Hành động đáp trả không thể ngờ của cô con dâu được nhà chồng “chiều hết nấc”
Từ khi quen biết gã đàn ông ấy, trong mắt cô chỉ còn có gã. Chồng vất vả ở nơi xa hay sự đối đãi chân thành của nhà chồng cũng chẳng thể khiến cô xao động nữa…
Ảnh minh hoạ
Cả khu phố này không ai là không xuýt xoa khen ngợi Hòa tốt số khi được vào làm dâu nhà Vũ. Bố mẹ Vũ có mỗi Vũ là con trai, còn chị gái Vũ đã lập gia đình, thi thoảng mới về thăm nhà. Ông bà vốn là người nhân hậu, tốt bụng, thương người nên khi Hòa về, bố mẹ anh đối đãi với cô như con gái ruột. Ông bà cũng đã về hưu, có lương hưu nên Hòa chẳng cần phải lo lắng gì cho bố mẹ chồng, thậm chí ông bà còn nuôi ăn ở vợ chồng cô từ A tới Z, tiền vợ chồng cô làm ra cứ thoải mái cất đi để dành.
Cưới nhau được 3 tháng thì Vũ phải theo sự phân công của công ty đi tỉnh phụ trách việc xây dựng chi nhánh mới trong miền Nam. Có khi cả tháng thậm chí hai tháng anh mới về thăm nhà vài ngày. Lâu lâu Vũ không về được thì Hòa sẽ cất công ngày cuối tuần bay vào thăm chồng. Lần nào trước khi con dâu đi, mẹ chồng cũng trêu cô, cố gắng “săn” một đứa để ông bà bế ẵm cho đỡ buồn.
Vũ đi vắng, Hòa một mình ở nhà với bố mẹ chồng, được ông bà “chiều hết nấc”. Sáng ra ngủ dậy đã có bữa sáng sẵn sàng vì bố mẹ chồng cô dậy sớm tập thể dục tiện mua luôn cho con dâu. Chiều đi làm về, cơm nước nóng hổi đã được chuẩn bị tinh tươm, nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, cô ăn cơm xong chỉ việc rửa vài ba cái bát, có lúc mẹ chồng còn rửa thay cô. Tiền nong ông bà cũng chưa đòi hỏi cô phải đóng góp đồng nào. Nhiều lúc cô vào thăm chồng ông bà còn mua sẵn vé máy bay.
Thế là Hòa đi làm dâu mà còn sướng hơn cả ở nhà mình. Tan làm cô vẫn thoải mái đi shopping với đồng nghiệp, cuối tuần tha hồ tụ tập bạn bè. Bố mẹ chồng cô tâm lý, biết con trai đi vắng thì con dâu ở một mình sẽ buồn nên để cô tự do ra ngoài chơi với bạn cho đỡ hiu quạnh. Đám bạn gái của Hòa biết chuyện nhà cô ai nấy đều nhỏ nước dãi thèm thuồng và đỏ mắt vì ghen tị. Hòa trước đây đã làm gì mà có được nhà chồng trên cả tuyệt vời như vậy?
Video đang HOT
Về phần mình, ban đầu Hòa cũng tự thấy mình may mắn nên nhiều lần thầm cảm kích bố mẹ chồng. Thế nhưng từ khi quen biết gã đàn ông ấy thì trong mắt cô chỉ còn có gã. Chồng vất vả ở nơi xa hay sự đối đãi chân thành của nhà chồng cũng chẳng thể khiến cô xao động nữa.
Một cô gái 26 tuổi, cái tuổi đương xuân thì rực rỡ, thế mà chồng lại ở xa. Bao đêm vò võ một mình trên chiếc giường rộng, những ngày tháng vòng tay trống vắng thiếu thốn một hơi ấm nồng nàn đã bào mòn hết những lí trí còn sót lại trong Hòa. Trước những tán tỉnh lành nghề và sức quyến rũ của một gã trai vừa hào hoa vừa có phần bất cần ấy, Hòa đã hoàn toàn đổ gục.
Cô không còn muốn vào thăm chồng nữa, viện đủ cớ nọ kia. Cô thường xuyên về muộn, không ăn cơm tối ở nhà, với lí do công ty có dự án quan trọng phải làm thêm. Thậm chí nhiều lần cô còn đi qua đêm không về. Những lời nói dối của Hòa ngày càng trơn tru, và cô bắt đầu uống thuốc tránh thai. Cô không muốn có thai bây giờ, kể cả là với Vũ. Nếu cô mang thai, mọi chuyện với nhân tình cũng sẽ chấm dứt theo, và đó là điều cô chẳng mong đợi chút nào.
