Háo hức chờ quà ngày 8/3, vợ giận run người khi nhận thứ này từ tay chồng
Loan nhìn lại những thứ bên trong hộp quà. Mặt cô tái đi, một luồng khí nóng lan khắp cơ thể rồi chạy thẳng lên não khiến cô không ngăn được những giọt nước mắt lã chã rơi…
Tuấn là mối tình đầu của Loan nhưng Loan lại không phải là người phụ nữ đầu tiên mà Tuấn đem lòng yêu. Trước Loan, Tuấn đã quen một vài cô gái khác nhưng duyên đều không thành do nhiều lý do khác nhau.
Tuấn quen Loan qua sự giới thiệu của một người bạn. Khi ấy, Loan đã bước sang tuổi 28, còn Tuấn cũng đã ngoài 30. Ở Tuấn, Loan tìm được sự chững chạc, có chí cầu tiến trong công việc và là một người đàn ông đáng tin tưởng để Loan có thể dựa vào. Còn đối với Tuấn, Loan là hình mẫu về một người phụ nữ Việt truyền thống, biết vun vén chăm lo cho gia đình.
Duyên muộn khiến cả hai chẳng có nhiều thời gian hẹn hò, yêu đương như các cặp đôi trẻ tuổi khác. Sau 5 tháng quen nhau, Tuấn và Loan tiến tới hôn nhân.
Cưới nhau không lâu, Loan có tin vui. Nhưng do sức khỏe của Loan không được tốt, thai dọa sảy vài lần nên khi bước sang tháng thứ 7, Loan đã phải xin nghỉ làm để về quê dưỡng thai và chờ sinh.
Suốt những ngày tháng sau đó, Loan ở nhà chăm con và phụ mẹ chồng bán hàng ăn buổi sáng. Tuấn đi làm ở trên thành phố, cuối tuần mới về thăm 2 mẹ con Loan.
Vợ giận run người khi nhận được món quà 8/3 của chồng. Ảnh minh họa
Cuộc sống xa nhau khiến tình cảm giữa hai vợ chồng chẳng còn được mặn nồng như thủa ban đầu. Thêm vào đó, một mình đêm hôm vất vả chăm con, sáng phải dậy sớm để phụ mẹ bán hàng cũng khiến Loan dù là người phụ nữ của gia đình nhưng cũng không ít lần rơi vào tình trạng stress rồi cáu giận với những người xung quanh.
Nỗi lo bỉm sữa, cơm áo gạo tiền khiến cả hai không còn thời gian để nhớ về những ngày kỷ niệm hay sinh nhật của đối phương. Vì vậy, sau gần 3 năm “góp gạo thổi cơm chung”, hầu như chưa bao giờ Loan nhận được bất kỳ món quà nào từ chồng, dù đó chỉ là một bông hoa.
Video đang HOT
Vài tuần trước, Loan bàn với Tuấn về việc 2 mẹ con sẽ lên thành phố sống chung với anh. Loan sẽ tìm một trường mầm non tư nhân để gửi con, sau đó, cô sẽ tìm một công việc thích hợp để kiếm thêm thu nhập, cùng Tuấn lo trang trải cuộc sống.
Mùng 8/3 này là ngày lễ đầu tiên sau khi 2 vợ chồng được đoàn tụ. Dù đã quen với việc không được tặng quà vào những dịp lễ, Tết, kỷ niệm, nhưng khi nghe Tuấn nói “Năm nay anh sẽ có quà bất ngờ cho em” cũng khiến Loan háo hức đến khó tả y như cảm giác của bọn con nít khi ngóng quà của mẹ đi chợ về ngày xưa.
Loan biết, với thu nhập của Tuấn chỉ ở mức trung bình khá, lại đang sống cảnh đi thuê nhà, nuôi con nhỏ nên cô cũng không dám mơ mộng đến những món quà cao sang như dây chuyền, đồng hồ, nhẫn vàng hay váy vóc, mỹ phẩm hàng hiệu.
Một bó hoa hay thậm chí một bông hoa hồng cho ngày mùng 8/3, có lẽ, với Loan, đó cũng là một niềm hạnh phúc.
Đúng tối ngày quốc tế phụ nữ, sau khi cơm nước đã chuẩn bị tươm tất, Loan mở tủ chọn cho mình một bộ quần áo thật đẹp để “diện” trong ngày dành riêng cho phái nữ. Thế nhưng, ngó qua, nhìn lại, tất cả đống quần áo của cô đã quá cũ. Loan nhận ra, đã vài năm nay, cô chưa mua cho mình được bộ quần áo nào tử tế cả.
