Hạnh phúc quá đơn sơ
Thương, thương từ tiếng ru bình yên
Thương từ đắng cay buồn phiền
Thương xa hay thương về gần
Thương, thương từ nói cười vu vơ…
Như một lời hẹn hò không báo trước, ta gặp lại mình trong niềm vui của em, nỗi buồn của em. Cùng thân tình, cùng chia sẻ có đôi… Những đóa hoa kỷ niệm hôm qua đã khô, đã bỏ quên dọc đường thương nhớ. Hương hoa ấy đã bay xa, về một vùng đất khác, bình yên. Chỉ còn lại một đôi tiếng tiếng thở dài rất khẽ, rồi thôi…
Hôm nay, sáng hôm nay ta trẻ lại trong em hồn nhiên, như buổi sáng lần đầu tiên bỡ ngỡ. Những xúc cảm đã bớt mộng mơ lãng đãng, đã “già” đi dễ thấy. Nhưng vẫn đủ độ chân thành và luyến thuộc tin thương. Em tin ta, em hoài nghi hay… Bởi chiếc bình pha lê bao giờ chẳng dễ vỡ, thì tin!
Video đang HOT
Hôm nay, ta thấy đời sống diễn ra giản dị hơn, như những gì vốn thế. Và tự dặn mình hãy nhẹ nhàng với mọi tình huống, đừng phức tạp thêm những điều vốn đã phức tạp. Để hạnh phúc đơn giản là bình yên rất khẽ, yên bình có nhau, cùng vững tâm vượt qua trập trùng sỏi đá. Ta tin, em tin. Như chúng mình tin thương!
Ngày mai, ngày mai sẽ dài hơn những cuộc đời bất tận…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy tha thứ cho anh nhé!
Được hôn lên đôi môi nóng bỏng của em, anh rạo rực ngất ngây trong men say tình ái.
Em à, vậy là chúng ta đã yêu nhau được bốn năm, bốn năm đầy hạnh phúc và cũng không ít đắng cay. Anh đến với em khi tình yêu đầu vừa đổ vỡ, còn em chỉ mới là một cô thôn nữ mới lần đầu sống nơi phồn hoa đô thị. Em đến bên anh thật hồn nhiên, vô tư và thánh thiện. Trong mắt em anh luôn là người đàn ông giỏi giang, mạnh mẽ, ga lăng và hiểu tâm lý phụ nữ. Nhưng em đã bao giờ nghĩ rằng người đàn ông em đang gửi gắm cuộc đời mình đã từng nhẫn tâm xem mình chỉ là cái bóng của người yêu cũ và em chỉ là trò mua vui những khi anh cần, những khi anh nhớ về người yêu cũ.
Có lẽ tình yêu của chúng ta cứ như vậy trôi qua nếu không có những lúc anh bị cơn đau dạ dày hành hạ, em thức thâu đêm chăm sóc anh trong bệnh viện, sáng ra đôi mắt thâm quầng. Những lần sinh nhật anh, em luôn tạo ra bất ngờ với những món quà do em kỳ công vất vả làm ra. Những bữa cơm em tự tay nấu cho anh tuy giản dị và không được đẹp mắt nhưng chan chứa biết bao nhiêu tình cảm và khi anh thất bại trong kinh doanh em đã luôn ở bên an ủi động viên.
Rồi tự bao giờ những lúc buồn hay vui anh đều tìm em chia sẻ, mỗi khi hết giờ làm anh lại muốn ở bên em.
Trong anh em là một phần không thể thiếu và không có gì có thể thay thế được... (Ảnh minh họa)
Phải chăng tình yêu đã nảy nở trong trái tim anh. Những lần em về quê dài ngày cũng là những lần trong anh xuất hiện những khoảng trống vô hạn. Những thú vui thường ngày trở nên nhạt nhẽo vô vị, thay vào đó anh chỉ thích đi trên những con đường mà chúng ta thường tản bộ mỗi buổi chiều, quán bún hến mà em ưa thích, cầu Tràng Tiền thơ mộng... Anh nhớ em. Lần đầu tiên khi ôm em vào lòng sau quãng thời gian dài xa cách, trái tim anh đập loạn nhịp vì được chạm vào làn da trắng ngần, được hôn lên đôi môi nóng bỏng của em, anh rạo rực ngất ngây trong men say tình ái...
Và giờ đây sau bốn năm yêu nhau, chúng ta vẫn đang ngập tràn trong hạnh phúc, ngày cưới đã gần kề, nhưng trong anh lại thấy rất lo lắng, anh sợ rằng hạnh phúc sẽ tuột khỏi tay anh khi em biết được sự thật bấy lâu nay anh giấu giếm.
Anh đang rất phân vân giữa hai dòng suy nghĩ, kể cho em nghe hết mọi điều anh giữ trong lòng bấy lâu nay, hay là chôn chặt nó mãi mãi. Anh sợ rằng khi nói ra em sẽ không tha thứ cho anh và như thế nghĩa là hạnh phúc anh đang có sẽ biến thành sự đau khổ. Bây giờ trong anh em là một phần không thể thiếu và không có gì có thể thay thế được.
Hãy tha thứ cho anh nhé! Đó là câu nói mà anh đang rất muốn thổ lộ cùng em.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dĩ vãng cuộc tình Bây giờ đây em đang đi dưới mưa để xoá tan bao phiền muộn và có đủ niềm tin để chờ đợi anh. Em nhận thấy rằng cứ đi dưới mưa là những giọt nước lành lạnh ấy sẽ cuốn trôi đi tất cả mọi ưu phiền trong em anh ạ - Cơn mưa mùa hạ. Nhưng liệu rằng nó có giúp em...