Hạnh phúc tan vỡ vì tính ghen tuông mù quáng
Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống gia đình nhỏ của tôi đầy ắp tiếng cười và niềm vui hạnh phúc bên đứa con nhỏ mới chào đời. Vậy mà, tôi không thể ngờ được, chồng lại có thể xúc phạm mình như thế.
Tôi năm nay 28 tuổi, hiện đang làm phiên dịch viên cho 1 công ty xuất nhập khẩu lớn. Còn chồng tôi 30 đang làm kỹ sư cầu đường. Chúng tôi yêu nhau 2 năm rồi cưới. Chồng tôi là người cẩn thận, tốt tính, nhưng cục cằn. Sau khi cưới, anh xin chuyển sang làm thiết kế chứ không phải thi công nữa nên được ở nhà thường xuyên. Còn tôi cũng may mắn hơn khi sau cưới được chuyển lên làm thư ký của giám đốc điều hành. Nhận việc mới nên tôi bận bịu tối ngày, công tác, họp hành liên miên, nhiều lúc không còn chút thời gian nào cho gia đình nữa.
Vì vậy mà chồng tôi càng ngày càng tỏ ra khó chịu. Nhất là khi anh biết giám đốc điều hành chỗ tôi là anh chàng người Pháp, đẹp trai phong độ. Anh tỏ ý ghen tuông mù quáng, nghi ngờ tôi và anh người Pháp kia lăng nhăng ngoài luồng. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi cãi cọ nhau cũng chỉ vì tính ghen tuông của anh. Lúc nào anh cũng nghĩ môi trường thoải mái thì sẽ dễ sinh hư. Chính cái tư tưởng ấy đã giết chết hạnh phúc của gia đình tôi khi mới chỉ bắt đầu.
Vì làm thư ký, tôi hay phải đi giao tiếp, phiên dịch cho sếp nên mỗi lần về muộn, anh lại cao giọng: “Tiếp Tây có mệt không?”. Cái kiểu hỏi móc đó làm tôi khó chịu vô cùng.
Video đang HOT
Thấy tình hình không ổn, tôi xin chuyển về phòng hành chính làm ngày 8 tiếng để có thời gian chăm sóc chồng và sớm sinh con để anh bớt tính ghen tuông. Sau khoảng 1 tháng ổn định công việc, tôi biết mình mang thai, tôi vui lắm và định dành cho chồng 1 bất ngờ lớn vào buổi tối. Tôi chuẩn bị một bữa ăn trong không khí lãng mạn định bụng sẽ nói với chồng về đứa bé. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.
Trong suốt thời gian mang bầu, chồng không mấy quan tâm mẹ con tôi, thái độ của chồng làm tôi tủi thân và không khỏi suy nghĩ: “Cứ làm như con người khác không bằng”. Ấy vậy mà đúng là chồng tôi nghĩ vậy thật.
Đến khi tôi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người quen tới thăm. Lần đầu anh vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. Lần 2 là ngay ngày hôm sau khi tôi vẫn ở viện, anh vào mang theo một tờ đơn ly hôn nói tôi ký vào vì anh khẳng định đó không phải là con anh. Tôi nói với anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi gằn giọng nói: “Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen…”. Anh bỏ lửng câu nói rồi đi thẳng.
Tôi tức giận vì sự xúc phạm của chồng. Tôi không muốn cố gắng giải thích nữa, vì rõ ràng đứa trẻ là con của tôi và chồng. Tôi xin phép bố mẹ chồng được đưa cháu về nhà ngoại luôn với lý do để bà ngoại tiện chăm sóc hai mẹ con vì bà đã nghỉ hưu, còn bà nội vẫn bận đi làm. Trước khi ra viện, tôi đã làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.
Khi có kết quả, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. Nghĩ mà uất ức quá, rõ ràng là người có trình độ, hiểu biết mà lại ghen tuông mù quáng đến như thế. Đến nỗi còn chối bỏ con thơ và làm vợ bị tổn thương nghiêm trọng khi vừa sinh con được 2 ngày. Lần này, tôi cũng quyết ly hôn, để anh phải hối hận vì những gì đã nói, đã làm với hai mẹ con tôi. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?
Theo Nhipsongphunu
Chồng xé váy, bẻ giày ép tôi nghỉ việc
Chồng tôi nói anh không chịu được việc vợ mình đi suốt, công tác xuyên ngày đêm, lại càng không chịu được việc vợ ăn mặc đẹp cho đàn ông khác ngắm.
