Hạnh phúc vuột khỏi tay vì bệnh mồng gà
Năm 28 tuổi, chúng tôi lên kế hoạch kết hôn. Dự định sẽ sinh con ngay nên tôi đi thăm khám và chích ngừa trước, mới phát hiện bị mồng gà. Tôi hoảng loạn khi bác sỹ khẳng định chắc chắn lây từ bạn tình nếu tôi là người sạch sẽ…
Nhiều người mắc bệnh hoa liễu vì quá tin tưởng bạn tình. Ảnh: BBC.
Tôi viết thư đến chuyên mục, mong muốn kể câu chuyện của mình như thêm một bài học để người khác biết bảo vệ sức khỏe của chính mình trước căn bệnh rất phổ biến lây qua tình dục này, nhất là trong bối cảnh nhiều người hiện nay có quan điểm quá thoáng về tình dục, không hiểu biết rõ về bệnh lây qua đường này và coi thường tình dục an toàn.
Tôi có một bạn thân từ thuở trung học, khi vào đại học chúng tôi học chung trường. Năm 22 tuổi chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau. Không lâu sau đó chúng tôi đã gần gũi âu yếm bên ngoài và duy trì tình trạng đó trong suốt quá trình yêu nhau. Năm 25 tuổi chúng tôi lên kế hoạch kết hôn nhưng phải hoãn lại vì hoàn cảnh kinh tế. Quá trình yêu nhau cũng có nhiều thăng trầm nhưng chúng tôi đều vượt qua được và vẫn duy trì quan hệ về mặt thể xác như trước đó.
Năm tôi 28 tuổi, chúng tôi lên kế hoạch kết hôn vì đã chuẩn bị được về kinh tế. Chúng tôi dự định sẽ sinh con ngay nên tôi đi thăm khám và chích ngừa để chuẩn bị cho việc sinh con, mới phát hiện bị mồng gà. Tôi hoảng loạn khi bác sỹ khẳng định chắc chắn lây từ bạn tình nếu tôi là người sạch sẽ (cả về mặt vệ sinh lẫn chung thủy trong quan hệ tình dục). Tôi đã khóc thét sau đó và rất khẳng khái với bác sỹ rằng thậm chí tôi và chồng sắp cưới còn chưa thực sự giao hợp lần nào, cả hai đều rất chung thủy, biết rõ và tin tưởng nhau thì không thể nào mắc bệnh này được.
Bác sỹ nói, nhìn bệnh thì chẩn đoán như vậy, bệnh tật không biết nói dối. Bác sỹ cũng nói rõ tôi mắc bệnh trong khoảng một tháng rưỡi. Khi tôi bình tĩnh lại thì đúng là tôi và chồng sắp cưới cũng có gần gũi nhau cách từng đó thời gian.
Video đang HOT
Sau khi tra hỏi chồng sắp cưới, anh nói cách đó hai năm hơn, cơ quan cũ có tổ chức tiệc, anh em có đi tăng hai “vui vẻ”, anh cũng đi nhưng anh có dùng bao cao su và thâm chí cũng chả làm gì nhiều. Chưa kể là sau đó, anh vì lo lắng cũng đã đi kiểm tra sức khỏe mỗi 6 tháng, xét nghiệm các kiểu đều không bị bệnh gì. Nếu anh bị bệnh thì hẳn anh đã lây ngay cho tôi chứ không đợi đến từng đó thời gian. Anh lại đâm ra nghi ngờ ngược lại tôi. Tôi tổn thương rất nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần.
Sau những lần thường xuyên cãi vã thậm chí phải ngưng ngay việc chuẩn bị cho đám cưới dù thiệp đã in xong chỉ chờ ngày gửi. Để cứu vãn mọi chuyện, chúng tôi dắt nhau đến tư vấn một bác sỹ rất có uy tín ở quận 3, TP HCM. Tôi không quan hệ lăng nhăng bừa bãi, vệ sinh sạch sẽ và chưa hề mắc bệnh phụ khoa trước đó hay tiểu sử nhiễm virus HPV gì đó… vậy thì điểm mấu chốt bác sỹ đề cập là có thể anh chồng sắp cưới của tôi dùng bao cao su không đúng cách khi quan hệ với đối tác dù anh “chẳng làm gì nhiều” hoặc đã để cho đối tác có bệnh quan hệ bằng miệng. Trường hợp anh chồng sắp cưới của tôi bệnh chưa phát ra ngoài nhưng có thể cơ thể đã mang virus và lây qua cho tôi. Anh đã chất vấn bác sỹ tại sao tôi không bị bệnh ngay mà phải đợi đến hơn hai năm sau mới bị bệnh.
