Hàng trăm vụ mất tích bí ẩn ở Bản Phố
Một góc chợ Bắc Hà- nơi những kẻ xấu thường lợi dụng để tiếp cận phụ nữ, dụ dỗ họ đi theo
Ở tuổi đôi mươi, Thèo Thị Máng được con trai trong bản xuýt xoa vì cô như bông hoa rừng đang độ thắm. Cô chỉ “ưng cái bụng” chàng trai nghèo Vàng A Sung, vì anh không những chịu khó, mà tiếng đàn môi anh thổi cũng sâu lắng lòng người. Những tưởng họ sẽ thành đôi thì Máng đột nhiên biến mất trong sự bàng hoàng của những người thân.
Sương xuống dần trên những dãy núi nhấp nhô xa mờ, những mái nhà im lìm bắt đầu sáng điện trong sương chiều bảng lảng. Tiếng đàn môi của Vàng A Sung vẫn cứ dìu dặt xa dần, rồi khuất vào thung xa hay tan vào những khóm hoa bên đầu núi. Anh đang đợi chờ trong vô vọng, vì người con gái anh yêu đã đi mất. “Máng đi đâu không ai rõ, có người nói đã bị bắt sang bên kia biên giới, có người bảo Máng chết”, Sung buồn bã.
Theo ông Ma Seo áo, Trưởng công an xã Bản Phố (Bắc Hà, Lào Cai), từ năm 2005 đến nay, ở Bản Phố có gần 100 trường hợp mất tích, trong đó năm 2009 có nhiều người mất tích nhất là 23 người, độ tuổi thường từ 14 đến 35 tuổi.
Tìm em nơi đâu?
Xã Bản Phố nằm cách thị trấn Bắc Hà 2km về phía Tây. Xã Bản Phố có 613 hộ, thành phần dân tộc chủ yếu là Mông, La Chí, Tày phân bố ở 13 thôn, bản.
Ở tuổi đôi mươi, Thèo Thị Máng được con trai trong bản xuýt xoa vì cô như bông hoa rừng đang độ thắm. Cô chỉ “ưng cái bụng” chàng trai nghèo Vàng A Sung, vì anh không những chịu khó, mà tiếng đàn môi anh thổi cũng sâu lắng lòng người. Những tưởng họ sẽ thành đôi thì Máng đột nhiên biến mất trong sự bàng hoàng của những người thân. Mẹ cô gái lau nước mắt: “Vợ chồng tôi và con gái cùng đi làm nương. Đến trưa vợ chồng tôi về nhà trước, Máng ở lại nhặt cỏ. Mãi không thấy con về ăn cơm, tôi chạy ra ruộng thì không thấy nó nữa. Nghĩ nó mải chơi với chúng bạn nên tôi cũng không đi tìm. Đến khuya vẫn không thấy con về, tôi biết có chuyện xảy ra với con rồi”.
Máng mất tích mang theo nỗi đau buồn của những người thân và sự hoang mang đến tột độ của những người dân trong Bản Phố. Bởi sự mất tích này là khởi đầu cả trăm vụ mất tích bí ẩn đã xảy ra tiếp đó.
Tiếp sau đó, chiều cuối năm 2009, Vù Thị Sơ là người cùng xã bảo chồng ở nhà trông con để Sơ ra chợ phiên bán ớt khô. Đến tối không thấy vợ về, người chồng sốt ruột nhờ người đi tìm mà vợ vẫn biệt tăm. Không còn mẹ cho bú, bé con mới được vài tháng tuổi đói sữa khóc ngằn ngặt, anh chồng đành bế con đi khắp bản để xin sữa. Giờ đây bé con đã hơn một tuổi, thằng anh cũng lên 3, nhưng nhớ mẹ nên chẳng đêm nào chúng để bố ngủ yên. Vừa vỗ về ru con ngủ, anh chồng vừa thở dài: ” Mình khổ thế nào cũng chịu được, nhưng thấy con mình thiếu mẹ, mình đau lắm!”. Vừa nói, anh vừa trân trân nhìn đứa con nhỏ đang nằm gọn trong lòng mơ ngủ quờ tay vào ngực bố.
