Hành trình lên Bạch Mộc – Kỳ 1: Đi trong mưa rừng Bạch Mộc
Tôi chọn Bạch Mộc cho một ngày lòng chơi vơi nhớ núi, chỉ vì cái tên của ngọn núi này…quá đẹp.
Bản Kỳ Quan San vừa qua mùa gặt, những thửa ruộng bậc thang loáng nước sau cơn mưa
Bởi trót nhớ một cái tên
Bạch Mộc Lương Tử – cái tên mơ màng mộng mị nhất trong số mười ngọn núi được xếp hạng cao nhất Việt Nam, dễ khiến người ta nhắm mắt lại là mường tượng ra những biển mây chập chờn hư ảo, những khoảng rừng già thẳm sâu hun hút, những vạt sương lạnh rơi lấp loáng khi nắng chiều đã thôi tràn trên vách đá. Chẳng mấy quan tâm đến những bức ảnh bình minh núi Muối rực vàng lộng lẫy, tôi lên đường chỉ vì trót thương trót nhớ một cái tên.
Nhưng nỗi thương nhớ ấy nhanh chóng biến thành sự thử thách khi những con dốc đứng thót tim liên tiếp dội xuống khi chúng tôi mới chỉ bắt đầu cuộc hành trình. Đoạn đường bắt đầu từ bản Kỳ Quan San (huyện Bát Xát, Lào Cai) trở thành cơn ác mộng giữa buổi sáng ngả sang trưa đầy nắng, khi ba lô trĩu nặng trên vai kẻ lữ hành. Người dẫn đường góp chuyện: “Nhiều người bỏ cuộc sau đoạn dốc này lắm”. Chẳng lẽ mình lại là một trong số đó ư? Tôi nghĩ đến đoạn đường đầu tiên trong hành trình leo Fansipan, cũng thở dồn dập và mệt mỏi rã rời, cũng từng có ý nghĩ rằng sẽ bỏ cuộc, nhưng rồi cảm giác ấy sẽ sớm qua đi. “Cảm giác này sẽ sớm qua thôi”, tôi tự nhủ, cố dặn mình hít sâu, thở chậm, bước đi từng bước ngắn như người bạn đồng hành vừa khuyên. Bạch Mộc mờ sương còn xa, xa lắm.
Đoạn đường đầu tiên dưới chân bản Kỳ Quan San – dốc nối dốc
Đi vào rừng thẳm khi nắng còn lấp ló
Hoa rừng khoe sắc giữa bạt ngàn rừng xanh
Căn lán gỗ nơi chúng tôi nghỉ ăn trưa, giữa bạt ngàn những nương lúa nhấp nhô
Những con suối mát lạnh và trong veo chảy ra từ vách đá
Đoạn dốc dài hơn 1km cuối cùng cũng kết thúc, mưa bắt đầu rơi khi Kỳ Quan San lùi lại phía sau. Những lối mòn băng qua nương ruộng sau mùa gặt, trơ lại gốc rạ xám xịt trong mù mưa lạnh lẽo. Mưa không quá to nhưng cũng không nhỏ, đủ để đôi ba người cứ ngần ngừ có nên mặc áo mưa hay là… mặc kệ. Trong hành trang của mỗi người chỉ có 2 bộ áo mưa mỏng, mà ngay ngày đầu tiên đã phải chạm trán với mưa rừng. Tôi sợ ốm, nên ngay lập tức trùm chiếc áo mưa mỏng vào người. Giữa chốn rừng núi hoang vu này, điều quan trọng nhất tôi phải tự dặn mình chính là: đừng ốm.
Cơn mưa ào lên rồi dịu lại, rồi lại phủ trùm trắng xóa từng đợt. Chúng tôi may mắn đến được lán nghỉ trưa ven đường khi trận mưa đỏng đảnh buông xuống từng chùm dày đặc. Bữa trưa nhanh chóng được chuẩn bị với giò lụa, dưa chuột thái chỉ kẹp bánh mỳ. Không thấy đói, nhưng tôi vẫn cố gắng ăn gần hết chiếc bánh mỳ to – “tiêu chuẩn” của mỗi người. Những miếng dưa chuột mát lạnh bỗng trở thành vị cứu tinh cho chiếc dạ dày không thèm ăn và cổ họng khô khốc vì mất sức.
Mưa đã ngớt, dù vẫn mệt nhưng chúng tôi vẫn phải lên đường ngay sau lời “dọa” sẽ không đến kịp điểm hạ trại trước khi trời tối. Đoạn đường phía trước là cánh rừng nguyên sinh đầy hiểm nguy, nếu phải lần mò trong đêm tối dưới mưa rừng tầm tã thì thật là một cơn ác mộng.
Video đang HOT
Điểm hạ trại ở độ cao 2.100m, nơi bếp lửa được nhóm lên giữa buổi chiều sương lạnh
Dỗ giấc ngủ trong lán gỗ giữa rừng
