Hạnh phúc quanh ta
Lúc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại gây gỗ, thi thoảng lại đánh nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ cực kì, cực kì thân thiết.
1. Trên đời có một người…
Khi ở bên bạn, lúc nào cũng nhắc bạn hàng tỷ lần phải mặc thêm áo ấm, ra đường phải cẩn thận xe cộ, làm bạn thấy rất phiền phức, nhưng cũng thật ấm áp. Lúc bạn không có tiền, họ lúc nào cũng sẽ mang những câu đại loại như “bây giờ kiếm tiền đâu có dễ” ra giáo huấn, rồi vừa nói, vừa giúi tiền cho bạn.
Những người ấy, chính là cha/mẹ bạn.
2. Trên đời có một người…
Lúc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại gây gỗ, thi thoảng lại đánh nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ cực kì, cực kì thân thiết.
Người ấy, chính là anh chị em của bạn.
3. Trên đời có một người…
Video đang HOT
Lúc không gặp được người đó bạn sẽ một mực nhớ nhung khắc khoải, lúc gặp được rồi lại tim đập chân run, bao nhiêu lời định nói đều không thể nói được thành lời. Người đó chẳng tốn hơi sức đã nắm giữ được trái tim bạn, làm bạn không thể nào quên, làm bạn nghĩ ngợi miên man không thể nào chợp mắt, nhưng cũng làm bạn thấy ngọt ngào say đắm. Người đó là thứ mật ngọt đáng yêu nhất nhất trên đời.
Thứ mật ngọt ấy tên gọi là người yêu.
4. Trên đời này có một người…
Biết được một số bí mật không thể nói của bạn. Lúc bạn phạm lỗi, người đó giúp bạn tháo tội; lúc bạn yêu thầm ai đó, người đó giúp bạn chuyển lời; lúc bạn cãi nhau với người yêu, nhất định sẽ khóc lóc đến tìm người đó. Bạn cảm thấy thật có lỗi, bởi chỉ lúc nào cần thiết mới thèm nghĩ đến người ta, nhưng bạn cũng rất hạnh phúc vì đã quen biết một người như thế trong đời. Có lẽ những ngày tháng mà bạn và người ấy bên nhau, còn nhiều hơn là bên người yêu của bạn.
Người đó, chính là bạn của bạn.
5. Trên đời này có một người…
Lớn lên trong vòng tay bảo vệ của cha mẹ, chín chắn dần từ mối quan hệ với anh chị em, tìm ra tình yêu đích thực trong sự bảo bọc của người yêu, cảm nhận sự ấm áp trong những quan tâm của bạn bè… Cảm thấy rõ ràng những người đó bước đi bên cuộc đời mình thế nào, và cũng hiểu rằng nhờ họ mà cuộc sống của mình thêm tươi đẹp, trong tim cảm kích vô cùng những gì họ đã mang đến cho mình, nhưng chẳng bao giờ nói được thành lời.
Người ấy, chính là bản thân bạn.
Đôi lúc nhiều bạn cũng tưởng rằng, hạnh phúc ở một nơi nào đó xa xôi, một tương lai nào đó mà tôi đang theo đuổi. Thế là, đôi mắt cứ chực kiếm tìm xa xăm, đôi tai tôi lúc nào cũng cố gắng nghe những âm thanh từ nơi xa ấy, cuối cùng giật mình nhận ra mình đã bỏ lỡ mất…
Sau này mới phát hiện, hóa ra bàn tay mình đã từng nắm lấy, bài hát mình đã từng ngân nga, giọt nước mắt mình đã từng làm rơi, ai đó mình đã từng yêu thương… tất cả những cái “đã từng” ấy, chính là hạnh phúc…
Theo Gocyeuthuong
Mưa và Anh đã là kí ức...
Em vẫn yêu mưa, nhưng... em không biết mình có còn yêu anh như trước? Vì giờ đây, anh là những giọt nước mắt, mặn chát và đau nhói, anh là những khoảng lặng vô hình, trống rỗng trước mắt em, anh là một niềm kí ức mà em không hề muốn nhắc đến khi tỉnh táo... Anh đã là kí ức...