Phải những ai lấy chồng rồi mới biết được thế nào là "vỡ mộng" sau khi kết hôn. Nếu như khi hẹn hò, yêu đương... đàn ông thường tỏ ra yêu chiều, cung phụng bạn gái, rồi nói "sau này em thích làm gì thì cứ làm anh không cấm đoán, hay công việc của em tốt mà...", thì sau khi bước sang cuộc sống hôn nhân phụ nữ mới biết được thế nào là "giam hãm", thế nào là mất tự do, chẳng có người phụ nữ nào lấy chồng mà có thể đòi hỏi được tự do tự tại làm những gì mình thích cả.
Tôi đang ở trong hoàn cảnh "tiến thoái lưỡng nan" bởi sự ngăn cản của chồng. Công việc của tôi là trợ lý giám đốc, trước khi kết hôn chồng tôi đã biết điều đó, anh thường xuyên khen ngợi tôi tài giỏi, lương cao và ủng hộ công việc của tôi. Tôi không hề giấu giếm anh về công việc, đã nhiều lần tôi nói với anh rằng công việc của tôi khá bận rộn, lại hay phải tiếp xúc với đàn ông. Bởi làm trợ lý giám đốc thì việc giao tiếp, xã giao với khách hàng là chuyện thường xuyên, rồi khi giám đốc đi đâu trợ lý phải theo đó..., khi đó anh cười và không hề tỏ ra phản đối. Vậy mà chỉ sau khi kết hôn chưa đầy nửa năm chồng tôi nhất mực bắt tôi bỏ việc, anh còn đưa ra lý do hết sức vô lý, ép tôi phải bỏ việc bằng được.
Anh mạnh miệng tuyên bố giữa nhà "nếu em không bỏ việc thì đừng trách anh ngoại tình... (Ảnh minh họa).
Chồng tôi nói anh không chịu được việc vợ mình đi suốt, công tác xuyên ngày đêm, lại càng không chịu được việc vợ ăn mặc đẹp cho đàn ông khác ngắm... Hôm đó, anh mạnh miệng tuyên bố giữa nhà "nếu em không bỏ việc thì đừng trách anh ngoại tình...". Tôi không biết câu nói đó là do lúc nóng nảy anh nói ra hay trong suy nghĩ của anh đã sẵn sàng ngoại tình. Nhưng những gì chồng tôi nói, những suy nghĩ thiển cận của chồng khiến tôi vô cùng thất vọng.
Đáng ra lấy được vợ đẹp, vợ tài giỏi chồng tôi phải lấy đó làm hãnh diện, đằng này lúc nào chồng tôi cũng tỏ vẻ khó chịu mỗi khi tôi ăn vận đẹp đi làm, hay mỗi lần tôi đi công tác 1, 2 ngày về là anh lại sinh sự, kiếm chuyện ra để cãi nhau. Tôi đã quá chán ngán với một người chồng ích kỷ như anh.
Tôi không hiểu sao chồng tôi có thể cư xử với vợ như một gã lưu manh, ít học đến vậy. Nếu đúng là người "có học" thì anh đã không bày ra những trò "trẻ con" này. Chồng tôi đường đường là nhân viên ngân hàng, là thạc sỹ kinh tế vậy mà chồng tôi có thể đang tay phá nát giày cao gót, xé rách váy của vợ chỉ nhằm mục đích "để cho cô ăn mặc kín đáo hơn khi đi làm, những bộ váy ôm sát người, đôi giày cao chót vót này chỉ phù hợp với đám con gái hư hỏng, gái làng chơi thôi".
Giờ đây ngày nào tôi cũng sống trong căng thẳng vì sự ghen tuông mù quáng, "kém học thức" của chồng. Công việc áp lực đã đủ khiến tôi mệt mỏi rồi, tôi không thể ngày nào cũng căng tai ra nghe lời chỉ trích của chồng, lại càng không thể suốt ngày lo cất quần áo, váy vóc, giày dép đi. Còn công việc đối với tôi không chỉ là chỗ mưu sinh mà đó còn là đam mê. Làm việc gì cũng có những hạn chế của nó, trợ lý giám đốc là công việc không dễ dàng gì có được. Tôi không thể vì sự ghen tuông vô cớ của chồng mà đánh mất công việc này. Tôi phải làm gì để chồng tôi hiểu và thông cảm cho công việc của tôi?
Theo Phunutoday
Vợ sinh con, chồng rủ nhân tình đến "thăm cữ" để hú hí với nhau! Trong khi tôi vật lộn với những cơn đau đớn để sinh ra giọt máu cho anh ta, thì anh ta lại đang hú hí với cô gái kia trong chính ngôi nhà của tôi. Chị gái tôi vì đợi anh ta đến lâu quá, mà đã không ngại phóng như điên đến nhà để lấy đồ đạc cho mẹ con tôi, rồi...