Men theo con đường người dân đi làm thảo quả, chúng tôi thi thoảng gặp vài vết chân trâu, thậm chí là vài người dân bản dắt ngựa đi ngược chiều. Càng đi, con đường càng trở nên heo hút. Mưa vẫn lớt phớt rơi từ tán cây thảo quả, lọc theo mùi rừng ngai ngái ẩm ướt, mùi của rêu và gỗ mục, mùi của trái chín nục, và thi thoảng lướt qua chút hương mát lành của loại hoa rừng nào đó. Con đường vốn không bằng phẳng nay càng trở nên trơn trượt sau mưa. Những đoạn dốc bây giờ dựng đứng và trơn như láng mỡ. Hai cậu porter người Mông “trực” ở mỗi đoạn dốc, kiên nhẫn hướng dẫn từng bước chân. Sương mù bao trùm dày đặc, đứng ở bên này không nhìn thấy dốc bên kia, tôi thầm than thở trong lòng khi đến lượt mình đặt chân xuống. Một bước, hai bước, rút cục cũng có thể thở phào nhẹ nhõm khi lưng chạm vào những cánh tay đưa ra đỡ phía dưới. Đoàn của tôi ít người, chẳng hiểu do sức lực đồng đều hay “lười” vượt lên phía trước mà chúng tôi cứ đi sát nhau, động viên, pha trò, chìa tay cho nhau khi cần thiết. Lúc này đây, những người đã vượt qua đoạn dốc trơn gấp khúc đang nhiệt tình động viên những người còn lại, ngay cả những thành viên yếu nhất cũng không bị bỏ lại phía sau.
Đi được nửa ngày, chúng tôi vượt qua một dòng suối lớn. Cả nhóm như reo lên ùa xuống vốc nước dội lên đầu, lên mặt. Con suối lạnh băng như ướp đá. Khứ – cậu porter 16 tuổi ngắt chiếc lá men lên tận nơi dòng suối đổ tràn xuống từ vách đá cheo leo, hứng nước đầy chiếc lá khum khum. Hơi liều, tôi uống thử. Nước mát lạnh người, và ngọt lịm, cái mát rượi chảy tràn trong người khiến mọi mỏi mệt biến tan. Lúc đó chẳng ngờ hai ngày sau, nước suối chính là vị cứu tinh của chúng tôi giữa rừng sâu núi thẳm.
Trời tối, bóng đêm như tấm màn buông dần, buông dần từng lớp mỏng, để lại vài tia sáng yếu ớt le lói từ những ngọn cây cao. Cánh rừng nguyên sinh ẩm ướt và rậm rạp, mưa đọng trên đầu, nước ngập dưới chân khi mặt đất dần biến thành lớp bùn loãng ngụy trang bằng rêu phong và cỏ dại. Tôi mệt đến nỗi chẳng còn nói nổi một điều gì, chỉ biết bám theo từng bước chân người bạn đồng hành phía trước. Ngay lúc ấy, tôi thèm biết bao một bộ quần áo khô ráo, một chiếc giường sạch sẽ để được vùi mình vào đó trong giấc ngủ không mộng mị. Cố chống lại cảm giác ẩm ướt bủa vây khắp cơ thể, và dưới đôi chân sưng phồng trong đôi giày ngập nước, tôi dùng chút niềm tin còn sót lại làm theo lời người bạn đồng hành: Chạm tay vào mỗi thân cây cổ thụ tôi đi qua, thầm xin rừng ban cho sức mạnh và sự bình an.
Chẳng rõ chúng tôi đã dò dẫm như thế bao lâu giữa các lùm cây bụi, mong tránh giẫm chân xuống bùn lầy, Khi mưa bụi và sương nặng trĩu giăng mờ vách núi, chúng tôi đã gần như reo lên khi bắt gặp bếp lửa rực hồng bên lán gỗ, bếp lửa mà A Chớ đã nhóm lên đón chúng tôi sau một ngày rệu rã. Quẳng balo xuống, tháo đôi giày sũng nước, quên cả đói, chỉ cần ngồi xuống bên bếp lửa, hong đôi tay sắp cóng lạnh vì sương núi, áp chút ấm êm lên đôi má lấm lem bụi đất, ấy là giây phút tôi cảm thấy sự nhẹ nhõm và thỏa mãn tràn ngập lòng mình. Phải chăng khi càng vượt qua nhiều gian nan, người ta càng dễ thỏa mãn và vui vẻ với những sự dễ chịu nhỏ nhoi. Nhưng không, với chúng tôi lúc ấy việc được giải phóng đôi chân khỏi chiếc giày ướt sũng, duỗi thẳng ra bên bếp lửa ấm sau một ngày gập người trên những đỉnh đèo, hẻm vực, có lẽ cũng sung sướng ngang với việc vùi mình trong chăn đệm ấm êm của một resort hạng sang nào đó.
