Hành trình “nhập vai” khách làng chơi giải cứu con gái trong “động quỷ”
Sau khi biết tin con gái bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm, ông Trịnh Văn Kim (SN 1959), ở xã Quỳnh Khê, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình đã bất chấp hiểm nguy, một mình lặn lội vượt hàng nghìn cây số, đi sâu vào nội địa Trung Quốc rồi “ nhập vai” khách làng chơi giải cứu con gái trong “động quỷ”…
Trong ngôi nhà mái bằng nằm khuất sau cánh đồng xã Quỳnh Khê, mặc dù đã về đoàn tụ bên gia đình nhưng mỗi khi được gợi lại chuyện cũ gương mặt Trịnh Thị Hồng vẫn thoáng vẻ thất thần trong sợ hãi vì sự ám ảnh bởi những chuyện đã qua.
Sau khi biết tin con gái bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm, ông Trịnh Văn Kim (SN 1959), ở xã Quỳnh Khê, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình đã bất chấp hiểm nguy, một mình lặn lội vượt hàng nghìn cây số, đi sâu vào nội địa Trung Quốc rồi “nhập vai” khách làng chơi giải cứu con gái trong “động quỷ”…
Lọt vào “động quỷ”
Cha của chị Hồng, ông Trịnh Văn Kim đến tận bây giờ vẫn cảm thấy mình là người may mắn, ông nói: “Gia đình chúng tôi thật may mắn khi đưa được con về. Bên đó còn nhiều người là nạn nhân của bọn buôn người lắm, không biết khi nào họ mới được trở về quây quần bên người thân”…
Ở xã Quỳnh Khê, Hồng có tiếng là người con gái xinh đẹp, ưa nhìn. Nhà nghèo, Hồng phải nghỉ học khi mới lên lớp 11, rồi đi làm thuê và cưới chồng vài tháng sau đó. Nhưng số phận lại không mỉm cười với cô bé này, chồng cô sớm lao vào con đường nghiện ngập nên họ chia tay khi đứa con trai đầu mới hơn 1 tuổi. Sau ly dị, hai mẹ con Hồng về ở nhà ngoại. Tháng 4-2012, Hồng ra Quảng Ninh làm việc cho một công ty giày da. Ít tháng sau, do tin tưởng bạn giới thiệu việc làm “lương cao” nên Hồng đã đi theo một người bạn nhưng kỳ thực lại bị bạn lừa đưa sang Trung Quốc…
Ngồi trên xe khách đến cửa khẩu Hoành Mô, Quảng Ninh sau nửa ngày ròng rã. Tại đây, Hồng được đưa đến một ngôi nhà lụp xụp, cô thấy trước mặt mình có rất nhiều cô gái ăn mặc hở hang ngồi vẫy khách. Lúc này cô mới bàng hoàng khi biết mình đã lọt vào tay bọn buôn người. Đến lúc này, cô nhận ra thì đã quá muộn. Hồng kể lại: “Ngày ngày tôi bị ép phải tiếp khách từ sáng đến tận khuya, tiền tiếp khách chủ chứa đều cầm hết. Mỗi lần từ chối, nhóm bảo kê lại lôi tôi ra đánh đập không thương tiếc. Thấy thế chủ chứa đã bán tôi lại cho hai người đàn ông đi ôtô đến hỏi mua và đưa tôi đi. Chúng liên tục dọa nạt nếu kêu la sẽ giết nên tôi đành im lặng phó mặc cho số phận, tôi chỉ biết khóc thầm, vừa sợ, lại vừa nhớ nhà, đấy là lần thứ 2 tôi bị bán”.
