Hạnh phúc hết hạn rồi anh à
Có lẽ nhiều người chẳng tin vào tiếng sét ái tình nhưng với em có lẽ đó là định mệnh. Định mệnh đưa anh đến bên em, định mệnh khiến em yêu, khiến em đau.
Mình cứ nhẹ nhàng nắm lấy tay nhau rong ruổi khắp con phố, đi bên nhau lặng lẽ và bẽn lẽn như những kẻ mới yêu, để đến khi hoàng hôn nhuộm tím đất trời anh nhẹ nhàng buông tay em mà trở về bên người ấy. Bàn tay buông thõng, hẫng. Trái tim buông thõng, đau.
Những lúc như thế em chỉ cười, một nụ cười rất nhẹ. Cô ấy đang đợi anh, anh phải về mà, phải không? Còn em, em cũng chỉ như người hành khất lạc đường, lạc vào trái tim anh. Anh như một người tốt bụng cầm tay em chỉ lối, dắt em qua những rung động trái tim, dắt em qua bao yêu thương khờ dại. Mình đi cùng nhau một đoạn đường, hạnh phúc đắng cay mình đều nếm đủ nhưng con đường dẫu dài thì cũng có ngày đi tới đích hoặc rồi cũng có ngày em phải tự tìm lối ra, sao loay hoay để mãi đi lạc được. Cứ đi lạc như thế, em đau, anh đau cả người ấy cũng đau.
Trong cuộc đời có những cuộc gặp gỡ là định mệnh, là hạnh phúc nhưng cũng có những sự tương phùng sao mà đầy những xót xa. Mình đến với nhau khi bên anh đã có người tri kỉ, em chẳng trách người đã chia nửa trái tim, chỉ buồn lòng rằng tại sao mình gặp nhau quá muộn như thế. Có lẽ số phận đã sắp lối, chỉ cho ta chữ duyên gặp nhau mà không se cho ta chữ phận.
Thôi thì trời định, mình cũng chỉ đi với nhau được thế thôi. Rồi cũng tới lúc phải trả anh lại cho người ta mà, đắng ruột xót lòng mà biết làm sao được. Yêu lắm, nhớ lắm, thương lắm và cũng đau lắm anh biết không? Nhưng được anh yêu thương, chở che như vậy là quá đủ, em buông tay rồi anh về với người ta đi.
Video đang HOT
Người đến sau bao giờ cũng đau hơn người đến trước vì tất cả mọi thứ đều phải trong giới hạn. Nỗi nhớ mà cứ bị gò bó vào một khuôn mức nào đó thì còn gì đau hơn? Và có lẽ chấp nhận rời tay để buông thả nỗi đau là cách duy nhất cho cuộc tình chúng mình.
Câu nói mình dừng lại đi anh sao mà đắng nghét nơi cuống họng. Quá khó để nói lời chia tay phải không? Và càng khó hơn khi buông tay mà trái tim vẫn đập loạn nhịp vì người ấy. Đau. Khóc. Nhưng em biết phải làm gì hơn?
Vốn dĩ thứ hạnh phúc này cũng chỉ tạm bợ mà, hạnh phúc hết hạn rồi em phải ra đi thôi. Anh à, anh nhớ phải hạnh phúc nhé, hạnh phúc thay cả phần em.
Ước gì gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc
Và anh chưa thuộc về ai…
Theo Gocyeuthuong
Em đã từng yêu mùa đông, vì khi đó em có anh...
Em yêu mùa đông, vì em cảm thấy hạnh phúc, ấm áp vì được anh chở che, ủ ấm cho em. Còn ngược lại, anh thích mùa hè vì anh lười lắm, mùa đông anh chỉ muốn cuộn tròn trong chăn ấm mà chẳng muốn đi đâu.
Tình yêu đi lên từ tình bạn thật lãng mạn và hạnh phúc biết mấy, anh hiểu em nhiều, anh biết em thích gì, anh biết em cần gì, và anh cũng biết em được tính tình em ra sao , anh chẳng cần thời gian để tìm hiểu vì đơn giản anh đã hiểu " cô bạn" của anh ba năm rồi, và giờ là thời gian để yêu nhau. Em để giành đến mùa đông nhận lời anh vì em yêu mùa đông, và em muốn mốc quan trọng này sẽ được đánh dấu vào 1 ngày đông. Và mùa đông năm ấy, em có anh!
