H.ành h.ạ đủ thứ kiểu mà bạn gái không chịu chia tay
Tôi đã làm mọi cách để cô ấy chán mà tự bỏ, nhưng cô ấy vẫn bám lấy tôi dai như đỉa.
Chúng tôi yêu nhau từ năm thứ 2 đại học, đến nay đã 7 năm rồi. Càng ngày tôi càng thấy chúng tôi không đủ hợp nhau để đi đến hôn nhân. Tôi đã nhiều lần bóng gió nói với cô ấy rằng nếu lấy tôi, cô ấy sẽ không hạnh phúc. Nhưng tôi đưa ra lý do gì, cô ấy cũng gạt đi và chứng minh rằng với cô ấy, đó không phải vấn đề, miễn hai đứa yêu nhau, có tình yêu là vượt qua được hết.
Khổ quá nhưng tình yêu của tôi đâu còn mãnh liệt như trước. Một nghiên cứu nào đó đã khẳng định rằng tình yêu khó tồn tại quá 5 năm vì sự quen thuộc và nhàm chán ngày càng tăng. Nhưng là một người đàn ông có lương tâm, làm sao tôi có thể nói thẳng với người con gái đã hết lòng yêu tôi, dâng hiến hết cho tôi rằng tôi không yêu cô ấy nữa vì đã quá quen thuộc nhau rồi?
Nhưng nếu cứ thế này mãi, đến khi cô ấy nhiều t.uổi thì tôi buộc phải cưới mất. Hôn nhân không tình yêu thì người đau khổ nhất vẫn là phụ nữ. Vì vậy nên chúng tôi phải chia tay thôi. Vì không muốn tàn nhẫn làm cô ấy tổn thương khi bị người yêu bỏ, tôi cố làm cho mình xấu xí, cư xử tệ hại để cô ấy chán mà bỏ tôi, nhưng cho dù tôi đối xử tàn nhẫn, quá quắt thế nào, cô ấy cũng chỉ khóc thầm đau khổ và ra sức chiều chuộng tôi hơn.
Sao lại có người phụ nữ cố chấp đến mức tự làm khổ mình và làm khó người khác như vậy? Tôi có nên biến mất, cắt đứt mọi liên lạc để cô ấy có cơ hội làm lại với người khác không?
Video đang HOT
Sao lại có người phụ nữ cố chấp đến mức tự làm khổ mình và làm khó người khác như vậy? (Ảnh minh họa)
Chuyên gia trả lời:
Bạn nói muốn chia tay vì tương lai của cô ấy, nhưng có lẽ tự bạn cũng biết rằng mục đích chính là muốn bỏ người yêu mà không mang tiếng đàn ông bạc tình. Nhưng dù thế nào, khi một trong hai người đã không còn tình yêu nữa, chia tay vẫn là điều nên làm. Vấn đề là chia tay như thế nào để giữ lại ấn tượng tốt đẹp trong mắt nhau, để ít gây tổn thương cho “đối phương” nhất, để cô ấy có niềm tin tìm hạnh phúc mới…
Cách bạn đang làm gây tổn thương và đau khổ rất nhiều cho cô ấy, và cũng không làm cho hình ảnh của bạn tốt hơn. Hãy thẳng thắn bạn ạ, đừng cố đẩy trách nhiệm nói lời chia tay cho bạn gái, cũng đừng im lặng biến mất một cách khó hiểu, vì đó không phải lối cư xử đàng hoàng của một người đàn ông dám chịu trách nhiệm với quyết định của mình.
Bị người yêu bỏ, dĩ nhiên cô ấy sẽ đau khổ. Nhưng nếu bạn chia tay một cách thẳng thắn, cô ấy sẽ cảm thấy được tôn trọng và cũng sẽ tôn trọng bạn hơn, đồng thời sẽ tránh được tình trạng mất hết niềm tin vào đàn ông. Chúc bạn hành động sáng suốt.
