Hạnh phúc bỏ quên em!
Gửi anh, người con trai em tìm kiếm bấy lâu. Tìm anh trong vô vọng, trong nỗi nhớ dài đằng đẵng suốt 6 năm trời.
Mùa đông năm nay bỗng nhiên em cảm giác mình sắp được gặp nhau, cái cảm giác thật dễ chịu ấy đã dìu em qua cái lạnh buốt giá của mùa đông, cái cô đơn khắc nghiệt mỗi khi đêm về, mỗi buổi sáng thức dậy em thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn, em trải lòng đón ánh bình minh rực rỡ mà đã lâu rồi cảm giác ấy trong em như một chú gấu khổng lồ đã trú đông mà quên đi rằng đã biết bao mùa xuân đã đi ngang nơi ấy! Nhưng cũng thật bất công với em, những gì chúng mình có với nhau chính là kỷ niệm đẹp của thời áo trắng, kỷ niệm giống như một liều thuốc nhiệm màu hàn gắn trái tim em.
Ngày ấy em tuyệt vọng vì xa anh, nhưng không vì thế mà hình ảnh trong em tan biến. Em yêu anh, vì vậy nên luôn cố gắng tìm tin tức của anh. suốt 6 năm qua anh ra đi không để lại một tin nhắn nhỏ, vậy mà em vẫn tìm, vẫn hy vọng dù biết mong manh đến nhường nào. mùa đông năm nay, lần đầu tiên em biết tin về anh, nhưng cũng là tin nhắn kết thúc mọi hy vọng nơi em, anh sắp là người đàn ông của gia đình, vậy đấy.
Hạnh phúc trở thành vô nghĩa trong em, và có lẻ hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ nhớ đến em, một cô bé của ngày đến trường và một cô gái của ngày hôm nay luôn mang trong mình niêm hy vọng có một món quà vô hình mà ông thần hạnh phúc ban tặng một ngày nào đó. Vậy đấy, xuất phát của chúng mình là mùa đông ấm áp nhưng tại sao cũng phải kết thúc vào mùa đông chứ anh. mọi thứ đã chấm hết. Niềm hy vọng, lòng tin vào tình yêu và hạnh phúc giờ chỉ là những khái niệm lạ hoắc trong em. Em cảm thấy bản thân mình thật tội nghiệp, em vẫn nghĩ suốt cuộc đời này anh và em vẫn sẽ yêu nhau cho dù mình có ở xa nhau bao nhiêu đi nữa. Em ngây thơ quá đúng không anh. Chúc anh và người con gái ấy mãi hạnh phúc anh nhé, hy vọng tình yêu của anh dàng cho người ấy là mãi mãi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi người đàn ông mang tên loài hoa buồn
Không biết anh có cảm nhận được tình yêu đơn phương mà em dành cho anh bấy lâu nay không? Nhưng có một điều em biết rất rõ là em đang rất đau nỗi đau của anh.
Nhìn anh mỗi ngày lê những bước chân khó nhọc mà lòng em đau như cắt, em muốn đến bên anh cùng anh chia sẻ những nỗi đau của anh mà lòng tự trọng lại lớn quá. Em thực sự thất vọng về chính bản thân mình. Tại sao em không đến bên anh, cùng anh bước qua chặng đường khó khăn này? Em biết lúc này anh rất cần một điểm tựa, em nghĩ mình có thể làm được vì tình yêu mà em dành cho anh đã đủ lớn để hy sinh tất cả. Em cũng biết và cảm nhận rất rõ tâm hồn thánh thiện của anh nên rất có niềm tin là chân anh sẽ lành bệnh trong một tương lai rất gần, đừng tuyệt vọng anh nhé., em tin ông trời sẽ không phụ người tốt như anh đâu...
Em cũng hy vọng là anh sẽ đọc được những lời này, sẽ đoán được cô gái yêu anh là ai? Em đã yêu anh, một tình yêu đơn phương nhưng đầy cảm xúc mãnh liệt. Nhìn anh lê bước, lòng em đau như cắt, em ước mình có thể đến bên anh, nói ngàn lời thương yêu với anh, cùng anh bước qua những chặng đường đầy gian khổ phía trước, nhưng không hiểu sao mỗi lần đối diện anh, ngay cả việc nhìn thẳng vào mắt anh em cũng không dám nữa.
Em biết mình là con bé đa cảm, không xinh đẹp nên chẳng biết có được tình yêu của anh hay không ? Viết cho anh những dòng này em thấy lòng mình thanh thản hơn, em không biết tình yêu của mình có được đáp trả không nhưng em biết rõ ngọn lửa yêu trong em vẫn bùng cháy và vẫn ngày đêm mong chờ dù chỉ là một tin nhắn chúc ngủ ngon từ phía anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hành trình vô tận Một chuyến đi không dài nhưng giờ đây để lại trong lòng em ngổn ngang trăm mối. Taulua của em, trên đoạn đường còn lại em đã cùng anh làm bạn đồng hành, em hồn nhiên với nụ cười làm anh quên đi đường xa vạn dặm, chia sẻ những khoảnh khắc đẹp của thiên nhiên hùng vĩ, cùng bất chợt nhận ra...