Hạnh phúc, con dâu thương mẹ chồng như mẹ đẻ
Sống với mẹ chồng hai năm, chị Thắm hoàn toàn thành con người khác, nhờ sự dạy bảo của bà: Chừng mực, vui vẻ, khéo léo.
Người ta thường nói vui, mẹ chồng, nàng dâu giống như hai người có món nợ “tiền kiếp”, nên nhất thiết phải không ưa nhau. Thế nhưng, trong câu chuyện này, mẹ chồng, nàng dâu, bằng tấm lòng chân thành của mình, đã viết nên một câu chuyện đẹp…
“Gọi là mẹ chồng, nhưng như chính mẹ ruột của mình”, chị Lê Thị Thu Thắm (Bình Thạnh, TP.HCM) đã nói về mẹ chồng mình như thế. Năm 1999, chị Thắm về làm dâu nhà anh Trọng Tân. Cha anh Tân đã mất, mẹ là giáo viên về hưu, anh trai thì đã ra riêng, nhà chỉ có hai vợ chồng và mẹ chồng, với căn nhà gần 100m2, sống thoải mái. Chưa lấy chồng, chị Thắm nghe người ta đồn đãi bao nỗi khổ về chuyện làm dâu: Sao mà khổ, sao mà cực, va chạm với mẹ chồng. Thế nhưng, khi gặp bà rồi, Thắm mới thấy, hóa ra có người này người khác.
Mẹ chồng cô tính ít nói nhưng thẳng thắn. Có chuyện gì không vừa lòng con dâu, bà chẳng đá móc nguýt nghoéo gì, cứ gọi đến, răn bảo đàng hoàng. Có miếng gì ngon cũng nghĩ đến con dâu. Bà con luôn dạy con trai mình phải luôn yêu thương vợ, chăm sóc gia đình. Sống với bà hai năm, chị Thắm hoàn toàn thành con người khác, nhờ sự dạy bảo của bà: Chừng mực, vui vẻ, khéo léo.
Ảnh minh họa.
Lấy nhau 3 năm mà chưa có con, hai vợ chồng đi khám, mới biết chị bị đa nang, phải chữa trị lâu dài. Chị buồn, mặc cảm. Có một lần, anh Tân “say nắng” một cô gái trẻ trên công ty. Nghe đồng nghiệp đồn, chị Thắm theo dõi và thấy quả thật có chuyện không hay. Sau nhiều ngày buồn vật vã, chị Thắm quyết định đem chuyện kể cho mẹ chồng. Chị nói thật rằng, nếu mẹ muốn, con sẽ từ bỏ anh ấy, để anh ấy lấy vợ, sinh cho mẹ cháu nội.
Bà không nói gì, gọi con trai đến nói rằng bà đã dạy anh từ bé, rằng phải chung thủy, trung thực và tự trọng. Bà bắt con trai kể thật hết sự tình, bắt phải nói rõ tình cảm của mình. Anh Tân bảo, anh chỉ có chút cảm xúc vu vơ, anh vẫn yêu vợ anh nhiều. Thế là bà gọi chị Thắm vào, nói chuyện với anh chị về lòng bao dung và sự trân trọng mái ấm gia đình. Bà bảo chừng nào cả hai còn sống dưới một mái nhà, bà không chấp nhận sự ngoại tình. Ngoại tình là nền tảng bất hạnh, cho cả hai vợ chồng và con cái sau này. Rồi bà bảo, hai vợ chồng phải cố gắng chữa bệnh để có đứa con, mọi khúc mắc sẽ được giải quyết hết…
Bà lại rất thoải mái trong mọi việc và luôn thông cảm, thấu hiểu cho con dâu. Có chuyện gì khúc mắc với chồng hay công việc, cứ đem hỏi mẹ chồng là có cách tháo gỡ.