Số phận bán qua tay người
…”Đến nửa đêm, chiếc xe ôtô dừng lại ở Quảng Đông, Trung Quốc tôi thấy có 3 người đàn ông xuất hiện ở một chiếc xe khác ra nhìn mặt rồi ngã giá. Tôi như một món hàng bị chuyển sang một chiếc xe khác và đi đâu không biết… Những ngày ở đây, tôi bị nhốt trong một phòng kín rồi cho ăn, không được trò chuyện với bất kỳ ai. Ngày ngày, tôi vẫn phải tiếp khách làng chơi. Nỗi nhớ nhà, nhớ cha mẹ da diết khiến tôi luôn nuôi ý định bỏ trốn. Ở đó, có hàng chục cô gái Việt Nam đủ mọi lứa tuổi bị lừa bán sang làm gái bán dâm hoặc bị bắt bán làm vợ, có người còn rất trẻ đã trở thành nạn nhân của bọn buôn người. Từng ngày trôi qua cho đến ngày thứ 6, lợi dụng lúc bọn chúng không để mắt, tôi cùng một người nữa trèo lên bức tường nhà tắm rồi chạy thục mạng qua một khu vườn. Lúc đấy sợ quá tôi đánh rơi cả dép, chân tay run rẩy không chạy nổi.
Video đang HOT
Sau đó tôi trốn vào một gian nhà chứa đầy đồng nát phế liệu. Trốn trong đống đồng nát suốt từ trưa đến tận 11 giờ đêm cả hai chị em chúng tôi không dám ra ngoài, mùi rác thải hôi thối bốc ra nồng nặc nhưng cả hai cố chịu đựng. Đến khuya, chúng tôi lả đi vì đói khát nên đành bò ra ngoài cầu cứu người đi đường nhưng các ngả đường đều bị chúng bao vây. Biết không thể trốn thoát chúng tôi đành quay về chỗ cũ và chịu hình phạt là những trận đòn roi. Sau lần đó, tôi tiếp tục bị bán cho một bà chủ chứa khác. Lần này, tôi được đưa lên một khu nhà chung cư 6 tầng. Nhất cử, nhất động của tôi đều có người theo dõi. Bà chủ đe dọa tôi rằng nếu tôi còn trốn sẽ bán tôi cho một người già lấy về làm vợ.
Hàng ngày tôi phải tiếp khách từ 12 giờ trưa đến tận 2 giờ sáng hôm sau. Nếu không ngủ cũng phải nằm một chỗ không được đi đâu. Mỗi ngày chủ chứa cho chúng tôi ăn một bữa qua loa. Chúng bóc lột sức người đến khi cạn kiệt, cuộc sống không khác gì ở địa ngục buộc tôi lại phải nghĩ đến việc bỏ trốn sau nửa tháng trời bị hành xác. Tôi kết thân với một cô gái tên Nguyên quê ở Hải Dương cũng bị lừa bán sang đây trước tôi 1 năm. Chúng tôi coi nhau như chị em rồi cùng đồng thuận tìm cơ hội bỏ trốn. Do ngoan ngoãn, chịu khó lại có “thâm niên” nên được bà chủ tin tưởng giao cho Nguyên đi chợ mua đồ ăn thức uống. Chị em chúng tôi đã giấu tiền để mua điện thoại nhằm tìm cách gọi điện về cho người nhà. Tôi đã lén vào nhà vệ sinh tìm cách điện thoại về nhà cho người thân. Nghe thấy tiếng cha tôi ở đầu dây bên kia tôi khóc nức nở như một đứa trẻ lên ba”…
Tiếng gọi của con nơi đất khách
…”Khi nghe tiếng con gái điện về tôi sung sướng đến mức không kìm được nước mắt. Cuộc nói chuyện lúc được lúc lại ngắt quãng, nó khóc đến nghẹn cả tiếng, nó nói không biết rõ nơi ở hiện tại đang ở đâu, nhưng sau cuộc điện thoại đó trong đầu tôi đã lóe lên một suy nghĩ… phải tìm cách cứu bằng được con về bằng bất cứ giá nào.
Hơn 10 ngày trôi qua kể từ khi con Hồng điện thoại về báo đi sang Trung Quốc bóc tôm cùng một người bạn “tốt bụng” mới quen. Suốt những ngày đó, điện thoại cho nó không liên lạc được, không biết tung tích gì của con khiến vợ chồng ông tôi đứng ngồi không yên. Vừa lo, vừa thương con. Mỗi khi bê bát cơm trên tay vợ chồng tôi lại không thể nào nuốt nổi. Nửa tháng trôi qua, tôi chỉ biết ngồi bên chiếc điện thoại để mong ngóng đứa con gái điện về cho đến khi tiếng chuông điện thoại kêu, ở đầu dây bên kia phát ra tiếng gọi của con tôi: “Bố ơi…”.
