Hận vợ thất tiết, đêm nào chồng cũng lôi ra hành hạ
Ly chống cự quyết liệt những mong anh có thể nhận ra sự phản kháng của cô mà dừng lại nhưng không, Huy thản nhiên chẳng mảy may để tâm lấy chuyện đó dù chỉ là một chút.
Đêm tân hôn, Huy nhấc bổng Ly trên tay, anh nhẹ nhàng đặt vợ xuống giường rồi trao cho cô nụ hôn ngọt ngào đầy cám dỗ. Chiếc váy và bộ quần áo của 2 người dần được anh trút bỏ rồi Huy nhẹ nhàng chiếm lấy cô. Xong xuôi, Huy bật điện lên xốc chăn để đi vệ sinh thì đột nhiên ngó mắt xuống dưới đệm giường, không thấy thứ đó, anh sầm mặt quay người hỏi Ly:
Hình internet.
- Em… mất trinh rồi à. Sao không thấy máu?
- Em… em…
- Hóa ra là vậy, thế mà tôi cứ tưởng em là gái nhà lành cơ đấy. Hóa ra, cũng chơi bời rồi ngủ với trai trước khi cưới cơ đấy. Tôi đúng là thằng ngu nên mới bị lừa cưới phải con vợ thất tiết mà.
- Em không biết chuyện này là thế nào cả. Rõ ràng em chưa từng quan hệ với ai. Xin anh tin em.
- Giải thích ư? Đến nước này cô còn định nói cái gì nữa, thứ con gái lăng loàn.
Huy vừa nói vừa lật người Ly ra giường, hì hục nằm trên người cô để phát tiết sự giận dữ của mình.Từ sau hôm đó cuộc sống của họ như địa ngục, suốt 5 tháng trời sau lễ cưới, đêm nào Huy cũng đè Ly ra để ân ái phát tiết, có chăng anh chỉ tha cho cô vào những ngày đèn đỏ.
Còn lại không đêm nào là Ly yên ổn được với anh, Huy coi chuyện cô mất trinh làm cái cớ để lôi ra hành hạ chẳng khác nào nô lệ tình dục chứ không phải là một người vợ đúng nghĩa nữa. Trái tim cô buốt giá, lâu lắm rồi không có giấc ngủ ngon trọn vẹn, cũng lâu rồi Ly không cười đùa vui vẻ như trước. Mọi người thấy vậy, ai cũng xót nhưng không dám hỏi thăm, còn cô vẫn luôn giấu và nói tốt về chồng.
Dù cuộc sống hôn nhân chẳng khác nào địa ngục nhưng Ly vẫn cố gắng căn răng cam chịu, vì cô vẫn rất yêu chồng, cô tin sẽ có một ngày anh hiểu ra. Thế nhưng, dường như cái màng trinh mỏng manh ấy như che lấp đi lí trí của Huy, khiến anh không lúc nào quên đi được mà vô tình nhắc lại trước mặt cô để rồi lại điên lên lôi cô ra hành hạ.
Thấy dạo này bụng dưới cứ đau âm ỉ, vùng kín thì chảy máu, Ly đã định ngày mai sẽ lên viện khám xem sao nhưng chưa kịp đi thì… Tối hôm đó, Huy say rượu trở về nhà rồi lại tiếp tục đè ngửa Ly ra để phát tiết nhu cầu nhưng cô biết mình đang có vấn đề nên không thể để yên cho Huy làm như mọi ngày được.
Ly chống cự quyết liệt những mong anh có thể nhận ra sự phản kháng của cô mà dừng lại nhưng không, Huy thản nhiên chẳng mảy may để tâm lấy chuyện đó dù chỉ là một chút. Huy thấy điếc tai bèn lấy giẻ nhét vào mồm, buộc chặt tay Ly trên đỉnh đầu bằng cavat rồi hì hục chiếm lấy.
Video đang HOT
“Cô chống cự à, học ở đâu trò phản kháng đấy thế hả. Tôi cho cô biết chồng cô không phải hạng vừa đâu nhé.”.
Mỗi một câu là một lần anh giải tỏa men rượu. Thấy vợ hét lên được một lúc cũng im lặng không nói gì nữa nên Huy hì hục suốt 3 hiệp đến khi mệt mới chịu buông tha.
Sau khi phát tiết được hết sung lực suốt thời gian qua, anh thản nhiên đứng dậy khỏi giường đi vệ sinh thì…
Vừa bật đèn, anh thấy chân mình dính đầy là máu, giật mình quay sang nhìn vợ anh thì cô ấy đã ngất lịm từ lúc nào rồi, dưới ga giường máu chảy lênh láng khắp cả ra. Hốt hoảng không hiểu có chuyện gì xảy ra, anh vội vàng mặc lại quần áo rồi bế vợ lên bệnh viện.