Ấy là chưa nói chỉ vài phút nữa thôi, trên bếp lửa còn có hai chú gà quay béo mọng thơm lừng
Cơm đã nấu chín, gà đã nướng xong, mùi cơm thơm quyện trong hương củi cháy tỏa giữa đêm rừng mờ mịt như nhóm lên trong lòng một chút ấm áp ngọt ngào. Trời lại mưa, cả nhóm chen chúc trong lán gỗ, bày bữa cơm tối trên tấm ván rộng. Gà luộc, rau cải luộc gừng, rau xào thập cẩm, ngon lành và thơm nức. Cô bạn ngồi cạnh gắp cho tôi miếng gừng lẫn trong đĩa rau cải, cô nhớ tôi sẽ ngậm gừng khi sợ lạnh. Tôi cắn một miếng, chẳng biết hơi ấm của nó có giúp tôi ấm áp đêm nay, trong giấc ngủ giữa đại ngàn.
Để qua suối, phải băng qua những cây cầu cheo leo ghép lại từ thân cây rừng
Đêm! Mưa thấm ướt hai chiếc lều dựng sẵn, chúng tôi nằm sát nhau dỗ giấc ngủ trong lán gỗ. Nằm xuống, tiếng mưa rơi càng nặng hạt. Chẳng rõ mấy miếng dán giữ nhiệt hay hơi ấm của hơn chục người trong không gian bé xíu khiến tôi không thấy lạnh. Mặc mù mưa phả vào hai má, tôi nằm im lắng nghe mưa rơi phủ trùm căn lán nhỏ giữa rừng già, những tiếng động xa lạ vọng lại, tiếng than thở của đại ngàn hay tiếng loài thú hoang nào đó mải miết tìm nhau. Mắt vẫn nhắm lại nhưng giấc ngủ không chịu đến, tôi chìm vào những mộng mị vẩn vơ cho đến khi những vệt sáng mờ ảo đầu tiên chậm rãi luồn vào qua khe cửa…
(Còn tiếp)
Theo iHay
Chinh phục đỉnh Bạch Mộc Lương Tử cao hơn 3.000 m
Nằm giữa hai tỉnh Lai Châu và Lào Cai, dãy núi Bạch Mộc Lương Tử địa hình hiểm trở được dân phượt khai phá từ năm 2012.
Ngọn cao nhất của dãy núi này có độ cao 3.046 m so với mực nước biển. Để lên tới đỉnh, du khách phải leo quãng đường dài khoảng 30 km, qua nhiều địa hình khác nhau như đồi trọc, rừng tre nứa, rừng gỗ lớn, rừng trúc lùn đến những vách đá cheo leo toàn rêu phủ.
Bắt đầu cuộc hành trình, chúng tôi xuất phát từ Sa Pa, thuê xe máy đến bản Kỳ Quan San (xã Sàng Ma Sáo, huyện Bát Xát). Tại đây bạn phải gửi xe máy tại nhà dân để bắt đầu chinh phục Bạch Mộc Lượng tử.
Trước khi đi, chúng tôi đã được nghe những anh porter kể về những biển mây cuồn cuồn trên đường đi lên Bạch Mộc Lượng Tử. Cả đoàn hừng hực khí thế nghĩ tới viễn cảnh trên thiên đường, được cưỡi mây ngắm gió, mà ngay đoạn đầu tiên tôi gần như bị "đánh phủ đầu" bằng liên tiếp những dốc cao. Chiếc ba lô từng theo tôi đi leo đỉnh Fansipan nặng 10 kg mà giờ nặng như đá.
Cố gắng được khoảng vài trăm mét, tôi bị choáng, lần đầu tiên biết thế nào là thở cùng lúc bằng cả tai, mũi và miệng, bị chóng mặt, hoa mắt, ù tai, sa sầm mặt mũi, rồi cảm giác buồn nôn xâm chiếm. Bị tụt lại cuối cùng, tim đập như trống khua lồng ngực, hai chân run rẩy đứng không vững, tôi phải dừng lại để thở, mặc cho các bạn đồng hành của tôi đi xa.
Đúng lúc ấy, người bạn chốt đoàn của chúng tôi đến dừng lại động viên tinh thần. Hắn trêu trọc tôi vì sức trai yếu thế, rồi vẽ ra viễn cảnh đứng trên biển mây, làm tôi hừng hực trở lại. Sau đso, bạn ấy cầm ba lô cho tôi. Thoát được gánh nặng, lại được bạn đồng hành cho một thỏi chocolate tăng cường thể lực, tôi bắt đầu bám đoàn và vào guồng. Nếu là người ít leo núi, với địa hình dốc cao liên tục ngay đoạn đầu như vậy, 1 km đầu tiên sẽ luôn là thử thách khủng khiếp nhất bạn phải đối mặt và vượt qua.
