Hào hứng đưa con ra sân bay đón chồng sau 3 năm xa cách, vợ trẻ chế.t đứng bởi cảnh tượng được chứng kiến
Những mong đợi, háo hức đón chồng từ xa trở về của tôi bay biến đi đâu mất, thay vào đó là cảm giác đa.u đớ.n đến nghẹt thở khi thấy anh đang tay trong tay với người phụ nữ khác.
Tôi và Phong gặp nhau trong một đám cưới khi anh là bạn chú rể còn tôi là em họ cô dâu. Sau một thời gian tìm hiểu cũng như được sự vun vén của người thân, chúng tôi chính thức yêu nhau. Quá trình từ yêu đương đến khi kết hôn của chúng tôi diễn ra khá suôn sẻ bởi được gia đình và bạn bè ủng hộ nhiệt tình.
Trước khi kết hôn, tôi là một công nhân may còn Phong là thợ sửa chữa ô tô. Lương chính và tăng ca của cả vợ lẫn chồng mỗi tháng khoảng 15 triệu. Nếu chỉ hai vợ chồng và con, mức lương như thế là đủ sống nhưng sau này, muốn mua đất mua nhà thì chắc chắn sẽ rất khó khăn. Gia đình hai bên cũng không phải khá giả gì nên giúp đỡ chỉ phần nào mà thôi.
Vì vậy mà khi kết hôn được 2 năm và có một con gái 1 tuổ.i, Phong bàn với tôi chuyện sẽ đi xuất khẩu lao động để kiếm chút tiề.n. Chồng tôi bảo chị họ của anh đang làm ăn ở nước ngoài khá ổn nên muốn rủ anh sang cùng:
“Chị ấy làm ăn ổn lắm nên rủ anh sang làm cùng. Mỗi tháng trừ các loại chi phí thì cũng còn khoảng 25 triệu, gần gấp đôi lương của vợ chồng mình hiện tại. Bây giờ anh đi vài ba năm kiếm đủ tiề.n về xây nhà, còn dư chút vốn thì vợ chồng mình mở tiệm buôn bán gì đấy là ổn. Chứ cứ ở nhà với lương ba cọc ba đồng thế này thì bao giờ mới khá lên được.”
(Ảnh minh họa)
Dù không muốn nhưng nghe chồng nói cũng xuôi tai và thấy anh đầy vẻ quyết tâm nên tôi không nỡ ngăn cản. Thế là hai vợ chồng chạy vạy xuôi ngược, vay mượn từ bà con đến bạn bè để lo lót cho Phong đi nước ngoài. Cuối cùng anh cũng học xong tiếng và xuất ngoại một cách thuận lợi.
Trong thời gian 3 năm chồng không ở nhà, tôi vẫn đi làm bình thường, vẫn cố gắng nuôi dạy con gái. Ngày chồng đi nước ngoài, con bé mới lẫm chẫm tập đi, còn bây giờ đã 4 tuổ.i, xinh xắn, khỏe mạnh và lém lỉnh. Ngần ấy thời gian, tôi nhớ chồng vô cùng nhưng chẳng mấy khi thổ lộ với anh qua điện thoại mà luôn miệng động viên anh cố gắng làm việc để về với vợ con.
Thời gian đầu, Phong gửi tiề.n về nhà cho tôi khá đều đặn. Tuy nhiên, dần dần anh cứ gửi vơi đi vì theo lời anh, công việc chẳng còn dễ dàng nữa, ít việc mà lương cũng ít. Ở nhà 2 mẹ con tôi cũng chẳng dùng đến tiề.n chồng gửi mà chỉ tiêu hết lương của tôi. Số tiề.n đó tôi trả nợ vay lúc chồng đi và đến ngày chồng sắp về thì cũng còn dư được 300 triệu.
Sau một thời gian dài mòn mỏi chờ đợi, cuối cùng chồng tôi cũng gọi điện thông báo rằng sắp về. Khỏi phải nói, mẹ con tôi vui mừng thế nào. Thế nhưng Phong lại bảo mẹ con tôi không cần ra sân bay đón với lý do đường sá xa xôi và không cần thiết.
Dù chồng đã dặn thế nhưng vì muốn đem lại bất ngờ cho anh nên 2 mẹ con tôi vẫn bắt xe ra sân bay đón. Mất 5 tiếng ngồi xe ô tô và thêm 3 tiếng chờ ở sân bay nữa, tôi cũng nghe tiếng loa thông báo chuyến bay của chồng sắp hạ cánh. Sau một hồi ngó nghiêng, tôi đã nhìn thấy bóng dáng xa cách 3 suốt năm qua.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nhưng đúng lúc định giơ tay lên vẫy Phong thì tôi khựng lại, anh đang tay trong tay với người phụ nữ khác. Không chỉ có thế, họ còn ôm eo vô cùng tình tứ và lưu luyến chẳng muốn rời, y như một cặp đôi đang trong giai đoạn yêu đương nồng cháy.
