Hàng trăm người tham gia cầu mùa, lên nương gieo cấy ở Yên Bái
Nghi lễ tôn vinh cây lúa, cây khoai sọ, cầu mưa, chọc lỗ tra hạt, cúng ma nhà, tổ tiên – rượu cần được người dân Khơ Mú ở xã Nghĩa Sơn, huyện Văn Chấn (Yên Bái) tái hiện chân thực, sinh động trong Lễ hội Cầu Mùa diễn ra trong 2 ngày mùng 9 và mùng 10 Tết (tức ngày 24 và 25.2).
Ngay từ sáng sớm người dân trong bản đã hò nhau dậy.
Những chiếc gùi đựng đầy hạt giống.
Người đàn ông dùng gậy chọc mạnh thành 1 lỗ dưới đất để phụ nữ tra hạt.
Người đàn ông khoan khoái rít điếu thuốc lào khi hạt đã tra xong.
Video đang HOT
Để cầu mùa người dân dâng lễ vật: các sọt lúa, các sọt ngô, các loại hoa màu, một khóm cây bông lau, một khóm cây chè và trâu bò (hình nộm) cúng tế thần.
Mùa màng bội thu đã về, thóc lúa đầy bồ tha hồ xay xát.
Hội mùa đã được mở để ăn mừng cũng như để cầu cho vụ tới được hưởng cuộc sống no ấm, đầy đủ như khát vọng ngàn đời của các cư dân nông nghiệp trên miền đất này.
Họ cùng nhau nhảy múa.
Vui chơi.
Lễ hội Cầu Mùa là một trong những lễ hội lớn, nằm trong hệ thống các lễ tục nông nghiệp của người Khơ Mú nên thu hút đông đảo phóng viên đến đưa tin.
Theo Danviet
Sơn nữ, trai bản xuống phố mưu sinh: Ngổn ngang đời làm thuê
Đa số những người vùng cao bỏ núi, bỏ nương xuống Thủ đô làm thuê trên các công trường đều là những người chí thú làm ăn, biết dành dụm mang về cho gia đình. Nhưng cũng có người vẫn ham vui, sống thiếu trách nhiệm, nên ngay cả người chủ quản lý cũng vô cùng vất vả bởi cách làm ăn tuỳ tiện và chưa quen với các công việc mới lạ ở những công trường lớn nơi Thủ đô.
Muôn nẻo đồng t.iền
Hầu như tất cả những lao động vùng cao đang bỏ sức trên các công trường đều chăm chỉ, chí thú làm việc, k.iếm t.iền. Nhưng khi có t.iền, họ tiêu t.iền của mình làm ra với nhiều cách khác nhau.
Lò Văn Khánh, chàng trai 21 t.uổi, người Khơ Mú, chưa vợ, hồ hởi chia sẻ: "Mỗi ngày công của em được 160 nghìn đồng. Làm ở đây được 5 tháng, tháng nào cũng đạt 30 công, vì còn tăng ca, tăng giờ. Vừa qua em về nhà đi khám tuyển nghĩa vụ quân sự, có đưa được cho mẹ 6 triệu đồng để mua tivi. Từ giờ đến tết, em sẽ tiết kiệm t.iền mua chiếc xe máy để cho bố đi nương, mình đi bộ đội là yên tâm rồi. Từ bé tới giờ em đi làm thuê, khoản t.iền như vậy là nhiều nhất đấy. Phải tiết kiệm, không dám tiêu hoang, chỉ mua thẻ điện thoại gọi về cho bố mẹ thôi. Tiết kiệm t.iền để lấy vợ nữa".
Khu nhà trọ của các lao động vùng cao ở quận Thanh Xuân, Hà Nội. Ảnh: Gia Tưởng
Cũng từ Điện Biên xuống, nhưng ông bố 3 con Giàng A Trứ (29 t.uổi) người Mông kể chuyện một cách hồn nhiên: "Em có 3 đứa con rồi, 2 trai 1 gái, đứa lớn 9 t.uổi, đ.ứa b.é hơn 1 t.uổi. Còn vợ bao nhiêu t.uổi thì không biết nữa, vì vợ ngày xưa đi bắt về cũng chẳng đăng ký, cứ làm lý xong là đẻ thôi". Đi làm gần 1 năm nhưng Trứ chỉ mới về nhà một lần, đưa cho vợ được 1 triệu đồng. Còn lại t.iền lương, tháng nào Trứ cũng mua sắm quần áo và ăn nhậu hết. Bây giờ Trứ ăn mặc như người thành phố, dùng điện thoại thông minh, và trong 1 năm đi làm, chịu khó ăn nhậu nên Trứ đã tăng... gần 10kg.
Khi tôi hỏi sao đi làm lâu thế mà không dành t.iền gửi về cho vợ để nuôi con, Trứ thật thà nói nhà vẫn còn gạo mà, con đi học không phải đóng t.iền, vợ cũng không đòi chồng đưa t.iền, mình là đàn ông làm ra t.iền thì mình được tự chi tiêu, chỉ cần tết đưa về cho vợ một ít là đủ thôi.
Nói về việc chi tiêu của những lao động miền núi xuống phố, chị Dung - người ghi l.ô đ.ề ở đầu xóm Gò (Thanh Xuân, Hà Nội) cho biết: "Mấy bác thợ xây người đồng bào xuống đây cũng đ.ánh lô, đ.ánh đề. Cứ chiều đến là có vài chục khách ra ghi đề, tuy không đ.ánh to nhưng đều". Chị Dung cũng chia sẻ thêm: "Thanh niên dân tộc xuống đây đều rất thích nhuộm tóc, cứ toán thợ xây nào đi qua mà đầu đỏ đầu vàng thì đúng là người vùng cao xuống làm".