Từ khi có người đàn ông ấy, Hòa như được tiếp thêm sức sống, căng tràn yêu đời và rực rỡ phơi phới khi khát khao yêu thương được thỏa mãn. Bạn thân Hòa tinh ý phát hiện ra, khuyên cô hãy chấm dứt ngay lập tức trước khi quá muộn. Nhưng bảo Hòa chia tay người tình lúc này có khác gì lôi cô khỏi thiên đường mà ném cô xuống địa ngục? Cô đã u mê không còn đường về nữa rồi. Cô sẵn sàng bất chấp mọi hậu quả có thể xảy ra, cũng chẳng có chút áy náy, cắn dứt lương tâm nào đối với nhà chồng – những người luôn đối xử tốt với cô cả.
Chuyện gì đến cũng đến. Một ngày, Vũ bắt quả tang tại trận Hòa và người tình trong một lần hai người đến khách sạn thuê phòng. Trước ánh mắt như ngọn lửa của Vũ, người tình của cô cười thản nhiên: “Em giải quyết chuyện nhà đi nhé!”, rồi xoay người bước đi. Hòa sợ hãi tột độ theo Vũ về nhà. Trên đường, cô nhắn tin cho người tình, hỏi một câu: “Nếu em ly hôn, anh có cưới em không?”. Lập tức cô nhận được câu trả lời: “Em đang kể chuyện hài đấy à?”. Cả trái tim và thân thể Hòa rơi vào băng giá lạnh lẽo.
Về tới nhà, Vũ cũng không nói gì nhiều, chỉ kể vắn tắt lại mọi chuyện với bố mẹ anh. Thì ra một người bạn đã bắn tin cho Vũ, và anh cất công về bất ngờ một chuyến để bắt quả tang Hòa ngoại tình. “Con đã suy nghĩ cả đêm qua trước khi về rồi, con quyết định ly hôn”, Vũ kiên định nói với bố mẹ. Ông bà từ đầu đến cuối không nói động tới Hòa một câu, nghe Vũ nói thế cũng chỉ thở dài không đáp, coi như ngầm đồng ý.
Vũ nhanh chóng viết đơn ly hôn, kí sẵn rồi đưa cho Hòa: “Tôi sẽ không nói ra lí do thật sự, chỉ nói với bên ngoài rằng chúng ta không hòa hợp. Cô chưa muốn về nhà thì cứ ở lại đây tới khi tìm được chỗ mới hay thế nào thì tùy cô!”, anh lạnh nhạt nói một câu rồi bỏ lên tầng 2. Bố mẹ chồng Hòa cũng chán nản vào phòng riêng, chỉ còn lại Hòa một mình ngồi thẫn thờ trên sofa.
Ngôi nhà quen thuộc, những người từng yêu thương cô hết mực, tất cả đã hết thật rồi. Nhận ra mình vừa mất đi tất cả, giờ trong tay chẳng còn lại gì, Hòa hoảng hốt và hoang mang cùng cực, cả cõi lòng chìm vào sự tuyệt vọng không có lối thoát.
Theo Afamily
Hành động không thể ngờ được của con dâu phố khiến bố mẹ chồng quê 'tê tái cõi lòng'
Cứ cho là hộp nhựa không tốt bằng hộp thủy tinh, nhưng cô con dâu phố của bà có cần phải làm như thế không? Bà càng nghĩ mà càng thấy buồn đến tê tái cõi lòng...
Ông bà Thành có cậu con trai cả đi học trên thành phố rồi lập nghiệp, lấy vợ sinh con luôn tại đó. Tết năm vừa rồi, vợ chồng con cái chúng nó về quê ngoại ăn Tết, nên ra giêng, tranh thủ lúc cấy hái vụ xuân xong, ông bà quyết định tay đùm tay nắm lên thăm con cháu.
Bà Thành háo hức lắm, chuẩn bị tỉ mỉ đủ thứ từ trước đó mấy ngày liền. Cứ nghe tivi nói về vấn đề thực phẩm không an toàn trên thành phố mà lo ngay ngáy con cháu ăn uống không được đảm bảo. Vì thế, chuyến này bà lên, xách được bao nhiêu là bà xách hết. Nào thì bánh chưng ông bà mới gói, nào thì thịt lợn ngon mua nhà ông Mão đầu làng, nào thì khoai tây, cà chua, táo, cam... vườn nhà ông bà tự trồng. Thậm chí bà Thành còn muối 2 hũ dưa dành to mang lên cho con dâu để vào tủ lạnh ăn dần. Rau cải với hành bà cũng đều tự trồng cả, đảm bảo ngon và lành.
Con trai ông bà ra tận bến xe đón bố mẹ, cứ luôn miệng trách mắng ông bà cần gì mang lắm cho mệt thân. Nhưng ông bà chỉ cười. Mệt gì chứ, mấy khi được lên thăm con cháu đâu. Ông bà vui mừng, hồ hởi quá đến nỗi chẳng để ý đến ánh mắt không mấy thoải mái của con dâu khi nhìn đống đồ quê bố mẹ chồng mang lên: "Bố mẹ mang lên làm gì nhiều thế này, cần gì bọn con ra siêu thị mua là được. Giờ siêu thị cũng toàn bán những thực phẩm nguồn gốc rõ ràng, trồng theo tiêu chuẩn, bố mẹ không biết à?".