Bác sỹ đưa ra thêm một khả năng khác là có thể anh hoặc tôi dùng đồ dùng của người khác mà người đó có nhiễm bệnh mồng gà chăng? Tôi thì không vì tôi là người cẩn thận không dùng đồ chung nhưng chồng sắp cưới của tôi thì có. Trước đó anh làm việc tại Bình Dương không thuận tiện nếu chúng tôi kết hôn, do đó tạm thời anh đã chuyển sang làm việc tại một khách sạn mini ở quận 3 trong khi chờ để có việc phù hợp hơn. Trong thời gian làm việc ở khách sạn anh thường xuyên làm theo ca, ăn ngủ và hầu như đều dùng đồ của khách sạn như khăn tắm, khăn mặt….
Bác sỹ sau đó đã đề nghị anh nên theo dõi sức khỏe thường xuyên, thậm chí đề nghị anh nên tiêm thuốc chống phơi nhiễm HIV trong trường hợp anh có dùng dao cạo râu ở khách sạn…
Sau vụ việc này, chúng tôi đều bị tổn thương rất nặng nề cả về thể xác lẫn tinh thần. Đám cưới bị hoãn lại vì chúng tôi thường xuyên cãi vã. Sau đó 6 tháng chúng tôi hủy hôn vì không cứu vãn được gì khi suốt ngày dày vò nhau trong nghi hoặc.
Tôi và anh hiện giờ đã đều 32 tuổi và vẫn độc thân. Anh may mắn không bị con virus HIV thăm viếng nhưng bệnh sùi tái đi tái lại rất khổ sở mất một thời gian dài. Còn tôi cũng không may mắn gì, dù bệnh khỏi nhưng vết đốt laze cũng để lại rất nhiều sẹo do lúc bệnh sức khỏe tôi không tốt, bệnh phát triển nhanh và những nốt sùi rất to. Thậm chí lúc đó nếu tôi không tích cực chữa thì có thể đã lan sâu vào trong ảnh hưởng rất lớn đến việc sinh con sau này.
Chúng tôi đều mang tâm lý rất mặc cảm vì con virus mình đang mang dù bệnh về mặt lâm sàng đã dứt. Thậm chí dù chưa thực sự quan hệ nhưng điều đó trở thành nỗi ám ảnh sau nhiều lần điều trị.
Đúng như trong bài báo, mỗi người trước hết phải bảo vệ chính mình trước khi tin người khác cho dù đó có là người yêu, là bạn tình mà bạn cho rằng anh ta hay cô ta chung thủy với mình để rồi coi thường tình dục an toàn.
Tôi cho rằng bệnh mồng gà không chỉ đơn thuần ảnh hưởng đến sức khỏe, hay an toàn tình dục mà một cái mụn nhỏ xíu đó cũng có thể làm cho mình suy sụp, phá vỡ hạnh phúc và tương lai tốt đẹp đang nằm trong tay mình.
Tôi xin kể câu chuyện này như một bài học để độc giả phải nhớ, vì tôi thấy rằng, người ta phần lớn đều rất coi thường bệnh mồng gà. Nếu ai đi điều trị bệnh này thường xuyên ở các khoa da liễu, các bác sỹ phụ khoa…thì hẳn sẽ rùng mình hoặc là chảy nước mắt vì tỷ lệ mắc bệnh hoa liễu này những năm gần đây tăng cao và quá phổ biến.
Xin cảm ơn
Theo VNE
"Ở trên giường, em chán lắm!"
Đó là câu chồng nói với tôi sau khi chúng tôi đã có một buổi tối bên cạnh nhau. Tôi hơi sốc, có chút thấy lạ vì sao chồng lại không ngại ngần khi nói ra lời đó. Dù sao thì cũng sống với nhau 2 năm rồi, chẳng lẽ, thời gian đó chồng tôi miễn cưỡng âu yếm tôi?