Dù thương con nhưng ngay lúc đó tôi lập tức định thần và lấy lại bình tĩnh. Tôi đọc cho Hồng số điện thoại của một người quen tên là Công đang sinh sống ở tỉnh Quảng Châu, Trung Quốc để con gái điện thoại nhờ xác định vị trí. Không biết tiếng Trung Quốc nên lúc “tiếp khách” Hồng đã đưa máy cho một khách làng chơi người Trung Quốc nói chuyện với bà Công nhưng người này không tiết lộ địa chỉ. Sau khi nhận được tin con, vợ chồng tôi vội gom góp vay mượn tiền bạc của anh em, hàng xóm làm lộ phí rồi bắt xe chạy thẳng ra Quảng Ninh. Tôi đi cùng với một người bạn tên Thành sang Trung Quốc tìm con. 3 ngày sau, tôi đã có mặt tại nhà người quen tên Công mà tôi đã cho con số điện thoại. Sau khi biết chuyện, chồng bà Công và một người Trung Quốc hứa sẽ giúp tìm con gái khiến tôi cảm thấy vững tin và bớt lo lắng hơn. 5 người chúng tôi một mặt thuê xe đi tìm, mặt khác liên tục tìm cách liên lạc với Hồng. Lòng vòng khắp các nơi tìm kiếm suốt 3 ngày trời từ sáng đến khuya đều không có kết quả. Cho đến lúc gần như tuyệt vọng điện thoại của con bé đổ chuông, chúng tôi nói chuyện được với một người bản địa. Cuối cùng khi biết chính xác đứa con gái mình bị “giam giữ” tại tòa nhà chung cư 6 tầng, tôi rất nóng lòng muốn cứu con.
Cuộc giải cứu trong đêm tối
Đến được địa chỉ thì thấy bên ngoài nhà chỗ nào cũng có bọn bảo kê vây quanh, nếu tất cả cùng xông vào chẳng khác nào nộp mạng. Tôi liền nghĩ ra cách “đóng giả” khách làng chơi để được vào tiếp cận con”, ông Kim kể lại – “Bước vào gọi gái, tôi yêu cầu qua đêm với cô gái tên là Hồng. Rảo mắt qua một vòng, có chút nghi ngờ có thể xảy ra “biến” nên chủ chứa đã không đồng ý tiếp khách và đuổi tôi ra ngoài. Sau đó, chúng còn cho người truy sát chúng tôi bằng cách đi xe máy phóng đuổi theo. Chiếc xe của chúng tôi phải chạy lòng vòng mấy lần để đánh lạc hướng chúng. Cuối cùng chiếc xe đỗ cách ngôi nhà chừng 200m. Tôi điện thoại bảo Hồng giả vờ xuống tầng 1 rồi cố chạy về phía taxi đang đỗ để chạy thoát nhưng lúc này bọn ma cô nhà chứa, bảo kê chăn dắt gái đã bao vây ráo riết quanh ngôi nhà”.
