Hận bạn trai bội bạc tôi lấy luôn anh đánh giày để rồi ngày cưới sốc ngất khi…
Ai ngờ, đúng lúc ấy chủ hôn lại giới thiệu bố mẹ chú rể lên trao hồi môn cho hai con khiến cả hội trường nháo nhào.
Ai ngờ, đúng lúc ấy chủ hôn lại giới thiệu bố mẹ chú rể lên trao hồi môn cho hai con khiến cả hội trường nháo nhào
Yêu nhau gần 3 năm và đã xác định làm đám cưới thì bất ngờ bạn trai của tôi chia tay với lý do: “Anh xin lỗi, bố mẹ muốn anh cưới con gái mẹ anh. Bà dọa tự tử nên anh không thể nào làm trái ý mẹ được. Em hãy tha lỗi cho anh nhé”.
Giá như anh ấy nói cái câu không thể làm trái ý mẹ được ngay từ lúc yêu nhau thì tôi đã chẳng trách móc gì mà còn chúc anh hạnh phúc nữa cơ. Đằng này đã đưa nhau ra mắt bạn bè đâu vào đấy rồi. Thậm chí anh còn về nhà tôi chơi cả tuần, chỉ còn về nhà anh ra mắt nữa là xong. Ai ngờ… anh lại dội ngay cho tôi gáo nước lạnh như vậy.
Ngày anh cưới vợ con bạn tôi còn gọi điện rối rít cho tôi:
- Ông An lấy vợ mày ơi. Ông ấy lấy vợ thật đấy, mày đã biết chưa hay là vẫn bị lừa?
- Tao biết rồi mà, chúc mừng ông ấy thôi chứ làm sao.
Nghe giọng của tôi nó phi đến ngay phòng trọ và cả đêm ấy nó ở lại an ủi vỗ về tôi. Nó biết tôi đang đau lắm, 3 năm tuổi xuân dành cả cho anh chứ có phải ít đâu. “Thôi, mạnh mẽ lên mày, rồi thì sẽ gặp được người khác tốt hơn ông ấy mà. Mày vẫn còn trẻ đừng có bi quan”.
Video đang HOT
“Thôi, mạnh mẽ lên mày, rồi thì sẽ gặp được người khác tốt hơn ông ấy mà. Mày vẫn còn trẻ đừng có bi quan”. (Ảnh minh họa)
Và đúng là đời chẳng ai biết trước được gì. 2 tháng sau tôi cũng mặc váy cưới cô dâu. Chỉ có điều nếu người yêu cũ lấy vợ giàu thì tôi lại đồng ý cưới anh đánh dày mồ côi lang thang ngoài đường không có lấy một chỗ trú chân. Đơn giản là buổi tôi hôm đó tôi đi làm về muộn, bị 2 gã thanh niên dở trò sàm sỡ và chính anh ấy đã liều thân mình nhảy vào giải cứu cho tôi.
Dù bị đánh máu me khắp người nhưng anh ấy cũng không hề kêu than một lời. 2 kẻ khốn nạn ấy định quay lại đánh anh tiếp thì thấy có người đến nên phải chuồn thẳng. Anh đánh giày không chỉ là ân nhân mà còn là người đã cho tôi niềm tin rằng ở xã hội này vẫn còn những người đàn ông tốt. Và chính tôi đã chủ động tán tỉnh anh ấy chứ không phải anh.
- Anh lang thang, lại mồ côi từ nhỏ, sẽ chẳng là chỗ dựa cho em được đâu. Em đừng quá vội vàng kẻo sau này lại hối hận.
- Em không hối hận. Em không sợ nghèo, chúng mình có thể cùng nhau xây dựng cuộc sống mà. Em tin anh sẽ là người chồng tốt.
Vậy là cuối cùng mặc bố mẹ cấm đoán, bạn bè gàn tôi vẫn quyết lấy anh đánh giày làm chồng. Nghèo khổ cũng được miễn là thật lòng yêu thương nhau. Quê anh chỉ còn có bà ngoại đã già, bà là người nuôi anh từ nhỏ. Bố mẹ anh không phải đã chết nhưng thực ra là họ bỏ lại anh cho bà từ khi anh mới 2 tuổi rồi biệt tích từ đó đến giờ.