Lầm lũi đường về
Khi nhắc tới nỗi khắc khoải tìm vợ mất tích của những người đàn ông ở xã này, người ta thường nhớ tới hoàn cảnh của anh Ma Seo Dế. Dế lấy vợ là Li Thị Li đã được 6 năm, lần lượt cho ra đời hai đứa con trai kháu khỉnh. Dế cũng như một số người đàn ông ở Bản Phố thích uống rượu và vợ thường khuyên ngăn. Thế ở nhưng những ông chồng này đã chẳng nghe, có lúc còn thẳng tay “tặng” vợ thêm mấy trận đòn đau điếng. Li lầm lũi bế con, bỏ chồng mà đi. Vắng vợ, vắng con, Dế chẳng thiết uống rượu nữa.
Video đang HOT
Nhưng Dế có lẽ cũng là người đàn ông may mắn nhất ở Bản Phố trong cái ngày anh đón vợ trở về từ bên kia biên giới. Bên bếp lửa, Dế ôm đứa con 3 tuổi trong lòng, nhìn vợ âu yếm, rồi lại cười ngượng nghịu. Dường như anh vẫn chưa hết cái cảm giác khấp khởi mừng sau những ngày cùng chính quyền xã lần theo những con suối, ngọn núi sát biên giới, để tìm vợ con trở về.
Li kể lại hôm đó cô địu con trai thứ hai mới 2 tuổi đi chợ. Giữa hàng trăm người đang chen mua, chen bán, một người đàn ông lân la lại gần rồi hỏi chuyện hai mẹ con Li. ông ta kể nhiều về một nơi có cuộc sống sung sướng, nhàn nhã lắm chứ không như ở bản nhà mình. Nhớ lại những trận đòn roi mà chồng vừa đánh mình hôm trước, Li buồn lắm, chồng cứ uống rượu liên miên, chẳng chịu làm lụng gì khiến Li tủi vô cùng. Nghĩ quẩn thế nào, Li đồng ý đi theo sự gạ gẫm của người đàn ông ấy.
Nạn nhân kể lại, xe chạy đến khu vực biên giới thuộc xã Bản Phiệt (Bảo Thắng) thì người đàn ông cùng mẹ con Li xuống. Vượt qua sông sang đất Trung Quốc, Li hoàn toàn lạ lẫm với đường đất ở đây, chỉ biết rằng họ đi lâu và xa lắm, đi bộ tới hơn 2 ngày mới đến nơi. Sự thật không như lời hứa hão: Đó là một vùng nông thôn còn nghèo hơn vùng quê Li ở. Gia đình người đàn ông gạ gẫm Li đi theo cũng rất nghèo, ngôi nhà lụp xụp, bày cái chõng tre bán dăm ba thứ hàng tạp hóa. ít ngày sau, Li phát hiện người đàn ông này định bán hai mẹ con đi mỗi người một nơi. Sợ hãi, Li ấp ủ chuyện bỏ trốn. Dành dụm, bớt xén được hơn 100 nhân dân tệ, một buổi sáng tranh thủ lúc người đàn ông đi chợ, Li địu con cứ nhằm hướng về Việt Nam mà đi.
Ròng rã gần 2 ngày, Li lại gặp một người đàn ông cũng dân tộc Mông và được ông này đưa về khu vực biên giới thuộc xã Tung Chung Phố thuộc huyện Mường Khương. Nhờ người gọi điện về nhà, mẹ con Li được chồng và đại diện công an xã tới đưa về. Gặp nhau trong mừng tủi, sự đùm bọc của gia đình, bà con lối xóm và sự động viên của các đoàn thể, mặc cảm nhanh chóng qua đi, Li khép lại chuỗi ngày lo âu đáng buồn ấy.
Cùng với Li, cũng có thêm hai cặp mẹ con nữa may mắn tìm được đường trở về, đó là mẹ con chị Vàng Thị Chô (sinh năm 1971) và mẹ con chị Vàng Thị Cở (sinh năm 1976, cùng ngụ tại xã Bản Phố). Họ cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự như mẹ con chị Li. Những tưởng hạnh phúc, nào ngờ ở bên kia biên giới còn khổ hơn ở nhà mình, mẹ khóc, con khóc rồi sau khi chịu những trận đòn “thừa sống thiếu chết” thì cùng nhau tìm cách thoát thân.