Video đang HOT
Rồi chị Thắm có con. Sinh em bé được một thời gian thì cả hai vợ chồng quay ra làm ăn ngoài. Thời gian đầu công việc ổn, hai vợ chồng bận tối mặt mũi, một tay mẹ chồng chăm nom cháu, cực khổ mà bà chẳng than lấy một câu. Nhưng đời xui rủi không ngờ, chỉ một sơ sẩy, họ thất bại, phá sản và mang một số nợ lớn, có khả năng tù tội. Để cứu con, bà mẹ chồng của chị Thắm đã bàn với anh trai cả, và quyết định bán căn nhà kỉ niệm thời gầy dựng của vợ chồng bà, lấy tiền trả nợ cho vợ chồng con trai. Bán xong thì trả vừa hết nợ, mẹ chồng sang nhà anh cả ở, còn vợ chồng chị Thắm thuê một căn nhà nhỏ xíu bằng lỗ mũi ở gần đấy, đi làm và bắt đầu lại với hai bàn tay trắng.
Chưa một lần, chưa một lời bà trách móc cả hai. Ngược lại, bà luôn an ủi hai con, luôn tự trách mình được ở nhà cửa đàng hoàng, mà con cháu phải đi ở trọ trong căn nhà chật chội như thế. Ở nhà con cả, có miếng gì ngon bà đều mang qua cho con dâu, cho cháu.
Ra ngoài được hai năm, anh Tân lại mở một công ty, lần này quy mô nhỏ và ít “liều” hơn. Dành dụm dần, rồi họ cũng có một số vốn liếng kha khá. Anh bàn với vợ, nên mở rộng công ty và làm cho phát triển hơn nữa. Nhưng chị không đồng ý. Chị thấy là mẹ chồng, năm nay đã hơn 60 rồi. Mấy tháng nay thấy bà than đau khớp, đi lại có vẻ vất vả. Vợ của anh trai chồng chị, tuy cũng thương bà nhưng là người phụ nữ thành đạt, đi công tác nhiều hơn ở nhà, không thể kề cận chăm nom bà được. Tuổi già, cô đơn, chị nghĩ mà thương bà vô cùng. Bởi vậy, chị nói với chồng, chuyện sự nghiệp của mình thì còn dài, còn xa lắm. Nhưng mẹ thì sống có được bao lâu nữa. Bây giờ, tiền dư dả, ta vay thêm, mua căn nhà đàng hoàng rồi đón mẹ về sống, chăm nom mẹ. Sau này mở rộng từ từ, rồi nếu được, còn phải chuộc lại căn nhà cho mẹ vui.
Anh Tân nghe vợ nói, ngẩn người ra, không ngờ rằng vợ mình sâu sắc và yêu thương, biết nghĩ như vậy. Cảm động, anh chỉ biết cảm ơn vợ. Những ngày sau đó là những ngày họ đi tìm nhà, và cuối cùng đã đặt cọc một căn nhà vừa ý. Tiền cũng đã làm thủ tục vay xong. Cả hai vợ chồng mơ màng nghĩ đến cái ngày nhà mua hoàn tất, rồi trang trí, dọn về nhà xong, họ sẽ mời mẹ đến, khiến mẹ bất ngờ, và chị Thắm sẽ nói: “Mẹ ơi, mẹ ở với chúng con suốt đời này mẹ nhé”!
Theo VNE
Bi kịch gia đình của những người phụ nữ nghiện thủ dâm
Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng. Đi bồ bịch thì chị không đủ "gan", biện pháp giải tỏa duy nhất mà chị có thể làm là thủ dâm.
Tình dục là nhu cầu chung của con người. Với một người phụ nữ, chuyện được chồng ân ái, yêu chiều là điều chị Thảo mong muốn nhất. Nhưng chính anh Hoàng, chồng của chị đã không thể khiến chị cảm thấy thoải mái, dễ chịu hay được hưng phấn khi tham gia vào &'cuộc yêu' với chồng. Lúc nào chị cũng cảm thấy mình bị ra rìa, chẳng có chút hứng thú nào khi bên cạnh chồng vì anh không chủ động đến gần với vợ. Anh bảo, cái gì cũng có chừng mực, chuyện vợ chồng quan hệ là tốt nhưng mà nhiều cũng không phải là hay. Anh bảo chỉ mặc định 2 tuần một lần, như thế là đủ.