Bà Thành mang hai hũ dưa hành ra, cười tươi bảo con dâu: "Này, mẹ làm đấy, lát nữa mang ra ăn thử xem có ngon không. Xong con cho vào tủ lạnh để ăn được lâu, để bên ngoài kẻo chua khú ra thì hỏng mất!". Con dâu bà im lặng không nói gì, lẳng lặng cất hai hũ dưa hành bà Thành đưa. Đến bữa, bà cũng không thấy con dâu mang ra cho cả nhà ăn thử. Trong bụng cũng thắc mắc nhưng bà không mấy để tâm. Không ăn lúc này thì mai ăn, lo gì.
Ảnh minh họa
Trưa hôm sau lúc nấu cơm, bà Thành hỏi con dâu: "Này con, lọ dưa hành đâu nhỉ, mẹ lấy ra một ít ăn, thằng Chính (tên con trai bà) nó thích ăn món này lắm đấy!". Con dâu bà ngừng một lát rồi chậm rãi trả lời: "Sáng nay con bỏ vào thùng rác rồi!". "Cái gì?", bà Thành thiếu chút nữa thì la lên. Sao lại có thể như thế chứ? Hai hũ dưa hành bà kì cạch làm, còn khệ nệ mang lên thành phố vượt cả trăm cây số. Thậm chí trên xe ô tô bà chỉ chăm chăm ôm chúng vì sợ chảy nước ra xe nữa!
"Mẹ muối dưa hành vào hũ nhựa không đảm bảo vệ sinh, ăn vào có hại cho sức khỏe nên con mới bỏ đi. Nhựa bây giờ toàn nhựa tái chế, đầy chất độc hại, sử dụng là bị ung thư ngay. Con là người nội trợ trong nhà, những kiến thức ấy con nắm chắc trong lòng bàn tay, và con cũng phải là người đảm bảo cho gia đình bữa ăn đủ chất mà an toàn. Lần sau mẹ đừng muối vào hũ nhựa nữa, chọn mua hũ thủy tinh hay sành sứ mà muối, mẹ nhớ nhé!", thấy vẻ mặt nhăn nhó của mẹ chồng, con dâu bà Thành tường tận giải thích lí do cô làm vậy và còn không quên nhắc nhở bà một bài học chế biến thực phẩm.
Bà Thành đau đớn vì tâm huyết và tình cảm của mình bị con dâu vứt vào sọt rác không suy nghĩ, khi nghe con dâu còn "dạy đời" mình thì bực tức: "Tôi chẳng biết các anh các chị ăn uống khoa học, đảm bảo vệ sinh thế nào, nhưng cả đời ông bà bố mẹ đến đời chúng tôi đều ăn như thế đã thấy ai bị làm sao đâu! Chị làm thế có khác gì hắt nước vào mặt tôi cơ chứ!". Cô con dâu phố của bà liền đính chính lại ngay: "Sao mẹ lại cố tình suy diễn mọi chuyện theo hướng tiêu cực như vậy? Con chỉ muốn góp ý cho mẹ thôi, chứ có ai dám hắt nước vào mặt mẹ!".
Bà Thành tức quá rồi, bà không thèm nói gì nữa, thở phì phì ra gọi chồng thu xếp hành lí quay về quê ngay lập tức. Con trai bà thấy thế thì hốt hoảng hỏi lí do, bà vẫn chẳng nói chẳng rằng. Con dâu bà lúc này mới ra thuật lại cho chồng mọi chuyện. Con trai bà nghe xong tức quá quát lên: "Sao em lại quá đáng như vậy?". Bà Thành chán nản: "Thôi, đừng cãi nhau vì cái chuyện nhỏ đó, cho qua đi con ạ. Nhưng bố mẹ muốn về ngay bây giờ, con đưa bố mẹ ra bến xe bắt xe!".
Ngồi trên xe về quê, ông bà Thành buồn rầu đến chẳng muốn nói chuyện với nhau câu nào. Mới hôm qua lên thì hồ hởi, phấn khởi là thế, hôm nay đã ỉu xìu quay về. Cứ cho là hộp nhựa không tốt bằng hộp thủy tinh, nhưng cô con dâu phố của bà có cần phải làm như thế không? Bà càng nghĩ mà càng thấy buồn đến tê tái cõi lòng...
Theo Trí Thức Trẻ
Vì mưu cầu hạnh phúc tôi đã đánh mất em Ôm em vào lòng lần cuối trước khi lên máy bay về nhà, tôi không thể ngờ rằng đó là lần cuối cùng được ôm em, được nhìn thấy em. Ảnh minh họa Tôi, một chàng trai 26 tuổi mang trong mình những hoài bão lớn lao về sự nghiệp và hạnh phúc gia đình. Với tôi cuộc sống không hẳn là một...