Hạnh phúc ở nơi đâu?
Mẹ khẽ vuốt ve cún con và đáp:- Chỉ cần con tự tin bước về phía trước, hạnh phúc sẽ tự đi theo con thôi!!!
Vào một buổi sáng đẹp trời, chú cún con chạy đến bên mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?
Mẹ cún con mỉm cười đáp:
- Hạnh phúc nàm ở chiếc đuôi xinh xắn của con đó!
Cún con thích lắm, ngày nào chú cũng ngắm nghía chiếc đuôi của mình, vừa nhảy vừa vẫy vãy chiếc đuôi! Nhưng rồi bỗng một hôm, chú cún con buồn bã chạy đến bên mẹ:
- Mẹ ơi, tại sao con chẳng bao giờ nắm giữ được hạnh phúc vậy?
Mẹ khẽ vuốt ve cún con và đáp:
- Chỉ cần con tự tin bước về phía trước, hạnh phúc sẽ tự đi theo con thôi!!!
Theo Guu
Que thử thai hai vạch đây, cho con cưới con trai hai bác được chưa?
Tôi cũng muốn là đứa con dâu ngoan hiền về nhà chồng mình lắm, nhưng vì hoàn cảnh bất đắc dĩ, tôi đành phải lừa dối hai người ngay trước khi đám cưới, vì chính điều kiện oái ăm của ông bà. Bố mẹ chồng bắt vợ chồng tôi phải... ăn cơm trước kẻng!
Video đang HOT
Thà giờ tụi con có trước, cưới sau. Hai đứa cưới về rồi sinh luôn, có phải là song hỷ không. (Ảnh minh họa)
Chuyện hai vợ chồng tôi tính ra khá bi hài, chúng tôi yêu nhau êm đềm nhưng lúc cưới lại đầy sóng gió. Vì bố mẹ chồng bắt tôi phải trình ra cái que thử thai vạch mới cho chúng tôi cưới! Có nhà nào mà muốn con dâu có thai trước khi cưới như nhà chồng tôi không cơ chứ.
Chồng tôi hơn tôi đến 5 tuổi, anh là đàn anh khóa trên trong trường đại học của tôi. Nhưng chúng tôi tuyệt nhiên không phải là tình yêu thời đại học, vì lúc tôi nhập học anh đã ra trường mất rồi. Chúng tôi quen nhau qua buổi về thăm trường cũ khi tôi ra trường được 2 năm, hôm đó sinh viên khoa tôi về cũng không nhiều, nên các anh chị lớn tụ tập chúng tôi lại rồi rủ đi ăn uống làm quen, nói chuyện cho vui.
Trong buổi ăn, tôi ấn tượng với người đàn anh khóa trên chững chạc là "huyền thoại" mà ngày còn đi học, tôi hay được nghe thầy cô và anh chị nhắc tới. Anh đẹp trai, chững chạc, tài giỏi, lại vô cùng cuốn hút, suốt cả buổi tối không thể ngăn bản thân mình chú ý nhìn anh. Thật không ngờ, anh cũng chú ý đến tôi trong buổi tối hôm đó. Anh chủ động xin số tôi khi ra về, rồi những ngày sau chúng tôi nhắn tin qua lại cùng trò chuyện với nhau, tôi và anh hợp ý vô cùng, từ chuyện công việc đến cuộc sống. Từ những tin nhắn chúng tôi bắt đầu hẹn hò, yêu nhau khi cả hai đều đã trưởng thành, có việc làm ổn định, chúng tôi xác định mối tình này là đế tiến tới hôn nhân nên cả hai đều vô cùng nghiêm túc.
Sau 3 năm yêu nhau thì anh cầu hôn tôi. Một bữa tối lãng mạn ở nhà hàng với hoa và nến, với bản nhạc tôi yêu thích và tiếng anh dịu dàng:
- Lấy anh nhé!
