Hậu chia tay, em trả ngay quà tặng
Tôi đã trả lại cho anh những món quà đắt tiền anh tặng trong suốt thời gian qua.
Tôi còn nhớ cách đây hai năm, khi tôi là sinh viên năm thứ ba, tôi có yêu một anh chàng kỹ sư công nghệ rất thông tin, đẹp trai và ga lăng. Chúng tôi đã có một thời vàng son, nắm tay nhau đi trên con đường ngát hương sen hồ Tây, nói chuyện cười đùa vui vẻ bên những quán cóc ven đường, cùng nhau đi dạo dưới bóng cây trong công viên mát mẻ…
Anh là một người thành đạt, kiếm được rất nhiều tiền. Còn tôi khi đó chỉ là một cô sinh viên nghèo, tiền đi gia sư chỉ đủ trang trải ăn uống cho cả tháng. Tôi yêu anh, không đòi hỏi bất cứ điều gì ở anh. Tôi luôn đặt ra cho mình những giới hạn trong tình yêu để người yêu không nhìn mình bằng ánh mắt khác…
Tôi luôn cố gắng giành dụm để những buổi đi chơi được san sẻ tiền với anh, dù chỉ góp một chút ít thôi, tôi cũng cảm thấy vui vì mình không “ăn không” của người yêu. Tình cảm của hai đứa hoàn toàn trong sáng, tôi và anh rất thoải mái mỗi lần bên nhau.
Thế nhưng, đã là tình yêu anh phải có lúc này, lúc khác. Vào ngày lễ Valentine, ngày quốc tế phụ nữ, lễ gáng sinh hay sinh nhật tôi… anh đều dành tặng cho tôi những món quà xinh xắn, khá đắt tiền. Còn tôi chỉ dành cho anh những món quà ý nghĩa được làm bằng công sức, của tôi, đó là đan cho anh chiếc khăn ấm áp hoặc làm những món đồ handmade đáng yêu tặng anh.
Tôi không có tiền để mua đồng hồ, dây chuyền hay những món quà đắt tiền như anh tặng tôi… nhưng tôi luôn gửi trọn vào mỗi món quà tặng anh bằng sự chân thành và tình yêu chưa bao giờ nguội nhạt của mình.
Nhìn lại những món quà anh tặng, hình ảnh anh lại hiển hiện trong tâm trí tôi (Ảnh minh họa)
Trọn vẹn hai năm yêu nhau, chúng tôi bắt đầu có những sứt mẻ, rạn nứt trong tình cảm khi tôi phát hiện có một người thứ ba xen vào cuộc tình của chúng tôi. Tôi chọn con đường rút lui bởi, tôi nhận ra anh không còn mặn nồng và hết mình với tôi như trước nữa. Tôi để anh ra đi cũng là để lòng mình nhẹ nhõm hơn, dù tình yêu tôi dành cho anh chưa bao giờ hết.
Video đang HOT
Nhìn những món quà anh tặng tôi, tôi lại thấy đau đớn vô cùng bởi, khi nhìn chúng, hình ảnh của anh lại hiển hiện rất rõ trong tâm trí tôi. Những món quà chẳng làm tôi sung sướng, hạnh phúc, nó như nỗi đau cứa vào trái tim mong manh, bé bỏng của tôi.
Tôi chọn cách trả lại cho anh hết những gì thuộc về anh, chỉ giữ riêng chiếc móc chìa khóa in một tệp ảnh hai đứa chụp chung mà anh tặng. Tôi sẽ chôn giấu kỷ niệm ấy cho đến khi tìm được một chàng trai yêu tôi thực sự.
Tôi hẹn anh ở một quán cà phê, mang theo một chiếc hộp đựng trong đó toàn bộ số quà anh đã tặng. Anh lặng nhìn tôi, tôi nhẹ nhàng đẩy chiếc hộp: “Em ghi nhận tấm lòng của anh, còn những món quà này không thuộc về em nữa rồi. Nhìn chúng, em chỉ thấy buồn và khó quên anh hơn. Chúc anh tìm được hạnh phúc”.
Tôi đứng dậy và bước đi, lòng nhẹ nhõm như trút bớt được gánh nặng. Linh cảm mách bảo, ở phía sau lưng, anh đang chăm chú theo dõi mỗi bước đi của tôi.
Theo VNE
Chia tay đòi lại quà: đúng là dở hơi!
