Hành động của mẹ đẻ ngay tại nhà chồng khiến tôi khó xử
Vừa đặt lưng xuống giường, mẹ tôi đã ngáy o o không chút ngại ngùng, chẳng cần biết cháu ngoại nằm góc nào.Khi cháu ho khóc thì chồng tôi ở phòng bên cạnh chạy vụt sang dỗ con còn mẹ tôi vẫn trùm chăn ngủ ngon lành.
Phải nói thật rằng tôi và mẹ đẻ tôi không mấy hợp nhau. Tính bà không khéo, ít quan tâm con cái và ác mồm. Ngày trẻ nhiều khi tôi giận mẹ cả ngày không nói câu gì. Lớn lên, tôi hiểu và thông cảm với mẹ nhiều hơn. Rồi khi lấy chồng, sinh con, tôi thấy thương bố mẹ ở quê vất vả, tính tình nhiều khi thật như cây lúa, yêu con cháu mà không biết cách thể hiện.
Từ khi lấy chồng, ở chung với bố mẹ chồng nên tôi cũng hiếm dịp được gần gũi với mẹ, bà còn lên thăm con cháu cũng thường về luôn trong ngày vì ngại thông gia. Còn tôi kể cả có về ngoại cũng chỉ chớp nhoáng 1 – 2 ngày.
Cháu ốm khóc cả đêm, vợ chồng tôi loay hoay nhưng mẹ tôi vẫn ngủ ngon lành (Ảnh minh họa: IT)
Vừa rồi, khi tôi sinh đứa thứ 2 được 6 tháng và bắt đầu đi làm, ông bà nội có việc phải vào trong Nam dự đám cưới 1 tuần nên có nhờ bà ngoại trông cháu giúp. Tôi vui lắm, chả mấy khi được ở với mẹ, được mẹ xuống chơi với cháu, lại tính có dịp đưa hai bà cháu đi chơi đó đây. Nhưng rồi những dự tính, hồ hởi của tôi như tan biến sạch khi tôi ở với mẹ đẻ 1 tuần.
Tôi đón mẹ ở bến xe rồi về nhà lúc chập tối, bà có vẻ mệt mỏi nhưng cũng được vợ chồng tôi chăm sóc chu đáo, nhiệt tình, lại được hai đứa cháu ngoại ríu rít nên bà vẫn khỏe. Buổi tối, chồng tôi ý tứ bảo để bà ngoại ngủ với tôi và Nhím cho bà cháu ríu rít, chồng tôi và cu Sóc – 4 tuổi ngủ phòng bên. Hôm ấy trời hơi trở lạnh, Nhím nhà tôi sức đề kháng vốn yếu nên nửa đêm đã ho sù sụ.
Tôi lật đật dậy bế con, mẹ tôi thì vừa ngả lưng đã ngáy o o. Con bắt đầu khóc nhiều hơn, ho nhiều hơn, bụng dạ Nhím co bóp rồi trớ ồng ộc ra chăn chiếu, mẹ tôi vẫn trùm chăn ngủ ngon lành. Tôi chưa kịp gọi mẹ thì chồng tôi nghe tiếng con khóc to đã chạy vội sang. Hai vợ chồng tôi đứa thì bế con, đứa thì lau dọn nhưng mẹ tôi vẫn say giấc.
Video đang HOT
Nhìn mẹ mà tôi ngại với chồng quá. Hôm sau tôi có nhẹ nhàng nói chuyện để nhắc mẹ chuyện đêm qua, chẳng ngờ mẹ tôi mắng cho tôi 1 trận rằng: “Vợ chồng mày không biết điều gì cả, tao đi xa cả trăm cây số xuống đây mệt mỏi như thế mà tối không cho tao ngủ yên, tao chỉ trông cháu ban ngày thôi còn ban đêm vợ chồng mày phải tự trông chứ, trông chờ gì vào tao”. Tôi đành nín nhịn vì nghĩ mẹ mệt.
Những ngày sau, mẹ tôi một mình trông Nhím, chúng tôi đi làm từ sáng đến tối mới về. Ở nhà, ngoài trông cháu bà không quan tâm việc gì khác. Ngoài sân lá lộc vừng rụng thành lớp cũng không thấy bà quét, trong nhà quần áo cháu tè hay trớ ra cũng không thấy bà giũ cho. Ngoài vườn, mấy chú gà đói chạy loạn xạ bà cũng không vứt cho chúng nắm cơm…
Đến cuối tuần chúng tôi được nghỉ nên trông Nhím, mẹ tôi có thời gian rảnh rỗi nên được nghỉ ngơi. Tôi động viên bà đi lại ra ngoài ngõ, chợ búa cho khuây khỏa nhưng bà không thích, bảo không quen ai chả muốn đi đâu hết. Rồi bà lên tầng chơi với Sóc và Nhím, tôi nấu cơm ở dưới. Lúc ấy có chị chồng tôi cho con sang chơi, tôi gọi bà cho hai cháu xuống nhà mà không thấy, chị chồng bảo để chị cho cháu lên.
