Hạnh phúc viên mãn của người phụ nữ trân trọng quá khứ
Sống ở khu trọ này từ những năm đầu đại học cho đến giờ, khi đã ra trường và đi làm được 2 năm tôi mới có dịp nói chuyện với cô chủ nhà. Tôi mới gọi cô chủ nhà là cô gần đây thôi chứ hồi trước cứ gọi chị xưng em hoài.
Chuyện là cô đã trên 50 tuổi rồi nhưng người ngoài nhìn vào cứ tưởng cao lắm là 40. Các đường nét trên khuôn mặt cô rất mềm mại, da lại hồng hào, nếp nhăn thì phải nhìn thật gần, thật kỹ mới nhìn ra. Vóc dáng cô cũng rất “nuột”, tôi dầu là cô gái ngoài đôi mươi mà còn phải ngưỡng mộ.
Cô kể, sinh ra và lớn lên ở Tiền Giang, lúc nhỏ gia đình cô rất khó khăn. Việc học của cô phải bỏ giữa chừng vì không đủ khả năng chi trả học phí. Cô làm đủ nghề phụ việc để kiếm sống và phụ giúp gia đình khi chỉ 13 tuổi. Đến năm 20 tuổi, cô quyết tâm lặn lội lên Sài Gòn để tìm kiếm cơ hội việc làm. Đó là một khoảng thời gian đáng quên bởi cô không tưởng tượng ra được việc xa xứ lại kinh khủng đến vậy. Một thân một mình, cái vốn luyến duy nhất chỉ là đôi tay bé nhỏ với khả năng may vá tầm tầm bậc trung. Cô nhớ nhà, nhớ ba mẹ, các em và nhớ cả những con đường, cành cây cọng cỏ trước nhà. Quả thật, lời cô nói khiến tôi cảm thấy nhớ nhà vô cùng. Bắt đầu không suôn sẻ, cô phải phụ quán cơm, quán nước… rồi sau đó mới được một người khách quen của quán nước giới thiệu cho công việc may vá ở nhà may nhỏ trên đường CMT8.
Chăm chỉ làm việc một thời gian, chủ tiệm cũng hướng dẫn cô cách cắt rập và tự may như một thợ chính. Khi mọi thứ dần trở nên suôn sẻ, cô không chỉ lo được cho cuộc sống riêng của mình mà còn giúp gia đình ở quê trang trải cuộc sống, lo cho các em được học tới nơi tới chốn. Cố kết hôn năm 24 tuổi, chú là một khách quen ở tiệm may của cô. Tôi thật muốn cô chia sẻ về mối tình này lắm nhưng không dám mở lời. Lần đầu tiên được nghe cô bộc bạch thì cứ yên lặng lắng nghe mà thôi. Nhìn cô bây giờ, không thể ngờ rằng cuộc đời cô cũng lắm truân chuyên như vậy. Ban đầu cô chú sống với nhau rất vui vẻ nhưng về sau khi công việc làm ăn của chú xuống dốc, chú lại dính vào cờ bạc và rượu chè.
Tôi cũng chẳng hiểu cơ may nào khiến bản thân được cô tin tưởng để kể về cuộc đời sóng gió của cô. Lời cô nói nhẹ nhàng nhưng rất thật, thậm chí tôi còn nhìn thấy được khóe mắt sậm màu của cô như chực chờ trào nước mắt. Nhưng không, cô mạnh mẽ hơn tôi tưởng nhiều. Ngập ngừng cô kể tiếp, khi sinh người con đầu thì cũng là lúc nhận được tin dữ, chú bị tai nạn và không qua khỏi được. Nên nghĩa vợ chồng vì thương, sống với nhau vừa vì thương vừa vì tình giờ chú lại không có cơ hội nhìn mặt đứa con gái đầu lòng. Cô đau đớn, mất hết nghị lực sống và từng nghĩ tới việc đi theo chú. Giống như khoảnh khắc gia đình mất đi một người thì có một người khác tới để an ủi, chú đã ra đi và đứa con gái đầu lòng chính là nguồn sống giúp cô vượt qua được sự mất mát. Gia đình chú, gia đình và những người quen biết luôn túc trực bên cạnh cô để động viên và chia sẻ mọi vấn đề. Sống vì con nhưng định hướng cuộc đời của cô bị lung lay nhiều lắm. Sự mơ tưởng về hạnh phúc với cô quá xa vời, lúc này cô như một cái xác có khả năng hoạt động chứ chẳng thể gọi là một thực thể sống.