Mặc tạm một bộ được coi là ổn nhất, Loan hồi hộp ngồi chờ Tuấn đi làm về. Đúng như lời đã nói, Tuấn trở về nhà cùng một chiếc thùng giấy to được chằng ở phía sau xe máy.
- Quà gì mà to thế không biết?, trong đầu Loan chợt lóe lên câu hỏi ấy ngay khi nhìn thấy chiếc thùng “bí ẩn”.
Không kìm được sự tò mò, Loan buột miệng hỏi luôn: “Bên trong hộp có cái gì thế anh?”
- “ Em cứ mở ra thì biết. Anh vất vả lắm mới chọn được số quà này tặng em đấy“, câu nói của Tuấn càng làm cho Loan thấy hồi hộp và có phần cảm động trước tấm lòng của chồng.
Hí hửng lấy kéo rạch lớp băng dính dán bên ngoài thùng nhưng Loan lại sững lại khi nhìn thấy những thứ bên trong.
- “ Đây là…“, Loan ngập ngừng ngước lên nhìn Tuấn
- ‘Là quà dành cho em chứ còn là gì nữa. Em tha hồ mà dùng nhé’.
Loan nhìn lại những thứ bên trong hộp quà. Mặt cô tái đi, một luồng khí nóng lan khắp cơ thể rồi chạy thẳng lên não khiến cô không ngăn được những giọt nước mắt bắt đầu lã chã rơi.
Người Loan run lên bần bật. Cô nhìn thẳng vào Tuấn nghẹn ngào nói từng câu ngắt quãng: “ Đây chính là món quà bất ngờ mà anh nói sẽ dành tặng tôi ư? Hóa ra, trong mắt anh, tôi giờ chỉ là một con vợ ăn bám, suốt ngày quanh quẩn bếp núc nên đây là “quà” mà anh “ban ơn” cho tôi ư?…
Trong khi người ta được tặng hoa, tặng trang sức đắt tiền thì tôi nhận được những gì thế này? Muối, mắm, mì chính, dầu rửa bát, cọ xong nồi, thậm chí cả nước tẩy rửa bồn cầu. Đây được coi là quà của một người chồng dành tặng vợ mình nhân ngày cả thế giới tôn vinh phụ nữ hay sao? Thật là một chuyện nực cười. Có lẽ anh không nên tặng gì như thế lại tốt hơn’.
Theo netnews.vn
Bông hồng 'đại trà'
"Niềm vui công cộng". Cách dùng từ của bạn khiến tôi giật mình, phì cười. Ngày 8/3 có phải là ngày chỉ có chồng tặng quà vợ hay các anh người yêu tặng quà cho bạn gái?
Năm nào cũng vậy, vào những ngày của phụ nữ như 8/3, 20/10... luôn có hai phe tranh luận kịch liệt trên các diễn đàn: phe khoe quà và phe tuyên bố không thích quà. Quanh chuyện quà cáp này, có khá nhiều bạn gái đã hậm hực "unfriend" nhau.
Nhớ những năm còn trẻ, tôi vẫn thường háo hức nhận quà và hoa từ các bạn trai. Buổi học ngày 8/3 thường rất vui. Các bạn nam đã dụng công rất nhiều về ý tưởng chọn hoa, thiệp... cho chúng tôi, đến là thương. Nhưng Vân - cô bạn tôi lại chẳng chút cảm xúc gì với công lao ấy của các chàng. Cô nói, khi tôi đang vui vẻ lấy nước cắm bông hồng - một bông hồng héo queo, xấu xí: "Một bông hồng phát đại trà thì có gì hay? Sao người ta lại có thể dễ dãi với những niềm vui công cộng thế nhỉ. Tao thấy tội nghiệp mấy thằng con trai, cứ phải tốn tiền mua hoa cho chúng mày vui".
"Niềm vui công cộng". Cách dùng từ của bạn khiến tôi giật mình, phì cười. Thú thật, tới tận giờ, tôi vẫn thấy buồn cười khi nhớ lại chuyện đó và tự hỏi, ngày 8/3 có phải là ngày chỉ có chồng tặng quà vợ hay các anh người yêu tặng quà cho bạn gái?
