Hành động của anh rể khiến tôi rối bời…
Trong lúc hốt hoảng, tôi hét vào mặt anh rể rằng nếu anh đụng vào tôi thì cả tôi và anh sẽ không còn đường sống.
Hai chị em tôi mồ côi cha mẹ từ lúc nhỏ. Chị gái hơn tôi 10 tuổi và đã phải làm rất nhiều nghề để nuôi tôi khôn lớn. Bây giờ chị có một cửa hàng bán quần áo khá lớn nằm ở trung tâm thành phố.
Chị tôi với anh rể đến với nhau trong tình yêu thương đầy cảm động. Và 8 năm qua trong mắt tôi anh luôn là người đàn ông chu đáo với vợ con, gia đình.
Tôi làm việc cho một công ty nhỏ, thời gian rảnh tôi ở nhà dọn dẹp nhà cửa, cơm nước và chăm sóc cho những đứa cháu để anh chị có thêm thời gian dành cho công việc. Anh rể làm việc cho một công ty tư nhân lớn, lương bổng cũng khá.
Thỉnh thoảng anh đi công tác và hay mua quà về cho chị em chúng tôi. Tôi cũng rất vui khi nhận những món quà đó từ anh rể và không nghĩ anh có tình ý gì với mình. Tôi nghĩ chỉ đơn giản là sự quan tâm của anh dành cho chị em tôi trong suốt 8 năm qua.
Sống chung lâu như vậy, tôi không thấy anh rể có những điều bất thường gì. 22 tuổi, tôi đang ở độ tuổi đẹp nhất, độ tuổi đã có nhiều thay đổi ở cơ thể so với trước đây, ngoại hình của tôi cũng khá ưa nhìn.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Có lẽ vì vậy mà gần đây anh rể tôi lại thường có những hành động như vô tình đụng chạm. Lúc đầu tôi không nghĩ gì nhưng sự đụng chạm này càng ngày càng nhiều. Vì thế tôi cũng hạn chế giáp mặt riêng với anh rể.
Nhưng sự việc dưới đây đã đưa tôi vào thế khó xử: Cách đây 1 tuần, chị gái đi nhập hàng nên không ở nhà. Tối đến, tôi cho mấy đứa cháu ăn uống, học bài rồi đi ngủ, sau đó mới đi tắm.
Khi bước ra từ nhà tắm, tôi thấy anh rể đang ngồi ở bàn học. Tôi e dè hỏi anh vào phòng làm gì thì bỗng anh rể lôi tôi lại gần và ôm tôi. Tôi hét lên và cố đạp mạnh, sau đó vùng chạy ra khỏi nhà nhưng anh rể tôi bắt được. Trong lúc hốt hoảng, tôi hét vào mặt anh rằng nếu anh đụng vào tôi thì cả tôi và anh sẽ mất tất cả, sẽ không còn đường sống trong ngôi nhà này.
Anh rể thẫn thờ buông tôi ra. Đêm đó tôi ở lại nhà một người bạn và cả đêm thì khóc rất nhiều. Chiều hôm sau, chị gái tôi lấy hàng về nên đến đón, tôi cũng không kể cho chị biết chuyện xảy ra. Tôi xin chị 2 triệu, nói dối chị là tôi muốn đi chơi xa với bạn. Tuy miễn cưỡng nhưng chị vẫn cho tôi đi.
Ra đi đã hơn 1 tuần nay, ngày nào anh rể cũng gửi rất nhiều tin nhắn nói xin lỗi. Tôi rất hoang mang không biết mình nên đi hay về? Với tôi, chị vừa là chị, vừa là mẹ, vừa là cha, nuôi nấng tôi. Tôi cũng là người thân duy nhất của chị những lúc rau cháo 2 chị em nuôi nhau. Hạnh phúc của chị và các cháu đến ngày hôm nay là cả quá trình nỗ lực cố gắng.
Nếu tôi đi, chắc chắn chị gái sẽ rất vất vả và thương tôi. Nhưng nếu tôi ở lại thì sẽ đối diện thế nào đây? Chẳng lẽ vì nhục dục mà người ta có thể đánh đổi cả tình yêu dành cho vợ mình như vậy sao?
Tôi không thể nói ra chuyện này vì sợ chị sẽ đau khổ. Nhưng tôi biết phải đi đâu và làm gì bây giờ đây?
Theo Phunutoaday
Lạ đời bố chồng "soi" con dâu từ chuyện... gặm xương
Từ bé tôi đã thích nhai dập xương đùi gà, mút tủy bên trong...