Mấy ngày hôm nay, vụ việc cô gái tung clip người yêu đại gia cho người đến tận nhà đòi quà sau khi chia tay, đã trở thành chủ đề giải trí để người ta bình luận.
Chẳng biết ai đúng, ai sai, nhưng với tôi, một người đàn ông đòi lại những món quà mình đã tặng thì chẳng còn đâu là phong độ của đấng nam nhi...
Đi làm về đến nhà, đang mệt thì chớ lại thấy ông chồng đáng kính của mình chẳng lo việc nhà mà cứ cắm đầu vào cái máy tính cười nghiêng ngả, tôi bực mình:
- Anh cắm cơm chưa mà đã chơi rồi? (Mọi người đừng nghĩ tôi đanh đá bắt nạt chồng nhé, bình thường gia đình tôi, ai về trước thì lo việc bếp núc, người về sau vào phụ giúp).
- Yên tâm, anh cắm cơm, nấu thức ăn rồi. Chiều nay anh đi gặp khách hàng nên về thẳng nhà luôn.
- Có cái gì hay mà anh cười từ nãy đến giờ thế?
- Ảnh chế với clip về vụ "cô gái bị đại gia đòi quà" đó, cười đau hết cả bụng. Công nhận là dân mình bây giờ hài ước thật, một vụ việc nho nhỏ thế mà không chỉ xuất hiện các bức ảnh hài ước mà còn có cả bài hát nữa này. Em lại đây mà xem, buồn cười lắm.
- Thôi, em chẳng thèm xem đâu. Đàn ông đàn ang gì mà không phong độ gì cả, chia tay rồi còn đến nhà người ta đòi quà. Đúng là "đại gia chân đất". Mấy hôm nay, ở Công ty em cũng xôn xao về cái vụ này, ai cũng bảo mấy cô chưa chồng cẩn thận chứ gặp phải những anh chàng như thế này lấy về cũng khổ, nó chỉ dùng tiền để lòe thiên hạ thôi. Khi yêu thì nó vung tay thế, có khi lấy về một đồng nó cũng chẳng cho ấy chứ.
Hồi đó, khi chồng tôi theo đuổi tôi, lo lắng về khoảng cách địa lý (tôi là con gái miền Bắc, còn anh là con trai miền Trung) nên tôi kiên quyết không cho anh cơ hội. (ảnh minh họa)
- Em nói thế cũng không được. Công nhận anh này hơi mất phong độ, hơi nhỏ nhen tí. Nhưng cô kia cũng chẳng vừa, có khi lại là chuyên gia đi "đào mỏ" ấy chứ. Nói là không yêu, vậy mà toàn nhận những món quà đắt tiền nào là nhẫn, dây chuyền... Còn nhớ, hồi anh tán em, khi em còn chưa nhận lời, anh tặng em một lọ nước hoa vào ngày 20.10, thế mà em đòi trả lại. Em có biết là hành động đó của em khiến anh càng "chết em đứ đừ" không?
Chồng nhắc lại tôi mới nhớ. Nếu vụ trả quà trên báo chí vừa qua chấm dứt một mối quan hệ, hai người lên báo tố nhau, nói xấu nhau thì chuyện trả quà của tôi lại mở ra cánh cửa hạnh phúc của hai vợ chồng.
Hồi đó, khi chồng tôi theo đuổi tôi, lo lắng về khoảng cách địa lý (tôi là con gái miền Bắc, còn anh là con trai miền Trung) nên tôi kiên quyết không cho anh cơ hội. Ngày 20.10 năm đó, anh đến tặng quà cho cả phòng tôi, mỗi người có một món quà riêng. Trong đó, món quà của tôi có giá trị nhất - Một lọ nước hoa. Mới đầu tôi nghĩ, ngày 20.10 không phải là ngày valentine nên nhận quà cũng không sao. Thế nhưng, khi thấy đứa bạn bảo lọ nước hoa này phải có giá đến gần 2 triệu thì tôi hoảng. Sau khi tìm kiếm thông tin trên mạng, thấy được giá trị thật của nó, tôi quyết định hẹn anh ra ngoài để trả lại. Lúc đó tôi nghĩ, tôi chỉ coi anh như một người bạn, nếu món quà giá trị nhỏ, mang ý nghĩa tinh thần thì tôi còn dám nhận, chứ là bạn bè mà anh tặng tôi món quà gần 2 triệu, thì tôi chẳng dám. Nếu nhận, anh nghĩ đó là tín hiệu tôi "bật đèn xanh" thì chết.
