Hạnh phúc ngắn ngủi bên chồng người
Hạnh đã yêu, yêu say đắm một người đàn ông có vợ và dù có ai đó nói thế nào, dù họ có chửi vào mặt Hạnh, Hạnh cũng không thể nào từ bỏ được anh ta.
Cái thứ gọi là tình yêu có sức mạnh gì ghê gớm vậy mà bao nhiêu người nói, bao nhiêu người răn đe, Hạnh vẫn không thể ra đi. Tình yêu nó khiến cho con người ta si mê, mụ mị và yêu một người đàn ông có vợ thì còn mù quáng hơn.
Hạnh từng là một cô gái dễ tính, vô tư, chưa từng bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương một ai đó. Vì với Hạnh, chuyện yêu đương là do duyên số, trời ban cho chứ mải miết kiếm tìm cũng không biết bao giờ mới có. Hạnh cứ mặc kệ, vì cũng không phải là nhiều tuổi nên cứ để cho mọi thứ đến một cách tự nhiên.
Thế rồi, trong một chuyến đi du ngoạn, Hạnh tình cờ gặp một người đàn ông. Người này nhìn vào cách ăn nói thì đúng là người lịch thiệp, sang trọng. Hạnh có dịp tiếp xúc, nói chuyện và cảm thấy, người đàn ông này rất gần gũi, thân thiện. Anh như một hướng dẫn viên du lịch, đã chỉ cho Hạnh những địa điểm rất hay và kể về lịch sự rất thông thạo. Hỏi ra thì biết, anh ta cũng từng làm hướng dẫn viên. Hạnh thích thú cách nói chuyện của người đàn ông này và hai người họ cứ thế, chơi với nhau, quen nhau và dần xin số điện thoại của nhau.
Hạnh từng là một cô gái dễ tính, vô tư, chưa từng bao giờ nghĩ đến chuyện yêu đương một ai đó. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Những cuộc gặp gỡ tình cờ như vậy mà gây cảm tình thường khiến người ta tưởng lầm đó là định mệnh. Hạnh nghĩ, đó là định mệnh của đời mình nên khi người đàn ông này nói chuyện tình cảm, Hạnh nhanh chóng bị cuốn hút. Cô đã có nhiều cuộc trò chuyện sau đó sau khi hai người về lại với công việc hiện tại. Dù cũng không ở gần nhau nhưng cô và anh ta thường xuyên gặp nhau mỗi cuối tuần để tâm sự.
Lâu dần, tình cảm ấy trở thành tình yêu. Khó lòng mà có được thứ tình cảm trong sáng trai gái từ hai người nếu như họ không phải đã là một cặp đôi tri kỉ từ trước. Hạnh giống như con thiêu thân cứ cảm thấy yêu và nhớ nhung anh ta, nhưng Hạnh không biết, chưa bao giờ mình hỏi anh ta một câu về gia đình. Và chính vì vậy, Hạnh cũng không hay biết, người đàn ông này đã có vợ.
Trách ai được, có trách thì trách Hạnh đã mù quáng, đã tin vào tình yêu, đã khiến cho anh ta mê mệt và Hạnh cũng mê mệt anh ta. Hai người yêu nhau thắm thiết, hạnh phúc tràn trề cho đến một ngày, vợ anh ta tìm đến Hạnh. Cô ta nói những lời cay đắng và chua chát, dọa nạt Hạnh, xúc phạm cô rằng, nếu như Hạnh còn tiếp tục mối quan hệ này thì hãy cẩn trọng khi đi ra đường. Nghĩ tới những vụ tạt axit, Hạnh sợ. Hạnh không tin là có ngày mình lại rơi vào tình huống như thế này. Cái chuyện sống vô tư, yêu không tính toán, yêu do trời định của Hạnh là chuyện Hạnh bị một người đàn ông có vợ lừa hay sao? Tất cả là do Hạnh, trách ai được đây vì người này đã lừa dối cô, đã nói yêu cô say đắm.
Bây giờ, 3 mặt một lời, đối diện với anh ta và vợ anh ta, Hạnh bẽ mặt. Vì chính anh ta đã nói rằng, anh ta chưa từng nói với Hạnh là anh ta chưa có vợ, chỉ là cô cứ bám riết lấy anh ta nên anh ta mặc kệ. Đàn ông mà, đàn bà con gái theo họ thì họ mặc kệ chứ có mất gì đâu. Đúng vậy, đúng là anh ta chưa từng nói mình chưa vợ. Cái chuyện anh ta chài mồi Hạnh, nói yêu cô thì là thật, nhưng bây giờ, ngoài Hạnh và anh ta, có ai làm chứng cho chuyện này. Mà có thì vợ anh ta cũng chẳng bao giờ vì chuyện đó mà chịu thua chồng.
Bây giờ, 3 mặt một lời, đối diện với anh ta và vợ anh ta, Hạnh bẽ mặt. (ảnh minh họa)
Những con mắt nhìn vào Hạnh, có bạn bè, có người thân, có bố mẹ và rất nhiều người khác. Họ không dám tin tất cả là sự thật. Màn đánh ghen tới tận nhà khiến Hạnh không còn biết trời đất gì nữa. Mấy tháng hạnh phúc ngắn ngủi bên chồng người đã khiến Hạnh nghiệm ra, lòng người khó lường. Mọi thứ không như Hạnh nghĩ, người ta có thể lừa nhau bằng tiền bạc chứ không thể tin được lại lừa nhau bằng tình yêu. Có gì đâu mà phải lừa dối một cô gái yêu hết lòng, hết dạ…?
