Hành trình tìm về nhà của thiếu nữ mất tích 21 năm
Trói chặt chị Vân trong hòm tôn gắn dưới gầm ôtô, anh Hải phóng vun vút trên con đường đầy ổ gà ở Quảng Đông (Trung Quốc). Đi được 60km, anh mở hòm tôn và tái mặt khi thấy người phụ nữ cứng đơ, phủ đầy bụi.
Trong căn nhà hai gian lợp proximăng nằm giữa cánh đồng ở xã Thất Hùng (Kinh Môn, Hải Dương) chị Nguyễn Thị Vân (37 tuổi) – người mất tích 21 năm trở về, và anh Hải (39 tuổi) – ân nhân giúp chị trốn thoát đã kể về hành trình hơn 21 năm đau đáu nhớ gia đình sau khi bị bán sang Trung Quốc.
21 năm trước, chị và 3 người bạn đã bị lừa bán sang Trung Quốc làm vợ những người đàn ông lớn tuổi. Sau vô số trận đòn thừa sống thiếu chết, thiếu nữ 16 tuổi chấp nhận làm vợ người hơn mình 20 tuổi. Tại ngôi nhà nằm trên đỉnh đồi ở vùng hẻo lánh của tỉnh Quảng Đông, thiếu nữ Hà Nội bắt đầu cuộc đời làm vợ nơi xứ người trong tủi nhục và nỗi nhớ nhà từ đó.
Năm bị lừa bán sang Trung Quốc, chị Vân mới 17 tuổi. Ảnh nhân vật gia đình cung cấp.
Sau hơn một năm, hai người có con đầu lòng rồi sau đó đứa thứ hai, thứ ba lần lượt ra đời (con thứ hai mất khi còn nhỏ). Có với nhau 3 mặt con, chị nghĩ chắc chồng sẽ đồng ý cho gọi điện về nhà nhưng vừa nghe vợ đề đạt, chồng đã chối phăng và bắt đầu giám sát, ngắt cả điện thoại bàn.
Lần bỏ trốn đầu tiên lúc đứa con gái đầu của chị khoảng 6-7 tuổi. Hôm đó, đợi đến gần sáng, chị bỏ trốn nhưng do không thông thuộc đường rừng nên loanh quanh vài quả đồi thì nhà chồng tìm được. Người vợ bị cảnh cáo, dọa cắt gân tay, gân chân.
Bẵng đi một thời gian, chị Vân lại cùng một phụ nữ Việt Nam khác rủ nhau trốn. Chạy được một đoạn đường khá xa, cả hai đói khát và bị đoàn người cưỡi ngựa, đi xe máy đuổi theo nên đành… quay về. Lần ấy, chị lĩnh đòn nhừ tử.
Những ngày ở Trung Quốc, chị Vân hay kể cho các con về gia đình ở Khâm Thiên (Hà Nội), về ông bà ngoại và 4 bác trai. Các con cũng hay hỏi chị ông bà thế nào và muốn được về thăm họ. “Mỗi lần thấy con hỏi, những kỷ niệm ngày xưa lại ùa về và thôi thúc tôi phải trốn. Tôi nhớ gia đình và tự hỏi không biết bây giờ bố mẹ ra sao. Có lẽ họ chẳng còn nữa rồi”, chị Vân cúi đầu tâm sự.
Lần thứ ba, chị trốn cùng con gái lớn khi ấy đã 16-17 tuổi. Lúc bị bắt lại, chị bị cách ly, nhốt ở ngôi nhà trên đồi. Căn nhà có hai buồng, chồng chị ở buồng ngoài canh chị ở buồng trong. Mọi sinh hoạt từ ăn, uống và tiểu tiện, chị đều phải “giải quyết” trong căn buồng ấy.
Video đang HOT
Bên dưới quả đồi nhà chị có nhóm 6 tài xế người Việt thường hay chở vật liệu xây dựng. Nghe thấy có người Việt mới sang, chị thường xuống chân đồi để được nói chuyện bằng tiếng mẹ đẻ, để thấy gần gũi, đỡ nhớ nhà. Rồi chị gặp anh Hải (quê Hải Dương) sang đây được gần 2 năm.