Em yêu mùa đông, vì em cảm thấy hạnh phúc, ấm áp vì được anh chở che, ủ ấm cho em. Còn ngược lại, anh thích mùa hè vì anh lười lắm, mùa đông anh chỉ muốn cuộn tròn trong chăn ấm mà chẳng muốn đi đâu. Nhưng vào mỗi ngày đông giá lạnh, anh vẫn đón đưa em đi trên từng con phố, luôn chiều theo những sở thích chẳng giống ai của em và chẳng bao giờ phàn nàn cho dù sở thích của em có bị anh gọi là khùng đi nữa.
Tình yêu đi lên từ tình bạn thật lãng mạn và hạnh phúc biết mấy, anh hiểu em nhiều, anh biết em thích gì, anh biết em cần gì (Ảnh minh họa)
Anh ghét mùa đông cũng vì mùa này khiến bàn tay em lạnh buốt, nhưng em hạnh phúc khi mỗi lần anh nói: " Tay lạnh thế? Đưa tay cho anh mau! ". Rồi anh làm đủ trò với đôi bàn tay em để nó ấm lên. Mùa đông, anh sợ em lạnh mỗi khi đi làm sớm, anh sợ em lạnh mỗi khi về khuya mà chẳng có anh đi cùng, anh sợ em viêm họng, ho rồi giọng chẳng thể "chua như chanh" để bắt nạt anh mỗi khi anh làm sai điều gì.... Anh sợ nhiều điều lắm, nhưng những điều đó đều có nguyên nhân xuất phát từ em. Mùa đông năm ấy thật hạnh phúc vì em có anh!
Anh ghét mùa đông cũng vì mùa này khiến bàn tay em lạnh buốt (Ảnh minh họa)
5 cái mùa đông trôi qua kể từ ngày em có anh, em luôn cảm thấy ấm áp, mặc dù anh luôn nói em là đứa chịu rét kém cỏi nhất Vịnh Bắc Bộ. Lần đó em đi Sapa đúng dịp tuyết rơi, em kêu lạnh anh lo lắng lắm, sợ em sẽ cóng vì tuyết, anh liền mang thêm áo ấm lên Sapa cho em mà chẳng hề báo trước, anh bất ngờ xuất hiện trước mắt giống như sự xuất hiện đột ngột của bông tuyết Sapa, anh đưa áo và trách em: " Không chịu được rét thì phải mang nhiều áo chứ", và rồi em đã khóc, khóc không phải vì anh trách móc mà em khóc vì hạnh phúc vỡ òa. Anh là thế, chàng trai yêu mùa hè nhưng luôn dũng cảm bảo vệ em khỏi cái rét của mùa đông. Mùa đông năm ấy em vẫn có anh.
Những ngày cuối tháng 11 năm nay, Hà Nội lạnh hơn vì em đã mất anh. Kể từ mùa đông năm nay em sẽ một mình đối mặt với mùa đông. Cô gái yêu mùa đông năm ấy đã biết sợ những cơn gió lạnh về, mùa đông khiến em nhớ về anh, mùa đông về khiến những kỷ niệm của đôi ta ùa về trong vô thức, và cái lạnh của mùa đông khiến em lạc lõng cô đơn hơn.
Mùa đông năm nay sẽ không còn anh ủ ấm đôi bàn tay, sẽ chẳng có ai chở em đi dạo mỗi cuối tuần, chẳng ai đưa em đi ăn kem, chẳng ai mang áo ấm cho em nếu năm nay em đi Sapa mà có tuyết. Nhưng anh yên tâm, cô gái yêu mùa đông sẽ mạnh mẽ để bước một mình trong những ngày đông sắp tới và những mùa đông sau nữa, cô sẽ tự biết yêu thương bản thân mình, để cô luôn cảm thấy mùa đông mãi là mùa hạnh phúc!
Theo Guu
Dừng lại đi anh... không muốn cưới thì để em về lấy chồng "Dừng lại đi anh... không muốn cưới thì để em về lấy chồng". Thành vẫn không chịu buông tha, lúc ấy Lan đã nghĩ mình hết đường thoát thân... Lan là một cô gái nhạnh nhẹn, hoạt bát lại sở hữu nước da trắng ngần nên được khá nhiều chàng trai để ý. Ngay từ những ngày đầu bước chân vào giảng đường...