Hận tình, anh bêu riếu quá khứ của tôi
Anh ghen tuông vô lối khiến tôi phải chia tay. Và rồi, anh tung hê mọi chuyện trong quá khứ để sỉ nhục tôi.
Sau cuộc tình đầu tiên lầm lỡ, tôi đã nghĩ mình sẽ phải trưởng thành hơn rất nhiều để không vấp váp, không làm tổn thương mình thêm nữa. Nhưng cuối cùng thì tôi lại mắc sai lầm. Một sai lầm còn tệ hại hơn thế gấp trăm lần. Tôi đã tin, đã yêu và đã tâm sựquá nhiều thứ. Để rồi giờ đây, khi anh ta tung hê tất cả, tôi mất trắng, cả danh dự, niềm tin vào tình yêu. Vì hận tình mà bạn trai của tôi đã đẩy đời tôi vào vực thẳm.
Nếu như mối tình đầu là sự dại dột của tôi thì mối tình thứ hai đích thị là một sai lầm. Năm tôi 21 tuổi, tôi có đem lòng yêu một người đàn ông có vợ. Khi ấy, tôi là cô sinh viên năm thứ 2 lên thành phố học. So với bạn bè, tôi có vẻ ngoài xinh xắn hơn nên có lẽ vì thế mà cũng được nhiều nam giới tán tỉnh. Trong số những người tôi quen, có anh chủ quán nơi mà tôi làm thêm mỗi buổi chiều. Anh ta lịch lãm, có tiền và biết cách nói chuyện.
Tôi như con thỏ non ngây thơ bị những lời đường mật và vẻ ngoài hào nhoáng của anh ta cuốn hút. Chiều nào ngồi làm việc ở cửa hàng cùng anh ta tôi cũng ngây người ta ngắm và tưởng tượng mình là bạn gái của anh. Nắm được tâm lí của cô gái mới lớn như tôi, anh ta giăng bẫy tình và tôi sập bẫy. Thực ra, với một cô gái mơ mộng về tình yêu như tôi, chỉ vài lời tán tỉnh là tôi có thể đổ gục.
Lúc đó tôi nghĩ tình yêu là điều tự nhiên, không thể cấm cản, nên dù anh có vợ tôi vẫn yêu. Tôi còn huyễn hoặc mình rằng tình yêu của tôi là cao thượng, không cần danh phận, không cần phải đòi hỏi. Mặc cho anh có vợ, tôi vẫn yêu, vẫn lặng lẽ bên anh như thế là đủ rồi.
Tôi và anh ta duy trì mối quan hệ đó trong khoảng thời gian hơn 7 tháng. Cuối cùng, năm thứ 4 đại học, tôi mang bầu. Đó là năm học quan trọng nhưng tôi lại phạm sai lầm lớn. Tôi tìm anh ta để cầu mong một sự trợ giúp. Và tất cả những gì mà anh ta có thể làm cho tôi là đưa tôi đi phá thai. Dĩ nhiên tôi không thể trách cứ bởi lẽ ngay từ đầu tôi cũng luôn xác định mình không được đòi hỏi trong cuộc tình này.
Sau khi vấp ngã, tôi lao vào học cho kịp bạn bè. Thật may là tôi cũng hoàn thành chương trình học bằng với mọi người. Còn tôi và anh ta cắt đứt liên lạc. Anh ta có điện thoại cho tôi một vài lần sau khi chuyện đó xảy ra nhưng tôi không nghe máy. Tôi hiểu đó là một tình yêu sai trái, làm lạc và chỉ tôi là người thiệt thòi mà thôi. Biết mình sai nên tôi chủ động dừng lại.
Video đang HOT
Hơn 3 năm sau tôi không yêu ai, tôi mặc cảm về sai lầm trong quá khứ của mình. Tôi dè chừng với những người đàn ông và có cảm giác mình không xứng đáng với họ. Thế rồi tôi đi làm, gặp anh – người đồng nghiệp hơn tôi 2 tuổi. Chính sự thân thương, gần gũi của anh đã làm trái tim tôi rung động. Và có lẽ, với một cô gái đã quá lâu rồi đóng chặt trái tim mình thì sự ấm áp mà anh mang lại dễ khiến tôi rung động.
