Hạnh phúc sao quá mong manh
Người ta yêu nhau, xa nhau rồi quên nhau. Quy luật muôn đời vẫn thế. Em cũng biết vậy mà tại sao mỗi khi nhớ tới anh, mắt em lại cay xè.
Chưa hẳn vì tình yêu em trao cho anh là trọn vẹn mà có lẽ bởi anh làm em khóc nhiều quá. Em không nghĩ tình yêu lại như thế. Anh như cơn bão, cuốn em đi. Rồi khi cơn bão qua rồi, anh đã đi xa, còn lại em vẫn ngơ ngác đứng đó. Em gom nhặt lại những mảnh kỉ niệm đã có với anh và gọi đó là mối tình đầu- mối tình giông bão, phải không anh? Em không chắc ở nơi xa xôi đó anh có thể giữ những lời hứa với em, ngay cả khi anh nói điều đó với em, cả em và anh đều hiểu rằng đó chỉ là ảo ảnh thôi.
Cũng như tình yêu của hai ta chỉ là ảo ảnh trên bong bóng xà phòng. Hạnh phúcnếu có được nơi anh sao em thấy mong manh quá! Giờ em lại trở về là em trước khi gặp anh. Cuộc sống lại tiếp tục nhịp sống thường nhật. Chỉ có điều trái tim em giờ đây đã đằm sâu hơn vì một nỗi buồn. Nhưng anh ạ, nỗi buồn ấy sẽ giúp em cảm nhận đầy đủ hơn, trân trọng hơn và nâng niu hơn vị ngọt của tình yêu, một ngày.
Video đang HOT
Dù gì, em cũng muốn nói lời cảm ơn tới anh. Anh làm cho em hiểu đã đến lúc em khép lại thời hồn nhiên của mình. Ngày hôm nay em đã là người lớn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ngày anh đến và đi
Anh, thời gian chúng mình quen nhau thật ngắn ngủi, chỉ có 10 ngày. Em vẫn không nghĩ rằng hạnh phúc sẽ lại mỉm cười với em cho đến khi anh đến.
Mùa giáng sinh này em rất vui và cảm thấy lòng mình ấm áp khi được đón giáng sinh cùng anh, thời gian thật ngắn ngủi, ngắn đến mức anh vẫn chưa nói với em một lời nào thì anh lại im lặng ra đi. Anh từng nói rồi ông trời sẽ ban cho em một người chồng tốt nhất, em im lặng, em không biết.
Anh biết không, chỉ mới gặp nhưng dường như em cảm nhận được em quý anh rất nhiều. Những nỗi niềm trong lòng đều muốn chia sẽ cùng anh, nhưng dường như mình không đến được với nhau phải không anh, khoảng cách vô hình nào đó mà em vẫn cảm nhận được.
Em luôn mong chờ vào một tình yêu nồng nàn, mãnh liệt, điều đó đối với anh em lại chưa cảm nhận được. Có lẽ anh chưa yêu em hay vì anh và em có khoảng cách quá lớn, hay vì em hay đa nghĩ. Anh đã kịp nói gì với em đâu. Hai ngày không tin nhắn, mà em nghĩ đâu tốn 1 phút cho 1 tin nhắn, đâu tốn 5 phút cho 1 cuộc điện thọai nếu trong lòng anh cần và nhớ em dù công việc có bận rộn đến mức nào đi nữa phải không anh?
Em từng nghĩ mình thôi hẹn hò đi anh nhé, hạnh phúc mùa giáng sinh với em thế cũng đủ lắm rồi, lới cầu nguyện của em trong đêm giáng sinh Chúa trời lại không nghe được vì em là kẻ ngoại đạo. Dù chỉ ngắn ngủi nhưng cảm ơn những gì anh đã làm cho em, một cô bé vốn quen dần với những mất mát, những chông gai, khi quen anh em cười nhiều quá vì em hạnh phúc quá. Chính anh làm em tin tưởng vào cuộc sống hơn ngày xưa rất nhiều, cảm ơn anh dù rằng anh chưa nói gì nhưng như thế cũng đủ để em nhớ a suốt đời rồi anh ah.
Em không tin là em sẽ gặp được một người tốt và dễ thương như anh nữa, em sẽ đón đầu tất cả những thữ thách đang chờ em, vì vốn dĩ em là người vô cảm, nhớ đó rồi sẽ quên đó, vì hạnh phúc quá xa vời.
Thời gian qua để lại trong em nhiều cảm xúc quá anh à, giờ em phải tập quên anh thôi. Em chúc anh thành công trong sự nghiệp và tìm được người con gái anh yêu thật nhiều!!!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gởi baby của em Anh, mình đã quen nhau bao lâu rồi hả anh. Gần 1 tháng, yêu anh, em hạnh phúc, anh có biết không. Một tháng em đã biết yêu mùa xuân, em đã biết yêu tháng giêng, em đã biết yêu những ngày thứ bảy. Anh đến mang đi những phiền muộn, anh nắm lấy tay em và gở từng kỷ niệm, gỡ những...