Cơn mưa chiều hối hả, vội vã, những hạt mưa nặng nề trút xuống, vỡ òa theo những hạt bong bóng. Dưới cơn mưa ấy, người ta líu ríu trú mưa, cuốn mình chạy mưa, còn em, lặng lẽ, chầm chậm đi xe trong mưa, để cho những hạt mưa táp vào mặt, mặn chát và lạnh rát. Nó giống như thứ cảm xúc trong em lúc này, đắng ngắt và tê tái.
Cơn mưa cứ cuốn em theo, làm vỡ òa những giọt nước mắt bấy lâu em kìm nén, cứ thế, cứ thế, từ từ trào ra, rồi nấc lên thành tiếng. Cả con đường, chỉ có mình em và mưa. Nó cũng giống như em lúc này, chỉ có mình anh trong mớ hỗn độn đó. Mưa, và cả anh nữa, đều khiến em đau nhói, đều làm em ngột ngạt, và thất vọng do chính những kì vọng của mình tạo nên... Nhưng, lúc này, mưa thì cuốn lấy em, còn anh thì đã rời xa em...
Em nhớ những mùa mưa trước, nhớ những trận mưa đầu mùa, chợt đến, chợt đi... Nhớ những lúc em và anh cùng đứng trú mưa cười giòn giã. Nhớ ánh mắt nghịch ngợm của anh khi với tay hắt những giọt mưa lên mặt em, rồi nhẹ nhàng vuốt giọt nước lăn nhẹ từ mũi xuống môi em. Nhớ ánh mắt của anh khi dừng lại ở khoảnh khắc đó. Nhớ những cái hôn ngọt mùi mưa...
Em nhớ những lần cả hai đứa mình cùng lang thang dưới mưa, đi vòng vèo khắp các ngã phố Hà Nội, và cùng lảm nhảm những câu hát về mưa. Anh đã nói, chừng nào trời còn mưa, chừng đó anh sẽ luôn dõi theo em. Em ngang bướng nhắc về những ngày nắng, còn anh lịch thiệp giải thích về sự luân hồi... Cứ thế, chặng đường dưới mưa cứ in sâu trong tiềm thức của em.
Em nhớ những ánh đèn đêm Hà Nội dưới cơn mưa, nhớ quán cà phê chúng mình ngồi khi mưa ập đến. Anh lên hát tặng em, khi quán nhỏ đông người, khi ngoài trời mưa tầm tã... Hồi đó, là mùa đông anh nhỉ, nhưng em không thấy lạnh, mưa cũng không làm em cảm thấy buốt giá. Hồi đó, em yêu anh, yêu cả những cơn mưa.
Em rời xa anh cũng vào một ngày mưa. Anh gọi điện nói anh có người yêu mới cũng là một ngày mưa xối xả. Và khi em rời xa Hà Nội, trời cũng mưa. Em vẫn yêu mưa, nhưng... em không biết mình có còn yêu anh như trước? Vì giờ đây, anh là những giọt nước mắt, mặn chát và đau nhói, anh là những khoảng lặng vô hình, trống rỗng trước mắt em, anh là một niềm kí ức mà em không hề muốn nhắc đến khi tỉnh táo... Anh đã là kí ức...
Trời chẳng bao giờ hết mưa. Có tạnh thì cũng sẽ lại mưa mà thôi. Em biết điều đó. Em cũng biết, em sẽ không ngừng suy nghĩ về anh, có ngừng thì cũng là những khoảnh khắc vô định.
Và... em vẫn sẽ yêu mưa, vì trong đó có Anh, có những ngày tháng em đã yêu bằng cả trái tim mình.
Theo Guu
Anh nợ em cả một cuộc đời Nếu ngày mai nơi anh trời lại đổ mưa, thì đó là em vẫn đang khóc cho cuộc tình mình, anh ạ. Em tiễn anh đi vào một buổi chiều mưa giăng phủ lối, tiễn anh bước ra khỏi cuộc đời em, nhẹ nhàng cũng như ngày anh đến, không đắng chát những lời mỉa mai cay độc, không oán hận đến mức...