Theo NLĐ
Tâm sự day dứt của người đàn ông từng mắc sai lầm
Tiếng khóc của em vọng từ trong phòng ngủ khiến điếu thuốc trên tay tôi run run, tôi quyết định nói rõ mọi việc với em.
Ảnh minh họa
Các bạn thân mến, hai năm trước đây, tôi thường làm chuyện có lỗi với vợ khi quan hệ bất chính với một nhân viên nữ cùng công ty. Sau khi vợ tôi biết chuyện, cô ấy đòi ly hôn với tôi. Khi đó, đứa con nhỏ của tôi mới được 1 t.uổi, làm sao tôi có thể đồng ý được.
Tôi biết bản thân có lỗi, đã cầu xin và dỗ dành cô ấy tha thứ, thậm chí tôi còn viết đơn cam kết không tái phạm. Tôi hứa rằng sau này chỉ yêu mình em, không bao giờ phản bội gia đình. Nhưng bề ngoài cô tỏ ra tha thứ cho tôi, nhưng trong lòng thì không chấp nhận sự thực này.
Tôi cứ tưởng thời gian lâu dần cô sẽ thay đổi, nhưng không ngờ rằng, hơn 2 năm trôi qua mà vợ tôi không hề có chút thay đổi nào. Đặc biệt lúc vợ chồng quan hệ, biểu hiện của vợ tôi càng mãnh liệt. Bình thường, cô đều nằm bên cạnh tôi như tảng băng, không có chút nhiệt tình, tôi như đang ôm một cây củi khô bị chặt, vô vị.
Ngay cả sau những giây phút bị kích thích thân thể cô ấy mềm nhũn, khiến tôi vô say đắm, cô vẫn đối xử thô bạo với tôi. Những lúc đó, cô ấy thường nhìn trừng trừng vào tôi, nói rằng: "Anh chỉ có như vậy thôi. Anh đừng tưởng như vậy có thể khiến đàn bà cảm thấy cực khoái".
Những lời lẽ của cô ấy rất khó nghe, nhưng cũng là tôi có lỗi với cô ấy nên tôi kiên nhẫn cam chịu.Những năm qua, tôi không thèm đối chấp với cô ấy, chỉ lặng lẽ hút thuốc, sau khi cô ấy chìm vào giấc ngủ thì tôi với vào phòng.
Lần này, tôi không đợi cô ấy tới lúc cô ấy ngủ. Nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của vợ mà không khỏi chạnh lòng. Tôi quyết định hỏi rõ tâm sự của vợ. Tôi ôm cô ấy vào lòng và hỏi: Em còn yêu anh không? Em có muốn sống cùng anh nữa không? Cô không nói không rằng chỉ tựa vào vai tôi khóc thảm thiết. Tôi còn nói tôi rất yêu cô ấy, nhưng không muốn cô ấy quá khổ, nếu cô muốn ly hôn thì tôi sẽ chấp nhận giải thoát cho cô ấy.
Cô ấy đáp lời: Em chỉ vì lo lắng anh có thể thay đổi bất cứ lúc nào, em không dám dễ dàng tin lời anh. Ngày hôm sau tôi đã quyết định xin từ chức, trở về buôn bán nhỏ lẻ để ở cạnh cô. Từ đó vợ tôi dần dần thay đổi bản thân, chúng tôi cũng bắt đầu hẹn hò, cùng đi mua sắm, xem phim để bồi dưỡng tình cảm.
Tôi đã nhận ra một điều rằng, mỗi một sự sai lầm đều nhất định sẽ có một phương pháp nào đó để sửa chữa.
Theo VNE
Làm sao để em gái tôi không yêu người cùng giới? Một ngày nọ, em ấy nói với tôi rằng: "Con bé thường xuyên đến đây chơi là người yêu của em". Câu nói đó làm tôi "sốt" đến nỗi không nói nên lời... Tôi có một người bạn cùng quê (có thể gọi là em gái). Từ khi em ấy vào miền Nam làm và sống gần nhà trọ, tôi thấy em cũng...