Hận ông chồng ghen bệnh hoạn
Điều khó khăn đầu tiên chính là thuyết phục cho được chồng bạn chấp nhận rằng mình là người bệnh và cần đi chữa bệnh. Để làm được điều này, bạn nên tìm sự giúp đỡ của một hay vài người thân của chồng bạn, những người hiểu rõ nhất về cuộc sống gia đình bạn, về bạn và có uy tín với chồng bạn.
Kính gửi chị Hạnh Dung!
Là người thường xuyên đọc những tâm sự của bạn đọc cũng như trả lời gỡ rối của chị, suy nghĩ mãi cuối cùng tôi quyết định tâm sự cùng chị và mong chị giúp cho giải pháp trong hoàn cảnh hiện tại.
Lập gia đình đã 12 năm, có 2 con, chính xác là 3, nhưng bất hạnh là đứa con gái đầu lòng chỉ ở cùng tôi đến bốn tuổi rồi bỏ tôi đi mãi mãi. Tận cùng của nỗi đau, tôi mang thai và sinh liền 3 năm 2 đứa con trai, hiện tại cháu lớn 5 tuổi , cháu bé 4 tuổi. Giờ suy nghĩ lại quãng thời gian qua, tôi chợt rợn người tự hỏi sao mình có thể vượt qua được? Chừng đó thời gian tui lặn ngụp trong những đau buồn.
Video đang HOT
Chồng tôi một người đàn ông ai nhìn vào cũng nghĩ tôi là người phụ nữ hạnh phúc khi có được tấm chồng như vậy. Nhưng không phải vậy, 12 năm sống chung là 12 năm tôi chịu bạo hành tinh thần một cách dã man nhất: lúc nào tui cũng gánh chịu sự nghi ngờ từ con người ấy. Hễ thấy tôi nói chuyện với bất kỳ ai là nghi ngờ tôi ngoại tình với người đó, thậm chí đó là chú họ là em bà con của anh ta. Từ nghi ngờ, dùng lời lẽ đay nghiến mạt sát, xúc phạm nhân phẩm tôi.
Ban đầu tôi uất ức không nói được lời nào, cảm giác bị vu oan, bị xúc phạm nó ngẹn ngang cổ, tôi chỉ biết khóc. Rồi kịch bản cứ diễn đi diễn lại, tôi đâm ra chán ghét thù hận. Đôi lúc tui có cảm giác đau đớn hối hận: lỗi do tôi mà con gái tôi mới 4 tuổi phải mang trong mình căn bệnh K mà bỏ tôi đi, do lúc mang bầu con, chồng tôi nói rằng đứa con trong bụng chắc gì là con của anh ta, tôi đâm ra sân hận căm ghét thù hằn, mà trong lúc mang thai như thế bao nhiêu cảm giác ở mẹ là con nhận đủ, có phải không chị?
Đến hiện tại bây giờ 2 đứa sau này anh ta cũng giọng điệu đó, nào là chắc gì là con anh ta, nào là nuôi con tu hú… Chị ơi tôi cảm thấy mệt mỏi quá rồi, chừng ấy thời gian tôi thấy mình càng trở nên vô cảm. Có lần anh ta nói con không phải của anh ta, tôi bảo đi xét nghiệm ADN đi sẽ rõ, anh ta bảo không cần. Tôi không hiểu anh ta là loại người gì, đầu lúc nào cũng vẽ ra cảnh vợ ngoại tình rồi kiếm chuyện, như thể đạo diễn nghĩ như thế nào là vợ đúng như vậy, mà toàn nghĩ những chuyện đồi bại vô đạo đức.
Cũng có lúc tôi nghĩ đến chuyện ly hôn, mà tại sao tôi lại không kiên quyết được chị ạ. thương thì không còn nữa, chỉ còn cảm giác chán ghét, còn vì con thì tôi xác định thà không có cha có khi tui nuôi dạy chúng tốt hơn có một người cha bệnh hoạn như vậy. Thế mà cũng nhùng nhằng nín nhịn bao năm. Chị giúp tôi với, tôi phải làm sao hả chị?
Ngọc
Chào bạn,
Không biết có bao giờ bạn nghe đến bệnh ghen hoang tưởng hay chưa? Và bạn có nghĩ rằng chồng bạn đang mắc căn bệnh này hay không? Hạnh Dung nghĩ đến điều đó khi đọc những tình tiết bạn kể về sự ghen tuông vô lối, luôn tự tưởng tượng ra mọi điều xấu xa của vợ và việc nghi ngờ cả nguồn gốc con cái mình của chồng bạn.
Đã là bệnh thì phải đi bác sĩ chữa chạy mới hết được. Bởi bạn sẽ không đủ chuyên môn, không đủ kiến thức và chắc là cũng không đủ kiên nhẫn để chữa bệnh cho chồng. Tuy nhiên, điều khó khăn đầu tiên chính là thuyết phục cho được chồng bạn chấp nhận rằng mình là người bệnh và cần đi chữa bệnh. Để làm được điều này, bạn nên tìm sự giúp đỡ của một hay vài người thân của chồng bạn, những người hiểu rõ nhất về cuộc sống gia đình bạn, về bạn và có uy tín với chồng bạn.
Nếu bạn có thể cảm nhận và thông cảm với chồng, hãy cố gắng gần gũi, trò chuyện, động viên, thuyết phục chồng nhận ra những vô lý của mình trong những hoang tưởng về việc vợ phản bội. Hãy cố gắng kiềm chế cảm giác mệt mỏi, chán ngán và căm ghét để chồng bạn không có thêm lý do cho những tưởng tượng của mình. Trong lúc này, việc bạn để lộ ra ý định ly hôn không những chưa chắc đã thực hiện được mà có khi còn làm cho bệnh của chồng nặng thêm, có khi còn khiến chồng bạn có những hành động hồ đồ, nguy hiểm cho bạn và cho gia đình.
Hãy bằng mọi cách giúp chồng nhận ra tình trạng bệnh về tâm thần của mình và chữa bẹnh. Còn nước, còn tát. Chừng nào bạn cảm thấy không có thể thay đổi được điều gì thì hãy nghĩ tới chuyện ly hôn và cần phải thận trọng đề phòng mọi điều bất ngờ từ một người có tâm thần không ổn định.
Theo Baophunu