mọi việc để cả gia đình chồng hài lòng. Nhưng đúng là được cái này thì mất cái kia, Thắng lại đi ngoại tình. Thời gian gần đây tôi thấy anh có nhiều dấu hiệu lạ, hay đọc tin nhắn rồi tủm tỉm 1 mình. Mỗi khi tôi động vào điện thoại, anh giãy nảy lên như sợ hãi điều gì.
Cho tới tận hôm qua, khi tôi đi làm về thì thấy mẹ và em chồng đang nhỏ to trong bếp. Nghe thấy mẹ nhắc tôi mình, tôi bỗng dừng chân lại, nép vào bên cánh cửa. Mẹ chồng vẫn không hay biết sự hiện diện của tôi, bảo em chồng:
- Con đã đi gặp ả đó rồi đúng không? Làm sao giải quyết cho nhanh gọn đi, mẹ không muốn cái Ngọc nó biết.
- Mẹ bảo con phải giải quyết thế nào, ả đó mặt dày lắm. Nó muốn phá tới cùng đó mẹ. Nó toàn dọa ngược lại con sẽ mách chị Ngọc. Con nghĩ bây giờ mẹ chỉ có cách nói trực tiếp với anh Thắng thôi, rồi cầu xin chị Ngọc tha thứ chứ ly hôn là mệt đó.
(Ảnh minh họa)
Tôi chết điếng trước những gì mẹ và em chồng vừa nói. Thì ra, Thắng ngoại tình là sự thật, không chỉ thế cả nhà đã biết cả mỗi mình tôi vẫn ngu ngơ tin chồng.
Tôi lảo đảo quay lại ngoài sân, vẫn không biết sẽ làm như thế nào. Nhưng thấy mẹ và em chồng lo lắng cho tôi như vậy tôi cũng buồn. Chung sống 3 năm, tới giờ tôi đã hoàn toàn chiếm được cảm tình của cả gia đình chồng thì anh lại ngoại tình. Tôi có nên tha thứ không đây?
Theo afamily.vn
Làm dâu nhà giàu ú ụ khiến bao người ghen tị đỏ mắt, song chỉ sau 1 cái Tết nàng dâu đã "xách dép chạy" Mai mặt ngắn tũn đứng như trời trồng, trong đầu là vạn câu hỏi vì sao, thế nào. Cô dốc ví, tất tật chả đủ mua một phần chỗ mẹ chồng giao. Lúc Mai về làm dâu nhà Hiếu, ai cũng xuýt xoa khen cô "chuột sa chĩnh gạo". Bởi bản thân cô lương cũng tạm, chứ gia cảnh nhà cô rất bình...