Hắn xấu tính nhưng tôi thích hắn
Tôi thích hắn. Hắn xấu tính hay chọc phá tôi nhưng tôi vẫn thích hắn. Hắn là bạn cùng bàn cấp Ba của tôi.
Tôi là một đứa trầm tính nên không có nhiều bạn. Hồi mới vào cấp Ba tôi ở tổ khác, không ngồi với hắn. Hồi ấy cứ đến lớp là tôi ngồi một góc không nói chuyện mấy với ai, phải mất một thời gian dài để tôi có thể quen được hết với mọi người trong tổ. Nhưng rồi đến năm lớp 11 lớp tôi đổi chỗ, tôi chuyển sang ngồi cạnh hắn. Tôi chán nản lắm, mãi tôi mới có bạn thì lại bị tách ra khỏi bọn nó chuyển đến ngồi cạnh hắn – người tôi chưa nói chuyện bao giờ. Nên cứ đến giờ ra chơi là tôi lại gục đầu xuống bàn giả vờ ngủ.
Lần đó vào giờ toán hắn không chép kịp bài cô chữa nên đến giờ ra chơi muốn mượn vở của tôi, nhưng lúc đó tôi đang gục đầu xuống bàn nên hắn không biết gọi kiểu gì. Đúng lúc hắn định gọi tôi thì tôi bật dậy đẩy quyển vở sang cho hắn: “Này.” Rồi lại gục đầu xuống bàn, vào tiết sau hắn trả vở tôi: “Thank you ông nhé, chữ ông cũng được phết nhỉ.” Tôi quay sang lườm hắn, dám gọi tôi là “ông”, hắn gãi đầu rồi cười. Đó là lần đầu tiên tôi nói chuyện với hắn, lúc ấy tôi thấy hắn ngốc không chịu được.
Video đang HOT
Nhiều lần sau nữa hắn lại tiếp tục mượn vở tôi, mỗi lẫn trả hắn lại trêu tôi một câu. Rồi tôi bỗng phát hiện ra hắn cùng đường về nhà với tôi. Mấy lần tôi gặp hắn trên đường về nhưng tôi bơ hắn. Một lần xe của tôi tuột xích, tôi lại gặp hắn. Tôi lảng đi mong hắn không nhìn thấy tôi hoặc bơ tôi đi. Đúng như tôi mong đợi hắn thấy tôi đứng bên đường nhưng không nói gì cả đạp lướt qua tôi. Tôi thấy hơi hụt hẫng, giờ thì tôi hiểu, à thì ra cảm giác mọi lần mình bơ hắn là vậy. Dù vậy tôi vẫn giận hắn lắm.
Tôi cắm đầu vào sửa cái xe nhưng vẫn không được, tôi càng bực hơn. Bỗng từ lúc nào hắn xuất hiện phía sau tôi, gõ nhẹ vào đầu tôi: “Ông tránh ra để thợ chuyên nghiệp sửa cho.” Tôi hờn dỗi: “Không cần.” Tuy tôi nói vậy nhưng hắn vẫn ngồi xuống cạnh tôi rồi hì hục sửa lại xích xe cho tôi. Hắn sửa được một lúc ngước mắt lên nhìn tôi: “Xe đểu quá không sửa được ông ơi.” Tôi bật cười: “Ha ha, vậy mà ra vẻ.” Thấy tôi cười hắn cũng cười. Hôm đó hắn dắt bộ xe về cùng với tôi. Hôm đó tôi đã nói chuyện với hắn rất nhiều.
Tôi dần thân với hắn hơn nhưng rồi năm lớp 11, 12 cũng dần qua. Đến cuối năm lớp 12 chúng tôi phải ôn thi lên đại học nên tôi không nói chuyện với hắn nhiều. Rồi ngày bế giảng cấp 3 cũng đến, lớp chúng tôi phải chia tay nhau. Tôi buồn lắm, tôi thấy tiếc nuối những tháng ngày cấp 3 khi còn ngồi cạnh hắn. Tôi nhìn xung quanh tìm hắn, không thấy hắn đâu, tôi thầm nghĩ chắc hắn đi về rồi cũng nên. Tôi định bỏ về thì hắn đứng ngay sau tôi, hắn đưa tôi cây bút bảo: “Ông ký tên vào áo cho tôi đi.” Tôi nhìn áo hắn, cái áo trắng tinh chưa có một ai ký tên. Tôi ngước nhìn hắn, hắn giục: “Ông ký nhanh đi.” Tôi không nói gì nữa ký tên lên áo hắn, ký xong hắn đập hai tay lên vai tôi: “Chúc ông thi tốt nhé.” Nói rồi hắn chạy lại đám bạn đang đi phía trước của hắn.
Tôi nhìn theo hắn, tôi biết giờ thì tôi chính thức không còn ngồi cạnh hắn nữa rồi. Tạm biệt bạn cùng bàn của tôi.
Theo hoahoctro.vn
Em nói yêu tôi nhiều nhưng không chịu chia tay bạn trai
Em tìm đến tôi, nói cuộc sống chỉ ổn khi chọn tôi, có điều em vẫn không chịu chia tay người ấy.
Ảnh minh họa
Tôi 25 tuổi, thời đại học có quen một cô bạn gái, trước khi kết thúc đại học và tôi chuẩn bị đi du học thì em nói ngoài tôi ra em còn thương một người con trai khác, là bạn thân với em từ năm lớp 9. Tôi lúc đó rất đau buồn vì em là người con gái mình thương yêu rất nhiều, nhưng khi em nói vậy tôi tôn trọng cảm xúc của em, chỉ quan tâm hỏi thăm nhau vài tháng một lần trong suốt quá trình đi du học. Lúc trở về, tôi và em có gặp lại, trò chuyện và tâm sự về cuộc sống của em.
Em nói luôn thương yêu tôi nhiều nhất nhưng không nỡ chia tay người kia để đến với tôi, sợ người con trai kia đau buồn, luỵ tình rồi tự làm hại bản thân. Mỗi lần đi với tôi em đều nói với người con trai ấy biết, thậm chí nói thương tôi nhiều hơn người ấy. Tôi phải làm sao với mối quan hệ này. Tôi từng lặng lẽ rút lui để em hạnh phúc bên người con trai ấy nhưng em lại tìm đến tôi, nói cuộc sống của em chỉ ổn khi chọn tôi, có điều em vẫn không chịu chia tay người ấy. Xin quý độc giả cho tôi lời khuyên, chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Ra đi F5 sau đổ vỡ Sau những cuộc đổ vỡ thường là những cuộc ra đi. Đôi khi, đi chỉ để bước ra xa, nhìn lại mình và chuẩn bị một hành trình mới. Với rất nhiều người đàn bà, khi bước ra khỏi cuộc hôn nhân, điều đầu tiên họ nghĩ đến, có lẽ là làm thế nào để đừng giáp mặt người cũ, đừng va vào...