Video đang HOT
Con đường hạnh phúc của cô thật trắc trở nhưng rất đáng ngưỡng mộ
Cứ thế lầm lũi một mình nuôi con gái lớn lên trong sự vui mừng của bên nội lẫn bên ngoại. Cô sống hòa nhã với mọi người và vẫn tiếp tục sự nghiệp may vá đã theo chân cô từ ngày lên Sài Gòn. Thương và cảm phục cô, nhiều người đàn ông đến tỏ bày mong muốn sẽ làm chỗ dựa cho mẹ con cô nhưng đều bị từ chối. Năm cô 40 tuổi, gia đình nhà nội của con gái cô dẫn tới giới thiệu một chú việt kiều, là bạn thân của người chồng xấu số của cô với mong muốn tác hợp cho 2 người. Chú cũng đã trải qua 1 đời vợ với cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Lần này chú về là có ý định gây dựng sự nghiệp ở Việt Nam luôn chứ không quay lại Mỹ nữa.
Sau một thời gian cô cũng gật đầu tiến thêm bước nữa và nhận được nhiều lời chúc phúc của mọi người. Trải qua một thời gian dài gặm nhấm nỗi cô đơn trong cuộc sống, giờ cô đã có người để tin tưởng và chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống. Không có gì là quá muộn, cô quan tâm hơn tới ngoại hình của mình. Chú rất thương mẹ con cô nên luôn tạo điều kiện để cả gia đình đi chơi đây đó, mua những món ăn ngon và lạ miệng để thưởng thức cùng nhau.
Cô bảo, sống trên đất hơn 45 năm, lần đầu tiên cô được chú và con gái tổ chức sinh nhật cho mình. Có quá khứ mới có hiện tại, cuộc sống viên mãn giờ đây khiến cô thấy thỏa lòng vô cùng. Quà tặng sinh nhật mà 2 cha con tặng cho cô cũng bất ngờ không kém: 1 hộp thuốc có tên collagen và 1 đôi bông tai kiểu cách vàng chóe với hạt đính lấp lánh rất thích mắt. Chú bảo, ở Mỹ, thuốc collagen này bán rất chạy vì nó có khả năng chống lão hóa da rất hiệu quả. Chú mua một hộp cô dùng thử, nếu thấy hiệu quả chú sẽ mua thêm về để cô dùng lâu dài. Tôi vui cho hạnh phúc của cô và bất chợt suy nghĩ, cô trẻ đẹp hơn tuổi như bây giờ không phải chỉ nhờ những hộp collagen đã uống kia đâu, điều chính yếu là sau quãng thời gian dài sống trong cực nhọc và đau khổ cô đã tìm thấy hy vọng và niềm tin. Tôi thật ngưỡng mộ cuộc sống hiện tại của cô và trân trọng những điều thuộc về quá khứ nhiều nước mắt mà mình đã may mắn được nghe kể. Mong rằng cuộc sống trong tương lai của mình cũng sẽ có được điểm sáng như cô và vì là phụ nữ, tôi thật mong muốn có được nét đẹp tươi trẻ, khỏe khoắn như cô khi tới tuổi 50.
Hiện nay, thực phẩm bổ sung collagen có xuất xứ từ Mỹ không khó để có thể mua được hàng chính hãng vì có nhiều doanh nghiệp đã nhập khẩu và phân phối tại thị trường Việt Nam. Tìm hiểu về công dụng, thành phần và chất lượng sản phẩm làm đẹp kỳ diệu này ngay.
Theo Nhipsongphunu
Chồng và bạn thân chơi tôi một vố đau điếng
Chào các bạn, khi tôi phát hiện ra những việc họ đã làm sau lưng tôi, tôi vô cùng rối bời và đau khổ. Tôi ước giá như mình chưa bao giờ bước chân cuộc hôn nhân khủng khiếp này.
27 tuổi tôi mới kết hôn nhưng đã nhanh chóng muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân địa ngục ấy.
