Hạnh phúc đôi khi chỉ là những điều rất bình dị xung quanh mình…
Hạnh phúc giản dị gần gũi vậy mà lâu nay cô không nhìn thấy cứ ao ước những thứ xa xôi. Cũng may cô đã kịp ngộ ra để không đánh mất nó…
Từ hôm đi họp lớp về, tâm trạng của Minh không vui. Kể từ lúc ra trường đến giờ ngót nghét cũng gần 20 năm, bạn bè lâu ngày mới gặp lại, nhiều người thay đổi đến khó nhận ra. Trong số đó phải kể đến Tuyết, bạn ngồi cùng bàn với Minh.
Nhà Tuyết nghèo, Tuyết không xinh, học cũng chẳng giỏi, thi tốt nghiệp cấp ba còn bị trượt phải thi lại lần 2. Vậy mà Tuyết thật may mắn lấy được ông chồng giàu. Thế là đời Tuyết một tấc lên mây. Giờ Tuyết đã là bà chủ, một bước là có xe đưa xe đón, đồ dùng toàn hàng hiệu đắt tiền.
Chồng Tuyết giỏi kiếm tiền lại còn chiều vợ, nhờ vậy mà Tuyết trẻ và xinh ra nhiều. Đứng giữa bạn bè đứa thì gầy hom hem, đứa đầu đã bắt đầu hai thứ tóc, trông Tuyết như bậc đàn em kém xa cả chục tuổi.
Buổi họp lớp cũng do Tuyết đứng ra tổ chức và lo toàn bộ chi phí ăn nghỉ. Bạn bè nhiều người muốn đóng góp cùng nhưng Tuyết nhất quyết từ chối. Suốt cả buổi tiệc, Minh cứ ngồi nhìn Tuyết trân trân. Rồi cô ngầm so sánh mình với Tuyết. Hồi còn đi học, cô hơn hẳn Tuyết về mọi thứ vậy mà bây giờ cô thua kém Tuyết về mọi mặt.
Trong khi Tuyết tiêu tiền như nước, hết đi du lịch châu Âu lại sang châu Mỹ thì cô chật vật lo bươn chải, chi tiêu hàng ngày cho gia đình trong khoản thu nhập eo hẹp của hai vợ chồng. Rồi còn nhà nội, nhà ngoại, việc gì cũng đến tay. Con thì hay ốm vặt, mỗi lần đi gặp bác sĩ lại mất của mẹ nửa tháng lương. Chồng thì ngày đi làm, cuối tháng nộp lương cho vợ, ngoài ra cũng chẳng kiếm thêm được đồng nào, chẳng giỏi giang như chồng người ta. Tính tình anh được cái hiền lành nhưng chẳng lãng mạn, tâm lý hay hài hước như anh bạn Tấn cùng lớp ngày xưa theo đuổi Minh. Hôm đó Tấn bận đi công tác nên không tham gia nhưng nghe bạn bè kể về cuộc sống hạnh phúc viên mãn của vợ chồng Tấn, Minh không khỏi chạnh lòng. Buồn bực trong lòng, Minh đâm ra hay gắt gỏng với chồng con. Có hôm đi làm về thấy ba bố con đang nô đùa, Minh cáu:
- Làm cái gì mà ầm nhà ầm cửa ra thế?
Video đang HOT
Ba bố con tròn mắt nhìn nhau rồi tùy nghi di tản. Nghĩ là vợ công việc áp lực căng thẳng nên bạn rủ tụ tập bia bọt, chồng Minh đã từ chối, ở nhà san sẻ đỡ đần công việc cho vợ.
- Nếu em thấy mệt quá thì xin nghỉ vài ngày đi.
Minh chẳng nói gì đi vào phòng nằm. Vừa lúc đó điện thoại gọi đến, là một trong số những đứa bạn cũ. Minh uể oải nhấc máy, đầu dây bên kia bạn buồn bã thông báo:
- Mày biết chuyện nhà con Tuyết chưa? Chồng nó làm ăn phi pháp bị công an bắt rồi. Con Tuyết chạy đôn chạy đáo lo cho chồng, nhà cửa xe cộ cũng bán hết rồi mà chưa chắc chồng nó đã thoát tội. Còn nữa, vợ chồng nhà Tấn sắp sửa ly hôn. Nghe đâu ông Tấn lăng nhăng ở ngoài, còn có con riêng nữa. Vợ giận nên đâm đơn ra tòa.
Xong cuộc nói chuyện Minh cứ bần thần cả người. Đúng là cỏ bên kia đồi bao giờ chẳng xanh mướt. Cách đây không lâu cô còn nhìn vào những cuộc hôn nhân ấy với niềm ao ước, ngưỡng mộ. Nhưng trên đời này có gì là hoàn hảo đâu. Đó là chưa nói đến những vỏ bọc và bất trắc có thể xảy ra trong cuộc sống, rồi minh nhìn lại cuộc hôn nhân của mình, đành rằng cô không giàu có về tiền bạc, cuộc sống cũng chẳng lãng mạn màu mè nhưng cô có người chồng hiền lành chân tình, yêu thương vợ con. Hai đứa con không giỏi không sáng lạng nhưng chúng nó rất ngoan và luôn quan tâm đến mẹ. Gia đình chồng cũng dành cho cô rất nhiều tình thương. Ngần ấy thứ không đáng trân trọng sao ?