Lúc đầu, cả hai xem nhau là anh em, bạn bè và tâm sự về cảnh ngộ. Anh Hải đã có vợ và hai con ở quê. Sau khi ly hôn, anh lưu lạc đến Quảng Đông kiếm sống. Trước khi gặp chị Vân, anh từng giúp một số cô gái trốn về nước trót lọt. Đồng cảm, cả hai đến với nhau lúc nào không hay.
“Càng gần anh ấy, tôi càng muốn trở về. Ở bên này, cuộc sống thiếu thốn tình cảm, không có sự quan tâm hay những câu nói nhẹ nhàng như “anh, em”. Với chồng, tôi chỉ là món đồ được mua về. Chúng tôi không có chuyện gì để nói và đánh vợ suốt ngày”, chị Vân kể.
Sau nhiều ngày quan sát lịch trình và thời gian biểu của chồng chị Vân, cả hai thống nhất đợi hôm ông ấy đi vắng, anh Hải sẽ tới giải cứu chị.
Hiện tại, chị Vân cùng anh Hải sống trong căn nhà cấp bốn giữa cánh đồng ở Hải Dương.
Ngồi cạnh vợ trong căn nhà nhỏ tuềnh toàng ở Hải Dương, anh Hải thỉnh thoảng đỡ lời chị Vân khi thấy bà xã hướng ánh mắt về phía mình. “Tôi xô cửa vào, rồi đặt Vân nằm vào trong chiếc thùng sắt hàn sẵn dưới gầm xe. Để không bị rơi giữa đường, tôi buộc chặt cô ấy lại. Nếu ngồi trên cabin sẽ rất dễ bị phát hiện, vì vậy, tôi nghĩ ra cách để Vân dưới gầm ôtô”, anh kể.
Lúc mới lên xe, chị nhớ mình còn mở mắt ra xem đường và nhìn ngó xung quanh nhưng sau đó chị quá sợ hãi và không còn biết gì. Anh Hải cho hay, quãng đường bỏ trốn từ nhà chị Vân là đường đất và nhiều ổ gà nhưng anh phải chạy nhanh nhất có thể.
Đi được 60 km về đến cổng xưởng nơi anh Hải làm việc, anh bỏ lại chiếc xe cùng toàn bộ giấy tờ trên đó rồi bế chị Vân lên chiếc xe con đã bố trí sẵn. Để thuê được chiếc xe này anh phải bỏ ra gần 30 triệu đồng để những người Việt có “máu mặt” ở đó “bảo kê” thì mới trót lọt.
Lúc lôi chị ra khỏi gầm xe, anh tái mặt khi thấy chị người cứng đơ, phủ đầy bụi, cát và mắt không mở được ra. Sau một hồi hô hấp nhân tạo, chị mới dần tỉnh lại. Trên đường đi, cả hai vào nhà người Việt xin quần áo, đồ ăn và nước uống rồi lại đi tiếp. Để tránh bị phát hiện, cả hai liên tục thay đổi phương tiện di chuyển, lúc đi xe tải, đi tàu hoặc ôtô khách. Số tiền tích cóp suốt thời gian làm việc bên Trung Quốc, anh Hải dành hết cho cuộc giải cứu này.
“Đói, khát nhưng phải đợi đến đêm cả hai mới xuống xe mua đồ ăn vì không dám lộ diện ban ngày. Không có giấy tờ tùy thân nên cả hai sợ bị bắt”, anh Hải kể lại.
Ròng rã 4 ngày đêm, hai người về đến cửa khẩu Móng Cái (Quảng Ninh) khi trong túi không còn một xu. Anh Hải gọi điện về cho bố ở quê để “cầu cứu”. Bố mẹ anh ra đón và bất ngờ khi trông thấy cậu con trai râu tóc để dài, người gầy gò đi cùng cô gái thấp bé.
Không rõ bố mẹ còn sống hay đã khuất lại sợ anh em không nhận vì mất tích đã lâu, chị Vân theo anh Hải về sống ở Hải Dương. Được bố mẹ anh Hải động viên, chị cùng anh Hải tìm đường về ngôi nhà ở ngõ chợ Khâm Thiên, nơi chị sinh ra và lớn lên. Để có tiền lên Hà Nội, bố mẹ anh Hải đã bán đi vài tạ thóc vừa gặt và dặn dò: “Nếu trở về mà không ai nhận thì quay lại đây làm con dâu của bố mẹ”.