Khi ai đó hỏi tôi thích gì, muốn được tặng quà gì, tôi thường bí rị, không sao trả lời được; bởi nhìn quanh, dường như tôi chẳng có nhu cầu gì, luôn thấy mình không hề thiếu thốn, dù cũng không có tài sản chi lớn lao. Trong công việc, thi thoảng tôi thấy một món quà cảm ơn gửi tới tên tôi, đôi khi có cả hoa ngày 8/3, từ những khách hàng thân thiết hay đối tác. Thú thực, tôi rất khó chịu khi phải nhận quà từ người lạ và luôn bối rối trong việc xử lý chúng. Những ngày 8/3 của tuổi trẻ dần trôi qua, tôi không buồn bã hay chạnh lòng khi chúng bạn khoe hàng đống hoa hay ai đó khoe túi xách, nước hoa, son phấn... do các chàng trai tặng. Có bạn nói, vì tôi không được ai tặng quà, nên cố gồng lên, tỏ ra bình thản giữa cơn bão quà tặng mà thôi - gồng lên như những phụ nữ lên Facebook nói rằng, không cần quà, chỉ cần có tiền tự mua đồ cho mình là đủ vui mỗi dịp lễ lạt...
Sau này, có gia đình, tôi cũng nhiều lúc tự hỏi, mình có mong chờ gì đó từ chồng không? Xin thú thật là có, dù không nhất thiết phải dưới hình hài một bông hồng hay món quà vật chất. Tôi cũng muốn biết, trong mỗi ngày trôi qua, tôi nằm ở đâu trong lòng người ấy, trong những gì người làm, trong quãng đường người đi, có hình bóng nào của tôi không, đậm nhạt ra sao. Quà cáp sẽ hoàn toàn không phải là áp lực, nếu chàng hiểu tôi là ai, xem trọng điều gì. Một cuộc gọi hỏi han, một chuyến đi ra phố, một bữa ăn nhẹ... hay thậm chí chỉ là ly trà sữa, ít gỏi cuốn được giao tới tận nhà cũng đủ để tôi vui và biết rằng mình được quan tâm.
Ảnh minh họa
Tôi biết nhiều phụ nữ đong đếm tình cảm qua giá trị món quà. Quà càng độc, lạ, đẹp, đắt tiền, các cô sẽ càng thấy mình được quan tâm, yêu chiều và càng đánh giá cao người tặng. Các cô kỹ tính hơn thì săm soi xem món quà có phù hợp với mình không, để dò xem chàng "đầu tư" tình cảm và thời gian cho mình ở mức nào, hời hợt hay sâu nặng.
Chứng kiến hai phe khoe quà và tuyên bố không cần quà, tôi chẳng nghĩ ai hay, ai dở; vì mỗi người sống trên đời đều là một cá thể khác biệt. Như bạn Vân của tôi, cô ấy chỉ hạnh phúc với những niềm vui riêng tư, thầm kín. Tôi mà hạnh phúc thì không giấu được, dù là riêng tư hay công cộng. Một người bạn gái khác của chúng tôi thì chỉ cần có nhiều tiền để tự sắm quà cho mình, tận hưởng sự độc lập, tự do là đủ vui...
Nhưng có ai còn nhớ, năm ngoái, ở sân bay Đà Nẵng, có một vụ đánh ghen rất ấn tượng. Anh chồng trung niên "cắp nách" cô bồ sinh viên đi chơi Sài Gòn. Người vợ canh lúc họ bên nhau trong phòng chờ thì xông đến "bắt sống". Trong đoạn clip được các diễn đàn phụ nữ tích cực chia sẻ, anh chồng một mực che chắn cho cô tình nhân, tạo nên hình tượng "cô bồ khí chất nhất mạng xã hội" - ung dung đeo kính đen, khoanh tay xem tuồng đấu đá của hai nhân vật chính, cứ như chẳng liên quan gì. Và bạn biết gì không, người ta cũng nhanh chóng tìm ra Facebook của cô vợ đáng thương trong clip đánh ghen ấy. Cách ngày đánh ghen chỉ ít hôm, cô còn lên mạng khoe hình anh chồng trao tay bó hoa hồng thật lớn, nhân ngày lễ của phụ nữ. Những lời yêu thương, tự hào cũng ồ ạt tuôn ra như suối.
Thế nên, các chị em bạn mình à, các nàng có thích ràng buộc người đàn ông của mình vào trách nhiệm tặng hoa và quà nữa không?
Minh Lê
Theo phunuonline.com.vn
Đòi quà có 'kém sang'? "Sao chúng ta lại cần có ngày của phụ nữ? Chẳng phải phụ nữ đã "thống trị" đàn ông rồi sao?". Sao lại cần có ngày phụ nữ? Ngày 8/3, trong khi bạn bè, đồng nghiệp tôi ở quê nhà rộn ràng với những hoa, quà và tiền thưởng, thì ở Pháp, nhịp sống vẫn như mọi ngày. Không một nhãn hàng, trung...