Chúng tôi yêu nhau, được cả hai bên gia đình ủng hộ, cơ quan chúc mừng. Tôi cứ nghĩ tình cảm của mình cuối cùng cũng có dấu hiệu tốt đẹp lên. Yêu nhau được khoảng hơn 4 tháng, tôi có thành thật chia sẻ với anh chuyện trong quá khứ. Tôi muốn cho anh hiểu đúng về con người mình, không hờn trách, oán thán tôi giấu giếm. Anh ôm tôi và nói không để ý chuyện quá khứ và chỉ quan tâm tới hiện tại mà thôi.
Chúng tôi cũng đi quá giới hạn cùng nhau. Không phải tôi dễ dãi mà vì tôi thấy anh ấy mong muốn điều đó và vì anh là người tốt, anh yêu thương tôi, không chấp nhặt chuyện quá khứ, bởi thế mà tôi không dám từ chối anh. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp, sẽ có một đám cưới nếu như không phải anh bắt đầu thay đổi.
Từ khi chúng tôi đi quá giới hạn, anh sinh ra ích kỉ và ghen tuông. Anh luôn sợ mất tôi (vì theo mọi người nói thì tôi xinh đẹp, còn anh thì vừa lùn vừa không được ưa nhìn). Anh ghen với mọi người đàn ông xung quanh tôi. Anh thậm chí đánh người ta không được quay về đánh đập tôi. Lúc đầu tôi cũng bào chữa cho rằng anh vì yêu tôi quá mà mù quáng. Nhưng càng ngày anh càng quá thể. Anh đánh tôi bầm dập mặt mày chỉ vì ghen tuông. Tôi cảm thấy sợ hãi, sợ những ngày sau phải sống cuộc sống bên người chồng như vậy.
Suy nghĩ rất nhiều nhưng tôi quyết định dừng lại. Dù bản thân tôi không muốn tình yêu này dang dở. Tôi tưởng thế là thoát thân, nhưng trong cơn hận tình, anh ấy không để tôi yên. Anh chẳng những tung hê chuyện tôi và anh đã quan hệ mà còn nói rằng tôi là đồ hư hỏng, ngủ với trai, có chửa với đàn ông có vợ thế nên anh mới bỏ. Cả công ty tôi đều biết chuyện, hàng xóm nơi tôi sống cũng rõ mười mươi… Gia đình tôi mang nhục vì tôi…
Tôi thực sự đau đớn vô cùng. Người đàn ông mà tôi tin tưởng, yêu thương cuối cùng lại đâm tôi một nhát quá đau đớn chỉ vì sự hận tình vô lối.. Tôi phải làm sao để thoát khỏi cảm giác đau khổ tột cùng không muốn sống này nữa đây?
Theo Khám phá
Cái kết đắng chát của người đàn bà hận tình
Nhìn người đàn bà đẹp, với vẻ hoang dại như chị, thằng đàn ông nào chẳng muốn khám phá. Đôi mắt chị chứa đầy những nỗi đau uẩn ức, những tâm sự thầm kín mà chẳng thể nói ra.
ảnh minh họa
Chị đẹp, đẹp mê hồn, cái vẻ đẹp mặn mà của người đàn bà từng trải và một lần vấp ngã trong hôn nhân khiến đàn ông ai cũng thèm muốn chị.
Chị ly hôn với chồng sau hai năm chung sống. Chồng chị là một người đào hoa, lại có tài ăn nói khiến bao nhiêu cô mê mệt. Vợ chồng chị cũng từng yêu nhau say đắm, hai con người "trai tài gái sắc" cuốn lấy nhau. Yêu nhau 3 năm cuối cùng họ cũng bên nhau về chung một nhà,
Nhưng thói đời đàn ông luôn thích chinh phục và khám phá, đàn ông luôn muốn được khẳng định bản thân nhất là với những người đẹp. Chồng chị cũng vậy, có vợ thông minh, xinh đẹp cũng không khiến cho anh thỏa mãn. Vậy là chỉ 2 tháng sau chị đã phát hiện ra chồng đi ngoại tình, cặp kè với người khác.