Theo VNExpress
Ký ức hãi hùng của cô gái trẻ bị bán vào động mại dâm
15 tuổi, Lữ Thị Q. bị bán sang Trung Quốc, bắt đầu cuộc đời của một gái bán hoa. Có những ngày em phải tiếp đến 40 khách. Đau đớn, tủi cực tưởng chừng có thể chết đi nhưng lại không can đảm để kết thúc cuộc đời.
15 tuổi, chỉ vì ham chơi, đua đòi, cô sơn nữ Lữ Thị Q. đã bị bán sang Trung Quốc làm gái bán hoa
Vừa bước vào tuổi 19 nhưng trông Q. già dặn hơn rất nhiều so với các bạn cùng trang lứa. Cái vẻ chân chất, mộc mạc của cô sơn nữ đã không còn lưu lại dấu vết mà thay vào đó là cái vẻ trải đời, sành điệu. Duy chỉ có âm hưởng giọng nói vẫn phảng phất chút nào đó của núi rừng với những phát âm tiếng Kinh lơ lớ. 19 tuổi, Q đã có 3 năm phục vụ khách làng chơi. Tất cả cũng chỉ vì cái tội ham chơi, đua đòi của cô sơn nữ.15 tuổi, Q rời bản Huồi Can (xã Nậm Nhóng, Quế Phong, Nghệ An) ra thị trấn Kim Sơn trọ học. Bản tính ham chơi, đua đòi đã khiến Q. dễ dàng mắc vào bẫy của bọn buôn nguời. Nghe lời ngon ngọt "đi Trung Quốc làm việc, vừa nhàn hạ lại lương cao", Q. bỏ ngang giấc mộng đèn sách, ngoan ngoãn theo Cụt Thị Lan (đối tượng phạm tội mua bán người vừa mới bị TAND tỉnh Nghệ An tuyên phạt 7 năm tù giam) vượt biên sang "vùng đất hứa". Giấc mơ đổi đời chưa kịp nhen nhóm, cuộc đời Q. rẽ sang hướng khác, tăm tối, ô nhục...
"Sau một ngày đêm đi ô tô, chị Lan tổ chức cho em vượt sông qua biên giới. Chị ấy bảo công việc bên này nhàn hạ lại lương cao nhưng cao như thế nào thì không nói rõ. Sang địa phận Trung Quốc chị ấy dẫn em tới một nơi có khá đông các cô gái ở đó, có khoảng 7-8 người là người Việt Nam. Tại đây, chị Lan cùng bà chủ tên Ngọc bắt em đi khách", Q. kể.
Nhớ lại quãng thời gian sông kiếp gái bán hoa nơi đất khách, Q. không khỏi rùng mình. Tủi nhục, đau đớn, Q. định tìm đến cái chết nhưng rồi lại nghĩ, mình chết ở đây ai biết, cố gắng sống thì mới mong có cơ hội trở về. Q. kể tiếp: "Bọn em được bố trí ở tập trung nhưng không được nói chuyện, trao đổi với nhau bởi luôn luôn có 2 người đàn ông to cao, mặt dữ tợn kèm sát. Nếu có ý định bỏ trốn hay từ chối đi khách, ngay lập tức bọn em sẽ được nhận những trận đòn thừa sống thiếu chết của 2 người này".
Được ăn no nhưng Q. và những cô gái cùng cảnh ngộ chỉ được ngủ một ngày 3-4 giờ đồng hồ. Thời gian còn lại phải phục vụ khách để kiếm tiền trả công nuôi ăn của bà chủ chứa. Có những ngày, Q. phải phục vụ đến 40-50 lượt khách, phục vụ chậm thời gian quy định cũng bị ăn đòn. Toàn bộ số tiền bán thân, Q. không được giữ đồng nào. Thể xác rã rời, kiệt quệ nhưng nếu không làm khách vừa lòng có thể nhận những trận đòn không ghê tay từ những ông khách khát gái hoặc từ đám ma cô của bà chủ chứa. "Có những lần mệt quá không thể đi khách hoặc phục vụ khách không tốt, em bị đánh đến bầm dập, có khi phải đi bệnh viện điều trị. Vào viện cũng luôn có 2 ma cô theo sát nên đừng hòng tính chuyện bỏ trốn", Q. cho hay.