Tôi đang không biết nên xử lý thế nào bởi tình huống trớ trêu này thì tình cờ Phong nhìn thấy hai mẹ con tôi. Ngay lập tức, anh buông tay người phụ nữ kia ra và đi về phía vợ con với gương mặt gượng gạo: “Anh đã bảo hai mẹ con không phải đi đón bố rồi cơ mà. Đi làm gì cho khổ chứ. À, đây là Quỳnh, đồng nghiệp của anh bên kia, cô ấy đi về cùng chuyến bay với anh.”
Tôi cười cười cho qua bởi vẫn chưa thể tin vào những gì nhìn thấy trước đó và không biết phải làm gì. Chẳng lẽ trong thời gian xa vợ con, chồng tôi đã thay lòng đổi dạ rồi ư? Tôi phải đối mặt thế nào với những ngày sắp tới đây?
Theo afamily.vn
Có thân cũng chỉ bạn bè
Có lẽ chị thôi tham gia vào câu chuyện gia đình họ, họ sẽ tự thu xếp và tạo dựng hạnh phúc. Đó giờ chị nghĩ họ là bạn, nhưng dù là bạn bè thân thiết nhưng cũng nên có khoảng cách, đúng không?
Chị đến phòng Vinh, đưa cho cậu ta cái hộp giấy: "mang về cho vợ, nói là ông mua!" Vinh định mở ra xem, chị vội ngăn lại: "về nhà vợ chồng cùng xem! Tôi về đón con bé đây!".
Chị đã lựa lúc văn phòng về hết mới đến tìm Vinh, định nói chuyện, nhưng chị lại không biết cách nào để bắt đầu.
Chị, Vinh và Loan - vợ Vinh - là bạn từ cấp ba, nhà cũng ở gần nhau nên chơi chung, học chung. Lên đại học, ba người ba trường nhưng thi thoảng vẫn gặp, Vinh là con trai vụng tính nên thường hết tiề.n, chị và Loan vẫn vui vẻ cho cậu ta vay. Chỗ Loan gần Vinh hơn nên hai người họ hay gặp nhau.
Ra trường, chị lấy chồng rồi có con ngay sau đó, khi con gái lên bốn, chị thành mẹ đơn thân thì nghe nói hai người họ quyết định cưới, cũng khi ấy Vinh chuyển sang công ty chị nên ba người thân càng thêm thân.
Ảnh minh họa
Loan có thai, nghén lên nghén xuống, người gầy rộc, chị đi làm phải rước con về thẳng nhà Vinh để cơm nước cho Loan, ăn cơm dọn dẹp xong mới chở con về nhà mình. Nhiều lúc Loan cứ đuổi chị về sớm, nói để chén đó ông Vinh rửa, nhà ông Vinh lau được rồi. Chị nhìn Loan ngồi trước dĩa trái cây mắt dán vào tivi, có thai thôi mà, làm gì đến mức ngón tay không đụng nước. Ngày đó chị có thai con bé, vẫn quần quật tăng ca có sao, lại cười buồn, vì chị không có số được chồng chăm nên mới phải bươn chải, Vinh chiều vợ thế nên Loan sướng là đúng rồi.
Sau này chị mới biết, hai người lấy nhau vì "quen quá rồi" chứ không có giai đoạn yêu đương hay hẹn hò. Làm bạn từ nhỏ, cứ bình yên đi bên nhau thế, chợt một ngày nhìn quanh thấy bạn bè có gia đình hết, ngay chị ra trường nửa năm đã cưới mà trước đó có nói quen biết ai. Nhìn lại còn vừa đủ một đôi, thôi thì cưới.
Chị bật cười với lý do họ về chung nhà, được cái Vinh là ông chồng tốt, chăm sóc vợ chu đáo, cuối tuần Loan có thể tung tăng bạn bè, mặc Vinh với đống chăn mền cần giặt giũ.
Loan có thai, nghén lên nghén xuống, người gầy rộc. Ảnh minh họa
Nhìn họ, cũng có lúc chị thấy tủi thân, chị có cảm giác Loan chẳng cần cố gắng gì mà vẫn có hạnh phúc. Thậm chí có bữa hứng lên, Loan khỏi đến văn phòng, lương cuối tháng còn nhiêu lĩnh nhiêu, không cần bận tâm đến chuyện bị trừ chuyên cần hay đi trễ như chị, cũng chẳng cần đi làm về sấp ngửa tạt qua chợ mua vội con cá mớ rau, đau đầu với câu hỏi tối nay ăn gì.
Sinh con được nửa năm, Loan không có ý định đi làm, nói con còn nhỏ. Chị cũng ít sang nhà hơn trước do phải đưa đón con gái học thêm. Và chị ngại.