Nghe anh lên " thời khóa biểu" cho việc vợ chồng mà chị thấy hài hước. Vợ chồng yêu nhau, quan hệ với nhau thì cứ gì phải quy định ngày nào ngày nào. Chỉ cần hứng, chỉ cần có cảm xúc là có thể gần gũi nhau. Vậy mà anh nhất định làm vậy, anh bảo đó là nguyên tắc. Nếu như không làm thế, không thưa ra thì chẳng mấy chốc mà vợ chồng chán nhau. Chị Thảo thì không nghĩ như vậy, nếu cứ thử thì được, còn nếu thưa quá, cứ thưa mãi như vậy dần dần sẽ khiến đối phương không còn cảm hứng với nhau nữa và lâu dần sẽ chán nhau hẳn.
Chồng quản cả chuyện chăn gối vợ chồng khiến chị Thảo chán ngấy. Nhu cầu của phụ nữ cũng như đàn ông, có thể không cao bằng nhau nhưng với phụ nữ, cuộc sống không thể thiếu chăn gối vợ chồng. Vậy mà anh nhất định không chịu đáp ứng. Đi bồ bịch thì chị không đủ "gan", biện pháp giải tỏa duy nhất mà chị có thể làm là thủ dâm.
Lần đầu tiên, khi anh Hoàng đang nằm bên cạnh và thấy chị Thảo có động tác lạ, anh đã hét toáng lên trong đêm bảo: "Em làm gì vậy, em định dọa anh ấy à?". Lúc đó có lẽ, anh chưa bao giờ dám tưởng tượng ra, vợ mình, người con gái lúc nào cũng nhu mì, hiền lành, ngoan ngoãn lại... thủ dâm.
Đã đến 5 lần, chồng bắt được chị Thảo thủ dâm, anh đều la toáng lên trong đêm. Chị Thảo không biết như vậy có phải là chị dâm đãng hay lẳng lơ hay không, nhưng thú thực, chị cần chuyện vợ chồng, nhưng chồng lại không thể khiến chị hài lòng. Giờ nếu một ngày không "tự xử" ít nhất 2 lần thì chị không thể tập trung vào làm bất cứ việc gì.
"Lúc này, tôi buồn lắm vì chồng coi tôi như người ngoài hành tinh vậy. Anh coi việc phụ nữ nghiện sex là chuyện không thể chấp nhận được, thủ dâm thì càng không bao giờ. Anh xua đuổi tôi mấy ngày hôm đó, bảo tôi bị bệnh và cách ly tôi bằng việc anh sang phòng khác ngủ.
Từ đó tới nay đã được gần 1 tháng, anh không đoái hoài gì tới tôi. Cứ ăn cơm xong là anh về phòng ngủ, không nói với tôi một câu. Sống với nhau, là vợ chồng mà giống như hai người lạ trong nhà. Nghĩ lại cảnh anh hờ hững với mình, tôi đau khổ vô cùng...", chị Thảo tâm sự.
Anh không khỏi bàng hoàng trước hình ảnh diễn ra trước mắt. Trên giường ngủ, vợ anh đang lõa lồ... thủ dâm (ảnh minh họa)
Cùng chung cảnh có chồng mà vẫn phải "tự sướng" như chị Thảo là chị Mai, vợ anh Hoằng.
Có lẽ, nhu cầu về tình dục của chị Mai quá cao, nên một người như anh Hoằng không thể nào giữ chân được chị, cũng không thể khiến chị vui vẻ hạnh phúc.
Ngay đêm tân hôn, chị Mai lao vào anh Hoằng như một con thiêu thân, thấy vợ như mãnh thú khiến anh Hoằng hốt hoảng.