Bắt đầu từ đây, chúng tôi băng qua những thảo nguyên rộng lớn, không một bóng cây.
Đoàn đi khoảng 8 tiếng để đến được điểm hạ trại, cao 2.100m. Dù đã quá lạnh, mệt và sắp lả đi khi vượt núi băng rừng liên tục, chúng tôi chẳng ai bảo ai, xúm vào mỗi người một việc. Người nhóm lửa, người mổ gà, nhặt rau chuẩn bị cho bữa tối. Trong ảnh là hình cả đoàn dừng chân ở lán nghỉ 2.100m, ăn uống và nghỉ ngơi.
Ngày thứ 2, chúng tôi thức dậy lúc 5h. Trong đêm, đoàn lần mò qua những đoạn sình lầy trơn trượt, dốc đá cheo leo mà một bên vực sâu thăm thẳm, một bên vách núi dựng đứng.
Có nhiều đoạn phải dò dẫm qua cầu khỉ bắc ngang dòng suối lạnh ngắt, lởm chởm đá. Mãi mới đến được chỗ lán dê (lán của gia đình một người dân dựng lên để chăn thả dê), chúng tôi ngồi phệt xuống, chia nhau từng miếng bánh mì mang theo cho bữa sáng.
Khi lên đến độ cao 2.800 m là lúc mặt trời bắt đầu hé lộ. Nhìn từ trên xuống, khung cảnh thật kỳ vĩ.
Mọi mệt mỏi gần như tan biến...
Chúng tôi mải miết đi trên những con đường mòn. Đầu tháng 3 đến tháng 4 là thời điểm rất nhiều loài hoa rừng ra hoa, khung cảnh rất đẹp.
Chặng đường từ 2.800 m lên đến 3.046 m, ai nấy đều mệt và khá đuối sức, đi một chút lại nghỉ một chút. Nhưng cả đoàn cần mẫn xuyên rừng trúc, xuyên qua những cánh rừng già, bò trên những vách đá đầy rêu trơn trượt cần mẫn để đến được đỉnh cao nhất 3.046 m.
Hoa đỗ quyên có rất nhiều trên đường đi.
Trong sương mờ trên đỉnh Bạch Mộc Lượng Tử, các thành viên trong đoàn thay lá cờ Tổ quốc đã bị những cơn gió quật rách, hát vang Quốc ca với niềm tự hào sâu sắc và niềm hạnh phúc khi chinh phục thành công nơi này.
Sau lễ cắm cờ, chúng tôi nghỉ ngơi ăn trưa trên đỉnh rồi tiếp tục di chuyển về lán 2.100 m để nghỉ đêm, để sáng sớm hôm sau có thể ra núi Muối cách lán nghỉ khoảng 30 phút.
Bình minh ở núi Muối. Đây là một trong những điểm săn mây đẹp nhất Việt Nam.
Cảnh đẹp hùng vĩ không bút nào tả xiết.
Ngắm mặt trời mọc ở núi Muối trước khi trở về là mong muốn của tất cả những người leo Bạch Mộc Lượng Tử.
Bản Kỳ Quan San (xã Sàng Ma Sao, huyện Bát Xát) là địa danh kết thúc chuyến leo núi ba ngày hai đêm vô cùng đáng nhớ của chúng tôi.
Bạch Mộc Lương Tử hiểm trở nhưng tuyệt đẹp, mang lại những trải nghiệm rất đặc biệt cho từng thành viên trong đoàn.
Lịch trình tham khảo leo núi Bạch Mộc từ Sàng Ma Sáo
Ngày đầu: Hà Nội - Lào Cai Sa Pa
- Khoảng 19h hoặc 21h30, ôtô giường nằm chất lượng cao xuất phát từ HN lên Sa Pa khoảng 4-5h .
Ngày 1: Sa Pa - Sàng Ma Sáo - Lán nghỉ 2.100 m (Nghỉ đêm 2.100)
Ngày 2: Độ cao 2.100m - Núi Muối - Đỉnh Bạch Mộc - 3.046 m. Quay về nghỉ đêm ở độ cao 2.100 m.
Ngày 3: Lán nghỉ 2.100m - Núi Muối - Sàng Ma Sáo - Sa Pa.
Theo Zing News
Đón bình minh tím ở Nam Du Một trong những điểm du lịch bụi biển đảo gần đây, ngoài Bình Ba (Cam Ranh, Khánh Hòa) , là quần đảo Nam Du, thuộc huyện Kiên Hải, tỉnh Kiên Giang. Nam Du gồm 21 hòn đảo lớn nhỏ, thuộc hai xã An Sơn và Nam Du, dân du lịch chủ yếu ở tại xã An Sơn, thuộc Hòn Lớn, mà dân địa...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Grand Pioneers tiên phong mở lối 'Hành trình di sản' trên vịnh Bái Tử Long