Thời gian đầu lấy nhau, tôi hạnh phúc vì được chồng yêu chiều, cưng nựng. Nhưng càng lâu chồng càng biểu hiện những thái độ lạ. Nhất là thời gian gần đây, sau những ngày làm việc căng thẳng, chồng thường xuyên kiếm cớ, gắt gỏng với tôi.
2 năm qua, vợ chồng tôi chưa có con. Đi khám thì bác sĩ bảo không có chuyện gì, chỉ là chậm thôi. Cần chế độ ăn uống hợp lý thì mọi chuyện sẽ ổn. Thế nên, chúng tôi rất tích cực chuyện chăn gối để có thể tạo cho mình cơ hội. Chỉ mong sớm có bầu, hai vợ chồng sinh con để cái vui cửa vui nhà thì mọi thứ sẽ ổn hơn. Có sợi dây ràng buộc là đứa con thì vợ chồng sẽ gắn bó và yêu thương nhau hơn.
Nhưng chẳng hiểu sao, càng ngày tôi càng thấy cuộc sống vợ chồng nhạt nhẽo. Chồng hay đòi hỏi tôi phải làm thế này, thế kia với chồng. Trong chuyện chăn gối, anh cũng ép tôi phải làm theo ý anh, nhiều khi ân ái mà chẳng cảm thấy thoải mái, giống như bị ép buộc vậy. Rồi tôi lại nghĩ, hay là anh có tình mới nên mới chán tôi. Chuyện gối chăn giờ với tôi giống như trách nhiệm, nghĩa vụ chứ không còn là cảm hứng nữa.
Từ sau khi anh nói câu ấy, tôi không còn cảm hứng với chồng nữa. Ngày nào, chồng muốn ở bên tôi, tôi đều từ chối. (ảnh minh họa)
Bây giờ, điều duy nhất tôi mong muốn là có con. Nhưng, dù thế đi chăng nữa, tôi vẫn cố gắng làm cho chồng hài lòng trong chuyện vợ chồng. Nếu không sợ chồng sẽ nhanh chán. Người ta nói, gối chăn là điều kiện quan trọng giúp hai vợ chồng gắn bó với nhau hơn. Tôi cho rằng, điều đó là đương nhiên. Chỉ khi hòa hợp trong chuyện chăn gối thì hai người mới hiểu nhau và yêu thương nhau hơn.
Nhưng dù cố gắng bao nhiêu thì càng ngày anh càng xa tôi. Anh cho tôi đọc sách, tìm hiểu chuyện chăn gối vợ chồng cho có kinh nghiệm. Dù tôi đã cố gắng làm theo những gì anh muốn nhưng tôi lại nhận được một câu phũ phàng: "Ở trên giường, em chán lắm!". Tôi quay lại nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu, thì ra anh đang chê tôi. Anh nghĩ, tôi chỉ là người vợ chung chăn gối chứ không giúp anh thỏa mãn được nhu cầu của mình.
Từ sau khi anh nói câu ấy, tôi không còn cảm hứng với chồng nữa. Ngày nào, chồng muốn ở bên tôi, tôi đều từ chối. Tôi cho đó là một sự xúc phạm, hoặc ít ra, tôi hiểu rằng, anh không hề muốn được tôi yêu chiều và cũng không còn cảm hứng với vợ mình như trước nữa. Chỉ một câu nói ấy của chồng cũng làm tôi không thể nào không suy nghĩ, thậm chí là suy nghĩ rất nhiều.
Tôi chán chồng, chán tất cả, nhất là chuyện không có con đã làm tôi suy nghĩ nhiều rồi. Giờ thì lại là chuyện này, tôi bàng hoàng nhận ra, tình yêu vợ chồng của chúng tôi đã cạn, có chăng chỉ là cái nghĩa mà thôi!
Theo VNE
Nỗi lòng người vợ đồng tính Tôi, người phụ nữ 30 tuổi có nghề nghiệp đàng hoàng, có một gia đình như người khác mơ ước: chồng hiền lành chí thú làm ăn, con cái ngoan ngoãn xinh xắn, cuộc sống an nhàn... Thế nhưng trớ trêu thay, tôi lại không thấy hạnh phúc với điều đó. Những tháng ngày qua tôi luôn sống trong sợ hãi, dằn vặt...