Gặp anh, tôi nói: "Cảm ơn anh đã dành tình cảm cho em nhưng em chỉ xem anh như một người bạn, một người anh mà em quý trọng mà thôi. Món quà này giá trị lớn quá, em không dám nhận. Anh thông cảm cho em".
Thấy vậy, anh kiên quyết: Tình cảm anh dành cho em tấm lòng chân thành của anh. Anh không hi vọng món quà của anh khiến có áp lực. Nhưng quà anh đã tặng cho em thì nó là của em, anh không thể nhận lại. Nếu em không thích thì em có thể cho bạn, hoặc vứt đi. Còn tình cảm thì không ai ép buộc được, em cứ xem anh như một người anh, một người bạn, còn tình cảm của anh dành cho em là việc của anh. Đến khi nào em có người yêu, hoặc khi nào anh cảm thấy hết hi vọng, anh sẽ dừng lại...
Hôm đó, dù tôi nói thế nào thì anh cũng kiên quyết không nhận lại quà. Thậm chí, khi tôi để món quà ở đó ra về, anh cũng đứng dậy trả tiền nước mà không thèm lấy quà. Tiếc quá, tôi đành phải quay lại mang về.
Sau vụ việc đó, tôi càng tôn trọng anh hơn. Điểm của anh trong mắt bạn bè tôi cũng tăng vọt. Rồi dần dần, sự quan tâm, bản lĩnh của anh cũng khiến tôi vứt bỏ những do dự để đáp lại tình cảm của anh.
Đòi lại quà là hành động hèn của đàn ông (ảnh minh họa)
Giờ nghĩ lại, tôi cho rằng tất cả cũng xuất phát từ đạo đức, nhân cách của con người. Cô gái kia trong mắt nhiều người cũng không "tốt đẹp gì", lợi dụng mình có tí nhan sắc rồi chuyên đi "đào mỏ". Bởi với cô "con gái được tặng quà mà không nhận là ngu". Và một thực tế đáng buồn là, hiện nay suy nghĩ giống như cô gái này không còn là hiếm trong giới trẻ.
Thế nhưng, là một người phụ nữ, tôi càng buồn hơn với cách hành xử của anh chàng kia. Người đàn ông, con trai luôn gắn liền với những từ: Phong độ, phóng khoáng, lĩnh lãm... Vậy mà những gì anh này thể hiện thì có thể nói là quá toán tính, nhỏ nhen... Khi theo đuổi con gái thì cho dù là "đại gia" hay "dân thường" đều phải tốn một khoản "tình phí". Nhiều hay ít là tuy vào kinh tế và tấm lòng của mỗi người.
Anh là "đại gia" anh muốn thể hiện mình thì anh chi nhiều, người khác là "dân thường", ít tiền thì họ chi ít. Anh đại gia, anh tặng quà to, anh tiếc anh đòi lại. Người ta là "dân thường", dù quà nhỏ, nhưng nếu cộng lại tất cả các món quà cũng là một khoản kha khá đó chứ. Nếu ai cũng như anh "đại gia" nọ, cứ chia tay là lên danh sách, đến đòi quà thì xã hội loạn mất, ai còn dám tin vào những tình cảm chân thành nữa.
Có lẽ, mỗi người có một suy nghĩ khác nhau. Dù ai đúng, ai sai thì tôi vẫn rất mong rằng, các đấng mày râu khi tặng quà phải suy nghĩ thật kỹ, đừng biến mình thành những người "nhỏ nhen, chi li" trong mắt mọi người. Đừng để vì một vài cá nhân nho nhỏ mà người ta cho rằng, đàn ông Việt Nam không có phong độ, không đáng là đáng nam nhi...
Theo VNE
Vừa chia tay, anh đòi ngay tiền quà Năn nỉ tôi không được, anh đành đòi lại số tiền quà cáp đã mua cho tôi trong suốt thời gian yêu nhau. Mới đây, khi đọc được câu chuyện về một chàng đại gia đòi lại quà tặng của cô gái sau khi chia tay, tôi lại nhớ ngay đến anh chàng người yêu cũ của mình cách đây 6 năm về...