Có một Venice giữa lòng Trung Đông

Nao lòng trước sắc hoa kèn hồng nở rộ trên xứ sở B'Lao

'Đi Phú Yên đi' - Bùng nổ hoạt động kích cầu du lịch

Bavi Resort: 'Điểm hẹn' lý tưởng

Khám phá Óc Eo

Sôi động du lịch dịp lễ 30/4-1/5

Khám phá Samarkand tại Uzbekistan - 'trái tim' của Con đường Tơ lụa cổ xưa

Vào mùa du lịch Hòn Cau

Indonesia: Khám phá di sản văn hóa Sasak 600 năm tuổi ở đảo Lombok

Chốn nguyên sơ nơi 'đảo ngọc'

Đến với Đắk Lắk mùa 'con ong đi lấy mật'
Có thể bạn quan tâm

Khi nào cần nhập viện nếu mắc cúm?
Sức khỏe
05:30:33 01/04/2025
Vừa thấy bóng con rể, mẹ vợ lương 50 triệu/tháng liền bê mâm cơm đi giấu, tôi tìm cách mở ra xem rồi chết trân tại chỗ
Góc tâm tình
05:22:21 01/04/2025
Ngày sinh Âm lịch của những người làm việc chăm chỉ, tích lũy được nhiều của cải
Trắc nghiệm
00:52:46 01/04/2025
10 năm trước Kim Soo Hyun đã được đề cử cho danh hiệu "ông hoàng nước mắt"?
Hậu trường phim
22:56:11 31/03/2025
Người đàn ông tử vong tại hồ bơi ở TPHCM
Tin nổi bật
22:42:25 31/03/2025
Tranh thủ được tại ngoại, người đàn ông ở Bình Dương lừa hơn 100 tỷ đồng
Pháp luật
22:42:25 31/03/2025
Đặc nhiệm Nga vô hiệu hóa tay súng bắn bừa bãi từ nóc nhà ở Murmansk
Thế giới
22:02:23 31/03/2025
Còn ai nhớ Ander Herrera
Sao thể thao
21:33:40 31/03/2025
1 phóng viên phá luật tại họp báo scandal Kim Soo Hyun, hỏi gì mà tài tử "câm như hến"?
Sao châu á
21:22:45 31/03/2025
Quyền Linh 'sửng sốt' khi cô giáo dắt 'cả trường' đi xem mắt đàng trai
Tv show
21:10:53 31/03/2025