…Biết không thể thoát bằng cửa trước, lúc này Hồng cùng Nguyên đã mượn chìa khóa giả vờ lên tầng 6 phơi quần áo rồi cả hai tìm cách trèo xuống đất bằng đường phía sau tòa nhà. Đêm tối, cả hai mon men bám chặt vào những thanh sắt rồi trèo xuống. Hồng nhớ lại: “Nhìn từ trên cao xuống chân tay tôi run lẩy bẩy nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh leo xuống. Khi xuống đến tầng 2 thì không còn gì để bám. Tôi và Nguyên lúc này cứ lơ lửng trên bọc dây cáp cách mặt đất hơn 4m. Chưa kịp lấy lại bình tĩnh thì có người phát hiện đã hét to: “Bọn mày chạy trốn à”. Vì quá sợ nên luống cuống cả hai chúng tôi ngã xuống đất. Nỗi sợ lấn át cả cái sự đau, mỗi người một ngả chạy thục mạng vì sợ bị bắt lại”. L
úc này ông Kim kể đứng bên ngoài mà hoang mang không biết con gái đang ở đâu: “Giữa dòng người tấp nập, tiếng còi xe inh ỏi càng làm tôi nóng ruột lo đến sự an nguy của con nên đã xuống xe chạy đi tìm Hồng. Chợt tôi thấy một bóng người quay ngược xuôi cách nơi tôi đang đứng khoảng vài chục mét. Tôi chạy như con thiêu thân theo linh tính đến chỗ đó thì đúng thật cô con gái tội nghiệp đang ở đấy. Thấy tôi, con Hồng ngã lăn ra đường. Tôi vội vàng bế con chạy ra xe taxi rồi giục chiếc xe đi thẳng về đồn cảnh sát để cầu cứu. Lúc này Hồng không đi được, nhưng con bé còn vội nói còn một người bạn trốn cùng mình nên chúng tôi quyết định cho xe quay lại chỗ cũ tìm Nguyên. Điện thoại cho Nguyên không liên lạc được tôi để con gái ở lại trên xe với bà Công, và cùng những người khác tiếp tục xuống xe đi tìm trong mấy hẻm thì thấy Nguyên đang nằm bất tỉnh do ngã mất máu nhiều. Chúng tôi đã đưa cả hai vào bệnh viện cấp cứu, Nguyên bị đa chấn thương, con Hồng bị sụt xương sườn, bị thương ở chân nên hai cha con chúng tôi đã ở lại nơi đất khách gần 20 ngày để con bé hồi phục lại sức khỏe mới trở về. Khi đặt chân về đến Việt Nam, chúng tôi mới ôm nhau òa khóc trong niềm hạnh phúc!”…
(Tên nhân vật đã được thay đổi)
Theo An ninh thủ đô
Những tấm ảnh khỏa thân và trò câu nhử, trấn lột khách làng chơi
Ý thức được sắc đẹp bản thân thuộc dạng trung bình nên Nguyễn Vũ Thùy Dương (SN 1982) HKTT tại Tây Sơn, Quang Trung, Đống Đa, Hà Nội đã cùng bạn trai dùng phần mềm photoshop biến những bức ảnh của mình trở lên lung linh trước khi đăng lên mạng tìm khách.
Khi có khách, Dương "phát" giá mua dâm 1 triệu đồng/lượt. Nếu khách không đồng ý, Dương sẽ cùng bạn trai đánh đập, cướp tài sản.
Hai đối tượng Dương và Tuấn tại cơ quan Công an
Sinh ra trong một gia đình tử tế, bố mẹ đều là công nhân viên chức nghỉ hưu, tuy nhiên, Nguyễn Vũ Thùy Dương lại khiến cho gia đình bao phen phải ê chề. Bản thân Dương cũng được gia đình tạo mọi điều kiện cho ăn học, thậm chí có một công việc rất ổn định sau khi học xong.
Mặc dù vậy, không bằng lòng với vị trí công việc, Dương lao vào kiếm tiền khi phong trào chơi chứng khoán đang ở đỉnh cao. Cũng trong giai đoạn này, cuộc sống riêng của Dương có nhiều trắc trở khiến đối tượng chán nản, tham gia một đường dây "tay vịn" trong các quán karaoke trước khi trở thành gái bán dâm chuyên nghiệp vào cuối năm 2012.
Nhan sắc thuộc dạng trung bình nên một thời gian ngắn sau, không trụ lại được ở những quán bar, karaoke, Dương trôi dạt qua nhiều địa bàn. Hơn một năm trước, Dương quen biết với Phạm Minh Tuấn (SN 1989) HKTT tại phường Thành Công, Ba Đình, Hà Nội, khi đó Tuấn đang là sinh viên của một trường đại học trên địa bàn thành phố.
Chẳng hiểu mê mẩn Dương ở điểm gì, song Tuấn vứt bỏ tất cả sự nghiệp học hành, tương lai của mình để đến với Dương, thuê nhà trọ ăn ở với nhau như vợ chồng tại số 4, ngách 43/86 Trung Kính, Trung Hòa.