Thuê khó mà dễ
Theo thạc sĩ xã hội học An Thị Hồng Hoa, việc người vùng cao bỏ rừng xuống phố bán sức lao động ở các công trường xây dựng tuy chưa phải là phổ biến, nhưng cũng đáng lo ngại, vì nhiều vùng dân tộc trước kia phải đối mặt với du canh du cư, nay phải đối mặt với di dân về thành phố.
Là người cai thầu lao động tự do phục vụ các công trình xây dựng đã 8 năm, anh Nguyễn Văn Hạ (29 t.uổi) cho biết: "Hiện nay, trong tay tôi có khoảng 300 lao động chuyên về sắt và 80 lao động làm cốp pha, đa số là người dân tộc từ vùng cao xuống. Công thì tùy tay nghề của từng người, giá từ 160 nghìn đồng/ngày cho thợ mới học việc và 290 nghìn đồng/ngày cho những thợ đã có tay nghề cao. Bao cấp chỗ ở và nuôi ăn 35 nghìn đồng/ngày, những ngày tăng ca thì t.iền ăn là 40 nghìn đồng/ngày".
Cũng theo anh Hạ, những lao động này không yêu cầu cao về chỗ ở, chỉ cần đi làm về có một chỗ nằm và chỗ tắm giặt, vệ sinh là được, ăn uống cũng dễ, làm việc thì dẻo dai, cần tăng ca tăng kíp cũng không ngại.
"Nhưng thuê đồng bào có những điều rất khó. Cứ đến mùa cấy, mùa gặt tầm tháng 5 âm lịch là họ bỏ về hàng loạt. Nếu không có kinh nghiệm mình dễ bị vỡ trận đối với các nhà thầu, dễ bị phạt vì chậm tiến độ. Đối với đồng bào, t.iền công, t.iền lương phải trả đầy đủ như thỏa thuận. Nếu mình chỉ sai hẹn một lần là không bao giờ có thể lấy được người ở khu vực đó" - anh Hạ cho biết thêm.
Đã có lần anh Hạ có nguồn lao động khá dồi dào từ Hà Giang xuống. Nhưng chỉ vì vướng tết không rút được t.iền của chủ thầu thi công, anh không trả t.iền công cho lao động đầy đủ, tuy ra tết có khắc phục hậu quả, nhưng từ đó không bao giờ anh gọi được người ta đi làm nữa.
Sau nhiều năm quản lý lao động là người dân tộc, anh Hạ cho biết: "Khả năng thích nghi với công việc của họ bao giờ cũng chậm, nên mỗi khi đi làm phải phân những người thạo nghề, biết việc đi theo kèm những người mới. Nhưng họ hay tự ái, có người còn không hiểu cả tiếng phổ thông, nên truyền đạt công việc với họ rất chậm. Việc áp dụng những biện pháp an toàn lao động cũng khó, đôi khi xảy ra những tai nạn xây xát chân tay là điều không tránh khỏi. Mặc dù đã được trang bị quần áo bảo hộ, găng tay, giầy mũ, nhưng họ cũng chưa tuân thủ triệt để".
Theo anh Hạ, thêm một điều là lao động vùng cao rất chịu khó, nhưng cũng rất dễ nhiễm các thói hư tật xấu. Họ không chịu khó làm việc hết sức, hay tụ tập rượu chè, cờ bạc, có cả tình trạng phát sinh tình cảm nam nữ lúc xa nhà. Nên quản lý hàng trăm lao động vùng cao như anh Hạ lúc nào cũng đau đầu và căng thẳng, phải làm thế nào vừa tạo việc làm cho họ, nhưng vẫn phải lựa để họ làm ăn yên ổn mà không gây ra những sự việc đáng tiếc nào.
Việc người dân tộc ở miền núi bỏ rừng xuống bán sức lao động ở các công trường xây dựng ở thành phố, theo thạc sĩ xã hội học An Thị Hồng Hoa (Trung tâm Nghiên cứu văn hóa Tây Bắc, Trường Đại học Tây Bắc) dù chưa phải là trào lưu phổ biến, nhưng cũng đáng lo ngại, vì nhiều vùng dân tộc trước kia phải đối mặt với du canh du cư, nay phải đối mặt với di dân về thành phố. Về lâu dài, nhiều yếu tố Việt Nam hóa ở các dân tộc sẽ bị hòa tan, thậm chí là biến mất. Vì vậy, chúng ta cần phải tạo những việc làm ngay tại địa phương để bà con yên tâm sinh sống và bảo tồn văn hóa của dân tộc mình. /.
Theo Danviet
Bỏ lúa, trồng cây phất lộc, nông dân phất lên thu hàng trăm triệu Cánh đồng trũng, cấy lúa vụ được vụ mất, nông dân xã Minh Tân (Thái Bình) chuyển hướng trồng cây phát lộc, thu mỗi năm hàng trăm triệu đồng. Xã Minh Tân có 250 hecta đất nông nghiệp, trong đó 150 ha đất cấy lúa, còn lại 100 ha đất vùng trũng được tỉnh, huyện đồng ý cho chuyển đổi sang trồng đào,...