- Anh làm cái gì thế này? Sao lại hành hạ vợ mình đến nông nỗi này cơ chứ. Cả cuộc đời làm bác sĩ của tôi chưa bao giờ chứng kiến trường hợp nào ghê rợn đến như vậy.
- Bác sĩ ơi, bác sĩ… Vợ tôi, vợ tôi có làm sao không?
- Anh có biết chuyện vợ mình bị viêm nhiễm vùng kín cấp độ 3 không hả? Tử cung của cô ấy quá mỏng, đã không có màng trinh như thông thường nên phải hết sức nhẹ nhàng khi quan hệ. Thế mà anh lại…
- Cái gì? Vợ tôi không có màng trinh là do tử cung mỏng sao? Chứ không phải do cô ấy quan hệ với người khác à?
- Quan hệ cái gì? Để đến nông nỗi này chứng tỏ trước đó đã có dấu hiệu rồi, thế mà anh không hề nhận ra sao? Cô ấy không kêu đau à? Vợ anh bị anh hại phải cắt cả tử cung rồi đấy, cả đời này chắc không mang thai được nữa đâu.
- Cái gì? Sao có thể? Vợ tôi sao lại không thể mang thai được nữa là sao? Bác sĩ, xin bác sĩ giúp cô ấy, xin bác sĩ cứu lấy vợ tôi.
- Nhờ chuyện tối nay của anh nên vợ anh bị xuất huyết nặng bên trong vùng kín, đã thế còn viêm nhiễm từ những đợt sinh hoạt trước đó để lại nên chỉ còn cách cắt bỏ cả tử cung để tránh lây lan ra các vùng xung quanh đó. Mạng sống của vợ anh còn đang khó cứu nữa là… Thật tình…
Nghe những lời trách mắng từ bác sĩ mà Huy bàng hoàng rụng rời cả chân tay. Anh… anh đã làm gì thế này… Chỉ vì cơn giận làm mờ mắt mà anh đã khiến vợ mình mất khả năng sinh con, hại cô ấy sống chết bây giờ còn không rõ.
Trời ơi, anh đúng là thằng khốn mà, anh thật sự không đáng làm con người. Gục xuống chân tường khóc nức nở chờ vợ cấp cứu xong, Huy chỉ mong cô bình an qua khỏi cơn nguy kịch này, không có con cũng được, chứ nếu không anh sẽ ân hận suốt cả đời này mất.
Theo Mộc Miên /Phununews
Điều khó nhất khi làm mẹ đơn thân là gì? Đã bao giờ bạn nghĩ hết chưa?
Làm mẹ đơn thân là một hành trình có cả máu, nước mắt và đầy gian khổ. Chỉ có những người đã từng trải qua mới có thể thấu hiểu hết được.
Ừ, biết là mẹ phải có tiền và nghề nghiệp, việc đó rất rất quan trọng. Nhưng chưa đủ! Khó nhất không phải là cái bụng đói. Dạ dày đói không hành hạ bạn bằng một trái tim đói!
Tôi quen làm việc như trâu, nên nuôi 2 đứa, trả học phí, cơm áo, nhà cửa, xe cộ... không phải là việc khó nhất.Việc khó nhất là sao cho Xu Sim lớn lên cân bằng và không bị cảm giác bất hạnh!
Tôi vẫn nhớ, tháng trước, vừa qua sinh nhật Xu vài ngày, thì tới ngày của Cha. Cả 2 ngày đều vắng ba. Thì tôi bù. Xu Sim vẫn có thể coi tôi là một người cha tốt.
Sếp tôi chat và bảo: "Chị ơi! E nghĩ thế này nha, chị hãy để mấy thằng tụi em mua quà và tặng cho con bé! Phải là con trai nhé, để con bé tin rằng đàn ông vẫn tốt, vẫn biết quan tâm và yêu thương". Hôm đó tôi đã vào wc khóc. Hóa ra, quà của tôi, của nhóm bạn gái tôi dành cho Xu, thì cũng mới chỉ là của 1 nửa thế giới.
"Hãy suy nghĩ thật nhiều trước khi quyết định ly hôn. Dù chồng bạn có thể rất rất tệ, nhưng gửi con cho chồng vẫn yên tâm hơn gửi cho giúp việc hoặc xe ôm hoặc hàng xóm."
Và rồi, những lúc như hôm mẹ tôi ốm, tôi cần phải về quê gấp, mới thấy thật như húc đầu vào bức tường. Xu Sim không muốn đi ở nhờ. Tôi cũng hiểu tụi nó ở nhà là tiện nhất.