Suốt thời gian Loan bầu bì, chị ở bên phụ giúp, nhưng một hay hai lần, chị thấy ánh mắt Vinh nhìn mình không bình thường. Vinh thần người khi thấy chị trong bếp, có lần Vinh còn định giơ tay lau mồ hôi cho chị, ở công ty Vinh hay đến chỗ chị hơn, nhiều khi chỉ để hỏi vu vơ mấy chuyện linh tinh, và mua quà cho con gái chị.
Ban đầu chị nghĩ mình "thần hồn nát thần tính", nhưng càng ngày cảm giác càng rõ, nhất là một lần Vinh đã quát vợ ngay trước mặt chị, chị cảm thấy trong Vinh đã có sự so sánh ngấm ngầm. Chị là gái một con, lúc nào cũng gọn gàng trong váy áo văn phòng, còn trang điểm, Loan là bà bầu thân thể nặng nề, mặt nám sưng húp lại hay cáu kỉnh. So sánh kiểu gì chị cũng như dòng sông xanh mát mắt và hấp dẫn.
Chị từng nhắc Loan, bầu cũng phải đẹp và năng động, chị gợi ý Loan nên dùng mỹ phẩm và sửa soạn một chút, thi thoảng phải ra ngoài chơi, không nên cả ngày ru rú trong nhà đợi chồng về nấu cơm. Loan gạt đi, nói vợ bầu thì đẹp với ai, chỉ cần tích cực ăn cho con khỏe là được. Đã thành vợ chồng rồi cần gì phải hấp dẫn nhau, đàn ông có má.u cơi nới, không trước thì cũng sau.
Ảnh minh họa
"Lâu lắm mình không ăn cơm chung", tiếng Vinh vang sau lưng chị, Vinh đã theo chị về tận phòng. Chị quay nhìn Vinh: "Ừ, con bé nhà mình đòi học đàn, hết giờ cái là vội về đưa đón nó".
"Hình như Huyền tránh mặt mình". "Không có đâu, mà ông cũng rảnh quá. Có con rồi còn không tập trung lo cho con, đi nghĩ mấy chuyện linh tinh".
Vinh cười, chị nhìn theo lưng Vinh rời đi, thấy Vinh đã biết gì đó. Chị sợ ánh mắt Vinh, sợ cả Loan, Loan đang nuôi con nhỏ và đang khá đắc ý với vị trí của mình. Mấy bộ đồ bầu Loan khâu túm vào và mặc tiếp nói ở nhà cần gì, tiề.n để dành mua gì đó cho con. Loan còn nói chị giờ lại mà sướng, một thân làm một thân hưởng, thích làm gì cũng được, chẳng cần nhìn sắc mặt ai, buồn thì nấu nướng, vui thì tắt bếp. Đột nhiên Loan thở dài: "Tôi đang thèm như bà".
Chị giật mình, nạt: "Đừng có nói điên".
Vội vàng ra về, cứ nghĩ hay Loan biết gì rồi, đàn bà nhạy cảm và thính lắm, nhất là với những người họ yêu thương, nhưng chị thì sao, chỉ đến khi người mới của chồng xuất hiện công khai, chị mới ngã ngửa bất ngờ, hay tại chị không yêu?
Chị mong họ tự thu xếp và hạnh phúc. Ảnh minh họa
Chị tự dưng vướng vào mối quan hệ vướng víu đến buồn cười, chị làm cùng Vinh nhưng lại cố tình tránh mặt, nghe nói dạo này Vinh ở lại công ty khá muộn. Mỗi tuần chị vẫn đến thăm Loan một lần vì gần như ngày nào Loan cũng gọi điện nói chuyện mời mọc. Ngẫm ra Loan có bạn bè gì, hơn năm nay nằm nhà càng cô độc, hôm trước đến, chị hoảng hồn khi thấy Loan ngồi cười ngây ngô, bên cạnh là thằng nhỏ đang ngằn ngặt khóc.
Chị mua tặng Loan hai bộ đồ lụa mặc nhà, nói Vinh đưa về tặng vợ. Có lẽ chị thôi tham gia vào câu chuyện gia đình họ, họ sẽ tự thu xếp và tạo dựng hạnh phúc. Đó giờ chị nghĩ họ là bạn nhưng dù là bạn bè thân thiết nhưng cũng nên có khoảng cách, đúng không?
Theo phunuonline.com.vn
Người vợ hơn 5 năm luôn đi ngủ sau và thức dậy trước chồng để che giấu bí mật lớn này Vợ chồng "đầu gối tay ấp" với nhau mỗi ngày thế nhưng cũng có những bí mật được các bà vợ giấu nhẹm đi, bởi nếu phát hiện ra, có khi còn dẫn đến tan vỡ hạnh phúc gia đình. Khi kết hôn, phụ nữ có thể hứa yêu thương chồng mình tới khi "đầu bạc, răng long". Tuy nhiên, để duy trì...