Cả hai thống nhất Tuấn sẽ là người bảo kê cho Dương để Dương đi bán dâm. Để nhử khách làng chơi, Dương và Tuấn nghĩ ra cách đăng ảnh khỏa thân với những tư thế khêu gợi lên mạng. Tận dụng lợi thế từng là sinh viên học về công nghệ, Tuấn dùng kỹ thuật photoshop biến Dương trong những tấm ảnh trở lên đẹp lung linh, kèm theo số điện thoại và lập lờ chuyện giá cả.
Vào khoảng 14h ngày 28-12-2013, điện thoại của Dương đổ chuông, báo có khách mua dâm. Tuấn lấy xe máy chở Dương ra nhà nghỉ Châu Anh ở ngõ 43/10 phố Trung Kính để bán dâm. Tuấn vào ngồi trong quầy lễ tân đợi nhìn mặt khách mua dâm, còn Dương lên phòng.
Tại phòng 501 của nhà nghỉ trên, khách mua dâm là Phạm Văn Chương ở Nam Định mới nhìn thấy Dương bước vào đã chán nản, thất vọng. Tuy nhiên, Chương vẫn hỏi giá mỗi lần mua dâm là bao nhiêu. Dương đòi giá 1 triệu đồng/lượt. Thấy cái giá trên quá "chát" so với "chất lượng" hàng, anh Chương không đồng ý, và lịch sự đưa Dương tiền đi taxi.
Lúc này, Dương một mực yêu cầu Chương phải trả cho mình 1 triệu đồng. Thấy khách không đồng ý, Dương lao vào ghè đầu Chương xuống đấm đá, đồng thời điện thoại gọi Tuấn lúc này đang ở dưới lên hỗ trợ. Tuấn phi lên trên phòng xông vào đấm, đá, hành hung Chương, bắt Chương phải trả 10 triệu đồng.
Lục soát thấy nạn nhân không có đủ số tiền trên, cả hai lấy 2 chiếc điện thoại của Chương. Để tránh sự phát hiện của cơ quan công an cũng như bị hại, Dương và Tuấn tháo vứt sim điện thoại, đồng thời cài lại phần mềm của các điện thoại này.
Anh Chương đã đến CAP Trung Hòa trình báo sự việc. Ngay trong đêm, Ban chỉ huy CAP Trung Hòa đã chỉ đạo các trinh sát hình sự tỏa đi các điểm nghi là nơi trú ẩn của các đối tượng. Chỉ sau 24 giờ, tổ công tác của Trung úy Nguyễn Đăng Tùng và trinh sát Lê Danh Phương đã phát hiện Dương, Tuấn đang đi ra từ một nhà nghỉ đã bí mật áp sát. Khi cả hai kịp nhận ra có lực lượng Công an thì đã phải tra tay vào khóa số 8.
Tại CAP Trung Hòa, quá trình đấu tranh khai thác, Dương và Tuấn khai nhận, nếu khách mua dâm nào đồng ý mua dâm với giá 1 triệu đồng/lượt thì Dương vẫn bán dâm bình thường. Còn khách nào nhìn có vẻ là dân trí thức, văn phòng, có thể "dọa" được mà không chịu với cái giá mua dâm như vậy thì Dương sẽ gọi Tuấn lên hành hung, cướp tài sản.
Bằng thủ đoạn này, cả hai đã gây ra ít nhất 4 vụ cướp. Tài sản ngoài tiền còn có các loại điện thoại. CAP Trung Hòa thông báo ai là bị hại trong các vụ cướp trên đề nghị lên đơn vị để trình báo.
(Tên bị hại đã thay đổi)
Theo Minh Anh
An ninh thủ đô
Phá vụ môi giới "bán trinh" Cơ quan CSĐT Công an quận 1, TP.HCM đang tạm giữ hình sự đối tượng Nguyễn Thị Ánh Thùy (SN 1988, trú tỉnh Vĩnh Long) để điều tra, xử lý về hành vi "môi giới mại dâm". Công an quận 1 cũng đồng thời mở rộng điều tra, truy bắt các đối tượng đồng phạm của Thùy, có liên quan đến đưa dây...