Theo mọi người nhận xét, tôi là một cô gái được đánh giá là xinh xắn, cao ráo, có công việc ổn định. Sau khi ra trường, tôi đầu quân cho một công ty nước ngoài chuyên về xuất nhập khẩu nên rất năng động và hay phải đi công tác nước ngoài. Tôi còn đang bận công việc, thời gian rảnh tôi học thêm chuyên ngành nên không có thời gian để ý tới các anh chàng vệ tinh quanh mình
Tôi hờ hững với tình yêu cho đến một ngày gặp Hùng, một đối tác của công ty tôi. Tôi bị cuốn hút bởi ánh mắt của anh, ở đó có cái nhìn làm tôi cảm thấy ấm áp. Chúng tôi kết bạn với nhau, Hùng cũng hay mời tôi đi ăn, đi chơi. Dần dần chúng tôi thành một cặp trai tài gái sắc.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định tổ chức lễ cưới dưới sự chúc phúc của hai gia đình. Trong đám cưới, tôi có mời Lan, cô bạn thân nhất của tôi hồi học đại học. Lan cũng xinh đẹp nhưng đẹp theo kiểu nổi loạn. Cô ấy cá tính nhưng không thuộc tuýp con gái ngoan hiền. Lan thích đi bar, nhảy nhót và uống được rượu. Chúng tôi trái ngược nhau hoàn toàn, tôi cũng có sự cá tính của tôi nhưng tôi lại không chung sở thích với Lan.
Vậy mà hai đứa chúng tôi lại chơi thân với nhau. Lan cứ khen tôi tốt số vì được Hùng yêu. Tôi chỉ cười đùa.
- Có khi sau này mày còn kiếm được ông chồng ngon hơn tao ấy chứ.
Sau khi cưới, Lan thường hay qua nhà tôi chơi và tổ chức ăn uống, tụ họp bạn bè ở đó. Nhưng đợt này công ty tôi bị một lô hàng đang bị hải quan nước bạn giữ, tôi phải đi nước ngoài gấp, xếp cứ xin lỗi rồi năn nỉ vì trong công ty chỉ mình tôi biết tiếng Nga. Chồng tôi cũng là dân kinh doanh nên anh hiểu và thông cảm cho công việc của tôi.
Tôi dự định đi khoảng 3 ngày nhưng ai ngờ lại về trễ hơn vì đối tác yêu cầu thay đổi mấy điều khoản hợp đồng nên phải thương lượng mất nhiều thời gian. Ngày nào chồng cũng gọi điện hỏi thăm và dặn dò nếu về nhớ gọi anh ra đón, tôi gật đầu và bảo anh yên tâm.
Ngày về, tôi muốn dành cho anh một bất ngờ nên không báo trước, tôi tự đi taxi về. Mệt mỏi kéo vali vào nhà, thấy đôi giày con gái, tôi cứ nghĩ em gái qua nấu ăn cho anh trai rồi ngủ lại nhưng tôi mở cửa phòng ngủ tầng 1 không thấy ai, linh tính mách bảo tôi có gì đó không ổn.
Tôi đi chân trần lên tầng 2 thì hỡi ôi, trước mắt tôi là hình ảnh chồng mới cưới và cô bạn thân của mình đang quấn chặt lấy nhau. Tôi lấy cái cốc gần chiếc bàn nơi cửa phòng và ném tung tóe, lúc đó họ mới ngẩng mặt lên. Cô ta quấn vội cái chăn còn chồng tôi thì vội mặc quần vào và cầu xin tôi tha thứ.
Anh bảo vì anh uống rượu say bị Lan tán tỉnh còn Lan thì đổ lỗi cho anh ta. Hai kẻ đáng ghê tởm ấy đổ lỗi cho nhau khi họ đã lên giường cưới của tôi và phản bội lại tôi. Tôi không biết nói sao nữa, quay đầu kéo vali ra khỏi căn nhà ấy trong đêm tối mịt mù.
Theo Nhipsongphunu
Sốc nặng khi biết sự thật về món quà mà ân nhân cứu mạng muốn đền đáp Có nằm mơ cô cũng không nghĩ được sẽ có ngày cô bị chính ân nhân cứu mạng cướp đi người chồng mà cô yêu thương nhất. Cô và anh kết hôn trong niềm ngưỡng mộ và sự chúc phúc của họ hàng, bạn bè. Ngày hạnh phúc của cô, người làm chủ hôn cho cô không phải bố mẹ cô, hay họ...