Kể cũng lạ, hồi mới cưới, tôi cứ lo liệu có hòa hợp được với mẹ chồng hay không. Hóa ra là tôi lo thừa. Mẹ chồng tôi dễ tính và nhỏ nhẹ, nhưng bố chồng thì khó tính vô cùng, lại còn hay soi xét những chi tiết nhỏ tí ti.
Tôi về nhà, từ chuyện quét nhà, quét sân, nấu cơm, nhặt rau... tôi đều làm dưới sự giám sát của bố chồng, uốn nắn từng tí một. Đồng ý là tôi vụng về, không biết làm việc nhà, đồng ý là bố chồng tôi dạy gì đều đúng cả nhưng sự sát sao thái quá như vậy khiến tôi cảm thấy ngạt thở.
Ngay cả tới chuyện ăn cơm cũng vậy. Người ta nói: "Trời đánh còn tránh miếng ăn", vậy mà, lúc ăn tôi cũng chẳng được yên thân. Từ bé tôi đã thích nhai dập xương đùi gà, mút tủy bên trong. Thử hỏi, như vậy mà cũng sai à? Thế mà bố chồng tôi bảo, ăn như thế vừa hại răng lợi, vừa mất mỹ quan, với lại ăn cơm thì phải có ý nhai không phát ra tiếng động. Nghe mà vừa mất hứng ăn uống, vừa xấu hổ.
Cứ gần tới thứ Bảy là tôi lại thấy căng thẳng, mệt mỏi hơn khi biết là sắp phải về nhà gặp bố chồng. Tôi thậm chí còn mong ngày nào cũng phải đi làm để đỡ phải về nữa. Liệu có cách nào khiến tôi thoải mái hơn không?
Ảnh minh họa
Ông bà ta có câu: Nhập gia tùy tục. Một đất nước có luật pháp và chuẩn mực xã hội, một gia đình có gia pháp và nề nếp riêng. Vì thế, để hòa nhập được với gia đình chồng, bạn phải xác định tư tưởng rằng, chính bạn là người phải thay đổi đầu tiên, trước khi nỗ lực để làm ai đó thay đổi.
Theo như những gì bạn kể, quả thật, bố chồng bạn là người kỹ tính, nhưng hầu hết những lời dạy bảo của ông đều đúng phải không? Bạn tự nhận mình là người vụng về, không đảm việc nhà đúng không? Vậy hãy suy nghĩ một cách tích cực hơn xem nào. Hai ngày về quê là hai ngày bạn tham gia vào khóa học nữ công gia chánh, quán xuyến gia đình, và bố chồng bạn chính là giảng viên tâm huyết, tận tụy. Như vậy, chẳng phải mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn sao? Hãy làm những việc mà bố chồng dạy một cách tự nguyện, nhiệt tình vì điều đó có ích cho bạn, giúp bạn hoàn thiện mình hơn. Tại sao bạn phải hậm hực, miễn cưỡng, khó chịu khi bố chồng bạn dạy không sai?
Người già đôi khi khó tính thái quá vì cảm thấy cô đơn, vì muốn đòi hỏi sự quan tâm nhiều hơn từ con cái. Bạn nên tìm ra một chủ đề nào đó mà cả hai bố con có thể cùng trò chuyện, bàn luận được. Vì có quan hệ tốt với mẹ chồng nên bạn hoàn toàn có thể nhờ bà tư vấn giúp. Những cuộc trò chuyện về thời chiến đấu (nếu ông từng đi bộ đội), chuyện làng quê... sẽ giúp bố chồng, con dâu hiểu nhau hơn và dễ cảm thông với nhau hơn.
Khi làm việc nhà và khi giải quyết các vấn đề gia đình, hãy thể hiện sự tôn trọng bằng cách chủ động hỏi ý kiến của bố chồng. Hộp thầm kín tin rằng, việc làm này sẽ khiến bạn "ghi điểm" với bố chồng đấy.
Theo 24h
Sau đám cưới, ai cũng "hỏi thăm" tôi "Sao vợ xấu thế?" Lúc đón dâu, cô dâu của tôi xuất hiện trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Ai cũng chăm chăm và sốc khi nhìn thấy khuôn mặt phù nề của em. Sau khi đưa người yêu về ra mắt, tôi bị cả nhà kịch liệt phản đối hôn sự với lý do không hợp tuổi, không môn đăng hộ đối. Nhưng tôi biết...