Tôi đồng ý lấy anh trong niềm vui sung sướng và hạnh phúc, cứ ngỡ mọi chuyện sẽ suôn sẻ và tôi về làm vợ anh, thế nhưng lúc này bố mẹ anh lại ngăn cản! Phải nói thêm rằng, vì xác định yêu là cưới, nên ngay sau khi yêu được 1 năm, chúng tôi đã dẫn nhau về ra mắt gia đình. Trong khi gia đình tôi rất ưng ý với anh con rể đàng hoàng, chững chạc thì gia đình anh cũng rất quý người con gái đảm đang, lễ phép như tôi. Ba mẹ anh mỗi lần tôi đến chơi đều rất vui vẻ, ông bà còn hay rủ tôi qua nhà vào những ngày đám giỗ, lễ tết tụ tập cùng họ hàng để giới thiệu, mọi người đều xem tôi như con cháu trong nhà. Êm đẹp là thế nhưng khi anh thông báo chúng tôi sẽ cưới, ông bà lại lên tiếng ngăn cản. Ông bà không phản đối mà không cho chúng tôi cưới liền, mà bảo có thai rồi mới cưới!
Nghe điều kiện của bố mẹ anh, tôi và anh đều chưng hửng. Không phải trước giờ bố mẹ chồng đều ưng cô con dâu ngoan ngoãn, còn trinh nguyên về nhà chồng hơn sao , sau ba mẹ lại ngược đời vậy. Nhìn bộ mặt đần thối của hai đứa tôi, ông bà mới từ tốn:
- Ba mẹ cũng không muốn khó khăn gì. Nhưng thằng Dũng cũng lớn tuổi rồi, 32 tuổi chứ ít ỏi gì nữa, con cũng 27. Tuổi này là người ta cũng con bồng, con bế rồi mà hai đứa giờ mới cưới. Lỡ lấy nhau về mà bị "tắc" chỗ nào, rồi phải đi chữa này nọ lại sinh con muộn quá, không có tốt. Thà giờ tụi con có trước, cưới sau. Hai đứa cưới về rồi sinh luôn, có phải là song hỷ không.
Nghe hai bác nói mà chúng tôi chỉ muốn dở khóc dở cười. Sau hai ông bà mọi hôm nghiêm túc, dạy con gia giáo mà nay lại lo xa rồi ra điều kiện oái ăm thế không biết. Anh và tôi hai mặt nhìn nhau, rồi anh lên tiếng:
- Ba mẹ cứ lo xa quá, tụi con có đi khám sức khỏe định kỳ, cả hai đều khỏe mạnh không có vấn đề gì cả. Ba mẹ cứ yên tâm là tụi con cưới về sẽ 3 năm, 2 đứa cho ba mẹ tha hồ bồng cháu.
- Khám sức khỏe cũng không bằng có "kết quả" chắc chắn. Nói chung là hai đứa cứ trưng cái que thử thai hai vạch đi rồi muốn đám cưới to cỡ nào, ba mẹ cũng lo cho. - Ba anh nói chắc như đinh đóng cột.
Sau hôm đó, tôi và anh đều đau đầu không biết làm sao. Cả hai vốn đều được nuôi dưỡng trong gia đình giàu truyền thống, tư tưởng có hơi "cổ hủ" một chút, nên chúng tôi đều thuộc tuýp người giữ cho nhau đến đêm tân hôn. 3 năm yêu nhau, chúng tôi chỉ dừng lại ở cái nắm tay và hôn môi, chứ chưa từng đi xa quá giới hạn, bây giờ ba mẹ anh lại ra điều kiện như thế, khiến cả hai cảm thấy khó xử vô cùng.
Tôi không dám nói với gia đình điều kiện của ba mẹ anh, chỉ biết tâm sự với con bạn thân. Ai ngờ nó đáp gọn lỏn:
- Thì mày có bầu đi, rồi ông bà cho cưới chứ có gì đâu.
- Mày nói gì kì vậy, có thai trước khi cưới, người ta dị nghị rồi cười vô mặt tao, cả ba mẹ tao nữa.
- Úi giời, cô ơi, giờ là thời nào rồi. Với lại cô có thai đây là có thai "hợp pháp" mà, có ba mẹ chồng tương lai bảo kê rồi còn gì, sợ gì ai nói.
- Nhưng mà...
- Nhưng nhị gì, về mà đi "sản xuất" với ông Dũng đi, để còn được cho cưới chứ than thở cái gì.
Nghe con bạn khuyên mà lòng tôi hơi xiêu xiêu, hôm sau hẹn gặp anh tôi mới thỏ thẻ:
- Anh à, hay là mình nghe lời bố mẹ anh...
- Nghe lời gì em?
- Thì chuyện có thai...
- Không có được! - Anh phản đối khi tôi còn chưa nói dứt câu.