Trăm ngàn lí do “mất tích”
Vợ chồng anh Ma Seo Dế và con trai sau khi vợ trở về
Nhưng đó chỉ là vài vụ ít ỏi trong số gần trăm vụ “mất tích” tại Bản Phố từ nhiều năm nay tìm được đường về. Chuyện phụ nữ mất tích ở xã đã có thời gian “ nóng” hơn cả chuyện mất mùa, giá rét… Trong bữa cơm chiều, trên nương bãi, chợ phiên, trong những câu chuyện người ta nêu ra đủ mọi lý do: Người thì cho rằng vì giận chồng, tủi phận mà những người phụ nữ ấy vào rừng tự tử, có những cô gái chưa chồng vì muốn tìm chồng có nhiều thóc lúa nên bỏ đi, thậm chí có thông tin rằng họ bị bắt cóc rồi bị đưa đi làm nô lệ… Nhưng ai cũng biết rằng, dù còn sống hay đã chết, thì nơi mà họ muốn tới để “đổi đời” chính là bên kia biên giới. Và sự biến mất đột ngột của họ để lại bao tiếng khóc trẻ thơ đói sữa mẹ, là nỗi chờ mong của người chồng.
Mặc dù chưa khẳng định nguyên nhân khiến nhiều phụ nữ ở Bản Phố mất tích, nhưng xâu chuỗi các sự kiện có thể nhận định rằng: Đa số các trường hợp này thường bị yếu tố gia đình chi phối, như người chồng không chịu làm lụng, lại thường xuyên say rượu và hay đánh đập vợ con; gia đình lâm vào túng quẫn do gặp thiên tai, bệnh tật; những cô gái mới lớn bị rủ rê, lừa gạt…
Ông Thào Xuân Thành, Chủ tịch xã Bản Phố cho rằng, việc phụ nữ mất tích ở địa phương, ngoài bị lừa bán sang Trung Quốc thì theo nhận định của chính quyền xã cũng có thể một số người thấy khổ quá nên bỏ đi. Số khác do đã lỡ thì, không lấy được chồng, ngại với dư luận nên cũng không muốn ở lại làng.
Ông Thành cho biết chính quyền đã xác định một trong những đối tượng thường rủ rê phụ nữ bỏ qua biên giới là Giàng Seo Lao và đã bắt giữ đối tượng này. Chính quyền xã đã hạn chế tình trạng này bằng cách thường xuyên phối hợp với hội phụ nữ xã tuyên truyền đến tận thôn bản, để người dân cảnh giác với thủ đoạn của những kẻ buôn người. Tuy nhiên, do nhận thức hạn chế nên tình trạng phụ nữ mất tích ở địa phương vẫn xảy ra.
Rời Bản Phố khi sương đêm đã xuống trắng rừng, tôi nghe tiếng đàn môi vẫn dìu dặt như thủ thỉ trong đêm, như níu chân người, như khắc khoải: “Em ở đâu em thương mến ơi…”. Mong nhớ đợi chờ, nhưng bóng người thương vẫn nhạt nhòa đâu đó…
Theo Đời sống & pháp luật
Sa chân vào chốn địa ngục
Sau cuộc ngã giá chóng vánh, cuộc sống khổ ải của những thanh niên Pakô bắt đầu
Sau những cuộc ngã giá chóng vánh, nhiều lao động đã bị lừa đưa đến rừng sâu núi thẳm, bị đày đọa trong những trại lao động khổ ải không biết ngày về. Những câu chuyện về một kiểu mua bán lao động dã tâm đang trở nên nóng bỏng ở nhiều bản làng Quảng Nam, Thừa Thiên-Huế.