Cô dậy mở cửa phòng đi xuống bếp, vô tình nghe tiếng chồng thủ thỉ dặn con:
- Hai đứa ăn xong rồi vào phòng học bài. Nhớ đi nhẹ nói khẽ cho mẹ nghỉ ngơi biết chưa?
Minh đứng lặng nhìn cảnh chồng đang gỡ xương cá cho con mà nước mắt cô rưng rưng.
Hạnh phúc giản dị gần gũi vậy mà lâu nay cô không nhìn thấy cứ ao ước những thứ xa xôi. Cũng may cô đã kịp ngộ ra để không đánh mất nó…
Theo Thế giới trẻ
Đôi khi FA cũng vui mà!
Đôi khi FA cũng vui mà! Người ta cứ bảo FA là khổ, nhưng chúng tớ thấy FA cũng rất vui, bởi quan trọng các bạn cảm nhận niềm vui như thế nào mà thôi.
Này nhé, những ai có honey thì những ngày nghỉ cuối tuần, ngày lễ đều cố gắng dành trọn thời gian cho người ấy. Còn F.A chúng tớ thì sao? Chúng tớ chẳng phải dậy từ sớm để ê a váy áo, phấn son, điệu đà với người ấy nhé. Chúng tớ tha hồ thoải mái trong chăn ấm nệm êm, bù đắp lại cả tuần học hành vất vả. Chúng tớ có thể la cà hết nhà đứa bạn này đến đứa bạn khác, tám đủ mọi chuyện trên trời dưới đất với chúng nó, mà chẳng cần chú ý gì đến hình tượng của mình, vui quá xá ấy chứ.
Này nhé, F.A chúng tớ có thể ngủ dậy muộn, chẳng cần chải đầu, chỉ cần vuốt vuốt vài cái. Chúng tớ có thể ăn uống hồng hộc, ngồi xiên ngồi vẹo, thậm chí là quát tháo ầm ĩ mà chẳng cần phải "yểu điệu thục nữ". Vì lũ bạn thân đã quá hiểu chúng tớ rồi. Cứ thoải mái như vậy, chẳng phải rất vui vẻ sao?
Này nhé, F.A chúng tớ có thể lùng sục hết web này đến web kia để ngắm giai đẹp. Thậm chí, lưu ảnh người đẹp ý trong điện thoại mà chẳng phải lo lắng ai kia sẽ ghen tuông. Chúng tớ, có thể mơ mộng về một cuộc tình đẹp như mơ với những anh chàng đẹp như EXO hàn quốc, mà chẳng phải đối mặt với thử thách ngang trái của tình yêu.
Này nhé, F.A chúng tớ đêm đêm cũng chẳng nhận được tin nhắn yêu thương hay ôm điện thoại chờ hồi âm của ai đó. Nhưng chúng tớ luôn nhận được những tin nhắn, những cú điện thoại "trời ơi nhất" giữa đêm khuya của lũ bạn thân. Chúng tớ vẫn vui vẻ, hạnh phúc ngập tràn khi đánh sập Wall nhà đứa bạn nào đó.
Này nhé, F.A chúng tớ, những lúc buồn, đau khổ cũng không có bờ vai của người ấy để tựa vảo. Nhưng chúng tớ có cả đám bạn ẩm ĩ ở bên cạnh. Chúng nó phá phách, hò hét, thậm chí trêu chọc, rồi ngoác miệng ra cười mà chẳng một lời an ủi. Chính điều đó lại là liều thuốc công hiệu hơn cả bờ vai vững chãi kia.
Này nhé, là F.A chúng tớ biết yêu bản thân mình nhiều hơn. Trái tim chúng tớ có 4 ngăn: gia đình, bạn bè, đam mê và cuối cùng chính là bản thân chúng tớ. Trước khi yêu một người, chúng tớ sẽ tự yêu bản thân mình trước đã.
Cuộc đời bạn có thể yêu nhiều hơn 1 lần, nhưng bạn chỉ đi cuộc đời này duy nhất 1 lần. Chỉ khi bạn học được cách yêu bản thân mình, thì bạn mới học được cách yêu thương một người khác.
Theo Guu
Có đôi khi, ly hôn là điều... tốt nhất có thể làm cho con Tôi nhận ra là con tôi đã cô độc vô cùng bởi suốt một thời gian dài tôi chỉ về đến nhà là cắm cúi cơm nước, nồi niêu,... rồi vợ chồng tôi cãi cọ,... Hồi ấy, tôi khoảng 13 tuổi. Nghe người ta nói rằng ngày tết phải cẩn thận, tránh làm vỡ đồ dùng vì như thế trong nhà sẽ có...