Anh sẽ tìm cách nói bố mẹ em đừng lo. Anh muốn đêm tân hôn của hai đứa mình phải thật thiêng liêng và khó quên. Anh rất trân trọng em, anh không để em phải chịu thiệt thòi khi cưới anh đâu, cô dâu của anh là phải thật xinh đẹp trong ngày cưới chứ không phải lo sợ che bụng bầu lùm lùm rồi không được diện váy đẹp, váy xinh.
Nghe anh nói mà lòng tôi tràn đầy yêu thương và tin tưởng anh. Nhưng tôi cũng lo lắng, giọng ba mẹ anh hôm ấy kiên quyết như thế, lỡ không thuyết phục được thì chúng tôi bị lỡ đến khi nào. May mắn trời không phụ người hiền, hôm đó về nhà, tôi gặp bà chị họ đang hớn hở khoe tin có thai với cả nhà sau khi cưới chồng 1 năm. Nhìn cái quen thử thai với 2 vạch đỏ chót, trong tôi lóe lên một ý tưởng.
Sáng hôm sau, tôi đến bấm chuống n hà anh với bộ mặt lo lắng. Mẹ anh mở cửa cho tôi vào, tôi thưa hôm nay có chuyện quan trong muốn nói với hai bác, bà lật đật chạy vào trong gọi bác trai ra. Hai người nhìn bộ mặt nghiêm trọng của tôi chờ đợi tôi lên tiếng.
- Con có cái này muốn đưa cho hai bác. - Nói rồi tôi lấy cái que thử thai trong túi đặt cái cạch lên bàn, hít một hơi sâu lấy can đảm dõng dạc.
- Que thử thai hai vạch đây, cho con cưới con trai hai bác được chưa?
Ông bả nhìn tôi trố mắt, rồi cầm cái quen lên săm soi kỹ lưỡng. Khi xác nhận đúng là que thử thai báo hai vạch không sai vào đâu được, cả hai nhìn nhau cười mừng rỡ. Rồi quay sang tôi trách yêu.
- Rồi rồi con dâu cưng của tôi, cưới liền, cưới ngay. Bây giờ con dâu ngoan về nhà, đợi ba mẹ dắt thằng con trai đem trầu cau qua cưới.
Anh hôm đó đang làm việc cũng bỏ ngang mà chạy sang nhà tôi, gọi tôi ra gặp mặt gấp.
- Chuyện gì vậy em? Sao ba mẹ báo em có thai giờ mình cưới gấp?
- Hồi sáng, em mang quen thử thai hai vạch đến cho ba mẹ anh coi, rồi em đòi cưới anh. - Tôi nhìn anh bẽn lẽn.
- QUE THỬ THAI 2 VẠCH? Ở ĐÂU RA? - Anh trố mắt nhạc nhiên.
- Que...của chị họ em. Chỉ mới có thai, em...mượn.
Anh lần này thì ngạc nhiên đến há cả mồm, rồi phì cười cốc đầu tôi một cái.
- Ranh ma quá ha. Ham cưới tôi thế hử cô, ham thế thì đợi đi, tôi về mang trầu cau qua rước liền đây.
Nói rồi anh ôm lấy tôi hôn cái chóc lên môi. Muốn lấy chồng thì em đành phải "ranh ma" thôi anh. Bất đắc dĩ mà.
Vậy là đám cưới của tôi được tổ chức liền sau đó 2 tháng. Sau đêm tân hôn đầy mãn nguyện trong mơ ước, hai vợ chồng tôi hang say "lao động", nên chỉ 3 tháng sau khi cưới là tôi có thai. Mẹ chồng bấm ngón tay tính ngày cũng biết cái que thử thai ngày xưa là giả, nhưng bà chỉ cười chào thua hai chúng tôi chứ không trách mắng gì. Vì tôi bây giờ quả thật đang mang thai thật mà!
Theo blogtamsu
Mẹ tin, mẹ sẽ tìm lại cho con một người cha thực sự ! Chưa bao giờ Ngân lại có thể nghĩ, trong hành trình của cuộc đời nàng lại phải tự chèo lái con thuyền số phận mà thiếu đi người bạn đồng hành mà nàng vẫn thường mơ tưởng. Hóa ra, giữa giấc mơ và đời thường đôi khi là hai thái cực ngược chiều nhau. Cuộc đời người đàn bà, nếu lấy nước mắt...