Nếu không có trưởng công an xã Hồng Trung (A Lưới, Thừa Thiên-Huế) cùng đi, có lẽ chúng tôi đã không thể cạy được nửa lời ở anh thanh niên Pakô Hồ Văn Noi về chuyến đi làm ăn xa nhất đời mình hai năm trước. Sự nghi ngại ấy của Noi - một thanh niên Pakô hiền lành - giờ như một phản xạ tự nhiên. Bởi trong chuyến làm ăn xa đầu tiên ấy, Noi và 32 thanh niên khác ở vùng đất này đã bị "bán sống" vào bãi vàng Phước Sơn (Quảng Nam) vì trót tin những người tuyển lao động từ dưới xuôi lên.
Cuộc tuyển chọn chóng vánh
Chính quyền cũng bị lừa Trưởng Công an xã Hồng Trung Trần Đức Dục nhớ lại: "Họ chìa ra cái giấy giới thiệu có dấu mộc của Phòng Nội vụ huyện A Lưới huyện rồi nói có bao nhiêu người tuyển bấy nhiêu. Công việc thì đủ loại: may mặc, làm xưởng gỗ, đóng tàu..., lương 1 triệu đồng/tháng. Nghe rứa nên xã tức tốc cho dân quân đi kêu từng người đến gặp. Họ đến rồi đưa dân đi chỉ trong một ngày, đến khi biết cái giấy có dấu đỏ là giấy giả thì muộn mất rồi".
Hồ Văn Noi bắt đầu câu chuyện bằng sự hồi tưởng cuộc tuyển người mà Noi cùng với 32 thanh niên Pakô khác sa chân: đó là một ngày giá rét cuối tháng 2-2008, Ủy ban nhân dân xã Hồng Trung bỗng nhiên đông đúc khi có hai người của Công ty PM ở Quảng Nam lên tuyển người đi làm ăn với mức lương 1 triệu đồng/ tháng. "Mùa lạnh ở nhà đi bẻ măng suốt ngày mới được hai cân gạo. Họ nói lương cao rứa nên mình ham lắm" - Noi giải thích.
Đang mùa giáp hạt, nghe có việc lại được xã gọi nên không chỉ Noi mà nhiều thanh niên ở Hồng Trung và A Ngo ùn ùn kéo tới đăng ký. Bà con hối nhau kêu con em đến tuyển, xã còn sốt sắng cho mượn phòng làm việc của ủy ban để làm nơi đăng ký. Tất cả bừng bừng hào hứng.
Chưa đầy 12 giờ sau, 33 thanh niên "may mắn" nhất ở A Ngo và Hồng Trung được tuyển dụng. 5 giờ sáng hôm sau tất cả đã nghe còi xe bấm "bim bim" ngoài ngõ. Xe đưa họ rời đèo Mẹ Ơi quanh co, bản làng khuất mờ trong sương giá. Những thanh niên Pakô ấy không ai hay một cuộc hành trình xa lắc và khổ ải bắt đầu.
Hồ Văn Noi (ngồi giữa) kể lại chặng đường đào thoát từ bãi vàng Phước Sơn
Vẫy vùng đào thoát
Chiếc xe đò vượt qua không biết bao nhiêu đèo núi, 4 giờ chiều đỗ xịch ở một thị trấn sơn cước mà khi vào quán cơm, Noi và một vài bạn bè biết chữ mới biết đó là Khâm Đức (Phước Sơn, Quảng Nam). Khâm Đức là nơi mô? Noi chưa từng nghe, nhưng xe chạy cả ngày Noi biết là xa quê nhà A Lưới lắm rồi. Chừng đó vẫn chưa đủ cho Noi và các thanh niên Pakô nghi ngờ.
Chỉ đến khi Noi nhớ lại mình được tuyển đi làm nghề đóng tàu sao xe lại chạy lên núi, rồi một người bạn cùng xã tên Hồ Thị Ngút đánh bạo hỏi chủ quán cơm: "Công ty chi mà đường đi khó rứa?" thì một ánh mắt ái ngại xẹt qua, chủ quán nói vội vào tai Ngút và Noi: "Núi rừng ri công ty mô có. Vô đây chỉ có mần vàng thôi". Ý nghĩ về một cuộc đào thoát ngay lập tức xuất hiện trong đầu cả 33 thanh niên Pakô nhưng đã quá muộn.