Tháng ngày hạnh phúc tưởng đến sớm với mình, chẳng thể ngờ có lúc lại ra nông nỗi này. Ngày vui chưa tày gang, sống bên chồng người có được ngày nào là của mình đâu. Vậy mà Hạnh cứ mơ, cứ tưởng. Bây giờ thì chấm hết thực sự rồi, Hạnh nuối tiếc nhưng chẳng dám yêu một người đàn ông ích kỉ, vô liêm sỉ đã có gia đình…
Theo VNE
Yêu chồng người, tôi vẫn hạnh phúc đó thôi!
4 năm yêu nhau, tôi mới thấm thế nào là hạnh phúc, là khổ đau.
Tôi đã chọn yêu người đàn ông có vợ một cách thầm lặng, không xen vào cuộc sống vợ chồng anh, không đòi hỏi bất cứ thứ gì nếu như anh không tình nguyện. Tôi là sinh viên, ra trường và đi làm, được anh yêu và cũng dành tình cảm cho anh. Tình yêu đầu đầy trong sáng và lãng mạn, lại gặp được người đàn ông từng trải, yêu thương hết lòng nên tôi cảm nhận được thế nào là hạnh phúc thực sự.
So với những mối tình ngây thơ trong sáng khác, tôi là người cảm thấy hạnh phúc hơn cả khi yêu anh. Khi biết an có vợ, ban đầu là sốc, sợ hãi, sau lại chuyển thành tình yêu. Tôi mặc kệ, vì tôi biết, nếu tôi yêu anh, anh cũng sẽ đáp lại tôi chân thành. Tôi đã dành cho anh cả trái tim mình. Anh biết tôi chịu thiệt thòi nên anh không yêu cầu tôi gì hết. Lúc nào anh cũng chiều chuộng tôi. Anh mua cho tôi những món ăn ngon, quan tâm khi tôi ốm đau, mệt mỏi. Anh còn chu cấp tiền nhà, lo tiền trang trải cuộc sống cho tôi. Có thiếu thứ gì anh cũng lo cho tôi, mua sắm cho tôi đầy đủ. Anh luôn coi đó là sự báo đáp tình yêu của tôi.
Quà cáp anh cũng mua cho tôi rất nhiều, dù là tôi chưa từng yêu cầu anh những thứ đó. Thứ tôi cần là thời gian và tình cảm của anh. Nhưng biết anh có gia đình, không thể thường xuyên đến bên tôi nên tôi cũng vẫn chiều theo ý anh, chấp nhận tất cả. Vì tôi hiểu, yêu người có vợ là thế!
Anh li dị vợ, được 3 tháng sau thì chúng tôi công khai yêu nhau. (ảnh minh họa)
Thời gian trôi qua, đã 4 năm, tôi dành trọn cho anh tình yêu của mình. Anh cũng chưa bao giờ to tiếng với tôi. Anh chưa bao giờ thay đổi sự quan tâm của mình dành cho tôi. Những lúc tôi buồn, tôi vui, anh đều động viên tôi hết lời. Thực sự, tôi tự hào và yên tâm vì được yêu anh. Tình yêu chúng tôi dành cho nhau là chân thành.
Rồi một ngày, tôi nghe anh nói, anh chuẩn bị li dị vợ. Vì tình cảm của anh dành cho cô ấy đã hết. Cô ấy cũng không cần anh gánh trách nhiệm nữa, và khi đó, anh sẽ cưới tôi. Nghe anh nói, tôi hạnh phúc lắm, dù rằng, tôi chưa từng có ý muốn chia rẽ gia đình anh, đều là do anh tình nguyện làm chuyện đó. Nếu thực sự không còn yêu nhau thì nên giải thoát cho nhau. Tôi cũng thấy mình không có tội gì, tôi muốn anh mang lại hạnh phúc cho tôi, là chồng của tôi, có gì đâu!
Anh li dị vợ, được 3 tháng sau thì chúng tôi công khai yêu nhau. Tôi vui vì điều đó. Cả gia đình tôi ngăn cấm, tất cả không cho phép tôi lấy anh vì không đồng ý một cô gái chưa từng yêu ai như tôi lại lấy người có gia đình. Tôi đã từng đau khổ vô cùng khi nghĩ anh đang hạnh phúc bên vợ, quên tôi. Tôi chịu đứng 4 năm làm kẻ giấu mặt, chỉ yêu anh nhưng giờ thì tôi đã có được anh.
Còn 3 tháng nữa chúng tôi kết hôn. Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi. Tôi không cảm thấy mình có tội trong chuyện này dù là đã đem lòng yêu người có vợ. Bởi hơn ai hết, tôi cũng đã gánh chịu mọi thứ. 4 năm qua, đó là thời gian tôi đã nếm trải đủ thứ và đã chịu đựng nhiều rồi. Coi như đây là sự bù đắp cho tôi. Dù sao thì, yêu chồng người tôi vẫn hạnh phúc đó thôi! Tôi sẽ không hối hận vì chuyện này, thực lòng tôi rất yêu anh!
Theo VNE
Tôi đã suýt cướp mất chồng người Tôi tin vào sự cắn rứt lương tâm nhưng bản thân tôi đã gây ra nghiệp chướng. Tôi yêu và bám theo 1 người đàn ông đã có vợ, anh hơn tôi 19 tuổi, tôi làm xáo trộn gia đình anh. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình, tôi cũng là người thứ 3, yêu 1 người đàn ông đã có gia...