Tôi yên tâm nấu nướng, nghĩ lũ trẻ sẽ vui chơi với nhau, còn mẹ và chị chồng ngồi trò chuyện. Lúc sau lên, tôi sững người khi thấy mấy đứa trẻ đang lôi hết đồ đạc ra nghịch, con Nhím mũi dãi chảy dài, chị chồng tôi thì đang cắm đầu lướt web, còn mẹ tôi đang say sưa ngủ. Thấy tôi lên, chị bảo, lúc chị lên thấy mẹ em đã ngủ rồi. Tôi ái ngại bảo, chắc bà hơi mệt. Lúc ấy mới hơn 10 h sáng.
Có mẹ phụ giúp mà tôi vẫn ngập ngụa việc nhà mỗi khi đi làm về (Ảnh minh họa: IT)
Tôi chưa kịp nhắc mẹ thì buổi chiều, tầm hơn 2h, cả nhà tôi đang vui vẻ chơi đùa, bà lại đi vào phòng. Vừa lúc ấy anh chị chồng nhà tôi đến chơi, ý định mời bà và vợ chồng tôi sang ăn sinh nhật cháu. Chị chồng mang mấy quả xoài ra gọt rồi bảo Sóc vào mời bà ra ăn. Không ngờ, Sóc hối hả chạy ra báo cáo oang oang: “Bà ngoại con ngủ rồi bác ơi, bà đang ngáy khò khò”. Tôi nhìn mọi người mà xấu hổ vô cùng. Chị chồng nói nửa chừng, không biết thông cảm hay mỉa mai: “Chắc bà lại mệt rồi”.
Đến hôm qua, tôi cố nén cảm xúc, bảo ở đây mọi người hay giao lưu, trò chuyện cho thoáng, chỉ ngủ vào buổi trưa một lúc thôi, mẹ cũng hòa nhập một tí cho vui.
Bà nghe thế thì tự ái bằng giời, bảo: “Tao trông con cho chúng mày mấy ngày liền, cuối tuần tao muốn nghỉ ngơi mà mày hạch sách gì. Bà con chúng mày thì chúng mày cứ tiếp, tao ở nhà thông gia 1 tuần trời đã không thoải mái rồi lại còn phải để ý người này, để tứ người kia, mày không thương mẹ mày mà còn ở đấy mà trách móc à”.
Tôi rối bời cả người, biết mọi người đều không mấy hài lòng về tính cách của mẹ tôi, chồng tôi cũng thất vọng mà không dám nói, mà còn những 4 ngày nữa bố mẹ chồng tôi mới về. Nếu không nói sợ mẹ tôi lại tiếp tục “đoảng tính”, mà nói ra chắc chắn bà sẽ tự ái xách balô về quê. Tôi đau đầu quá.
Theo danviet.vn
"Giăng câu" tiểu thư, trai trẻ tự chui đầu vào bẫy, cháy lưới, cạn túi
Tôi cua được một em xinh như mộng, có cái tên Diễm Kiều tha thướt, điều làm tôi hết lòng cung phụng em là em chính hiệu nhà mặt phố, bố làm cai thầu xây dựng.
Yêu nhiều, chơi nhiều mà học ít nên kết quả cuối cùng dành cho tôi là tôi trượt đại học với số điểm không thể nào thấp hơn được nữa. Bố mẹ giận tôi lắm, bởi bố mẹ dù bận việc buôn bán đồ gia dụng trên chợ huyện nhưng chưa bao giờ bố mẹ lơ là chuyện nhắc nhở tôi học hành, ngoan ngoãn để có được tương lai tốt đẹp.
Vì vậy nhân dịp chị gái tôi chuẩn bị lên xe hoa về nhà chồng bố tôi quyết định họp gia đình để chia mấy trăm mét vuông đất bám mặt đường là hương hoả của ông bà nội để lại cho hai chị em tôi. Phần chị tôi ít hơn nhưng bố viết giấy giao luôn coi như của hồi môn tặng cho chị.