Sau một đêm bị đám đầu gấu - cũng chính là những kẻ đã đến tuyển dụng lao động, lùa vào một nhà trọ ngụ tạm ở Khâm Đức, sáng hôm sau cuộc hành trình khổ ải vào bãi vàng Phước Thành bắt đầu. Không có ôtô mà chỉ cuốc bộ, đến lúc này tất cả mới thấm thía cái xảo quyệt của con người khi về bản tuyển người dặn chỉ mang hai bộ quần áo, không cần mang thêm chi, kể cả điện thoại, đến nơi sẽ được phát.
May mắn chỉ đến với bảy người trong đó có Noi và em trai Hồ Văn Giám trong cuộc đào thoát thứ nhất của 33 thanh niên Pakô. Cuốc bộ được nửa ngày, nhân lúc qua một đoạn cua đường núi, bảy người trong nhóm lùi lại và bỏ chạy thục mạng ngược theo đường vô. Gần 12 giờ đêm cả nhóm mới về lại được Khâm Đức, bụng đói meo và lạnh run người nhưng không ai dám dừng lại vì sợ tay chân của "công ty PM" còn đâu đây sẽ bắt lại. Rạng sáng ngày thứ ba từ khi rời quê nhà, bảy người may mắn nhất đến được Thạnh Mỹ (Nam Giang, Quảng Nam) và gom tiền bắt ngược xe đò trở về A Lưới.
Câu chuyện bị lừa gạt được những người đào thoát đưa nhanh về A Lưới. Nhưng đó chưa phải là câu chuyện hãi hùng nhất. Trong tận bãi vàng Phước Thành (Phước Sơn, Quảng Nam), 26 người còn lại đã trải qua những ngày tháng khổ ải dưới hầm vàng và những cuộc đào thoát bất thành.
Bloong Hêr, người đã ba lần đào thoát và bị bắt lại, kể bốn cô gái trong nhóm được giữ lại ở doanh trại để xay đá và nấu cơm - công việc được coi là nhẹ nhàng nhất, kéo dài từ 6 giờ sáng đến 7 giờ tối. Còn tất cả bị lùa vào những đường hầm ngoằn ngoèo sâu hun hút hoặc các giếng sâu vài chục mét để đào đất đưa lên. Thời gian nghỉ ngơi là thứ xa xỉ, mỗi ngày Hêr và các lao động khác phải chui dưới giếng và hào sâu từ sáng sớm, nghỉ trưa 30 phút rồi ăn cơm chiều 30 phút rồi lại làm tiếp đến gần 12 giờ đêm.
Cuộc đào thoát lần thứ tư của Bloong Hêr sau đó đã may mắn thành công khi Hêr liều mình nhảy xuống khe suối và băng rừng hai ngày hai đêm thì về được thị trấn Khâm Đức. Lòng quả cảm của Hêr đã cứu luôn cả nhóm lao động tuyển từ A Lưới khi chủ bãi vàng biết Hêr và những người trốn thoát trước đó sẽ tố cáo, nên sau 46 ngày từ lúc bị đưa vào bãi vàng, số thanh niên ở A Lưới đã được chủ bãi trả tự do.
Nhưng đó là câu chuyện cuối cùng mà họ được nghe từ bãi vàng. Sau những nỗi đày đọa suốt 46 ngày ở bãi vàng, đến giờ những thanh niên Pakô ở A Lưới vẫn chưa được nghe, được biết ai đã gây ra điều đó cho họ.
Theo Tuổi trẻ
Teen Hà Nội khổ sở vì rét đậm Những ngày này, miền Bắc bước vào đợt rét đậm, có những hôm nhiệt độ xuống chỉ còn 8, 9 độ C thôi. Teen Hà Nội đang phải khổ sở chống đỡ với giá lạnh đấy! Từ than thở online... Dạo này teen ở các nơi khác muốn biết tình hình thời tiết Hà Nội thế nào thì chẳng cần phải chờ xem...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân

Những tỉnh chưa từng sáp nhập từ khi thành lập tới nay

Lái ô tô liên tục quá 4 giờ, tài xế có thể bị phạt tới 5 triệu đồng

Xử phạt cán bộ Sở Tài chính vì bình luận khiếm nhã về chủ trương sáp nhập tỉnh

Phát hiện thi thể 2 vợ chồng trong rẫy cà phê

Lúa khô cháy, người dân bất lực cắt cho bò ăn

8 ngư dân rời tàu mắc cạn bơi vào bờ, một người mất tích

Hệ lụy đau lòng từ một vụ tai nạn do tự chế pháo

Du khách Canada vui mừng nhận lại giấy tờ tùy thân đánh rơi ở Việt Nam

Tài xế ô tô bật đèn xi nhan, suýt gây tai nạn trên cao tốc TPHCM - Dầu Giây

Vụ giám đốc doanh nghiệp nhặt được cá rồi rao bán: Có căn cứ để xử lý?

Hai bé gái di chuyển cả nghìn km vì lời hứa hẹn "việc nhẹ, lương cao"
Có thể bạn quan tâm

Mỹ nhân mặc cổ phục làm cả thiên hạ đảo điên: Bả đi ngược thời gian có khi làm Hoàng hậu!
Netizen
10:00:24 10/03/2025
Sức khỏe răng miệng kém có thể dẫn đến nhiều bệnh lý toàn thân
Sức khỏe
09:59:43 10/03/2025
Hồ nước trong nhất thế giới, nơi du khách phải lau sạch giày dép khi ghé thăm
Du lịch
09:56:36 10/03/2025
Dàn sao 'Interstellar' sau 10 năm: Ai cũng là siêu sao
Hậu trường phim
09:54:05 10/03/2025
Sophia Huỳnh Trần và Trương Vinh Hiển: Cặp đôi hot nhất làng pickleball, trên sân ăn ý ngoài đời yêu đương
Sao thể thao
09:51:54 10/03/2025
Một huyền thoại FPS 12 năm tuổi đời chuẩn bị "sống dậy" - từng là "đối chọi" với Đột Kích?
Mọt game
08:33:01 10/03/2025
Chuyện như phim: Mỹ nhân số 1 màn ảnh gây sốc khi kể cha lâm bệnh nặng, bảo mẫu tìm cách chiếm đoạt tài sản
Sao châu á
08:32:35 10/03/2025
Hôm nay xét xử 8 bị cáo vụ cháy chung cư mini làm 56 người chết
Pháp luật
08:31:31 10/03/2025
Sao Việt 10/3: Vợ chồng Salim Hải Long hạnh phúc trong đám cưới
Sao việt
08:24:25 10/03/2025
Ông Elon Musk bị Nhà Trắng hạn chế quyền hành?
Thế giới
08:17:18 10/03/2025