Nhà trai dựng rạp cưới khá sơ sài vì anh cũng chẳng có tiền. Tôi cũng không cần phải rình rang để tiết kiệm tối đa sau này vợ chồng còn có vốn làm ăn. Dự định cưới xong 2 đứa lại lên thành phố trọ và đi làm tiếp. Vì con gái lấy thằng đánh giày nên bố mẹ tôi cũng chỉ làm vài mâm mời họ họ. Lúc đón dâu bà cũng chỉ trao có chỉ vàng lấy lệ.
Thế nhưng có một chuyện bất ngờ xảy đến mà cả anh và tôi đều không lường trước được. Đó là lúc đón dâu về nhà trai, khi mà mọi người đã ổn đinh chỗ ngồi đâu vào đấy rồi, lẽ ra chủ hôn sẽ giới thiệu một người lên hát vì nhà trai sẽ không có chương trình trao hồi môn. Ai ngờ, đúng lúc ấy chủ hôn lại giới thiệu bố mẹ chú rể lên trao hồi môn cho hai con khiến cả hội trường nháo nhào.
Phía ngoài cổng bất ngờ có 2 vị khách không mời mà đến ăn mặc sang trọng, 1 nam một nữ trung tuổi bước vào. Chồng tôi định đứng dậy xua tay nói không phải bố mẹ chú rể thì bà ngoại níu anh lại: “Đúng là bố mẹ con đấy”, khiến anh sững sờ ngồi sụp xuống đất.
Hóa ra bao lâu nay họ ở nước ngoài, định rằng đã bỏ rơi anh. Nhưng khi anh chuẩn bị lấy vợ, bà ngoại đã nhờ người liên lạc với họ và cuối cùng họ đã trở về đúng ngày cưới. Mẹ chồng hôm ấy lên trao cho tôi cả trăm cây vàng khiến mọi người trầm trồ ngạc nhiên.
Cưới xong chồng tôi bảo trả lại hết vàng cho bố mẹ nhưng bà ngoại bảo: “Cháu cứ giữ lấy rồi hai đứa làm vốn liếng sau này, bà bảo nhận cháu cứ nhận. Cháu lấy vợ rồi không thể để vợ khổ suốt được”. Bố mẹ chồng còn mua cho chúng tôi cả một căn nhà 4 tầng ở thành phố nữa và bà ngoại bảo cứ nhận hết.
Cuộc sống đúng là có quá nhiều bất ngờ… Nhưng dù nghèo hay giàu có thì tình cảm tôi dành cho chồng vẫn là tình yêu thực sự chứ không phải vì vật chất.
Theo blogtamsu
Tâm sự người đàn ông hối hận vì không lấy vợ giàu
Vì tôi lấy vợ nghèo, nên dường như bố mẹ cũng tỏ ý khinh khỉnh với tôi hơn.
Giờ tôi thật sự hối hận vì đã không chọn một người vợ giàu có (Ảnh minh họa).
Tôi năm nay 29 tuổi, vợ tôi 24 tuổi, chúng tôi cưới nhau được hơn một năm nay. Cả hai chúng tôi quen nhau khi cùng lập nghiệp ở Hà Nội. Mới đầu, khi tôi đưa cô ấy về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi đều ưng ý, vì cô ấy hình thức tạm được, cao hơn 1m60, tuy nhiên sau khi biết hoàn cảnh gia đình cô ấy, bố mẹ tôi lại khuyên tôi nghĩ lại.
Cũng là thế này, gia đình tôi có 2 anh em trai, bố mẹ đều là công chức đã về hưu. Anh em tôi nhìn mặt mày sáng sủa, học hành đến nơi đến chốn nên bố mẹ tôi hi vọng chúng tôi sẽ lấy được những người vợ tương xứng. Anh trai tôi cưới cách đây 2 năm, vợ anh là con gái hiệu trưởng trường cấp 3 nơi tôi từng theo học.