Ảnh minh họa
Còn phần tôi nhiều hơn vì tôi là cháu đích tôn của dòng họ nhưng bố nghiêm nghị phán bố mẹ giữ lại đến bao giờ tôi có công việc làm từ tế, trưởng thành đàng hoàng, xứng đáng với kỳ vọng của ông bà, cha mẹ thì bố sẽ giao tôi toàn quyền sử dụng.
Tôi chẳng buồn, cũng chẳng thắc mắc, tỵ nạnh gì với chị gái mà thản nhiên chấp nhận, nghĩ mấy trăm mét đất thì cũng không làm tôi giàu lên ngay được, bởi suốt mấy cây số mà chẳng có ai mở quán kinh doanh gì đâu khi mà đây là đường chạy vào làng trồng lúa, trồng khoai.
Cơn lốc trai làng rời quê ra phố tìm cơ hội đổi đời cuốn tôi đi không gì ngăn cản nổi. Bố càng giận không thèm nhìn mặt tôi, còn mẹ vốn mềm lòng nên giấu bố dúi cho tôi một số tiền đủ để tôi bước đầu thuê nhà trọ, xin được việc làm ở một quán ăn nhanh trên con phố khá sầm uất. Cao to, đẹp trai lại ăn nói lưu loát và học hỏi đồng nghiệp thuộc diện nhanh nên chẳng mấy mà tôi được lòng ông chủ khó tính.
Tuy vậy cái máu tiêu xài, hưởng thụ đã có từ ngày tôi còn đi học nên bạn bè đi làm chí thú tích lũy cho tương lai còn tôi chưa hết tháng đã phải thì thầm điện thoại về xin viện trợ từ mẹ. Sau những giờ bưng bê, chạy bàn đến chóng mặt tôi cùng mấy đứa bạn mới quen có chung sở thích đi cà phê hoặc lên vũ trường tìm vui.
Vui ở đây là cặp với các em trẻ, đẹp trên bar, dĩ nhiên điều đầu tiên phải là biết chi, biết chiều các em để xứng danh trai ga lăng của mình. Tôi cua được một em xinh như mộng, có cái tên Diễm Kiều tha thướt, điều làm tôi hết lòng cung phụng em là em chính hiệu nhà mặt phố, bố làm cai thầu xây dựng.
Mộng được làm rể phố tôi dốc sạch túi vì em. Cho đến hôm em hoảng hốt bảo tin em vừa sơ ý để kẻ gian lấy mất chiếc xe ga đắt tiền là quà mừng sinh nhật của bố tặng em, rằng nếu tôi cho em vay tiền sắm lại em sẽ dâng cả con tim lẫn cái quý giá ngàn vàng của người con gái cho tôi. Choáng ngợp, tôi điện thoại dựng chuyện tôi sa sẩy để mất xe đắt tiền của ông chủ, nếu không mua đền ông chủ sẽ bắt vạ tôi, sẽ kiện tôi ra tòa vì ý đồ lừa đảo chiếm đoạt tài sản riêng của ông khiến mẹ tôi tức tốc gửi tiền ra phố cho tôi mà bố tôi không hay biết.
Tối hôm qua háo hức chờ Diễm Kiều ở vũ trường để cùng em cháy hết mình trong khách sạn theo lời hẹn của em, không ngờ tôi nghe trọn câu chuyện của hai cô gái ăn mặc thiếu vải bàn bên cạnh rằng Diễm Kiều - cô gái ở cùng phòng trọ với cô ta vừa 'cất được mẻ cá lớn', lừa được mớ tiền của một 'con cừu' học đòi ăn chơi và bây giờ cô ta phải chuyển địa bàn để săn 'con mồi' khác.
Tôi chết điếng vì những gì nghe được từ cô gái xa lạ kia quá trùng khớp với câu chuyện của tôi. Ân hận vì mình sức dài, vai rộng đã chẳng giúp gì được cho bố mẹ lại còn moi thêm những đồng tiền chắt chiu, dành dụm của bố mẹ để ăn chơi, hưởng thụ và tự chui đầu vào bẫy tình giăng sẵn của cô gái kia mà cứ ngỡ mình ga lăng, mình chắc thắng...
Ngọc Hà (Tiền Phong)
Theo danviet.vn
"Hãy để con cái ở riêng" - chuyện kể của một bà mẹ chồng Mấy hôm trước, chị bạn đồng nghiệp đã nghỉ hưu gọi điện cho tôi, vừa gọi vừa khóc. Chị nói vợ chồng con trai chị xin ra ở riêng. Chúng có ý định mua một căn hộ chung cư trả góp, nói ở riêng cho rộng rãi vì con cái ngày một lớn, vả lại nơi ở mới tiện chỗ làm của hai...