Chị đau đớn tột cùng khi biết chồng như thế. Lần thứ nhất chị còn làm ầm ĩ lên với hai bên gia đình để anh chừa cái tính đó, nhưng chỉ vài tháng sau anh lại tay trong tay với cô gái khác. Lần này chị đến yêu cầu cô gái đó tránh xa chồng nhưng cũng chẳng ăn thua. Vì có phải cô ta quến rũ chồng chị đâu, chính chồng chị đưa đẩy với người ta trước đấy chứ. Thuyết phục chồng mãi không được, chị cắn răng chịu đựng sống bên cạnh người chồng hư. Lần thứ 3, thì có nhân tình của chồng đến đòi quyền lợi, đòi chồng chị về làm cha cho con của cô ta
Chị uất ức, bưng mặt khóc nức nở, chị ký đơn ly hôn cho chồng để giải thoát cho cả hai. Anh nhìn chị muốn nói một câu xin lỗi chị nhưng không cất thành lời. Đến nước này chị chẳng còn thiết tha níu kéo người chồng bội bạc, nhẫn tâm như vậy nữa.
Từ ngày ly hôn, chị đâm ra hận chồng, hận những người đàn ông vây quanh chị. Chị ly hôn rồi, chị vừa xinh lại quyến rũ, vẻ sắc sảo của chị không một cô gái nào có được. Không vướng bận chuyện gia đình, chồng con, chị lại có thời gian chăm sóc cho sắc đẹp, chị như mật ngọt mà người đàn ông nào cũng muốn bâu vào. Với những kẻ như vậy chỉ khiến chị thêm khinh bỉ.
Ngày ngày, chị trút những tâm sự buồn của mình với cô bạn độc thân trong quán bar. Bao nhiêu ánh mắt đàn ông cứ đổ dồn vào thân hình chị. Có rất nhiều người đến muốn làm quen với chị, vì hận người chồng bội bạc của mình chị cũng buông lơi lời tán tỉnh với những người đàn ông khát tình.
Nhìn người đàn bà đẹp, với vẻ hoang dại như chị, thằng đàn ông nào chẳng muốn khám phá. Đôi mắt chị chứa đầy những nỗi đau uẩn ức, những tâm sự thầm kín mà chẳng thể nói ra. Người đàn ông nào cũng muốn mở rộng vòng tay để chào đón và bảo vệ chị.
Những người vây quanh chị ai chẳng là đàn ông thành đạt, lại có tiền và có quyền. Chị vẫn còn giữ mãi nỗi đau trong lòng, chị hận chồng, chị hận những người đàn ông bội bạc. Để trả thù chồng chị chấp nhận đi cặp kè với những người đàn ông khác.
Chị muốn tìm người để giải tỏa tâm sự buồn và cay đắng của chị. Những người đàn ông đến với chị rồi lại đi, chẳng ai là thật tâm với chị. Họ chỉ muốn "tình một đêm" với những người đàn bà như xinh đẹp như chị. Cuối cùng chị gặp một người đàn ông hợp với chị mọi thứ từ tính cách, tâm hồn đến sở thích. Hai người gặp nhau như cá gặp nước, chị và anh lao vào nhau điên cuồng.
Nhưng tiếc rằng anh là người đàn ông có vợ, chị mặc kệ vì mình cũng từng có một đời chồng. Chị cũng không quan trọng việc hai người đến với nhau được hay không. Đơn giản chị cần người lấp đầy con tim cô đơn của chị.
Một ngày, khi hai người đang dắt díu nhau đi ăn thì vợ anh ta bắt được và xông vào đánh chị ngay giữa nhà hàng. Vậy mà người tình của chị cũng không thèm can ngăn, đôi mắt thoáng lên tia sợ hãi. Bao nhiêu con mắt đổ dồn vào chị, chỉ hận không có chỗ nào để chị trốn vào đó. Đánh đập xong, bà vợ còn cảnh cáo dằn mặt chị không có chốn dung thân.
Mọi người ra về, chỉ còn chị một mình rũ rưỡi giữa nhà hàng. Chị cười khẩy cho số phận của mình. Chị cười nhạo chính mình lại trượt dốc dài đến thế. Chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ thành kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác. Chị oán hận số phận mình bạc bẽo, đúng là "hồng nhan bạc phận" chỉ có việc cất công tìm kiếm hạnh phúc thôi sao mà khó quá!
Theo blogtamsu
Lấy phải vợ xấu, tôi không có dám dắt đi đâu! Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên. Yêu nhau được 3 năm, người yêu tôi đùng đùng bỏ đi...