Từ hôm đó, ngày nào cũng vậy, chị bắt anh phải chiều theo ý, bắt anh phải khiến chị được thỏa mãn. Có khi chị buột miệng nói ra: "lấy chồng về mà không triệt để "khai thác" thì lấy làm gì?". Câu nói đó của vợ dù có chút bông đùa nhưng làm anh Hoằng hơi hoảng. Vì đúng là trước giờ, vợ anh luôn hừng hực chuyện chăn gối, dường như chị không biết mệt là gì.
Có đêm, chị bắt anh phải "làm" 5-6 lần, đêm nào ít nhất cũng 3 lần khiến anh như cái đèn sắp cạn dầu, lúc nào cũng trong tình trạng mệt mỏi. Nhiều khi anh phải trốn vào phòng từ tối, giả vờ ngủ để "trốn vợ".
Rồi bẵng đi gần cả tháng anh Hoằng không thấy vợ "đòi hỏi" gì mình, anh tưởng nhu cầu của vợ đã về mức bình thường. Nhưng một buổi tối, vì có bản kế hoạch phải hoàn thành ngay trong đêm để sáng hôm sau kịp giao cho sếp nên mãi 1 giờ đêm anh mới về phòng ngủ.
Anh không khỏi bàng hoàng trước hình ảnh diễn ra trước mắt. Trên giường ngủ, vợ anh đang lõa lồ... thủ dâm
"Tôi hoảng quá, tôi hỏi sao vợ lại làm vậy thì cô ấy nói, cô ấy thực sự khó chịu nhưng tôi lại không giúp cô ấy giải tỏa được. Nên cô ấy làm vậy để khiến mình thoải mái hơn và không động chạm gì tới tôi khi tôi mệt mỏi hay không có hứng thú chiều cô ấy. Nghe vợ nói, tôi có chút sợ. Tôi không nghĩ một người sống khép kín như vợ mình lại có thể làm vậy. Hình ảnh cô ấy "tự sướng" cứ ám ảnh tôi mãi, thậm chí rất nhiều lần tôi bị mất hứng khi gần vợ chỉ vì trong đầu hiện lên hình ảnh ấy...".
Theo các bác sĩ, hành vi thủ dâm (đối với cả nam và nữ), xét một cách khách quan là bình thường, không phải "bệnh" như nhiều người tưởng. Thậm chí, ngày nay, có nhiều công trình khoa học, bài báo chuyên ngành hướng dẫn các phương pháp thủ dâm hiệu quả. Các nhà khoa học còn đồng thuận cao rằng, với phụ nữ, việc "tự giúp mình" còn dễ lên "đỉnh Vu Sơn" hơn là quan hệ theo cách thông thường. Bởi với cách này, người nữ tập trung cao độ hơn và chủ động tạo ra được những gì mình muốn.
Tất nhiên, phải xem thủ dâm là "chữa cháy tạm thời". Quan trọng nhất vẫn là xây dựng một đời sống tình dục chất lượng với bạn đời, bởi trong tình dục còn có yếu tố tình cảm. Nếu người vợ phát hiện chồng thỉnh thoảng mới "tự xử" thì cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng thấy chồng né vợ để tự làm "chuyện ấy", thì cần ngồi lại trao đổi thẳng thắn xem mấu chốt vấn đề nằm ở đâu. Người vợ cần có niềm tin rằng, dù thế nào đi nữa, việc một người đàn ông được quan hệ với vợ bao giờ cũng mang lại cảm xúc tuyệt diệu hơn là "tự xử". Từ đó, tích cực cải thiện đời sống gối chăn.
Theo VNE
Uống cà phê chừng mực không gây mất nước Một nghiên cứu ở Anh được công bố trên chuyên san PLoS ONE cho hay uống khoảng 200 ml cà phê mỗi ngày không gây mất nước. Ảnh: Shutterstock "Nghiên cứu của chúng tôi đi ngược lại với các lý thuyết trước đó cho rằng uống cà phê có thể dẫn đến mất nước và nên tránh hoặc giảm bớt để duy trì...