Nhưng nơi này quá xa trung tâm, xa anh em họ hàng bạn bè, thật khó có thể nhờ ai tới ngủ cùng tụi nó. Và lịch tham gia các workshop hè thì rắc rối khó nhớ. Tôi không muốn tụi nó bị bỏ học, và bị xáo trộn. Hic hic... đau cả đầu.
Rất rất nhiều năm nay, từ khi có Xu Sim, hầu hết mọi cuộc gặp gỡ, họp hành từ 15h- 16h chiều trở đi là tôi phải từ chối. Dù cơ hội đó rất tốt, dù là mối quan hệ đó rất quan trọng.... nhưng vẫn phải cắn răng, bỏ là bỏ.
Vì đó là giờ tôi chuẩn bị đi đón con, giờ nấu ăn chiều, giờ gà lên chuồng, nhất là khi chuồng chỉ có 1 mẹ. Tôi vẫn ráng để Xu Sim ít nhất cảm giác bơ vơ.
Nếu bạn 1 mình nuôi 2 đứa, nhìn thì cũng chỉ như 1 cặp vợ chồng nuôi 4 đứa. Nhưng khác là bạn sẽ không có quyền trợ giúp, bạn không được nghỉ. Và... khác ở cảm giác của con.
Tôi không biết cách nào là đúng. Một mặt, tôi vẫn ráng cho Xu Sim tới chơi những gia đình hạnh phúc, vợ chồng con cái chăm sóc, yêu thương nhau. Tôi muốn Xu Sim hiểu rằng trên đời này vẫn có những người đàn ông rất tốt, và tình yêu lứa đôi vẫn có thể bền vững.
Nhưng mặt khác tôi lại muốn che hết lại những thứ đủ đầy, để 2 nàng ấy không biết mình đang thiếu.
Tôi không muốn Xu Sim nhìn thấy những người bố ngọt ngào và dịu dàng bên con gái họ. Tôi không muốn giật vai con 1 cái, và nói rằng nhìn kìa, hạnh phúc thực sự là nó phải như thế kìa.
"Đừng vội vã, các bạn ạ. Nhiều khi những cái đang có thì mình lại chẳng nhận ra đâu."
Hôm ở Úc, lúc nhìn 1 ông bố đạp xe trên triền đồi dọc bờ biển cùng với cô con gái, tôi chụp hình họ mà máy cứ nhòe đi. Thỉnh thoảng, có lúc ngồi trong nhà hàng, có lúc đang đi trên đường, không vì chói mắt đâu, nhưng tôi lấy kính đen ra đeo, để không ai biết bụi lại rơi vào mắt.
Có 1 định nghĩa về cảm giác thoải mái, đó là khi mình quên hẳn nó đi, không cảm thấy nó. Như khi tim, gan, thận mình khỏe, mình không nhớ rằng nó đang ở đó và đang làm việc. Khi túi mình đầy tiền, mình không để ý giá nó tăng hay giảm. Khi ở SG, khí hậu ôn hòa quanh năm, tôi quên luôn việc theo dõi dự báo thời tiết, tôi không nhớ là có bão.
Tôi gặp nhiều bạn 8x, 9x, cảm thấy không hài lòng là ly hôn.
Ừ, có thể sau ly hôn, cuộc sống riêng của bạn sẽ thoải mái hơn. Nhưng liệu con của bạn có thực sự thoải mái không?
Hôm rồi thấy trên FB của a Trương Anh Ngọc, có tấm hình chụp ở 1 sân vận động Mỹ, 5 cái lưng mặc áo cùng team, sát cánh bên nhau, gồm 1 bé con, ngồi vui giữa ba dượng mẹ đẻ và ba đẻ mẹ kế.
Thực ra việc ấy ở VN không có nhiều đâu. Tôi nghe hàng trăm trường hợp sau ly hôn ông bố ôm tài sản và hoàn toàn mất tích, để mặc cho một mình mẹ xoay xở, và một mình con đương đầu.
Có lớp học nào dạy chế tạo ra loại thuốc để bố có trách nhiệm với con, sau ly hôn không? Bởi vì, chắc chắn là các bé con chưa biết nói rằng: Ba mẹ ơi, con đói trong tim nè. Tim con đang rất đói.
Me Xu Sim
Theo Thu Hà/Phununews
Tàn đời trai chỉ vì "tình một đêm" với gái lạ Thế nhưng lời hứa của tôi không bao giờ trở thành hiện thực được bởi tôi đã tự huỷ hoại tương lai của mình khi tôi mắc HIV chỉ sau lần duy nhất quan hệ với cô gái lạ mà tôi tự nguyện đưa cô ấy về phòng trọ của mình. Ảnh minh hoạ: Internet Thi trượt đại học tôi đành ở nhà...