Biết cơ hội trốn thoát để trở về nhà là rất mong manh nhưng Q cũng âm thầm chuẩn bị cho cuộc "vượt ngục". Q. may mắn được một số khách thương tình "boa" thêm cho ít tiền. Số tiền đó phải giấu thật kỹ, tránh sự phát hiện của đám tay chân bà chủ bởi chỉ phát hiện ai có tiền, ngoài việc bị tịch thu để đề phòng bỏ trốn, các cô gái sẽ được "dạy" một bài học sợ đến già. Số tiền ít ỏi đó, Q. giấu kỹ dưới liếp giường và chờ đợi thời cơ đào thoát khỏi động quỷ.
19 tuổi, dù đã thoát khỏi động quỷ nhưng Q vẫn chưa hết hãi hùng khi nhớ lại quãng thời gian 3 năm làm trò tiêu khiển cho khách làng chơi
"Hôm đó vắng khách nên bọn em được nghỉ ngơi nhiều hơn ngày thường. Ở ngay cổng tầng 1 là mấy tay chân của bà chủ túc trực, em đánh liều nhảy từ tầng 2 xuống đường. Trong đầu lúc đó chỉ nghĩ, ở lại cũng chết, mà trốn đi cũng chết nên cứ phải liều một phen. Rơi xuống đất, 2 chân em đau buốt đến tận óc nhưng cũng cố đứng dậy, lao vào một chiếc taxi và giục người ta chạy. Chạy hết quãng đường bằng số tiền trong túi, người ta cho em xuống một chỗ gần bìa rừng. Xung quanh chỉ có núi non, không biết tiếng, không người thân thích, em nghĩ mình không thể thoát được, trước sau gì cũng bị đám tay chân bà chủ đuổi kịp. Như thế chỉ có nước chết thôi", Q. kể.
Không còn đường lùi, Q. cứ cắm đầu chạy theo con đường ven rừng. Bỗng có tiếng ô tô phanh gấp trước mặt, Q. choàng tỉnh, cố dùng hết vốn liếng tiếng Hoa có được trong 3 năm làm gái bán dâm để trình bày với chủ xe. Ban đầu, chủ xe không tin nhưng nhìn bộ dạng thất thểu, tuyệt vọng của cô, ông miễn cưỡng cho Q. lên xe và phóng đi. Sau khi nghe câu chuyện của Q. người đàn ông tốt bụng nọ đã nhận cô làm giúp việc cho gia đình gồm 5 người của ông. Tết năm 2012, chính ông chủ đã đưa cô về Nghệ An để thăm gia đình.
Sau khi về nước, Lữ Thị Q. đã viết đơn tố cáo Cụt Thị Lan lên cơ quan công an. Thời điểm này, Cụt Thị Lan đã bị công an Trung Quốc bắt giữ và trục xuất về nước về tội hành nghề mại dâm.
Cuối tháng 7/2012, sau khi tham dự phiên tòa xét xử Cụt Thị Lan tội mua bán người, Lữ Thị Q. lại sang Trung Quốc tiếp tục làm giúp việc để trả nghĩa ân nhân. "Nếu không sang đó thì ở quê em cũng không sống nổi. Quá khứ nhơ nhuốc cộng với việc không có bằng cấp, trình độ thì em không mong mình có thể tìm được một công việc tử tế hay một tấm chồng cho đúng nghĩa. Âu cũng là cái giá mà em phải trả cho tội ham chơi, đua đòi nhưng cái giá này đắt quá...", Q. bỏ lửng câu nói ở đó nhìn ra khoảng sân đầy nắng ở tòa án. Nắng vẫn chói chang nhưng trong sâu thẳm đôi mắt được tô vẽ cẩn thận của Q. lại chứa đầy bóng tối.
Theo Dân Trí
Cô gái bị xăm rết lên mặt đã xinh đẹp trở lại Vết xăm hình rết trên mặt và ngực của Nguyễn Thị Giang (Nghi Lộc, Nghệ An) đã mờ đi rất nhiều sau khi được Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Thu Cúc (Hà Nội) điều trị. Đều đặn mỗi tháng một lần, Nguyễn Thị Giang (21 tuổi, quê Nghi Diên, Nghi Lộc, Nghệ An) theo mẹ ra Hà Nội chữa trị vết xăm...