hạnh phúc mong manh, chia tay, người thứ ba
Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ.
Cánh cửa đại học mở là lối đi thành công trong tương lai với ai nắm bắt được nó, nhưng nó sẽ là quãng thời gian đánh mất giá trị bản thân với những ai ham chơi, tôi nằm trong số đó. Tôi là sinh viên năm thứ tư ở Hà Nội. Trong quãng thời gian 3 năm trước tôi không chú tâm vào việc học, lao đầu vào những thú vui vô bổ, chủ yếu là game. Vì sinh viên có nhiều thời gian rảnh không biết làm gì tôi đã tìm đến game. Cứ thế ngày qua ngày, dường như game là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Tôi không học, dần dần mất kiến thức môn này đến môn kia. Giờ đây tôi đang chật vật cải thiện điểm để kịp ra trường nhưng với tấm bằng trung bình thì khó có công việc ổn định.
Ảnh minh họa
Quãng thời gian sinh viên tôi đã đi làm thêm, cũng va vấp xã hội, cho mình những bài học làm người. Từ nhỏ, gia đình, hàng xóm, bạn bè ai cũng bảo tôi là thằng con trai ngoan ngoãn. Tôi ít nói, sống tình cảm, chân thành, luôn nghĩ cho người khác, chịu thương chịu khó trong công việc nhà, ai cũng bảo tôi chăm chỉ như con gái. Tôi chỉ mỉm cười, hy sinh một cách thầm lặng vì gia đình, vì mọi người nhưng tôi không có hứng thú học.
Giờ tôi hoang mang, không biết nên học tiếp hay dừng lại để đi theo hướng khác. Tính tôi chịu khó, không ngại vất vả, tôi định tìm đến những người an quen biết nhờ họ giúp cho có một công việc để làm. Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ. Tôi nhiều lúc xin lỗi bố mẹ, định nói thẳng để làm lại từ đầu nhưng không đủ can đảm. Tôi phải làm sao?
Theo Hùng/Ngoisao
Muốn làm lại cuộc đời nhưng không đủ can đảm
Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ.
Cánh cửa đại học mở là lối đi thành công trong tương lai với ai nắm bắt được nó, nhưng nó sẽ là quãng thời gian đánh mất giá trị bản thân với những ai ham chơi, tôi nằm trong số đó. Tôi là sinh viên năm thứ tư ở Hà Nội. Trong quãng thời gian 3 năm trước tôi không chú tâm vào việc học, lao đầu vào những thú vui vô bổ, chủ yếu là game. Vì sinh viên có nhiều thời gian rảnh không biết làm gì tôi đã tìm đến game. Cứ thế ngày qua ngày, dường như game là một phần không thể thiếu trong cuộc sống này. Tôi không học, dần dần mất kiến thức môn này đến môn kia. Giờ đây tôi đang chật vật cải thiện điểm để kịp ra trường nhưng với tấm bằng trung bình thì khó có công việc ổn định.
Ảnh minh họa
Quãng thời gian sinh viên tôi đã đi làm thêm, cũng va vấp xã hội, cho mình những bài học làm người. Từ nhỏ, gia đình, hàng xóm, bạn bè ai cũng bảo tôi là thằng con trai ngoan ngoãn. Tôi ít nói, sống tình cảm, chân thành, luôn nghĩ cho người khác, chịu thương chịu khó trong công việc nhà, ai cũng bảo tôi chăm chỉ như con gái. Tôi chỉ mỉm cười, hy sinh một cách thầm lặng vì gia đình, vì mọi người nhưng tôi không có hứng thú học.
Giờ tôi hoang mang, không biết nên học tiếp hay dừng lại để đi theo hướng khác. Tính tôi chịu khó, không ngại vất vả, tôi định tìm đến những người an quen biết nhờ họ giúp cho có một công việc để làm. Tôi phải đối mặt với dư luận thế nào đây? Mọi người sẽ bàn tán xì xào thằng kia sao học ba năm rồi còn bỏ. Tôi nhiều lúc xin lỗi bố mẹ, định nói thẳng để làm lại từ đầu nhưng không đủ can đảm. Tôi phải làm sao?
Theo Hùng/Ngoisao
Làm ơn đừng chạm vào chỗ đó, em đang đau Hãy đọc câu chuyện sau, nếu thấy hay hãy chia sẻ nó cho mọi người các bạn nhé! Gã cười nhếch mép rồi chẳng đợi thêm nữa ghì luôn cô xuống chiếc ghế sofa. Tay gã nhanh chóng luồn vào trong áo cô và... gã muốn làm tình. Đã hơn một tuần nay gã không gặp lại Trang sau cái đêm hôm ấy....