Hiện tại, anh trai và chị dâu tôi đang làm việc ở Hà Nội, đã có nhà đất riêng, có xe hơi do bố mẹ vợ mua cho. Cuộc sống của anh tôi khá hạnh phúc.
Khi tôi ra trường đi làm, bố mẹ tôi cũng khuyên tôi nên chọn một người vợ tương xứng về học vấn, gia đình không môn đăng hộ đối nhưng cũng thuộc diện cơ bản. Nhưng rồi tôi lại phải lòng Ly-cô ấy làm cùng cơ quan với tôi, cũng người cùng quê.
Ly là con cả, sau Ly còn có 4 đứa em đang tuổi ăn học, bố mẹ làm nông nên cuộc sống khá vất vả. Ngày đó, mặc bố mẹ ngăn cản, tôi vẫn bất chấp cưới Ly làm vợ, nhưng rồi cưới về tôi mới vỡ mộng.
Cưới nhau hơn 3 năm nay, chúng tôi vẫn phải ở nhà thuê. Chưa kể, mỗi tháng, tôi và vợ phải gửi về cho gia đình cô ấy 2-3 triệu để phụ giúp bố mẹ vợ nuôi em ăn học. Sau khi cưới vợ tôi già hẳn đi, khi tôi đi với anh trai mình, ai cũng chê tôi già, xấu hơn anh.
Họ hàng tôi, nhiều người còn cạnh khóe "Nó đẹp trai hơn anh, học cao hơn anh, nhưng không biết chọn vợ. Anh nó may mắn được hưởng phúc lộc nhà vợ nên ngày càng ngời ngời, phong độ hẳn ra".
Nghe thế, tôi buồn lòng lắm, tôi bỗng thấy số mình vất vả khi không chỉ nuôi vợ mà còn đèo bòng thêm mấy đứa em vợ.
Xét về tính cách vợ tôi hiền lành, nhưng từ ngày cưới chồng vì không có nhiều tiền thuê người giúp việc nên cô ấy nghỉ ở nhà chăm con, chăm chồng. Nhiều khi tôi cảm thấy chỉ có một mình gánh vác cả gia đình, tôi mệt mỏi, chán nản vô cùng.
Vì tôi lấy vợ nghèo, nên dường như bố mẹ cũng tỏ ý khinh khỉnh với tôi hơn. Có việc gì trong gia đình, bố mẹ cũng hỏi ý kiến anh trai tôi. Không ít lần, tôi cảm thấy mình như bị gạt ra ngoài gia đình.
Trước khi cưới, tôi cứ nghĩ vật chất chẳng mấy quan trọng, cưới vợ về rồi tôi mới nhận thấy sự thiệt thòi. Xưa kia, tôi cũng có khá nhiều người theo đuổi, trong đó có con của những đại gia có tiếng trong vùng, thế mà tôi lại gạt đi, chê hình thức này nọ.
Giờ tôi cảm thấy nản chí lắm, vợ tôi lương cũng chẳng khá khẩm nên chẳng biết bao giờ tôi mới có được căn nhà nho nhỏ ở Hà Nội, chưa nói tới chuyện lo cho con học trường nọ trường kia.
Tôi ước giá như thời gian quay trở lại, tôi sẽ có lựa chọn khác để tôi đỡ vất vả hơn để con cái tôi có một nền tảng vững chắc hơn để phát triển. Tôi thật sự hối hận vì lựa chọn của mình ngày đó.
Theo Eva
Cay đắng khi bạn trai ngã giá trinh tiết 3 triệu đồng Tôi choáng váng khi tình yêu 7 năm bị bạn trai ngã giá một cách phũ phàng như vậy. Thành còn phũ sạch sự hi sinh của tôi suốt 4 năm nuôi anh ta ăn học (Ảnh minh họa) Cho đến tận bây giờ chính tôi cũng không thể ngờ được rằng có một ngày Thành - người tôi yêu thương và chăm...